truyện ngắn 4 :Oan Hồn Trên Đường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Trịnh sau khi ra khỏi quán rượu, đã ngà ngà say. Lắc lư lảo đảo lên xe mình, mắt say nhìn lờ mờ trên đường đã ít xa thưa người, dưới chân đạp mạnh ga, xe như mũi tên bắn ra, vội lái như bay trên đường.

Lái đến gần trường tiểu học Rạng Đông, đường trước mắt bỗng dưng trở nên mờ mịt, tựa như một con mèo mun khổng lồ ngồi xổm tại lối đi, đèn đường trái phải tựa như đôi mắt nó, chớp chớp lóe ra tia sáng yêu dị. Xe thình lình xóc nảy dữ dội vài cái, toàn thân gã chấn động, trước mắt xuất hiện vài làn khói đặc. Gã vội vàng dẫm một cước lên phanh, cẩn thận nhìn về phía trước, trong đám khói đặc bước ra vài đứa trẻ tuổi đi học nắm tay nhau, sôi nổi chạy nhảy chơi đùa ở lối đi bộ.

Tiểu Trịnh không khỏi toát một thân mồ hôi lạnh, mượn rượu mạnh miệng, gã mở cửa xe thò đầu ra mắng: "Muốn chết hả! . . . . . . ." Lời còn chưa mắng xong, gã liền ngây người, đường đi trước mắt tối như mực làm gì có đứa trẻ nào, xa xa nhìn ra ngoại trừ bụi cỏ đen kịt cái gì cũng không có, lẽ nào là hoa mắt?

Tiểu Trịnh rúc đầu về, rượu đều tỉnh cả. Chạy như bay về đến nhà, kể với vợ việc lạ nhìn thấy trên đường, cô vợ biến sắc, lắp bắp nói: "Hôm nay . . . . . . .Trên con đường kia xảy ra tai nạn giao thông, một chiếc xe trường cùng một chiếc xe nâng siêu tốc va chạm, lúc đó đã đụng chết mười mấy đứa bé."

Tiểu Trịnh nghe xong sắc mặt trắng bệch, từ đó về sau không còn dám lái quá nhanh nữa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kinhdi