Chap 23 : My Girl (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quán bar này cũng thật rất kì lạ và bí ẩn.

"Hai bạn thông cảm, phải có thẻ hội viên mới có thể vào đây được." Hai người bảo vệ ngăn Chaeyoung và Lisa lại.

"Nhưng tôi được bạn giới thiệu đến đây." Lisa lúng túng nói.

Hai người bảo vệ nhìn nhau gật đầu, rồi nói: "Hai bạn đợi một chút nhé, tôi sẽ vào hỏi ý bà chủ."

"Minnie không nói vấn đề này cho cậu biết hả?" Chaeyoung nói.

"Cậu ấy không nói gì cả..."

Trong khi cả hai đang bối rối, không biết nên tiếp tục đợi hay đi về. Thì bóng dáng của một quý cô người Mỹ từ cánh cửa lớn bước ra, với mái tóc vàng, nước da trắng hồng, đôi mắt màu xanh ngọc đặc biệt, sóng mũi thẳng tắp, dáng người mảnh mai cao hơn cả cô và nàng hơn một cái đầu, khí chất ngời ngời. 

"Chào hai em, cả hai có phải là bạn của Minnie không?" Quý cô người Mỹ dịu dàng cười hỏi.

"Dạ đúng rồi ạ." Lisa mừng rỡ cười đáp. 

"Chị là Lucy, là chủ của quán Bar này, Minnie đã giới thiệu hai em với chị rồi. Chào mừng cả hai đến với L&B bar." Lucy đưa bàn tay trắng thon dài ra trước cả hai, vì biết hai người là người châu Á, nên Lucy cũng linh hoạt thay đổi cách chào hỏi của mình.

"Dạ, em tên Lisa, còn đây là Rosé. Rất vui được gặp chị." Lần lượt, cả Lisa và Chaeyoung đều lịch sự bắt tay với Lucy. 

"Tại sao quán lại cần có thẻ hội viên mới được vào vậy ạ?" Chaeyoung không khỏi tò mò mà lên tiếng hỏi, lần đầu tiên nàng thấy một quán Bar như thế này.

"Vào trong đi, chị sẽ nói cho các em nghe." Lucy xoay cao gót bước vào trong, Chaeyoung và Lisa cũng tiếp bước đi theo phía sau.

Khi mở cửa bước vào, bên trong như một thế giới hoàn toàn khác với tưởng tượng của cả hai, không có âm nhạc ồn ào, không có mùi thuốc lá, mùi bia rượu nồng nặc, không có nhảy múa điên cuồng, càng không có những gã đàn ông say xỉn. Chỉ có loại âm nhạc giúp người khác thư giãn, chỉ có tiếng cười nói rộn rã của những cô nàng xinh đẹp.

Mọi người khi thấy ba người bước vào, liền mỉm cười, gật đầu chào hỏi như người trong nhà. Sự hoan nghênh, chào đón chân thành này, nó khiến cho cô và nàng đều cảm giác ấm áp, thân thiết đến lạ kì.

Lucy đưa hai người đến một bàn VIP đặt ở giữa, gần sân khấu nhất.

"Lisa, cậu có thấy ở đây rất không bình thường không?" Chaeyoung nói nhỏ vào tai Lisa.

"Hả?" Lisa liền quan sát xung quanh mình, không khí không quá sôi động như cô tưởng, nhưng cô thật sự rất thích như thế này.

"Ở đây toàn là nữ."

Từ khi bước vào quán, Chaeyoung nhìn khắp nơi, đâu đâu cũng là người nữ, kể cả bồi bàn, hay hai người bảo vệ lúc nãy cũng là nữ. Trong lòng nàng, liền có một dấu chấm hỏi lớn. Đây là loại quán Bar gì đây?

Vừa đúng lúc, Lucy cầm trên tay một chai rượu vang đi đến.

"Có vẻ như, Minnie chưa nói gì cho hai em biết?" Lucy nhìn hai gương mặt hoang mang trước mặt, thật không thể nhịn cười.

"Dạ." Cả hai liền gật đầu.

"Trước tiên, chị xin giới thiệu với hai em về tên quán. L&B chính là Lesbian and Bisexual nữ." Lucy vừa rót rượu, vừa thong thả nói.

Cả hai khi nghe đến đây liền biến đổi sắc mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng bất an, lo sợ. Nếu như ai trông thấy hai người bước vào quán loại này thì sẽ ra sao đây? Không phải là họ sợ khi tiếp xúc với cộng đồng LGBT, điều họ sợ là xã hội.

Cả hai không hẹn mà cùng đứng lên, thật muốn ra khỏi đây ngay.

"Nào, bình tĩnh." Lucy bật cười, đẩy vai hai người ngồi xuống.

"Đây cũng là lí do tại sao mà quán chị phải có thẻ hội viên mới được vào đó." Lucy uống vào một ngụm rượu, rồi nói tiếp: "Tất cả mọi người ở đây, đều đã được xác minh danh tính rõ ràng và phải kí vào một tờ giấy cam kết giữ toàn bộ bí mật khi bước chân vào đây. Nên nơi này, cực kì an toàn."

Nghe được những lời từ chị Lucy, tâm tư của đôi bạn trẻ cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy biết bản thân cũng là một mảnh ghép trong chữ LGBT nhưng hoàn toàn chưa một lần dám tiếp xúc trực tiếp với cộng đồng như thế này. Không phải là không có cơ hội, mà căn bản là không dám.

Lucy cụng ly với Lisa và Chaeyoung. Thấy trong mắt hai người không còn tia hoảng sợ nữa, liền thoải mái nói tiếp: "Ở đất Mỹ này, mọi người đều được tự do tìm kiếm tình yêu của mình, nhưng chị biết, ở nhiều nơi khác trên thế giới, trong đó có Hàn quốc của các em, vẫn còn cái nhìn rất khắc nghiệt với cộng đồng của chúng ta. Chị không đủ sức buộc họ phải thay đổi cách nhìn, chị chỉ mong muốn tạo ra một nơi, có thể để tất cả mọi người giống như chúng ta, đều được thoải mái giao lưu, trò chuyện và tìm hiểu nhau."

"Nhưng tại sao phải tạo ra một nơi bí mật cho cộng đồng LGBT ngay trên nước Mỹ ạ?" Lisa vô cùng thắc mắc, tại sao phải bí mật trên một đất nước công nhận tình yêu đồng giới?

"Câu hỏi hay. Nào, uống đi rồi chị nói cho hai đứa biết." Lucy cụng ly với hai bạn trẻ.

Mà hai bạn trẻ cũng rất ngoan ngoãn uống theo.

Ly thứ hai đã cạn!

"Thật ra, L&B rất có tiếng trong giới nghệ sĩ đó nha. Nữ idol Hàn đến đây cũng không ít, qua tiếp xúc nhiều người, chị mới biết họ phải gánh chịu vô vàn những điều áp lực. Muốn có một người ở bên thấu hiểu, chia sẻ cũng thật không dễ dàng."

Chaeyoung và Lisa nghe đến đây, liền tròn mắt nhìn nhau. Idol Hàn cũng có nhiều người giống cô và nàng sao?

"Xã hội này lạ kì lắm, họ chỉ xem những người giống họ là bình thường, còn ai khác họ, họ liền xa lánh, miệt thị và cả chửi mắng. Chị hiểu được những nỗi khổ của các em, cuộc sống này cũng thật quá đủ khó khăn rồi, nên chị muốn tạo ra một nơi để mọi người có thể thoải mái chia sẻ cùng nhau, không cần che giấu, cũng không cần lo sợ..."

Lisa cảm thấy sóng mũi mình cay cay rồi. Những lời nói của chị, cứ như chạm vào tận đáy lòng của Lisa, chạm vào những yếu điểm mà cô luôn phải gồng mình chịu đựng.

Nắm chặt lấy tay nàng.

Đôi mặt Chaeyoung cũng bắt đầu ươn ướt. Nghĩ về tình yêu của nàng và Lisa, nghĩ về những nỗi bất hạnh, những nỗi khổ sở mà người trong cộng đồng không đáng phải hứng chịu. Tại sao những người luôn tự cho rằng mình bình thường đó, thì có quyền được hạnh phục, còn những người có tình yêu như nàng, lại không được quyền hạnh phúc?

Uất ức. Thật sự rất uất ức!

.

Tất cả ánh đèn trong quán đều tắt đi, nhường chỗ có sân khấu sáng rực.

Bóng người cao ráo của chị Lucy bước lên, khi ánh đèn sân khấu chiếu vào, người chị như phát ra một ánh hào quang, khiến người khác không cách nào rời mắt.

"Này Park Chaeyoung, mắt cậu sắp rớt ra ngoài rồi kìa." Lisa cực kì không hài lòng trước ánh mắt của Chaeyoung khi nhìn Lucy, thật sự quá lộ liễu rồi, cô biết Lucy rất xinh đẹp, nhưng đâu cần phải trưng hẳn bộ mặt thèm khát đó ra như vậy?

"Khụ... tớ chỉ thuận mắt nhìn lên thôi. Không có ý gì hết." Chaeyoung liền không nhìn nữa, xoay qua cười trừ.

"Có con nít mới tin cậu không có ý gì." Lisa bĩu môi.

Quay lại Lucy trên sân khấu, khi chị vừa bước ra, tất cả mọi người đều động loạt hướng ánh nhìn với đôi mắt đầy vẻ ngưỡng mộ cùng suy mê.

"Chào tất cả những người chị em của tôi." Lucy mỉm cười, cúi đầu chào.

Phía dưới, những tiếng vỗ tay vang lên, cùng một vài tiếng hú hét.

"Mọi người có biết trên tay tôi đang cầm cái gì không?"

"Là cờ của chúng ta" Tất cả mọi người đều đồng thanh hô to.

"Nếu nhìn qua, có phải cờ LGBT rất giống cầu vồng không?"

"Đúng, rất giống." Phía dưới lại đồng vang. Tỏa ra vô cùng thích thú với mỗi lời Lucy nói ra.

Lucy cũng thật giống như một ngôi sao thực thụ, thành công thu hút được tất cả mọi người.

"Vậy tại sao cầu vồng có bảy màu, nhưng cờ LGBT chỉ có 6 màu, có ai trả lời được không?"

Mọi người đột nhiên đều im lặng.

"Vậy màu chúng ta đang thiếu là màu gì?" Lucy lại hỏi tiếp một câu.

Phía dưới bắt đầu bàn tán xôn xao.

"Đó chính là màu của hạnh phúc." Mặc kệ phía dưới đang ồn ào, ở trên sân khấu chị vẫn từ tốn nói.

Câu nói vừa kết thúc. Cả bầu không khí liền trầm xuống, không ai nói câu gì nữa.

"Có lẽ tất cả mọi người đều biết, trên thế giới, cộng đồng của chúng ta bị đối xử rất tệ. Hàng ngày, vẫn luôn phải đấu tranh cho tình yêu của chính mình. Có người, bị miệt thị đến nổi tuyệt vọng kết thúc mạng sống. Có người, cả cuộc đời không được sống thật với trái tim của mình. Vậy điều chúng ta nên làm là gì? Chắc chắn, không phải là biểu tình, bạo động để ép buộc người khác phải suy nghĩ giống mình."

"Chúng ta phải sống tốt." 

"Đúng, phải sống tốt" Chị Lucy gật đầu đồng ý.

"Chúng ta phải sống tích cực."

"Đúng, phải sống tích cực."

"Chúng ta phải thành công." 

"Đúng, phải thành công." Lucy gật đầu đồng ý.

"Nói tóm lại, chúng ta nhất định phải trở thành những con người có ích cho xã hội. Phải trở thành những người mạnh mẽ nhất, dũng cảm nhất, để có thể đương đầu với khó khăn, để có thể đấu tranh cho tình yêu của mình. Và phải chứng minh cho xã hội thấy rằng, cộng đồng của chúng ta, không chỉ là những người bình thường, ngược lại, còn vô cùng phi thường. Hãy giành lấy gam màu hạnh phúc cho chính mình." Lucy vừa nói hết câu, tiếng vỗ tay liền vang dội, tất cả mọi người như vừa được tiếp thêm nguồn năng lượng tích cực, những nụ cười lại động loạt hiện hữu trên môi.

Lisa choàng tay qua vai nàng, kéo nàng vào lòng mình.

Chaeyoung cũng tựa đầu vào, thì thầm: "Lisa à, chúng ta nhất định sẽ vượt qua được tất cả."

Vượt qua được những rào cản của xã hội, vượt qua được những áp lực của dư luận và vượt qua được những nỗi sợ của chính mình.

"Tớ tin là chỉ cần chúng ta nắm chặt tay nhau, thì không cần sợ gì cả."

Tiết mục tiếp theo trong buổi tối ngày hôm nay, chính là trò chơi.

"Tôi cần bốn cặp đôi mạnh dạn lên sân khấu để đấu với nhau. Thể lệ trò chơi chính là, khi tín hiệu bắt đầu được phát lên, bốn cặp đôi phải hôn nhau, cặp nào hôn trong thời gian lâu nhất sẽ chiến thắng."

Nghe xong thể lệ trò chơi, Lisa liền thở dài thất vọng, lúc nãy còn hớn hở muốn chơi, bây giờ lại buồn bã cúi đầu. Lisa biết chắc chắn nàng sẽ không chịu chơi đâu, làm sao nàng chịu hôn cô trước nhiều người như vậy chứ, thật không có một chút hy vọng nào.

"Phần thưởng chính là một chiếc cúp cầu vồng lung linh này đây." Chị Lucy giơ cao chiếc cúp trên tay mình lên, mọi người liền vô cùng hứng thú, phấn khích giơ tay muốn chơi.

Thật bất ngờ, trong số những cánh tay được giơ lên, có cả tay của Chaeyoung.

Mà Lisa hiện tại, lại đang bận thất vọng nên hoàn toàn không hay biết.

Đến khi, chị Lucy mời lần lượt cặp thứ nhất, thứ hai, thứ ba và cặp thứ tư, thì một bàn tay ấm áp, khẽ nắm lấy tay Lisa, kéo lên sân khấu.

Ngay cái khoảnh khắc, nàng nắm tay cô bước lên từng bậc thang sân khấu đó, Lisa tựa như mình đang bước lên những bậc thang của thiên đường. Nàng hôm nay vì sao lại chủ động như thế? Nàng hôm nay vì sao có can đảm muốn hôn cô trước nhiều người như vậy?

Nàng hôm nay, không còn lo sợ trước tình yêu của cô nữa rồi.

"Cậu... sẽ hôn tớ thật sao?" Lisa như không thể tin, ngớ ngẩn hỏi.

"Ngốc, không lẽ lên đây đánh cậu." Chaeyoung lườm yêu cô.

Chaeyoung thật sự cũng không rõ động lực nào mình có thể đứng trên đây nữa, có cái gì đó cứ thôi thúc Chaeyoung phải làm như vậy.

Có phải vì chiếc cúp hình cầu vồng mà nàng yêu thích?

Hay vì nàng cũng thật sự khao khát muốn được khoe với mọi người, rằng tình yêu của nàng và Lisa tuyệt vời đến nhường nào?!

Sau một vài phút ổn định đội hình. Lucy bắt đầu đếm.

"1"

"2"

"3"

Bốn cặp đôi liền hôn nhau.

Lúc đầu có một chút ngại ngùng, nhưng khi đã chạm môi nhau rồi, cảm nhận được hơi thở thân thuộc, thì mọi thứ xung quanh liền không còn là vấn đề nữa.

Lisa đặt tay lên eo nàng, kéo nàng sát lại người mình.

Chaeyoung luồn tay vào những sợi tóc mềm mại của Lisa, vòng tay qua cổ cô.

Không biết họ đã hôn bao lâu. Chỉ biết, càng hôn càng dây dưa, càng hôn càng thích thú, càng hôn càng không nỡ rời đi.

Là lần đầu tiên, họ hôn nhau trước mặt nhiều người mà không cần phải lén lút. Là lần đầu tiên, họ không cần phải sợ hãi bất kì điều gì. Là lần đầu tiên, họ cảm nhận thật rõ ràng sự ủng hộ của tất cả mọi người. Là lần đầu tiên, họ tự hào thể hiện tình yêu của mình.

Cảm giác hạnh phúc trào dâng nơi lồng ngực, rồi phun trào nơi khóe mắt. Họ khóc rồi. Họ khóc cho những điều tốt đẹp, cho những con người tốt đẹp, cho những tình yêu tốt đẹp, nhưng luôn bị xã hội đối xử không đẹp.

Khi cảm nhận được những tiếng cổ vũ như đang đổ dồn về phía mình, hơi thở trở nên khó khăn, nhịp tim đập như muốn nổ tung. Cả hai mới luyến tiếc rời nhau ra.

Trán chạm trán nhau, mỉm cười với nhau, dịu dàng lau đi những giọt nước mắt của nhau. Khoảnh khắc này, sẽ là dấu ấn khắc sâu vào tình yêu của hai!

Mọi người, ai ai cũng vui vẻ chúc mừng và dành những lời chúc phúc tốt đẹp nhất cho hai bạn trẻ. Chỉ có ở đây, ở cộng đồng này, nơi mà người lạ cũng hóa thân quen, nơi mà không cần nói cũng có thể hiểu được những nỗi đau của nhau, thì ChaeLisa mới thật sự can đảm sống trọn với cảm xúc của mình.

Trước khi nhận phần thưởng, Lucy đã ôm hai người và nói: "Chị biết, trong tương lai hai em sẽ còn gặp phải rất nhiều khó khăn, trong việc nuôi dưỡng và bảo vệ tình yêu của mình. Chị mong rằng, nếu gặp phải bất kì một chướng ngại nào, khiến cho tình cảm của cả hai không còn được trọn vẹn như lúc này nữa, thì hãy nhớ lại ngày hôm nay, ngày mà hai đứa đã rơi những giọt nước mắt chân thành nhất cho nhau."

"Cảm ơn chị vì đã truyền cho chúng em những nguồn năng lượng, những nguồn động lực tuyệt vời như thế này. Chúng em chắc chắn sẽ thật mạnh mẽ, thật dũng cảm đấu tranh cho tình yêu của mình." Chaeyoung ánh mắt long lanh, yêu chiều nhìn Lisa.

"Chaeng à..." Từ trước đến giờ, Lisa luôn tự cho rằng, tình yêu này chỉ có một mình cô cố giữ lấy. Luôn trách nàng, tại sao lúc nào cũng thờ ơ, vô tư, khiến cho mối quan hệ của hai người luôn xảy ra vấn đề. Nhưng ngày hôm nay, sau khi nghe những lời này, tận đáy lòng Lisa trào dâng niềm xúc động mãnh liệt. Đoạn đường dài về sau, cô không một mình, cô có nàng!

"Chiếc cúp này, đã đủ 7 màu, đồng nghĩa với việc các em đã nắm trong tay gam màu của hạnh phúc. Hãy thật sự trân trọng và giữ gìn nó nhé. Cố lên!" Lucy mỉm cười, đưa chiếc cúp cho hai người. Tiếng vỗ tay cũng đồng thanh vang lên.

Chaeyoung và Lisa cùng nắm tay nhau bước xuống sân khấu trước những ánh mắt ngưỡng mộ của tất cả mọi người.

Trên sân khấu hiện giờ là phần trình diễn của một cô ca sĩ, đang hát về những bản tình ca ngọt ngào.

"Chaeng, nhờ tớ mà cậu mới thắng đó nhé." Khi sự xúc động qua đi, Lisa lại bắt đầu kể công.

"Ơ... một mình cậu thì có thắng được chắc?"

"Nhờ tớ hôn cậu mỗi ngày, nên mới luyện được hơi dài như vậy, đó chẳng phải công của tớ sao?"

"Ừa, công của cậu tất." Chaeyoung cứng miệng, không thèm cãi với Lisa nữa.

Ngồi uống rượu một lúc, thì Lucy cùng một người khác đi lại bàn của hai người.

"Xin giới thiệu với hai đứa, đây là vợ của chị, Kelly." Lucy vòng tay qua eo Kelly, vô cùng cưng chiều nhìn vợ của mình.

Kelly thấp hơn Lucy một chút, thân hình cân đối, ngũ quan sắc xảo, thật cũng không hề thua kém Lucy một phần nào cả.

"Dạ, em chào chị." Cả hai cũng nhanh nhẹn đứng lên chào.

"Chào Lisa, chào Rosé. Chị là fan cứng của BLACKPINK đó, nếu có thể, chị cũng muốn gặp Jennie và Jisoo." Kelly vui vẻ nói.

"Vợ đó nha, tham lam quá." Lucy mắng yêu vợ mình.

"Dạ, nếu có cơ hội, lần sau tụi em nhất định sẽ dẫn hai chị ấy đến đây." Lisa trả lời.

Nghĩ đến hai chị của mình, Lisa liền cảm thấy tiếc, nếu hôm nay hai chị cũng cùng đến đây, thì có khi họ cũng sẽ trải qua những cảm xúc giống cô, sẽ lại được tiếp thêm sức mạnh và dũng khí để chiến đấu với xã hội ngoài kia?!

"Hơi mất lịch sự, nhưng chị có thể hỏi một câu được không?" Kelly cười ngại.

"Dạ." 

"Như chị đã nói, chị là fan cứng của nhóm, chị theo dõi nhóm rất nhiều. Tình cảm của hai đứa dành cho nhau, chị nhận ra từ lâu rồi. Còn Jennie và Jisoo, chị lại không chắc lắm. Nhưng với một người tiếp xúc với nhiều người trong cộng đồng như chị, chị có linh cảm hai người họ, cũng giống chúng ta?" Hỏi thẳng thắn như vậy, cũng thật rất vô duyên, nhưng Kelly thật sự không ngăn được sự tò mò của mình. 

Lisa bối rối nhìn Chaeyoung, không biết mình có nên nói hay không, vì đây là chuyện của hai chị. Nhưng cuối cùng, Lisa cũng nói, vì cô tin Kelly không có ác ý: "Dạ, hai chị ấy cũng có một tình yêu rất đẹp dành cho nhau."

"Wow... Một nhóm nhạc, mà cả nhóm đều là người trong cộng động, đó đúng thật là một niềm tự hào lớn với LGBT. Cảm ơn hai em đã nói cho chị biết, chị thật sự rất vui đó. Chị và chị Lucy sẽ không nói với ai đâu, hai em yên tâm nhé."

Nói chuyện một lúc, cả hai chị cũng khoác tay nhau đi sang bàn khác.

"Chaeng..."

"Hửm?"

"Đến khi nào, thì tớ mới có thể giới thiệu cậu là vợ của tớ nhỉ?" Lisa thật sự hâm mộ Lucy và Kelly. Họ có tự do, họ được thoải mái yêu đương. Chứ không giống như cô và nàng, cuộc sống chỉ xoay quanh nỗi sợ.

"Thì... khi chúng ta kết hôn với nhau." Chaeyoung uống vào một ngụm rượu, ngại ngùng nói.

"Vậy khi nào chúng ta kết hôn với nhau?" 

"Tớ nghĩ nó sẽ không đến sớm, nhưng hy vọng không quá muộn." 

Sau ngày hôm nay, suy nghĩ của Chaeyoung, thật sự đã thay đổi rất nhiều.

.

Về đến phòng.

Vừa đóng cửa lại.

Đèn còn chưa kịp bật.

Hai thân thể đã vội điên cuồng lao vào nhau, mãnh liệt hôn lấy nhau, như ngỡ đây là lần cuối cùng. Đặt tất cả tình yêu vào nụ hôn, ra sức thể hiện tình cảm của mình cho đối phương biết.

Hôn đến không khí không còn nữa, mới tiếc nuối buông nhau ra.

"Chaeng à, tớ say rồi." Lisa thở từng hơi nặng nhọc.

"Tớ... cũng say rồi." Chaeyoung với gương mặt đỏ bừng, thì thào.

Có người nào say rượu lại tự thừa nhận mình say chứ? Chỉ có họ đang say nhau nên mới vô thức nói ra những lời đó.

Lisa không lãng phí thêm một giây phút nào nữa, trực tiếp áp môi mình lên môi nàng, tận hưởng hương vị mật ngọt.

Người ta nói, một món ăn cho dù có ngon như thế nào, nhưng ăn quá nhiều lần, thì cuối cùng cũng không thể nuốt trôi.

Nhưng với Lisa, việc hôn nàng lại không giống như vậy, càng hôn càng muốn nhiều hơn, càng hôn càng trở nên nghiện nàng.

Vừa hôn, cả hai vừa dẫn lối nhau, giúp đỡ nhau di chuyến đến bên giường.

Ánh đèn ngủ mập mờ trong phòng, chỉ khiến cho không gian càng tăng thêm sự ám muội.

Chiếc áo khoác của Chaeyoung, đã được Lisa nhanh gọn cho tiếp đất. Tay nàng đặt lên mặt cô, rồi dị chuyển nhè nhẹ xuống trước ngực, làm Lisa bỗng chốc rùn mình.

Hành động của Chaeyoung, như muốn châm ngòi cho ngọn lửa trong lòng Lisa bùng cháy.

Lisa điên cuồng hơn, mạnh mẽ đẩy nàng xuống giường.

Chaeyoung giật mình trước cú đẩy bất ngờ của Lisa. Thở hổn hển.

Hình ảnh của nàng bây giờ, dưới ánh đèn mờ ảo, ngực động liên tục vì thở gấp. Đã thành công mê hoặc Lisa đến cực điểm.

Lisa nhào đến như một chú hổ bị bỏ đói lâu ngày. Ngấu nghiến đôi môi của Chaeyoung, nàng cũng vô cùng nhiệt tình đáp trả.

Từ môi, Lisa di chuyển đến vành tai, nhẹ nhàng hôn lên.

Chaeyoung không kiềm nén được âm thanh, khi Lisa đang chạm vào một trong những nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể mình.

Từng hồi âm thanh khe khẽ như cố khống chế của Chaeyoung phát ra, chỉ giỏi khiến cho dục vọng trong người Lisa càng tăng cao. Cô muốn làm nàng mất đi khống chế mà hô to tên cô.

Chiếc áo thứ hai của Cheyoung được tiếp đất.

Lisa lượt nhẹ từ cổ xuống ngực nàng và đặt lên đó những nụ hôn nhỏ nhưng đủ làm nàng tê dại.

Chiếc áo cuối cùng che giấu sự xinh đẹp của nàng, cũng được Lisa không thương tiếc mà ném thẳng sang một bên.

Chaeyoung ngại ngùng, lấy hai tay che đi bầu ngực của mình, mím chặt môi. Nàng bây giờ, vừa không muốn Lisa nhìn thấy, lại vừa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net