Chương 06: Thích em rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm Lisa trở mình tỉnh giấc đã thấy người bên cạnh đi đâu mất, cô ngồi dậy ra ban công thì thấy bóng dáng ai kia đang đi dạo ngoài bờ biển. Suy đi nghĩ lại hồi lâu, cô quyết định lấy áo khoác ra khỏi phòng.

- Hình như cậu có thói quen dậy sớm.

Chaeyoung đang nhắm mắt hướng ra biển có chút bất ngờ, nàng đã đi rất nhẹ nhàng mà, sao vừa ra đến đây lại nghe giọng nói quen thuộc này.

- Oh... tôi làm cậu thức giấc sao? Xin lỗi nhé!

- Không, chỉ là trở mình không thấy cậu. Hôm qua ngủ ngon chứ?

- Ùm. Cảm giác rất thoải mái.

Lisa nhìn qua thấy người bên cạnh lại nhắm nghiền mắt, môi nở nụ cười thỏa mãn thì cũng bật cười theo. Đêm qua cô gái này ngủ rất "ngoan" khiến cô vài pha lao đao chút nữa thì đáp hẳn xuống nền nhà, nếu bảo không ngon giấc thì có lẽ người đó là cô. Lúc ngủ Chaeyoung cứ như một đứa trẻ, gương mặt ngây ngô, hai má phúng phính, đôi môi chúm chím vô cùng đáng yêu, Lisa thấy lại không nỡ đánh thức, cứ nằm vậy mà nhìn "Tôi thích cậu rồi ư? Sao năm lần bảy lượt nhìn cậu tôi đều không nỡ rời mắt, sao nhìn thấy đôi vai ấy, tôi lại muốn ôm lấy mà vỗ về." Như chợt tỉnh táo sau những suy nghĩ đó, ánh mắt cô trầm mặc hướng về phía sương mù xa xa, nét mặt cơ hồ trở nên u uất hơn.

Về phía Chaeyoung, nàng nhắm mắt nhưng đôi lúc lén nhìn sang người kia, ánh sáng mặt trời vừa ló dạng chiếu lên gương mặt thanh tú càng làm bật lên những đường nét hoàn hảo đến bất ngờ. Vốn dĩ nàng chưa từng để ý ai nhiều thế, đặc biệt lại là con gái. Nhưng với Lisa, nàng không thể chối rằng cô ấy rất có sức hút. Mỗi lần bên cạnh, phong thái lãnh đạm, ôn nhu của cô làm nàng thấy ấm lòng, so với sự lạnh lùng nàng thấy sự an toàn nhiều hơn. Dù chưa một lần chạm tay, nhưng cảm xúc bây giờ của Chaeyoung chính là muốn cùng ai đó nắm tay đi dạo. "Sao thế này, tim của mình... mặt của mình hình như đang rất nóng.", đang bối rối như một kẻ vừa làm điều sai trái thì một cơn gió lạnh thổi qua làm Chaeyoung bất giác rùng mình.

- Cậu... khoác thêm áo đi.

Lisa vừa nói, tay vừa choàng áo qua vai Chaeyoung.

- Cậu không lạnh ư?

- Áo tôi tay dài mà. Cậu... sáng ra biển sao chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ mỏng manh vậy chứ.

- Cảm ơn cậu.

- Cậu... muốn đi dạo một chút không?

Lisa giọng có chút ngập ngừng không dám nhìn thẳng vào Chaeyoung. Đường đường là một Giám đốc nắm trong tay bao nhiêu nhân viên, số lần đứng trước đám đông không ít bỗng ngại ngùng khi đề nghị đi dạo cùng một nàng ca sĩ.

- Oh... được... mình đi thôi. Bình minh lên rồi, đẹp thật đấy.

== Tại KNS – một công ty đối thủ của MNB ==

- Đã đến xem địa điểm tiến hành dựng concert rồi à? Tiếp tục theo dõi rồi báo cáo cho tôi chi tiết nhất có thể.

Hắn cúp máy, đứng dậy chỉnh cravat rồi tiến đến ghế sofa lớn. Thả mình xuống ghế, hắn nói đủ cho mình hắn nghe: "Nợ máu phải trả bằng máu. Đời cha ăn mặn đời con khát nước. Các người đừng trách tôi vô tình."

Kim Tan, chủ tịch trẻ tuổi của công ty KNS. Cha hắn là Kim Tae Han, cố Chủ tịch công ty KST đã đột quỵ ngay khi biết tin công ty mình bị phá sản sau một ngày bị công an điều tra. Nghe tin dữ của cha nhưng không thể về, Kim Tan đã mang nỗi ấm ức này suốt những năm du học ở Pháp, dồn mọi sức lực học tập để sớm ngày báo thù. Hắn trở về trong âm thầm, mở một công ty KNS quyết đối đầu với MNB – kẻ đã làm cha hắn chết không nhắm mắt.

- Thư kí Han, bảo mọi người chuẩn bị 10 phút nữa có mặt ở phòng họp.

== Tại Busan ==

- Hai đứa này ngủ kỹ quá chị gọi điện thoại mãi không nghe. Để chị sang phòng xem sao.

Jisoo vừa nói vừa mở cửa phòng, cửa vừa mở đã có phim tình cảm thay bữa ăn sáng. Thấy Jisoo đứng như trời trồng, Jennie cũng ra xem, cô còn tưởng mình nhìn nhầm...

- Mới sáng cõng nhau đi đâu đây?

- Đi ra biển dạo chút. Có gì mà em nhìn dữ vậy.

Đi ra biển thì sao phải cõng nhau? Hai đứa nó chưa gì đã thân thiết đến mức này? Chỉ sau một đêm mà chúng ta đã bỏ lỡ chuyện gì rồi? Là hàng loạt câu hỏi đang thi nhau nhảy số trong đầu hai kẻ hóng chuyện ở cửa phòng. Thấy họ cứ đứng đó mãi, Chaeyoung như hiểu ra điều gì đó:

- Lúc nãy em vô ý đạp phải mảnh chai thuỷ tinh vỡ bị vùi trong cát nên chân có chút vấn đề. Lisa đã giúp cõng em về.

- À... Lisa, em nhớ sát khuẩn rồi băng vết thương lại cho Chaeyoung cẩn thận. Chốc nữa, nếu chân Chaeyoung còn đau thì em cứ nghỉ ngơi không đi cũng được.

== Flashback ==

- Không khí thật dễ chịu quá.

- Dạo trên bờ biển thế này đi chân không là tuyệt nhất đấy. Cậu thử đi.

Chaeyoung vừa nói vừa tỏ ra sảng khoái vì được chạm chân xuống nền cát mịn. Lisa nhẹ cười nhìn qua người bên cạnh: "Đáng yêu nhỉ?".

Đi được một đoạn bỗng Chaeyoung thấy chân mình hình như đạp phải gì rồi. Nàng khẽ "Aaa" một tiếng, gương mặt trở nên nhăn nhó làm Lisa cũng hốt hoảng.

- Cậu đạp phải thuỷ tinh rồi, lên lưng đi, tôi đưa về.

- Không cần đâu, tôi tự đ...

- Chân cậu chảy máu rồi, cậu còn đi không khéo lại nhiễm trùng.

== End Flashback ==

Mọi người đều vào phòng, Lisa khẩn trương hơn ai hết. Cô đặt nàng ngồi ở mép giường xong liền chạy vào nhà tắm bưng ra một chậu nước và một cái khăn nhỏ. Cô nhẹ nhàng quỳ xuống, rửa chân cho nàng sau đó với tay lấy thuốc đỏ và keo cá nhân trong vali của mình. Đặt chân Chaeyoung lên đùi mình, Lisa nhẹ nhàng xem xét, vết thương không sâu nhưng vết cắt khá dài nằm giữa lòng bàn chân khiến cô không khỏi xót xa.

Chaeyoung có chút ngại ngùng khi thấy Lisa tận tình đến vậy, phải nói là xen lẫn cả niềm vui. Lúc nãy trên đường về cô còn nghe Lisa lầm bầm "Mấy người ý thức rớt ở đâu mà lại vứt chai lọ trong cát vậy" khiến nàng bật cười. Là Lisa lo lắng cho cô sao? Dù chỉ là bị thương ngoài da nhưng xem ra gương mặt Lisa lại sợ hãi hơn cả nàng. "Lisa này, cậu làm vậy... tôi sẽ thích cậu mất".

- Tôi băng xong rồi. Lần sau nhớ cẩn thận một chút.

Lisa vừa nói vừa thầm nghĩ "Cậu bị thương tôi sẽ đau lòng."

- Cảm ơn cậu.

----------

Cát trong lọ thuỷ tinh sẽ khiến người ta vì thấy đẹp mà muốn giữ, nhưng thuỷ tinh vùi trong cát lại làm đau kẻ vô tình bước qua. Nếu em bước đi trên cát, hãy để tôi đi trước, vì nỗi đau của những mảnh thuỷ tinh muôn phần không thể so sánh với nỗi lòng tôi vỡ vụn khi thấy em tổn thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net