Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần nhanh chóng trôi qua.

Emma lại có hẹn với Andrew vào hai ngày thứ Bảy và Chủ Nhật. Chàng diễn viên đã có một tuần khá bận rộn với những công việc như trả lời phỏng vấn, làm khách mời talkshow, chụp ảnh bìa cho các tờ tạp chí về điện ảnh, thời trang... Và như mọi khi, anh lại bị mấy tay paparazzi làm phiền. Họ cũng nghe phong phanh rằng vai nữ chính trong bộ phim mà Andrew Goldman thủ vai sắp được bấm máy sẽ do một nữ diễn viên mới toanh đến từ Anh đảm nhiệm, rồi liệu anh có "phim giả tình thật" với cô gái này hay không.

"Không thể đoán trước được chuyện gì cả. Nhưng tôi nghĩ lần này sẽ khác." – Đó là câu trả lời duy nhất của Andrew.

Điều đó càng làm cho giới hâm mộ tò mò phát điên lên.

Tối thứ Bảy hôm đó, sau năm ngày chờ đợi, Emma chuẩn bị cho vẻ bề ngoài thật xinh đẹp để đi gặp chàng trai trong mộng của đời mình.

– Trông em tuyệt quá nhỉ? – Eva nhận xét – Chắc là anh ta sẽ ngất ngay khi vừa gặp lại em đấy!

– Cảm ơn chị. Giờ em đã thấy tự tin hơn rất nhiều.

– Mà tại sao em không thể gặp anh ta hằng ngày chứ? Sao lại chỉ vào hai ngày cuối tuần thôi? Anh ta làm nghề gì thế không biết.

– À, anh ấy vẫn còn đang học đại học nên rất cần nhiều thời gian để tập trung ôn luyện.

– Hay thật. Sau một tuần học đầy vất vả thì lại được "nghỉ xả hơi" cùng với Emma Cole xinh đẹp.

– Đó là một điều mà người bạn gái nên làm với bạn trai của mình.

– Ừ. Hôm nào em dẫn anh ta về đây cho chị xem mặt nhé!

Emma suýt nữa thì xuyên chiếc khuyên tai Coco Chanel lệch khỏi lỗ.

– Hoặc nếu em không ngại thì có thể đưa chị đến nhà anh ta luôn được không? Không phải chị có ý tò mò hay gì đâu, mà chỉ muốn xem xem bạn trai em gái song sinh của mình là người như thế nào thôi.

– Anh ấy rất tốt, lại còn cực kì điển trai nữa. Em đảm bảo với chị điều đó, Eva à. Chị không cần phải lo lắng đâu. Rồi một ngày nào đó thích hợp, khi tình cảm của bọn em đã gắn bó thì chị gặp anh ta cũng chưa muộn mà!

– Okay. Bây giờ chị cũng cần phải tập trung hết sức vào bộ phim. Chỉ còn hai tháng nữa. Và chị cũng đang lo lắng rồi đây có bị mọi người làm phiền giống như với anh Andrew hay không.

– Làm phiền về điều gì? Vì chị nổi tiếng từ bộ phim Uncovered Hero hay là tin đồn tình cảm với anh ấy?

– Cả hai. Nhưng có lẽ là sẽ căng thẳng hơn với điều thứ hai em vừa nói.

– Có tin đồn tình cảm với anh Andrew ư? Chị đã từng nói là yêu anh ấy thì việc gì phải ngại về điều đó? – Emma ngạc nhiên.

– Em biết là mọi người vô cùng tò mò và gần như soi mói một cách thái quá đời tư của những người nổi tiếng. Chị sợ nếu như bọn chị có tình cảm thật với nhau sau bộ phim, mỗi một cuộc hẹn hò sẽ không được thoải mái. Cá nhân chị cũng không thích điều đó, huống chi là Andrew Goldman – người đã nhàm chán với những cuộc hẹn kiểu như vậy. Rồi anh ấy cũng sẽ đá chị chỉ trong một thời gian ngắn giống hệt mấy cô bạn gái trước của mình thôi...

Emma cảm thấy thật thương người chị song sinh, nhưng tình thương đó vẫn chưa đủ lớn để cô từ bỏ Andrew và nhường lại cho chị mình.

– Đừng lo mà, Eva. Andrew sẽ không xem chị như một con búp bê đâu. Em xin khẳng định một lần nữa rằng, theo em, anh ấy cực kì thích chị. Bởi vì chị là cô gái đặc biệt nhất trong mắt anh ấy. Không nhớ Andrew đã bảo là "lần này sẽ khác" sao?

– Em làm chị đỡ lo hơn rồi đấy, dù chỉ một chút. Andrew sẽ có thể duy trì được một mối quan hệ dài lâu với chị lần này, nhưng như đã nói lúc nãy, cá nhân chị cũng không thích hẹn hò kiểu "thanh thiên bạch nhật".

Nghe vậy, Emma bỗng dưng nảy ra một ý.

– Chị có muốn biết làm cách nào để không bị soi mói không?

– Ừm... Em biết ư?

– Hãy thử nhớ lại xem những cô bạn gái trước của Andrew hành động như thế nào khi đang hẹn hò với anh ấy nhỉ?

– Tất nhiên là ôm, rồi hôn theo kiểu rất... "vồ vập". Còn nói rất nhiều nữa. Chỉ mấy câu đại loại như "Em yêu anh nhiều lắm", "Chúng ta đẹp đôi quá phải không anh?", "Đêm nay lại là một đêm nóng bỏng nữa nhé anh yêu?", "Em có thân hình thật bốc lửa phải không?", blah blah blah... – Eva rùng mình đáp.

– Đấy, thấy không? Người ngoài còn nổi da gà, huống gì là anh Andrew. Mấy cô gái đó chỉ thu hút được giới truyền thông và người hâm mộ, nhưng đối với người có liên quan là anh ấy thì chẳng có chút nào hấp dẫn cả. Người bạn gái Andrew thật sự cần là một người bạn tâm giao, không cần nói những câu sáo rỗng mà vẫn hiểu được con người thật của anh ấy, biết rõ Drew thực sự thích điều gì hay những chuyện riêng tư về cuộc sống, gia đình, bạn bè mà ít ai được biết đến... – Emma say sưa nói.

Eva nghe vậy thì trố mắt nhìn cô.

– Sao... Sao em hiểu biết về Andrew Goldman nhiều thế? Lại còn gọi anh ấy là Drew nữa ư?

Emma sực tỉnh khỏi thế giới trong đầu mình – một thế giới giữa Drew và cô mà cũng ít ai biết đến.

– Thì... Em đoán như vậy thôi. Chị cũng gọi là Drew nên em gọi thì cũng có sao đâu? Giờ chị đã hiểu ra vấn đề và tìm được cách giải quyết chưa nào?

– Vấn đề là Andrew thích chị, một cô gái đặc biệt đối với anh ấy nhưng rồi cuối cùng cũng sẽ chán nếu cứ bị bắt gặp đang thân thiết với nhau. Cách giải quyết thì chị vẫn chưa nghĩ ra.

– Nãy giờ em nói mà chị vẫn chưa hiểu sao, Eva? Để khỏi thu hút những chiếc camera và ánh mắt soi mói, tốt nhất là: cử chỉ thân mật – không, nói với nhau những lời ngọt ngào – không. Tất cả những gì hai người cần phải làm là nhìn vào mắt nhau. Nếu chị đọc được điều gì đó trong ánh mắt của Andrew, rồi anh ấy mỉm cười với chị, thì có thể hiểu là anh ấy rất yêu chị. Kết quả giới truyền thông không thấy hai người quá thân thiết sẽ hiểu "lần này sẽ khác" là như thế nào, và không bới móc gì nữa. Nhờ vậy tuy không được gần gũi với nhau nhưng Andrew sẽ vẫn rất yêu chị, xem như hai người đang hẹn hò, dù cho không được như đúng nghĩa.

– Thật vậy sao? Hay đấy nhỉ! Chị thấy cách này ổn. Vậy thì trong thời gian tới chị sẽ không tiếp xúc nhiều với Andrew. Chỉ có công việc thôi. Đợi một thời gian thích hợp mới công khai.

– Vâng, nếu chị muốn như thế.

---
Sau cuộc trò chuyện với Eva, Emma rời khỏi căn hộ và đi đến nhà của chàng diễn viên trong mộng. Dường như Andrew đã đợi cô từ rất lâu nên khi nghe thấy tiếng chuông cửa, anh liền ra mở.

– Chào anh.

– Chào cô, Eva.

Emma mỉm cười bước vào nhà. Andrew vừa đóng cánh cửa lại vừa nhìn cô một lượt từ đầu đến chân với vẻ bất ngờ, sau đó nói:

– Lâu rồi chúng ta không gặp nhau. Hôm nay trông cô rất xinh!

– Cảm ơn anh. - Emma hạnh phúc khi công sức làm đẹp của mình đã được đền đáp bằng lời khen này, rồi cô nhìn xung quanh hỏi - Con Chloe đâu ạ?

– Hình như nó bị ốm nên tôi đã đưa về biệt thự Goldman để chăm sóc một thời gian.

- Ồ, mong là Chloe sẽ sớm khoẻ lại.

Hai người cùng vào phòng bếp tận hưởng bữa tối bên nhau. Họ thay đổi không khí một chút bằng cách uống rượu vang kèm với đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn. Hôm nay dường như Andrew nói ít hơn hẳn, vì anh muốn có thể ngắm nhìn Emma được nhiều hơn trong lúc cô đang say sưa nói về đam mê của mình.

Ăn xong, hai người ra phòng khách và ngồi xuống ghế sofa để trò chuyện.

- Buổi kí hợp đồng với nhà làm phim thế nào rồi nhỉ? - Andrew vui vẻ hỏi.

– À... Rất tốt ạ. Mọi thủ tục đều đã được hoàn tất.

– Cô đã đọc qua hết kịch bản và thuộc lời thoại chưa?

– Tôi đã đọc qua rồi. Còn lời thoại thì cần thêm một thời gian nữa.

– Không sao đâu. Lúc đóng bộ phim điện ảnh đầu tiên năm tám tuổi, tôi cũng hơi lúng túng. Nhưng bây giờ thì công việc diễn xuất đã quá dễ dàng đối với tôi.

– Tất nhiên rồi ạ. Anh là con trai của đạo diễn Adam Goldman và nữ diễn viên Amy Goldman nổi tiếng cơ mà. Chắc là anh rất yêu thương họ phải không? - Emma cảm thấy cuộc trò chuyện này có vẻ đang thân mật hơn.

– Ừ. Tuy nhiên bố mẹ và tôi gặp nhau không được thường xuyên cho lắm. Chúng tôi luôn luôn bận rộn với công việc của riêng mình. Bố mẹ chỉ nâng đỡ cho tôi khi còn nhỏ thôi, và bây giờ hằng ngày hầu như không chạm mặt nhau trong căn biệt thự rộng lớn đó. Ừm... Còn cô thì sao, Eva? Kể cho tôi nghe về ông bà Cole được không?

– Thực ra... Họ đã mất khi hai chị em tôi được bảy tuổi. Chúng tôi lớn lên trong trại mồ côi cho đến khi tốt nghiệp đại học ở London.

– Ôi, cho tôi xin lỗi. Tôi đã vô ý quá. – Andrew bối rối nói, anh cũng không nhận ra Emma vừa bảo rằng cô và chị mình đều bảy tuổi cùng một lúc.

– Không sao đâu ạ.

Im lặng giây lát, đột nhiên Andrew nắm lấy tay Emma. Sự hồi hộp xuất hiện làm tim cô đập mạnh.

– Eva, anh đã mong chờ thời điểm này từ lâu lắm rồi... – Anh dùng đôi mắt xanh nhìn vào cô gái đang ngồi trước mặt mình một cách trìu mến.

– Có... Có chuyện gì vậy ạ?

– Em vẫn còn nhớ lời bài hát hôm trước của anh chứ?

– Em đang nghĩ về nó... – Emma vừa nhắm mắt vừa đáp.

– Tốt lắm. Bây giờ hãy nhìn vào mắt anh đi.

– Em cũng đang nhìn đây...

– Vậy thì em có biết anh đang muốn nói với em điều gì không?

– Em đoán... là có...

– Cảm giác của em như thế nào?

– Rất tuyệt ạ.

– Anh cũng thấy như thế...

Andrew dùng tay nhẹ nâng khuôn mặt Emma lên. Tim cô bây giờ không chỉ đập mạnh mà còn muốn nổ tung ra khỏi lồng ngực. Anh cũng chẳng hỏi ý kiến gì mà đặt ngay lên môi cô một nụ hôn. Nhưng Emma tất nhiên là không hề phản đối, sau đó còn đáp lại Andrew bằng tất cả tình cảm mà cô dành cho anh từ lúc được biết về chàng diễn viên này trong quyển tạp chí "Điện ảnh".

– Eva, anh yêu em... – Andrew mặt kề mặt Emma và nhìn cô đắm đuối – Liệu chúng ta có thể...

– Chúng ta có thể làm bất cứ điều gì với nhau, Drew à.

– Được rồi...

Anh bế cô lên, sau đó đi vào phòng ngủ. Đặt Emma xuống giường, Andrew bắt đầu hôn lên má, lên cổ, lên vai... Cô cảm nhận mùi hương tuyệt vời của anh rõ rệt hơn bao giờ hết.

"Xin lỗi chị, Eva." – Emma nghĩ thầm – "Andrew yêu chị chứ không phải là em đâu. Nhưng em cũng rất yêu anh ấy và đây là cách duy nhất để em có thể được hẹn hò với Drew."

---
Sáng hôm sau, Emma thức dậy, trên giường chỉ có một mình. Andrew chắc đã đi đâu đó.

Cô cảm thấy hơi kì lạ khi nghĩ về tối hôm qua. Sực nhớ ra rằng cả đêm không về nhà, Emma vội cầm lấy chiếc điện thoại chính trong giỏ xách ra xem. Có vài cuộc gọi nhỡ từ Eva, kèm một tin nhắn: "Em có về nhà không? Nếu ở lại nhà anh ta thì báo cho chị biết nhé. Chị lo cho em lắm đấy." Emma vội nhắn lại: "Em không sao. Đêm qua em không nghe thấy chị gọi. Xin lỗi chị. Lát nữa em sẽ về."

Vừa lúc đó, Andrew bước vào. Anh đang cởi trần, trên tay là một li rượu rum pha chanh và mật ong.

– Em đang nói chuyện điện thoại với ai à?

– Là chị em ạ. Em nhắn tin cho chị ấy biết em đang ở đây với anh.

– Em đã kể ra chuyện của chúng ta rồi sao? – Andrew lo lắng.

– Anh yên tâm đi mà. Em không nói rằng mình đang hẹn hò với Andrew Goldman đâu, mà là một anh chàng sinh viên đại học.

– Vậy hả? Anh xin lỗi vì đã bắt em phải nói dối chị mình.

– Đó là một điều bắt buộc ạ.

– Tuy bắt buộc nhưng như thế cũng không phải tốt đâu. Chắc chắn là chị em cũng biết sắp tới em sẽ tham gia đóng phim Uncovered Hero chứ?

– Vâng... Tất nhiên rồi. Mà anh này!

– Chuyện gì, em yêu?

– Anh không thích chuyện hẹn hò của mình bị người hâm mộ và giới truyền thông soi mói phải không?

– Ừ, anh cực kì khó chịu về điều đó. – Andrew hơi nhăn mặt và nhấp một ngụm rượu.

– Em cũng cảm thấy không được thoải mái. Vậy thì khi phim bấm máy, chúng ta hãy giả vờ như không yêu nhau lúc đang đóng phim chung nhé. Chỉ cần nhìn nhau và mỉm cười là được rồi. Như thế thì bọn họ sẽ không nghi ngờ chúng ta nữa.

– Ừm... Cũng được. Chỉ cần có thể ở bên cạnh em vào mỗi buổi tối cuối tuần nhưng riêng tư là anh mãn nguyện rồi.

– Em cũng vậy.

Đặt li rượu xuống bàn, Andrew choàng tay ôm rồi hôn lên má Emma. Cô rất, rất thích cái cảm giác này.

Vệ sinh cá nhân xong, Emma ra phòng bếp ăn sáng. Andrew đã chuẩn bị sẵn bữa ăn từ sớm với trứng ốp lết và bánh quế.

– Wow, đã tự tay làm tất cả sao? – Cô bất ngờ.

– Đúng rồi.

– Trông hấp dẫn thật đấy. Có lẽ là vì được rán bởi Andrew Goldman.

– Anh đâu phải đầu bếp chuyên nghiệp, Eva. – Andrew bật cười và kéo ghế ra cho Emma – Anh chỉ là một diễn viên thôi mà.

Sau khi hai người đã ngồi đối diện nhau, Andrew mỉm cười hỏi:

– Em cảm thấy thế nào về tối qua?

– Ừm... Rất bất ngờ và hạnh phúc.

– Em có thấy phiền không?

– Không đâu ạ. Không hề!

– Anh thực sự rất coi trọng cảm xúc của em. Nếu có bất cứ điều gì mà em không hài lòng thì cứ nói với anh nhé.

– Vâng, em biết rồi.

---
Ăn xong bữa sáng, Andrew và Emma hôn chào tạm biệt nhau. Cô bắc taxi để quay trở về căn hộ của mình.

Eva đã ngồi đợi sẵn trên ghế sofa trong phòng khách, vẻ mặt trông không có vẻ gì là đang vui.

– Chào chị.

– Tại sao ngày hôm qua em không trả lời điện thoại của chị?

– Ừm... Em đã nói xin lỗi rồi mà.

– Tối qua em đã quan hệ với bạn trai của mình phải không?

– Vâng, và em làm thế thì có gì là sai?

– Không sai, nhưng chị muốn khuyên em nên cân nhắc thật kĩ trước khi chọn bạn trai cho mình vì em là em gái của chị. Chúng ta chỉ vừa mới chuyển đến LA cách đây không lâu, làm sao em chắc chắn được mọi người sống ở đây như thế nào? Em có nói đợi đến khi hai người gắn bó thì giới thiệu anh ta với chị. Chị nghĩ bây giờ đã đến lúc rồi đấy!

– Eva, em đã nói rồi mà! Bây giờ chưa phải là lúc thích hợp! Chị nên tập trung vào bộ phim của mình đi thì hơn!

– Emma...

Eva không hiểu tại sao cô em gái song sinh lại nổi đóa lên như vậy trong khi mình đang nói chuyện rất nhẹ nhàng.

– Em xin lỗi. Nhưng em đảm bảo với chị một lần nữa rằng, anh ấy là một chàng trai hoàn hảo. Chị đừng có quan tâm quá mức như thế nữa!

– Em thực sự... sẽ không bao giờ cho chị biết anh ta là ai sao?

– Ừm... Có lẽ vậy...

Eva cảm thấy cực kì khó chịu và cả khó hiểu.

– Sao lại như thế? Chúng ta có phải là chị em song sinh nữa không đấy, Emma?

– Tất nhiên chúng ta là chị em song sinh. Và đó cũng chính là lí do tại sao chị không nên gặp bạn trai của em!

Nói rồi, Emma bỏ vào phòng. Eva chẳng biết có chuyện gì đang xảy ra với cô em gái nhút nhát thường ngày của mình.

---
Hai tháng dần trôi qua.

Mọi người đã hoàn thành xong các công đoạn chuẩn bị trước khi bộ phim Uncovered Hero được bấm máy. Eva cũng đã thuộc nhuần nhuyễn như cháo chảy tất cả lời thoại của nhân vật Heather, và tham gia thu giọng cùng với các diễn viên còn lại. Họ chúc mừng cô vì đã được nhận vai chính.

Bộ phim sẽ được ghi hình ở phim trường Hollywood. Sáng các ngày trong tuần Eva đều phải đến đây làm việc tới tận khuya mới trở về nhà trong vài tháng tới. Để không bị dân tình chú ý, cả cô và Andrew đều nghe theo lời khuyên của Emma là không quá thân mật ngoài cảnh quay, chỉ nhìn nhau và mỉm cười hay nháy mắt, thậm chí cũng không được nói chuyện nhiều. Vì thế việc Emma là người tình bí mật của Andrew khó mà bị bại lộ.

Hai người vẫn thường xuyên gặp và quan hệ với nhau vào những buổi tối thứ Bảy và Chủ Nhật. Emma đã quá quen với việc ở bên cạnh Andrew Goldman, còn Eva thì chỉ cần được anh nhìn và mỉm cười là cô đã cực kì vui sướng. Giới truyền thông giờ mới hiểu "lần này sẽ khác" là như thế nào, và cho rằng đời tư của Andrew đã trở nên nhàm chán, không còn gì thú vị nữa. Bởi vì họ đâu có biết về các buổi tối cuối tuần của chàng diễn viên nổi tiếng và điển trai này.

Emma không phải không cảm thấy tội lỗi. Cô biết mình gần như đã cướp bạn trai của chị gái, lại còn giả vờ làm Eva. Nhưng tình yêu mãnh liệt đối với Andrew đã khiến cô không bận lòng đến những điều khác nữa. Emma cũng không biết rồi sẽ duy trì được mối quan hệ kì lạ này đến bao giờ. Tất nhiên có một vài lần sơ hở như lúc Andrew nói với Eva rằng "Tối qua thật tuyệt" bằng cách thì thầm vào tai cô trong khi hai người đang đóng phim. Eva vô cùng ngạc nhiên, nghĩ là có gì đó không ổn với anh, nhưng chẳng hiểu ra được đó là gì nên đành cho qua. Cũng như nhiều lần vào buổi tối cuối tuần, Eva cố gọi cho Andrew nhưng anh đã tắt máy. Emma bảo anh làm như thế với lí do sợ Andrew sẽ bị làm phiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lovestory