Chương 6: ĐIỀU TRA CHUYỆN QUÁ KHỨ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ShortficEXO/JUVIAstory]

CÂU CHUYỆN CỦA TỬ THẦN

Nguyên bản: Lấy ý tưởng từ bộ manga Bleach của tác giả Kubo Tite

Tác giả: Juvia Evans

Thể loại: Huyền bí, hành động

Tình trạng: On-going

*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*

Chương 6: ĐIỀU TRA CHUYỆN QUÁ KHỨ (1)

"Tóm lại là ở quận Rukyuu đã xảy ra rất nhiều vụ mất tích, cậu hãy đem vài người đến xem đi". Kai Khoát tay, đầu gối co lên đặt trên tấm thảm đen dài, đôi mắt híp lại lộ rõ vẻ mệt mỏi.

"Vâng, đội trưởng". Min Seok cúi đầu rồi nhanh chóng biến mất khỏi đại điện Chung Nhân cung.

"Tới rồi sao không vào đi, sở thích của cậu là rình mò người khác à?". Mãi đến khi bóng dáng của Min Seok biến mất khỏi phóng, Kai mới bật ngồi dậy, đôi mắt đăm chiêu lẫn sự lười biếng nhìn chòng chọc vào tấm bình phong trắng đen trong điện.

"Ha, sở thích gì đâu, chỉ là không muốn làm phiền cậu và đội phó Min Seok nghị chuyện thôi mà". Chui ra từ tấm bình phong, Chan Yeol gãi gãi chiếc đầu bù xa màu đỏ rực của mình, đôi chân bất giác đi về hướng dãy đệm ngồi rồi thả phịch người xuống. "Mà đội các cậu năng suất ghê, mơi đây mà nhận hàng tá nhiệm vụ gay cấn rồi, chả bù với đội chúng tôi?".

"Thế không phải các cậu cũng nhận được hàng trăm nhiệm vụ đó à, mấy cái đuổi mèo bắt chó ấy". Kai khinh bỉ nhìn Chan Yeol rồi quay sang cầm xấp giấy trên bàn xem xét thật kĩ.

"Đấy cũng gọi là nhiệm vụ à? Giống trò chơi đuổi bắt thì đúng hơn?". Chan Yeol giậm chân bình bịch xuống nền sàn, mi tâm chau lại khó chịu. "Bất công ghê, sao trong sáu đội mới chúng ta thì chỉ có đội cậu và đội của D.O là được nhận nhiệm vụ từ cấp Ba trở lên thôi, thậm chí đội cậu còn nhận nhiệm vụ cấp Năm nữa. Ấy vậy mà mấy đội chúng tớ chỉ có mấy nhiệm vụ lèo tèo cấp Một hay Hai thôi là sao?".

"Đơn giản là vì các cậu chưa đủ kinh nghiệm chớ sao". Giọng nói của D.O vang lên thu hút sự chú ý của hai người, quay sang nhìn Kai giơ bàn tay lên khẽ lắc một cái rồi cũng nhanh chóng đi về phía đệm ngồi, đầu lắc lắc: "Đội 9 là đội chủ lực, đội 11 là đội Ám hành. Đương nhiên là đội tụi tớ phải thi hành những nhiệm vụ khó rồi. Ah, Mei Wo, mang cho ta tách trà nhé, loại hồng trà ấy".

"Dạ, đội trưởng D.O". Cô gái vận hanbok Tam Tịch quan tên Mei Wo khẽ cúi đầu rồi lui ra ngoài.

"Nè, đừng tự tiện sai sử cấp dưới của người khác chứ!". Kai khó chịu cau mày, tuy vậy đôi mắt vẫn dán chặt vào xấp giấy tờ, không liếc lên nhìn dù chỉ có nửa con mắt.

"Đừng keo kiệt thế chứ. Ah, cám ơn cô nhé Mei Wo". Nhận tách trà từ tay Mei Wo đưa lên miệng nhấp một ngụm, xong lại nói tiếp: "Mà nè, nghe nói đội của Chen đã bất đầu nhận nhiệm vụ cấp cao đó, hình như đang nghiên cứu con Ppalgansaeg Laenteon ấy, nhiệm vụ cấp Bốn đó".

"Con Pa...len gì cơ?". Chan Yeol trừng mắt, đưa ngón út ngoáy lấy ngoáy để tai của chính mình. "Cái con gì nghe lạ vậy?".

"Ppalgansaeg Laenteon, phiên âm là Đèn Lồng Đỏ, là thú một mắt, giống như con sâu lớn, có màu trắng, có cái râu dài ngay giữa trán chứa chất dịch phát sáng màu đỏ, con trưởng thành nặng khoảng 3400 cân, dài khoảng 43 mét, cao 9 mét". Chen đặt thanh Trảm Hồn Đao dài của mình xuống bàn, từ tốn giải thích.

"Hô, không phải bây giờ cậu đang nghiên cứu nó sao? Sao có thời gian rảnh rỗi đến đây vậy?". D.O cúi đầu, mân mê thanh kiếm của mình, cao giọng hỏi.

"Yixing đang phân tích mẫu máu và biến dị của nó". Ay dửng dưng trả lời, vươn tay nhận lấy tách trà nóng từ tay Mei Wo. "Cám ơn cô nhé, Tam tịch Mei Wo".

"Không có chi đâu, đội trưởng Chen". Mei Wo nhẹ nhàng cười đáp lại.

"À mà nãu giờ sao không thấy đội phó Min Seok, cậu ấy đâu rồi?". Gạt gạt mấy mảnh trà trong tách, Chen ngẩng đầu nhìn Kai dò hỏi.

"Đi làm nhiệm vụ rồi".

"Ô, cậu ấy chăm chỉ ghê". Chen bật cười, song cũng rất nhanh quay đầu nhìn Chan Yeol ngồi bên cạnh, giọng vang lên mang theo vài nét đùa cợt: "Này, Chan Chan, hồi nãy tớ thấy Baek Huyn đang tìm cậu đấy".

"Cái gì? Ở đâu nào? Sao không nói sớm chứ hả?". Chan Yeol bỗng nhiên đứng bật dậy, mặt tái mét đi, thoáng một cái biến mất khỏi phòng.

"Ha ha, đúng là chỉ có Baek Hyun mới có thể kềm chế được cậu ta thôi". D.O đập bàn cười lớn.

"Mà dưng không mấy người lạng vô đây ngồi làm gì, rảnh không việc gì làm hả". Kai cuối cùng cũng ngẩng đầu, mặt đầy sát khí nhìn chằm chặp vào hai kẻ đang nhốn nháo trước mặt. "Không có chuyện thì cút, đừng làm phân tâm tớ".

"Có chuyện thì tụi này mới vào đây, xem đi này, tớ mới có được đấy". Chen rút ra xấp giấy từ trong ngực rồi đặt lên bàn đẩy về phía Kai, đôi mắt cậu nheo lại đầy nghiêm nghị. "Chuyện liên quan đến 'Sáu vị đội trưởng mang kí tự đầu 103 năm trước".

"Cái gì? Từ đâu mà cậu có được nó? Không phải là bọn họ phong kín chuyện này rồi sao?". Kai cộp lấy xấp giấy trên bàn, bàn tay lật nhanh từng tờ giấy, thanh âm trở nên gấp gáp hơn.

"Yixing, cậu ấy đưa cho tôi". Chen gục đầu nhớ lại chuyện 2 hôm trước.

* * * 2 ngày trước * * *

"Đội trưởng, cái này tôi nghĩ là thứ mà ngài cần". Yixing đặt tập hồ sơ lên bàn, đôi mắt híp lại, khóe miệng hơi nhếch lên lộ đầy ý cười.

"Thứ tôi cần?". Khó hiểu cầm tập hồ sơ lên, sắc mặt Chen bõng dưng chuyển thành xanh mét. "Cái này cậu lấy ở đâu?".

"Một người tự xưng là bạn thân của đội trưởng đưa cho tôi". Yixing nhún vai, thanh âm tỏ ra bí hiểm.

"Người đó ở đâu, đưa tôi đến gặp người đó ngày". Đập hai bàn tay xuống bàn nâng người dậy, Chen như một con báo lao ra ngoài phòng.

"Ôi, mới nãy còn ở đây mà". Nhảy đến trước cánh cổng to đùng màu tím sẫm rồi dừng lại, đôi mắt Yixing dáo dát nhìn xung quanh tìm kiếm. "Đã biến mất rồi, đội trưởng".

* * * Hiện tại * * *

"Yixing nói rằng người đó trùm một tấm mành đen, không nhìn rõ mặt. Bộ y phục mặc trên người trông gần giống như đội ám hành". Chen đặt tách trà xuống, khuôn mặt cậu thoáng trở nên nghiêm trọng. "Hơn nữa, trông giống như bộ y phục dạ hành của 'Sáu vị đội trưởng mang kí tự đầu'".

"Rốt cuộc trong đó có cái gì vậy?". D.O bật nhanh đậy tiến gần lại phía Kai, cũng như cậu bạn lúc nãy, đôi mắt D.O bỗng thoáng âm trầm, gương mặt co rút lại.

"Chuyện này? Sao có thể? Các ngài ấy..."

"Đúng, ngay cả tôi cũng không tin". Chen nhún vai, đôi mắt lơ đãng nhìn ra phía bên ngoài. "Ai mà tin được, các ngài ấy lại có thể là những kẻ sử dụng 'Cấm thuật Hư Hóa' chứ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net