10. Cẩn thận!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngẫm nghĩ một hồi bên chiếc tủ lạnh, em cuối cùng cũng đã lựa ra được kha khá món nấu chung với mì mà cô có thể ăn được - vì em ăn cái gì mà chẳng được, nên gắng mà lựa món nào vừa ngon vừa sang cho cô không thì cái mạng trẻ này coi bộ cũng khó giữ.

Trong lòng em thầm nghĩ cô chắc sẽ thích vì người giàu thường ăn với nhưng thứ này không phải sao?

Đem hết những thứ mình chọn để lên bếp, cô nhìn sơ qua những món đó rồi thở dài, phải gọi là khá bất ngờ, lần đầu tiên lại thấy bất lực như vậy.

Lisa khoanh tay lại, dựa vào tủ lạnh rồi nói.

"Gì đây? Em định mở tiệc hải sản đúng không?"

Nhìn trên bàn nào là tôm, cua, mực, bào ngư đủ thứ loại rồi con nào con nấy to đùng thế kia...ôi bảo sao em ấy lại chật vật từ nảy đến giờ.

Lisa thật là khổ quá đi.

"Hả...sao vậy?" Em bắt đầu lo lắng, nuốt nước bọt liên tục, quả nhiên mỗi khi ở bên cô không có lúc nào là tim em đập bình thường cả.

"Định nấu những thứ này với mì?"

"Không được sao?" Em ngơ ngác.

"Không!" Thốt lên một câu đầy bất lực, gõ nhẹ vào trán em một cái rồi gôm hết chúng vào tủ lạnh, chỉ để lại mỗi một hộp thịt bò tươi và vài quả trứng.

"Tôi hỏi thật em đấy, bình thường em nấu mì với những gì?" Cô gằn giọng hỏi em, tay thì xoa xoa thái dương.

Haiz, cô hiểu ý em vì đúng là cô hay ăn những món đắt tiền đó nhưng đâu phải trong trường hợp nào cũng ăn được.

"Nhưng...nhưng những món tôi...em lấy không ăn được á?"

Chaeyoung xoa xoá chỗ trán vừa bị Lisa đánh vào. Miệng thỉnh thoảng còn xưng hô nhầm thành "tôi".

"Bỏ qua chuyện đó! Trả lời câu hỏi của tôi đi"

"Là...trứng, chỉ trứng thôi..." Em hoảng loạn nhanh chóng trả lời lại khi thấy cô to giọng hơn.

"Thế thôi?"

Em không nói gì, chỉ gật đầu liên tục.

Cô cũng không nói gì, liền lấy ra con điện thoại của mình rồi lướt lướt gì đấy, em có tò mò nhưng rõ là không dám làm gì, chỉ biết đứng yên đó. Lâu lâu ánh nhìn lại lướt xuống con chiếc đồng hồ cô đeo trên tay, nghiêng đầu một cái thì phát hiện bây giờ đã là gần chín giờ rồi.

Thoáng giật mình, không ngờ thời gian lại trôi nhanh như vậy.

Lisa chăm chú xem điện thoại một hồi, cô chợt lên tiếng .

"Lại tủ lạnh lấy thêm mực hay tôm gì cũng được"

Em nghe cô nói, cũng không dám hỏi gì thêm mà đi te te lại mở tủ lạnh ra lấy trên khây mấy hộp thức ăn như cô nói.

"Đứng đấy, ngăn thứ hai của tủ lạnh có một bịch xúc xích nữa, lấy ra luôn đi" Dừng lại một chút, mắt lướt sơ qua màng hình điện thoại rồi lại tiếp tục nói "Mở ngăn rau củ ra, lấy rau gì em thích...Xong rồi đấy"

Em đứng đấy khó hiểu.

Rau? Mình thích ăn? Không nghĩ nhiều, phải vận dụng tay nghề nấu ăn từ nhỏ, em cứ thế mà vơ đại hộp rau chíp tươi ngon.

Một mình cầm hết đống đó đi lại bàn, nhẹ nhàng bình tĩnh mà đặt hết chúng xuống.

"Ừm được rồi, nấu thôi" Cuối cùng chiếc tạp dề cô đeo cũng có công dụng, cô sắn tay áo lên bắt đầu công cuộc trổ tài nấu nướng.

Những lúc này, em mới ngẫm nghĩ lại những lời mẹ Manoban nói, quả thật tuy lạnh lùng nhưng có những lúc cô lại làm cho người khác cảm thấy có một chút gì đó dễ gần.

Thật ra thì cả ngày hôm nay, điều tội tệ nhất cô ta làm đó chính là cưỡng bức em, còn lại chẳng làm gì hết, có khi còn rất nhẹ nhàng khó hiểu.

Chỉ là đáng tiếc, từ khi em được đưa vào căn nhà này, suy nghĩ đầu tiên của em về cô là sự khinh bị, xem cô như những tên tổng tài giàu có mê dục, không có tình cảm. Đương nhiên, đến bây giờ em vẫn thấy như vậy, đơn giản vì danh dự của em không cho phép em thấy cô ta tốt bụng.

Hơn hết, tất cả những điều cô ta làm bây giờ chỉ là diễn thôi.

"Đứng đấy xem tôi làm hả, có biết phụ một tay không?" Cô quay lại nhìn em, nói với giọng khiến người khác thấy khó ưa.

"B-biết!" Em gật đầu, cũng tranh thủ đem mấy hộp đồ ăn đó đi lại phía cô.

- Kroạc -

- Kroạc -

- Kroạc -

Tiếng mở nắp hộp vang lên, em và cô đứng đấy nhìn hết một lướt những gì đã chuẩn bị

"Bây giờ làm gì?" Cô quay qua nhìn em rồi lên tiếng hỏi.

"Chị...nấu nước đi" Em rụt rè sai bảo.

"Ừm"  Không ngờ cô cũng không có biểu cảm gì, chỉ ừ hử trong họng rồi đi làm công việc được "vợ chưa cưới" giao phó.

"Đun nửa ấm là được..." 

Lisa không nói gì thêm, bơm đúng nửa ấm nước rồi bắt lên xong rồi chỉ có việc đi lại ghế ngồi. Cô không lấy điện thoại ra xem, cũng không làm gì, chỉ là ngồi đấy xem em nấu mì như thế nào...ừm thì chỉ là một chút tò mò kèm hứng thú.

Mà cũng chẳng biết rốt cuộc cô đeo tạp dề làm gì? Rồi cô đã trổ tài nấu nướng của mình chưa? Hay là cô biết làm nhưng muốn để người ấy nấu cho mình ăn?

Về phía Chaeyoung, em sắn tay áo lên rồi bắt đầu nấu mì.

Đầu tiền, chuẩn bị một cái nồi vừa đủ rồi đổ nước sôi vào, đưa lên bếp và bật lửa. 

"Chị...có gói gia vị riêng để nấu mì không?" 

"Ừm...tìm ở ngăn tủ phía trên đi" Cô rõ là có thể đi lấy giúp em nhưng cái tôi đã kéo cô ở lại khiến đóng đinh tại ghế ngồi luôn.

"....."

Ngăn tủ phía trên cũng khá cao, em đành phải tìm ghế để đứng lên mới có thể mở tủ được.

Leo lên ghế, nhẹ nhàng mở tủ...Để xem nào, sao mà nhiều thứ vậy nhỉ?

Lục đục một hồi mới thấy được vài túi gia vị, lấy một túi ra xem thử...đọc qua một lượt thì đây chính xác là thứ mình cần tìm.

Cứ cho là việc tìm túi gia vị khá khó khăn đi, để tự thưởng cho mình cũng như muốn khoe mẽ cho ai đó làm biếng đang ngồi phía bên kia, em cầm túi gia vị giơ lên cao, mặt nở nụ cười rồi hớn hở xem như là đang ăn mừng chiến thắng.

"Thấy rồi!" Cái vẻ hào hứng đó của em làm ai kia bị đứng hình, không biết tại sao cũng thấy vui...Ừ thì cứ cho là vui vì em tìm thấy được gói gia vị để nấu mì cho cô ăn đi...

"Trẻ con......

NÀY CẨN THẨN !!"

Lisa hét to, đứng dậy hốt hoảng nhìn em ngã từ trên ghế xuống....Mọi thứ tựa như ngưng động, sự việc sảy ra quá nhanh khiến cô cũng không kịp trở tay...

.

.

.

.

.

Thanh tìm kiếm trên GG của Lisa kiểu: Cách nấu mì bình dân khiến bạn gái thích 👽

End chap 10


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net