Chương 4: Đại thọ, sơ kiến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày mừng thọ cũng đã đến.

Hôm nay Vương gia dẫn theo Chaeyoung cùng Vương phi và hai con tiến cung mừng thọ Hoàng Thượng.

Chaeyoung mặt áo lụa trắng, thắt lưng xanh ngọc, làm cho Chaeyoung càng có phong thái vương giả, quyền quý, nhìn phiêu dật tựa tiên nhân.

Chaeyoung được sắp xếp ngồi gần Quận chúa.

Dịp may hiếm có, Chaeyoung quyết định lấy chiếc điện thoại yêu dấu của mình đặt vào một góc quay toàn cảnh buổi yến tiệc này.

Bắt đầu yến tiệc, các viên quan thay phiên nhau tặng quà cho vua, nhìn qua đều thấy toàn kì trân dị bảo. Đến lượt các hoàng tử công chúa.

Đại hoàng tử An Khánh: "Thưa phụ hoàng, đây là bức tranh sơn hà do Thượng Lãi để lại, nhi thần tìm kiếm 2 năm liền mới tìm thấy được, nay nhi thần dâng lên mừng thọ phụ hoàng, hy vọng Người thích."

Đại hoàng tử là huynh ruột của Lisa, cũng hết mực yêu thương muội muội của mình. Năm nay 25 tuổi.

"Haha tốt tốt, ta rất thích. Ta cũng cho người tìm nhưng không thấy, nay vật này cũng về tay ta." Hoàng thượng là người rất thích tranh, thơ ca. Lại yêu mến hiền tài.

Nhị hoàng tử An Nhĩ liền dâng lên một bức tượng Phật Thích Ca bằng ngọc phát sáng, khiến Trần Hoàng càng thêm yêu thích.

An Nhĩ là con của Đan Quý phi. Đan Quý phi là người đứng sau hãm hại huynh muội Lisa để con trai bà ta chiếm được vị trí Thái tử. Năm nay 23 tuổi.

Công chúa Ngọc Mai hiến tặng một tiết mục múa cũng tính là đáng để xem. Ngọc Mai là tam công chúa con của Hạ Quý phi. Năm nay 18 tuổi.

Hoàng thượng thấy các con của mình đã dâng lễ chỉ còn thiếu Lisa liền hỏi: "An Khánh, Lisa đâu."

Đại hoàng tử: "Bẩm phụ hoàng, muội muội liền có mặt ạ."

Vừa dứt lời liền vang lên một giọng hát trong trẻo, thánh thoát, khiến người nghe như lạc vào cánh đồng xanh mướt, thả hồn trong từng tiếng hát. Tiến vào là giàn vũ công múa may lả lướt tựa yêu tinh, trung tâm là một cô gái nhan sắc cấp bật nữ thần. Mắt to tròn 2 mí, da trắng hồng căng tràn sức sống, mũi thon nhỏ lướt trên khuôn mặt như baby kéo dài đến đôi môi mọng nước. Mái tóc dài uốn lượn rũ lên đôi vai gầy mỏng manh. Dáng người nếu ở hiện đại sẻ được đánh giá tỷ lệ 9:1, tỷ lệ chỉ ước không thể cầu. Chaeyoung cảm thấy điên rồi, sao cổ đại lại có một người như minh tinh toàn cầu như vậy chứ.

Quận chúa thấy thái độ Chaeyoung liền không vui, nhìn Lisa với ánh mắt ganh ghét. Miệng lẩm bẩm "Đồ công chúa ngốc dám giành Chaeyoung với ta."

Không chỉ có Chaeyoung mà tất cả vương tôn ở đó đều bị chiếc nhan sắc cùng tiếng hát của Lisa hút mất hồn.

Còn ánh mắt của Trần Hoàng thì hiện lên tia thương xót và yêu thương. Vì Lisa rất giống với Hoàng hậu đã mất của nàng. Còn bị ngốc là do trong lần Hoàng Hậu bị sát hại rơi xuống vực, Lisa không may bị thích khách đánh bị thương ở đầu. Trần Hoàng vừa muốn bù đắp vừa thương con gái của mình, tiếng hát vừa kết thúc, liền kêu Lisa đến ngồi kế bên mình, vuốt tóc nàng chiều chuộng. Lisa cũng thuận theo Phụ Hoàng làm vẻ đáng yêu: "Tiểu Li không biết chuẩn bị gì ngoài giọng hát, xin Phụ Hoàng đừng giận."

"Ta sao có thể giận tiểu Li của ta được chứ. Ban thưởng cho Công Chúa Lisa con hãn huyết bảo mã." Tiểu công chúa của mình rất thích ngựa.

Lời vừa ban ra thì tất cả đều ồn ào cả lên, còn hoàng tử công chúa ganh tị đỏ cả mắt.

Lisa: "Phụ Hoàng Nhi thần không dám nhận."

Trần Hoàng: "Ta ban thưởng cho tiểu Li, nhận không ta sẽ rất buồn."

Lisa liền ôm tay Trần Hoàng nói lời cảm tạ.

Đan Quý phi càng nhìn càng bực bội, bà đã tìm mọi cách tống Lisa ra khỏi cung để tách Lisa ra khỏi Trần Hoàng, hòng dễ hại An Khánh hơn, nhưng hết lần này đến lần khác đều thất bại, bà bèn lên tiếng: "Bẩm Bệ hạ, năm nay Lisa cũng gần 18 tuổi rồi, hay người ban hôn cho Lisa đi."

Trần Hoàng nhăn mặt nhưng nghĩ tới Lisa không còn nhỏ nữa: "Ta thật không muốn xa con Lisa, nhưng ta phải thay mặt mẫu hậu của con lo lắng cho con."

Trần Hoàng: "Ta hôm nay rất vui, vì thế ta tuyên bố ngày sinh nhật 18 tuổi của Công chúa Lisa ta sẽ tổ chức kén phò mã. Thể lệ cuộc thi ta sẽ công bố sau."

Lisa không muốn nhưng không biết phải làm sao, An Khánh nhìn muội muội mình lo lắng.

An Khánh: "Phụ Hoàng." Chưa kịp nói đã bị Trần Hoàng cắt lời.

"Ý ta đã quyết."

Lúc này Trần Minh mới bước ra giữa điện quỳ xuống: "Thần đệ bái kiến Hoàng huynh."

"Miễn lễ, Miễn lễ" Trần Hoàng lập tức đi xuống đỡ Trần Minh lên.

Trần Minh: "Tạ Hoàng huynh."

Trần Hoàng: "Lần này đệ đem lễ vật gì tặng cho ta."

Trần Minh: "Đệ muốn làm cho huynh bất ngờ nên đệ mới giấu huynh, đệ đã đánh lui quân địch phương Bắc, và ký hiệp ước không tiến đánh nước ta trong vòng 10 năm nữa."

Trần Hoàng: "Ha ha, không hổ là đệ của ta. Muốn ra ban thưởng gì, ta đều đáp ứng."

Trần Minh liền tâu: "Đệ không có gì nhiều đệ chỉ muốn huynh ban thánh chỉ phong cho Chaeyoung làm con nuôi của đệ. Chaeyoung bước ra tham kiến Hoàng thượng nhanh."

Chaeyoung bị bất ngờ nhưng vẫn bước ra: "Thảo dân tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế."

Trần Hoàng: "Miễn lễ, miễn lễ." Trần Hoàng đánh giá qua người trước mặt, hết sức hài lòng, gật gù "tuổi trẻ tài cao, hiền tài đất nước."

"Được ta bố chiếu thiên hạ, Chaeyoung từ giờ là con nuôi của Minh Vương, được hưởng tất cả mọi quyền lợi như một Quận vương thực thụ."

Chaeyoung cùng Trần Minh lập tức quỳ xuống tạ ân ban. Vừa trở lại vị trí ngồi xuống, liền có thích khách xông vào, đâm thẳng tới Trần Hoàng, Lisa ngồi kế bên liền xông tới đỡ 1 kiếm cho Trần Hoàng. Hộ vệ lập tức vây quanh bắt sống, nhưng bọn chúng là sát thủ cảm tử, đều cắn thuốc độc tự sát.

🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓 Ta là vạch kẻ đường.

Chương này viết hơi dài.

Hồn ma Ran: Ta cũng muốn gặp công chúa.

Chaeyoung: Hỏi qua ta chưa.

Hồn ma Ran: Kiệt sỉ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC