Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời đã dần lên cao, ánh nắng khẽ chiếu qua ô cửa sổ, rọi vào trong phòng. Trên giường, có một cô nàng đang nằm ngủ say giấc, chẳng biết trời trăng may gió là gì. Ai mà biết được, người nằm trên giường kia lại là chủ tịch của Park thị - Park Chaeyoung đang ngủ say sưa kia.

Nói qua một chút, Park thị là một công ty đứng đầu Hàn Quốc và hiện đang vươn ra thế giới. Công ty này đã được kế thừa qua bao nhiêu đời. Đến khi Park Chaeyoung lên làm người đứng đầu, liền đã vươn xa đáng kể. Nếu nói Park thị đã phát triển hơn những đời trước, cũng sẽ không phải là nói quá đi.

" Cô chủ à, cũng đã 8h rồi. Lát nữa cô còn có một cuộc họp quan trọng đấy ạ "

Vì đã quá giờ đi làm của con người đang nằm mãi không chịu dậy trên giường kia, quản gia Lee không còn cách nào khác, đành phải lên phòng nhắc nhở.

Nói đi cũng phải nói lại, ông theo chân Park gia đã lâu. Chứng kiến hình ảnh cô chủ mình từng ngày lớn lên. Vì thế, tình cảm mà ông dành cho Chaeyoung là chân thành, là sự yêu thương giống như một người cha, một người trong gia đình vậy. 

Đừng nghĩ Park thị lớn mạnh thì vị chủ tịch của nó cũng hạnh phúc. Đó thật sự là một ý nghĩ ngu ngốc. Năm Park Chaeyoung mười tám tuổi, gia đình cô không may gặp tai nạn mà qua đời. Tiếp nhận công ty ở độ tuổi nhỏ như vậy, có thể duy trì nó đã là một kì tích. Nhưng nào ngờ, cô lại có thể đưa nó vươn xa ngoài mong đợi.

" Vâng, cháu biết rồi. Bác xuống nhà bảo tài xế chuẩn bị xe dùm cháu, một lát nữa cháu sẽ xuống. Thức ăn sáng cháu liền không cần "

Chaeyoung lười biếng nói.

Quản gia Lee lo lắng nhìn Chaeyoung. Không phải đây là lần đầu cô nhịn ăn. Nhưng lần một lần hai thì còn được, đằng này lại là thường xuyên nhịn ăn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng cô chủ của ông sẽ không chịu nổi mất: " Nhưng mà... nếu cô chủ nhịn ăn mãi như vậy, sẽ ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe "

" Tôi biết, quản gia Lee. Nhưng ông xem, bây giờ cũng đã hơn 8h rồi. Nếu còn ngồi ăn nữa, cuộc họp này đành phải hủy vậy. Chẳng phải ông vừa bảo, cuộc họp này rất quan trọng sao? Ông yên tâm, tôi sẽ giữ sức khỏe mà "

Nói xong, Chaeyoung liền đứng dậy đi vào nhà WC để làm vệ sinh cá nhân.
________

Tại Park thị.

" Các người còn không mau chuẩn bị phòng họp? Đợi một lát Park tổng tới, công việc này các người liền không cần đi " nữ nhân trước mặt chậm rãi nói.

Vị nữ nhân vừa cất tiếng kia chính là Jennie Kim, là phó tổng của Park thị, cũng chính là người chị họ của Park Chaeyoung.

Jennie cô yêu thương Chaeyoung là như vậy, vì thế, công ty này cô đều sẽ không cần. Năm xưa, khi bố mẹ Chaeyoung vừa qua đời, nhà họ Kim của cô chính là muốn làm phản. Nhưng bản thân Jennie thì khác, cô không muốn sau này người ngoài nhìn vào sẽ bảo Park thị này là do nhà họ Kim cướp về. Hơn nữa, cô còn là rất yêu thương Park Chaeyoung, cô không nỡ nhìn thấy đứa em gái mình thương yêu hết mực lại chịu tổn thương như vậy. Nhận biết được điều đó, khi vừa kế thừa công ty, Chaeyoung liền sa thải hết người của Kim gia, duy chỉ chừa lại mỗi người chị họ Kim Jennie, để chị làm phó tổng.

" Vâng, chúng tôi sẽ làm ngay, thưa Kim phó tổng "

Đám nhân viên kia cuối người trả lời, rồi lại đi ra ngoài thật nhanh, tránh làm cho vị phó tổng kia cảm thấy không thoải mái.

Chờ một lúc lâu, rốt cuộc vị chủ tịch kia cũng đã tới. Nhưng là, căn phòng cô vào không phải phòng chủ tịch, mà lại là căn phòng phó giám đốc.

Nhìn thấy Kim Jennie đang tập trung xem tập hồ sơ để trên bàn, Chaeyoung nhẹ nhàng đi đến phía sau, khẽ choàng tay qua cổ cô, nói nhỏ: " Kim phó tổng a, mới sáng sớm như thế này sao lại cắm đầu vào công việc rồi? Tiểu Chaengie nhớ chị đến chết được "

" Em có thể thôi cái giọng điệu như vậy không? Park Chaeyoung. Chị đây đã cảm thấy lạnh phía sau gáy rồi này.  À đúng rồi, em còn không mau chuẩn bị cho cuộc họp cổ đông đi. Lần này chúng ta phải đuổi được ba con cáo già kia ra khỏi ban quản trị, bằng chứng chị đã có đủ hết rồi, thưa ngài chủ tịch "

Khẽ cốc đầu con người kia, Jennie dịu dàng đáp.

Lại nữa rồi, Jennie Kim kia lúc nào cũng dùng kính ngữ khi ở công ty. Hà cớ gì phải làm vậy? Mệt chết cô.

" Vâng, em biết rồi, Kim phó tổng "

Park Chaeyoung lười biếng nói. Chỉnh trang lại một chút, cô liền lấy lại dáng vẻ lãnh đạm thường ngày. Nếu nói con người vừa mới làm nũng kia với vị tổng tài cao ngạo này là một, có đánh chết người ta cũng không tin. Nhưng đây chân chính là cùng một người!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net