Chap 9 - Tớ yêu cậu, Chaeyoung!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---/*Tại một nơi nào đó*/---

- Lisa oppa ~ - Chaeyoung nheo mắt, tay chỉ chỉ về phía quầy tokbokki thơm lừng bên đường.

- Cậu sắp nuốt cả Seoul vào bụng rồi đấy.

Bây giờ đã là chín giờ tối, hai người đã lượn khắp các con ngõ ở Seoul hơn bốn giờ đồng hồ - Lisa nghĩ thầm: "Sao cậu ấy lúc nào cũng tràn đầy năng lượng thế nhỉ?" - cô phải nói là vô cùng ngạc nhiên về Chaeyoung. Trông vẻ ngoài của nàng mảnh khảnh, yếu đuối nhưng thực chất lại rất khỏe, cô nàng không những không mệt mỏi mà ngược lại còn có cảm giác như càng lúc càng sung sức hơn.

Lisa lúc đầu chỉ định đi ăn và dạo phố một lúc nhưng sau đó Chaeyoung lại nhất quyết không chịu về nhà, miệng thì cứ liên tục gào thét "Lisa oppa" khi nhìn thấy đồ ăn ven đường. Cô vẫn là phải chiều nàng, không cách nào từ chối đôi mắt long lanh như mèo nhỏ ấy được. Đang ngao ngán thì một lần nữa cánh tay Lisa lại bị kéo đi một cách mạnh bạo về hướng khu trượt tuyết nhân tạo.

- Lisa ah, mau lại đó đi, trông vui quá kìa.

- Khoan đã - Lisa kéo Chaeyoung lại, ánh mắt đầy vẻ mệt mỏi - Đây là trò cuối cùng, chơi xong phải về nhé? Sáng mai có ca trực - Lisa dù muốn dù không vẫn phải đưa Chaeyoung về vì ngày mai cô còn phải đến bệnh viện sớm.

- Được được. Mau đi thôi! - Cô nàng này vẫn lăm lăm ánh mắt về hướng lấp lánh ánh đèn phía trước, miệng đáp lại trông vô thức, có vẻ như nàng chẳng để tâm gì đến lời của Lisa cả.

...

- Lisaaaaaaaaaaa~ 

- Lisaaaaaaaaaaa~ 

- #%$($*^$^$*@*#

Chaeyoung gây náo loạn cả khu trượt tuyết khi cứ liên tục hét tên Lisa, khiến hai người nghiểm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người. Dù "được" không ít người nhòm ngó nhưng Lisa vẫn không quan tâm lắm, cô vẫn đang tập trung dạy Chaeyoung cách trượt, tuy nhiên cô nàng vẫn không tiếp thu được chút nào.

...

- Chaeyoung ah, hay là chúng ta dừng lại đi, cậu sẽ bị thương mất... - Lisa cảm thấy bất an khi Chaeyoung đã ngã tổng cộng hai mươi hai lần mà vẫn cố chấp.

- Tớ sẽ làm được mà, lại lần nữa đi - Ánh mắt của Chaeyoung lúc này đầy quyết tâm, cơ hồ như đang rực lửa.

Lisa không thể cản được cô nàng bướng bỉnh này, liền đỡ Chaeyoung đứng dậy, cố gắng sửa tư thế của nàng sao cho chuẩn nhất. Tay cô nâng hai tay nàng lên, bất chợt thì thầm vào tai Chaeyoung:

- You're flying, Rose! 

Chaeyoung lập tức xoay đầu, tròn mắt nhìn Lisa. Trong đầu nàng cứ lặp đi lặp lại "Rose! Rose! Rose!...". Chaeyoung lại có cảm giác kì lạ ấy, một thứ gì đó mơ hồ lại chiếm lấy nàng trong giây lát - "Rose... có gì đó quen thuộc...?"

- Cậu làm gì trông ngạc nhiên vậy, tớ chỉ nhại lại một cảnh trong Titanic thôi mà? 

Chaeyoung chỉ ậm ừ rồi vô thức nhìn Lisa, đầu óc nàng đang bắt đầu quay cuồng. Lisa khó hiểu với phản ứng của Chaeyoung, cô nhanh chóng xoay người nàng lại, ánh mắt hào hứng:

- Chaeng ah, có muốn thi trượt tuyết không? 

Lisa thấy mọi người đang đua nhau trên xe trượt tuyết và muốn rủ Chaeyoung chơi cùng, cô nghĩ có lẽ nó an toàn hơn cho Chaeyoung. Nghĩ vậy nên cô không một chút do dự kéo nàng đi thuê xe trượt ngay mà không đợi nàng trả lời, cũng không để ý gương mặt Chaeyoung lúc này đã lấm tấm vài giọt mồ hôi.

...

- Chúng ta cá cược gì đây nhỉ?

- Yah! Nếu cậu thua thì phải cõng tớ về nhà đấy nhá, đồng ý không? - Chaeyoung không suy nghĩ nhiều mà ra luôn hình phạt, chẳng qua là vì đi bộ quá lâu, đã vậy còn ngã lên ngã xuống nhiều lần khiến chân nàng ấy sắp rã ra đến nơi rồi.

- Cũng được, vậy ai thua sẽ cõng nhé! 

- Chuẩn bị nào! - Cả hai cùng đồng thanh hô to - Xuất phát!!!!!

Chaeyoung nhanh chóng ngồi xuống, tay đẩy ra phía sau lấy đà rồi trượt đi trước trong sự thích thú. Lisa nhìn thấy vẻ mặt nàng lại không khỏi nở nụ cười. Hình như... đã từ rất lâu rồi, cô chưa từng cười nhiều như thế.

Thấy Chaeyoung tụt lại phía sau, Lisa liền cố tình chuyển hướng xe trượt sang một bên làm xe quay một vòng khiến cô ngã lăn quay ra mặt tuyết. Trong khi đó Chaeyoung lại rất hào hứng vì mình đã chiến thắng, cô nàng liên tục lắc mông ăn mừng và thè lưỡi trêu chọc Lisa, đến khi thấy Lisa cứ nằm vật ra đất thì mới hoảng hốt chạy đến. Nàng vội cúi người lại gần Lisa...

- Bắt được cậu rồi nhé. Kaka. Cho chừa tội thè lưỡi trêu tớ nè.

Chaeyoung bất ngờ bị Lisa ôm chặt lấy rồi theo đà lăn luôn mấy vòng trên mặt tuyết.

Nàng sau khi thoát được vòng vây liền ném tuyết vào Lisa tỏ vẻ giận dỗi. Cả hai trông như những đứa trẻ lớn xác, cười tít mắt, liên tục ném những viên tuyết tròn méo đủ thể loại vào nhau, đôi khi còn trúng cả những người khác.

Sau một lúc đùa nghịch vui vẻ, Lisa dù đã thấm mệt nhưng vẫn cố cõng Chaeyoung qua hết một con phố rồi mới bắt taxi về nhà. Vì không muốn mọi người chú ý nên Lisa mới không tự lái "xế cưng" gán mác Lamborghini của mình. Vậy mà vẫn có cả khối người ngoái nhìn vì vẻ đẹp của cô và Chaeyoung, nhất là mấy tên con trai. Ây da ~ Lisa muốn hét lên cho những tên nhìn theo Chaeyoung rằng nàng là hoa đã có chậu, hoặc ít nhất cũng là hoa đã sắp vào chậu rồi nha.

...

Về đến nhà cũng đã gần mười một giờ, Lisa nhanh chóng thanh toán tiền taxi rồi nhẹ nhàng bế Chaeyoung đã chìm sâu vào giấc ngủ vào trong. Đưa mắt nhìn lên nhà thì thấy phòng Jisoo vẫn sáng đèn, bất giác liền thắc mắc, nói khẽ:

- Unnie sao chăm chỉ thế nhỉ, có phi vụ lớn gì à?

Cô thừa biết với tính khí của Jisoo nếu không phải là chuyện quan trọng thì giờ cô nàng đã vui chơi ở một câu lạc bộ náo nhiệt nào đó rồi.

Lên nhà, định tạt vào phòng Jisoo nhưng nhớ lại cục nợ trên tay nên Lisa đã đi thẳng luôn vào phòng mình - "Ngày mai gặp unnie sau vậy".

Cô cẩn thận đặt Chaeyoung lên giường, nhẹ nhàng hết mức có thể, tránh đánh thức giấc ngủ ngon lành của nàng. Ngồi xuống bên cạnh, Lisa uể oải lắc người một tí rồi lại tự mát xa cho mình. Đi chơi với Chaeyoung thật sự còn mệt hơn việc phải thực những ca phẫu thuật dài tiếng của cô. Tuy vậy, được nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của nàng, bao nhiêu mệt mỏi trong cô dường như đều lắng xuống hết.

Lisa chăm chú ngắm nhìn từng đường nét trên khuôn mặt nàng, môi thốt lên một lời không kiểm soát: "Tớ yêu cậu, Chaeyoung!"

Lisa giật mình, hai tay vỗ vỗ má, thầm nghĩ mình vừa nói cái quái gì thế. Cũng may là Chaeyoung đã ngủ say, nếu không thì khốn rồi. Cô nghĩ chưa đến lúc nói ra điều này, vẫn nên đợi tới khi nàng nhớ lại thì hơn. Cô không muốn nàng lúc đó phải khó xử với bất cứ điều gì cả.

Vốn định đi tắm cho khỏe người, nhưng Lisa lại bị cuốn vào dòng suy nghĩ của mình, cứ thế mà ngồi bên cạnh nàng một lúc lâu cho đến khi thiếp đi... 

...

Tám giờ sáng, bầu trời trong xanh, mây trắng trôi nhè nhẹ, tia nắng ấm áp len lỏi qua vòm cây, xuyên qua cửa sổ vào trong căn phòng có người nào đó đang say giấc nồng. Tiếng chim hót líu lo ngoài sân, quyện vào với tiếng đập cửa inh ỏi...

- Lisa ah~ Chaeyoung ah~ - Jisoo đang gào thét bên ngoài, ồn ào đến mức không thể chịu nổi, phá tan cả bầu không khí yên bình buổi sáng.

Chaeyoung mắt nhắm mắt mở tung chăn đi về phía cửa:

- Unnie à? Lisa đã ra ngoài từ sáng sớm, bảo là đến bệnh viện rồi ạ - Chaeyoung dụi dụi mắt.

- Vậy à, unnie định rủ hai đứa đi ăn - Giọng Jisoo trở nên ỉu xìu. Bỗng dưng, một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô, đôi môi bất giác nhếch lên thành một hình bán nguyệt bí hiểm, nhưng do ai đó còn ngáy ngủ nên chẳng nhận ra được điều gì - Hay là... Chaeyoung đi cùng unnie nhé?

- Ah ~ unnie xuống nhà đợi em một tí nhé, em xuống ngay - Mắt Chaeyoung dường như sáng lên, tỉnh ngủ hẳn ra, không ngần ngại mà đồng ý đi cùng Jisoo.

- OK! - Cô nháy mắt rồi xoay người bước đi, biểu cảm trên gương mặt cô lúc này liền thay đổi, nhất là đôi mắt, đột nhiên sắc lạnh hơn, ánh nhìn của cô lúc này dường như có thể khiến một người bình thường không rét mà run. Cảm giác như một Jisoo hoàn toàn khác với ngày thường.

...

*Mười lăm phút sau*

- Unnie, mình đi được rồi - Chaeyoung nở một nụ cười tươi tắn, không còn vẻ ngáy ngủ, nàng vô cùng tỉnh táo và hào hứng.

Đến cả Jisoo cũng không vượt qua được nụ cười của nàng, cô nghĩ nếu là Lisa thì chắc hẳn cô cũng đã lọt tõm vào hố Chaeyoung rồi. Nhanh chóng xóa bỏ ý nghĩ điên rồ đấy, liền nở nụ cười thân thiện đáp trả rồi cùng nàng ra khỏi nhà.

Jisoo ung dung lái chiếc Audi R8 mui trần được mạ vàng bóng loáng, chở theo Chaeyoung phóng vèo vèo trên đường cao tốc trước con mắt ngưỡng mộ của không biết bao nhiêu người đi đường. Jisoo không quan tâm đến việc này, bản thân cô cũng đã quá quen nên không có gì phải để tâm cả. Cô vẫn rất thong thả đưa Chaeyoung đi ăn và dạo quanh nhiều nơi khác ở Seoul. 

Jisoo rất để tâm đến Chaeyoung, cô đã cố khơi ra rất nhiều chuyện liên quan đến quá khứ của nàng, nhưng qua cách nàng phản ứng lại với mọi chuyện, Jisoo tin rằng cô bé này không hề giả vờ mất trí. Cô thầm nghĩ trái đất thật tròn, định mệnh thế nào lại đưa cô bé này đến với Lisa. Cô không chắc đây là lương duyên hay nghiệt duyên, nhưng trước mắt đã thấy đầy sóng gió rồi.

...

Chiếc Audi R8 mạ vàng nổi bật ngừng ngay tòa nhà đối diện trụ sở BJB. Jisoo bỗng dưng lấy di động ra, kín đáo chọn một góc chụp có thể thấy được rõ gương mặt của Chaeyoung rồi vờ như làm đổ nước lên người.

- Chaeyoung ah~ lấy hộ unnie khăn giấy đi.

- Đây này unnie.

Jisoo nhận lấy miếng khăn giấy từ tay nàng, lau vội chiếc túi xách hàng hiệu của mình, đôi môi nhếch nhẹ. Cô nhấc điện thoại lên, chỉnh sửa tấm ảnh cô vừa chụp được một chút rồi nhanh chóng gửi đi cho ai đó, cố tình để tòa nhà trụ sở BJB lọt vào khung hình. Xong, cô quay sang Chaeyoung, hướng mắt về phía BJB, vờ hỏi:

- Tòa nhà đó trông đẹp phải không, Chaeyoung?

- Vâng ạ, Seoul toàn những tòa nhà cao tầng thiết kế rất đẹp, nhưng mà... - Trong mắt Chaeyoung lại thoáng hiện lên một vẻ mơ hồ. Nàng nhíu mày, nhìn chăm chăm về phía tòa cao ốc kia, trong lòng dâng lên một cảm giác gì đó rất quen thuộc - Tòa nhà này trông đẹp thật đấy, lại còn kì lạ... - Chaeyoung vô thức nói ra những lời không kiểm soát.

Jisoo nãy giờ vẫn quan sát rất kĩ càng, cô không bỏ sót bất kì một chi tiết, hành động hay nét mặt nào của Chaeyoung. Đến khi nhận thấy vẻ hoảng loạn của nàng, cô liền "ừ" một tiếng rồi phóng xe về nhà, trong khi nàng vẫn đang trầm mặc suy nghĩ về tòa nhà kia.

END CHAP.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net