Chương 20: Từ khi yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày chuẩn bị cho tổng duyệt, Lisa lái xe đến để chở Chaeyoung xuống Busan, vừa vào trong xe, Chaeyoung liền kéo Lisa lại gần mình rồi hôn cái chóc lên môi cô. Nàng không hề biết sự tồn tại của Jisoo và Jennie ở ghế phía sau, chỉ đến khi Lisa nhìn lên kính chiếu hậu cười cười thì nàng mới thẹn thùng đỏ mặt. Hai kẻ ngồi phía sau từ lúc nào đã trưng ra vẻ mặt bất đắc dĩ vì mới sáng đã được phát cơm miễn phí. Chaeyoung mở lời:

- Chào buổi sáng mọi người.

- Chào em, Chaeyoung. Bữa sáng rất vừa miệng.

Jennie rất thích ghẹo Chaeyoung vì mỗi lần như vậy Chaeyoung sẽ ngại trông rất đáng yêu. Lisa đang lái xe cũng không khỏi bật cười, đưa tay nhẹ véo má Chaeyoung, người yêu cô cưng thật. Nhưng dạo này Chaeyoung cần phải ăn uống theo chế độ để giữ dáng cho buổi biểu diễn, trông Chaeyoung có chút gầy hơn khiến Lisa lo lắng, biểu diễn xong cô sẽ phải đưa nàng đi tẩm bổ mới được.

Xe dừng tại một khách sạn lớn, cả 4 người vào phòng nghỉ ngơi một chút, chiều nay mọi thứ sẽ bắt đầu. Thật may mắn hôm nay thời tiết ở biển rất tốt, tuy nắng nhưng lại không quá gắt khiến Chaeyoung càng phấn khởi hơn. Lần này đứng ở ban công, nàng ôm lấy Lisa, hai tay siết chặt ở eo, tựa hẳn người vào lòng cô. Cảm giác này thật là vô cùng hạnh phúc. Lisa ôm người con gái trong lòng mình, cô thật thích ngửi mùi tóc thơm thoang thoảng của Chaeyoung. Bỗng Lisa cạ cạ mũi Chaeyoung, cười:

- Li thích biển lắm.

- Vì sao?

- Vì em thích nó.

- Thật là dẻo miệng nha. Người yêu em từ khi nào đã học được thói như vậy?

- Từ khi yêu em.

----------

Trưa nay Hee Chan đốc thúc công nhân dọn dẹp nốt công trình cho sạch sẽ gọn gàng đón Chaeyoung xuống tổng duyệt. Hắn đã chuẩn bị cả thời điểm diễn ra sự cố để gây tiếng xấu cho MNB một cách kín đáo đồng thời sẽ ở đây quan sát để chắc chắn mọi thứ diễn ra đúng theo ý hắn. Có vẻ hôm nay Lisa đến trễ hơn dự định, đã hơn 3h chiều mà vẫn chưa thấy chiếc xe nào xuất hiện. Rõ ràng hôm qua chính Lisa đã trực tiếp gọi điện thông báo cho hắn mà, không lý nào hắn lại nhầm được. Đợi đến 4h cuối cùng xe Lisa chở Chaeyoung, Jisoo và Jennie cũng tới. Hắn tỏ vẻ niềm nở ra đón tiếp.

- Mọi người mới tới. Có vẻ bận rộn nên hơi trễ hơn dự định ạ?

Lisa mỉm cười nhìn hắn, sau đó nói Jisoo, Jennie và Chaeyoung đợi mình bên ngoài xe. Cô trở lại ghế lái, ra hiệu cho Hee Chan ngồi vào ghế phụ. Hee Chan dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo. Hắn vừa vào trong xe, cô chốt cửa rồi bắt đầu với tone giọng lạnh tanh:

- Anh ở đây suốt mấy tháng vui vẻ chứ?

- Dạ? Ý Giám đốc là...

- Cầm lấy mớ giấy tờ này và đọc đi. Tôi nghĩ là có chút sai sót ở đâu đó, Tổ trưởng Choi Hee Chan mà tôi biết đâu phải người thế này, nhỉ?

Lisa tay vừa đưa xấp tài liệu dày cộm vừa hỏi khiến Hee Chan toát mồ hôi hột. Hắn đang hoang mang không biết chuyện gì xảy ra. Đập vào mặt hắn là dòng chữ "Tài liệu chi tiêu của Choi Hee Chan", liếc xuống phía dưới toàn bộ đều là các khoản hắn chi cho việc casino, bar pub và cả tiền hắn chơi gái, số tiền hắn để mua vật liệu chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Hắn hốt hoảng nhìn lên Lisa đang ngồi khoanh tay hướng mặt về phía trước, tâm trí hắn lúc này vô cùng hoảng loạn.

- Chắc anh đang thắc mắc sao tôi lại biết nhỉ?

== Flashback ==

Chính là đêm hôm đó, đưa Chaeyoung về nhà sau khi cả hai đứng nói chuyện ở bờ sông, tâm trạng Lisa không tốt nên đã dự định quay lại công ty làm việc suốt đêm, nhưng vừa vào công ty cô đã thấy ánh đèn flash của ai đó trong phòng mình. Quái lạ!!! Đã hơn 11h đêm ai lại còn ở trong phòng cô? Lén nhìn qua khe rèm cửa sổ, Lisa thấy Hee Chan đang lục lọi gì đó trên bàn làm việc. Nghe tiếng gót giày hắn vội tắt flash nép vào một góc.

- "Oh shitttt!!! Sao mình lại quên chi tiết này chứ. Những thứ này sao có thể nhầm lẫn như vậy."

Lisa tỏ ra không biết gì, cô vào phòng sau đó giả vờ quên tài liệu rồi hét lên một câu tức giận ra về. Nhớ lại sáng hôm đầu tiên cô gặp Hee Chan trước cửa phòng Jisoo, cô đã nghe loáng thoáng hắn lén lút gọi cho ai đó bảo sẽ sớm thực hiện kế hoạch. Giờ hắn lại lén lén lút lút thế này thì kẻ này rõ ràng vào công ty cô là có mục đích khác.

Những ngày sau đó, Lisa đã chuẩn bị một bản thiết kế giả ở một địa điểm có nhiều bất lợi hơn. Lúc cô nhờ Jisoo gọi Hee Chan lên phòng, cô đã kiếm cớ đi mua cà phê rồi vào phòng hắn để đánh tráo và lấy lại bản thiết kế thật. Nếu Hee Chan tận tâm với dự án này chắc chắn sẽ nhận ra được những sai sót cũng như điểm khác biệt của bản thiết kế. Tuy nhiên, hắn đã hoàn toàn ngó lơ hay nói đúng hơn là hắn chưa từng ngó ngàng đến. Điều đó càng làm Lisa khẳng định, hắn có ý đồ.

Lúc hắn xuống Busan, người cô nhờ theo dõi đã báo lại toàn bộ hành tung một tay che trời của hắn, đó là lý do vì sao Lisa yêu cầu tất cả các báo cáo của Hee Chan gửi đến đều phải nộp cho cô. Dĩ nhiên những báo cáo đó đều không được đóng dấu kiểm duyệt mà nằm ở một góc phòng. Thay vào đó, cô tự mình tuyển dụng một đội thi công khác thực hiện công trình concert thật theo đúng thiết kế và kế hoạch. Mọi bản báo cáo từ công trình thật cô sẽ tự tay đưa xuống cho nhân viên. Để tránh bị lộ, ngay cả Jisoo và Jennie cũng không biết việc Lisa làm. Tất cả là do Hee Chan xui xẻo gặp phải một người cao tay là Lisa trừng trị, chỉ có một điều Lisa chưa tìm ra được, chính là kẻ sai khiến Hee Chan. Là Kim Tan chăng?

== End Flashback ==

- Thật không may cho anh, tôi lại biết tỏng ngay từ đầu. Anh nghĩ số tiền trong bản sao kê anh cầm...ai sẽ chi trả?

- Cô...cô...cô đừng có mà vu khống tôi. Các người...rõ ràng là các người...

- Đừng nhiều lời. Nợ của anh không có con dấu của công ty, hơn nữa bản sao kê chi tiết này cũng đủ để anh vào tù rồi.

Hee Chan đến lúc này mặt đã tái xanh không còn giọt máu. Mới ngày nào hắn còn cười vui hớn hở vì vớ được một món hời lớn, mới tối qua hắn còn chìm trong men say, tận hưởng khoái lạc ngập mùi tiền, vậy mà bây giờ tay chân run rẩy đến khóc hắn cũng không dám, chỉ có thể mếu máo.

- Xin cô đó, Giám đốc à. Xin cô tha cho tôi, tôi thật sự là kẻ ngu ngốc không biết đúng sai, là do tôi bị cám dỗ mê hoặc mà quên mất chính mình...

- Kẻ sai khiến anh là ai?

- Cô...cô nói gì vậy. Không có, là do tôi, do bản thân tôi mê muội thôi.

Nếu nói ra thì chắc gì Kim Tan đã tha cho hắn, Hee Chan thừa biết Kim Tan không dưới mười lần dặn hắn phải cẩn thận là có lý do cả. Giờ mà bại lộ thì đường sống của hắn coi như chấm dứt. Nhưng Lisa thừa biết Hee Chan không có cái gan to đến mức tự mình đào mồ chôn.

- Được thôi. Hẹn anh ở đồn cảnh sát.

Lisa vừa định ra khỏi xe, thì Hee Chan níu lấy tay cô, giọng hắn khẩn thiết nài xin mong Lisa có thể rộng tình mà ban cho hắn chút ân huệ, dù biết bản thân mình đang hết sức mặt dày và thảm hại, nhưng giờ hắn hiểu cảm giác thèm sống là thế nào. Chỉ cần là còn có thể thì nhục nhã đến chừng nào hắn cũng nguyện van lơn cầu khẩn.

- Là Chủ tịch Kim Tan...là hắn nói sẽ cho tôi 1.000.000 won nếu để concert xảy ra sự cố thành công. Xin cô...tôi đã nói ra rồi, xin cô cứu tôi, xin hãy cho tôi một con đường sống.

Lisa không nói gì, cô ngồi nhìn về phía vô lăng, Hee Chan từ khi nói ra đến giờ vẫn còn nức nở xin cô nhưng trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất: "Quả đúng như cô nghĩ, Kim Tan là chủ mưu, hắn còn ý định gì nữa?"

----------

Em yêu màu vàng của cát hoà cùng sắc xanh của biển. Em thích hoàng hôn đỏ rực rọi chiếu màu bình yên cây lá. Em bảo tình yêu chúng ta màu hồng còn em là sắc trắng. Em này, em có biết vì sao tôi thích màu đen không? Vì sắc đen chứa tất cả những màu em thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net