Chương 14 : Nhớ em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Trễ rồi, ngủ đi em "

" Chị cũng thế "

Kim Trân Ni đưa lưng về phía cô Phác Thái Anh chỉ lặng lẽ nghiêng đầu sang nhìn nàng một lúc, cô thật mong có tương lai với nàng. Phác Thái Anh đã có hi vọng vì Kim Trân Ni cũng có thích cô, chỉ cần như vậy thôi là mong muốn lấy nàng làm vợ của cô sẽ sớm thành hiện thực.

Khi cô an tâm nhắm mắt lại thì nàng lại mở mắt ra, xoay người lại nhìn Phác Thái Anh, không biết đang nghĩ gì chỉ thấy nàng khẽ cười còn cô thì nằm lát liền ngủ luôn tại đang bệnh trong người mà.

Một đêm dài qua đi, cô thấy hôm nay bỗng nhiên ngủ đặt biệt rất là ngon đó nha, mà nhớ đâu có gối ôm đâu sao hình như Phác Thái Anh đang ôm cái gì đó ý, sau đó mới mở mắt ra xem mình đang ôm cái gì thì trợn mắt..

" Ôm em đủ chưa? " Kim Trân Ni ngước mắt lên nhìn

" Sao..sao.. "

" Sao gì, còn không buông tui ra "

" A, xin lỗi em "

Phác Thái Anh cười cười buông Kim Trân Ni ra, nàng liền ngồi dậy cô thì bối rối ngồi dậy theo.

" Ôm gì cứng ngắt, không thoát được luôn ý " nàng liếc cô nói

" Tôi xin lỗi.. " cô gãi đầu

" Thôi thôi dậy rửa mặt đồ đi rồi chở em đi ăn "

Kim Trân Ni không chấp nhất chỉ là nói vậy thôi, nhanh chóng xuống giường, cô thì dẹp cái mùng xếp lại mềm rồi mới xuống giường đi theo Kim Trân Ni ra sau để rửa mặt, rửa miệng sơ sơ. Nàng đã đi thay đồ rồi, cô thì đi lại vào trong mà chải tóc của mình, về nhà thì Phác Thái Anh sẽ tắm sau vậy.

Cả hai chuẩn bị cũng mất 1 tiếng đồng hồ, bước ra ngoài thì đi thẳng ra xe luôn. Dậy cũng không sớm lắm chắc khoảng 8h gì đó, nên đói là đương nhiên chạy ra chở gần nhà hát thì có ghé vào một quán cháo đó là do nàng bảo, vì cô đang bệnh nên cần ăn cháo mà đương nhiên Phác Thái Anh cũng chẳng dám phản đối.

" Ăn cho nhiều vào "

" Em không thích ăn cháo mà sau lại kêu vào đây ăn? "

" Chị bị bệnh nên cần ăn cháo, em không thích thì có sao không? "

" Có, em sẽ không ăn sáng được "

" Thì giờ em cũng sẽ ăn luôn, được chứ? "

" Được rồi "

Phác Thái Anh không nói nữa cũng nghe lời mà ăn, Kim Trân Ni thì cũng ăn nhưng ít, ăn ăn một lúc thì cũng xong. Vì lúc nãy cô thấy nàng ăn ít nên có ghé qua một chỗ kia bán bánh bao, cũng khá ngon nên mua cho nàng hai cái. Kim Trân Ni đặt biệt thích ăn bánh bao nên dù Phác Thái Anh có mua nhiều thì nàng cũng sẽ ăn thôi.

Chở Kim Trân Ni về lại nhà hát rồi thì bị nàng đuổi về nhà, Phác Thái Anh về nhà thì nghĩ chắc sẽ ngồi tính lại sổ sách rồi ra đồng xem tá điền làm việc có ổn thỏa không thôi. Bị bệnh nên cô sẽ không đi bán buông gì ở xa, thường thường cô sẽ đi sang xứ khác kiếm mối làm ăn, nhà cô chuyên bán muối và gạo nên cần kiếm mối làm ăn ở những xứ lân cận. Đi cũng 1-2 ngày gì đó thôi không quá, 3 tháng đi một lần.

...

1 tuần sau

Cậu Huy đã về nhà, thương tích cũng đã ổn dần rồi. Cậu Huy về thì đương nhiên nhà hát sẽ hoạt động trở lại, Kim Trân Ni cùng mọi người trước đêm diễn phải tập vợt lại để khi diễn sẽ không bị sai sót.

" Trân Ni, hôm nay em diễn thay chị đi chị cảm thấy không khỏe lắm " cô Trúc đến chỗ bàn trang điểm của nàng nói.

" Dạ, chị nghĩ ngơi đi " Kim Trân Ni cũng không từ chối

" Cảm ơn em " cô Trúc khẽ vỗ vỗ lên vai nàng rồi rời đi

Lát sau thì bà Trân bước đến vì cô Trúc đã nói với bà, cũng khá lo nên bà muốn đến hỏi

" Trân Ni "

" Bà chủ gọi con "

" Ừm, diễn hai vai diễn nổi không bây? "

" Nổi mà, phần của chị Trúc con đã học thuộc lâu rồi " Kim Trân Ni gật đầu chắc nịch mà nói với bà

" Vậy thì tốt, đừng làm hỏng buổi diễn của chúng ta " bà Trân nghe vậy cũng đở lo vỗ vai nàng rồi cũng ra khỏi đó.

Kim Trân Ni cũng thở dài, phải làm tóc trang điểm đồ thật nhanh thôi rồi nàng phải ra tập lại vai diễn của cô Trúc sơ sơ lại mới được. Vai diễn của cô Trúc không khó lắm, nàng diễn đặc biệt rất hay nên không phải lo, tư duy và phản ứng cũng nhanh nếu không nhớ kịch thì cũng có chị nhắc tuồng nên không có sao.

Vì phải chuẩn bị sớm đến một vài tiếng lận nên Kim Trân Ni có thời gian ôn lại vai diễn của cô Trúc, hôm nay đương nhiên là gia đình Phác Thái Anh cũng đến coi nhưng mà hôm nay nàng nhiều việc nên chắc sẽ không ra gặp cô trước khi diễn được rồi.

" Xin thông báo với mọi người rằng hôm nay cô đào chính cô Trúc đã bị bệnh nên cô Trân Ni sẽ diễn thay luôn cả vai của cô Trúc nhé mọi người "

Mọi người bên dưới nghe thì cũng gật gật đầu và không ai có ý kiến gì vì họ có xem Kim Trân Ni diễn rồi nên họ cũng khá thích, diễn luôn thì họ cũng muốn thử xem nàng diễn thế người ta sẽ như thế nào đây. Phác Thái Anh đã đến vừa lúc nghe thông báo từ ông Thanh, nên cô biết Kim Trân Ni ắt hẳn sẽ bận ôn lại vai diễn của cô Trúc rồi nên thôi nay sẽ không tìm gặp nàng nữa.

Cô sẽ đi mua vé cho cả gia đình, thật ra Phác Thái Anh cũng đi buông hai ngày rồi mới về chưa được gặp Kim Trân Ni thì cô có chút nhớ nàng muốn gặp nàng dữ lắm rồi nhưng đành phải đợi cuối buổi diễn thôi.

( Lưu ý do mình không có thời gian tìm hiểu về hát kịch sẽ diễn những bài nào và tình tiết ra sau nên những buổi diễn mình sẽ viết cho qua thôi nha 🥲 )

Múa vé xong thì cũng trở lại chỗ ngồi, cô ngồi kế má và cô Sa, hôm nay gia đình cô đi chung với cô Sa.

" Mày không gặp ẻm hả? "

" Không, em ấy bận rồi " cô lắc đầu

" Lần đầu tao đi xem mấy cái này, người ta đồn hay dữ lắm "

" Người ta đồn đúng mà, không tin thì mày xem đi "

Phác Thái Anh cười cười nói, cô Sa cũng gật gật đầu để cô xem thử coi hay như lời người ta đồn không. Nói vừa dứt câu thì buổi biểu diễn đã bắt đầu, tấm màn đỏ thật to được kéo sang hai bên. Kim Trân Ni cũng những người có vai ở đoạn nào đều đã vô vị trí, vì lần đầu diễn thế nên đây là hình ảnh hoàn toàn mới của nàng. Bức màn vừa kéo ra mọi người thấy liền vỗ tay, Phác Thái Anh cũng khá thích thú nên vỗ tay cho nàng. Cô Sa thì có chút ngơ ra, hình ảnh này cũng đẹp quá đó chứ, được lần sau sẽ đi tiếp vậy.



Buổi biểu diễn xuất sắc ấy cũng diễn ra xuông sẽ, bao năm qua vẫn làm người dân say đắm, mê mẩn những tuồng diễn đã xem qua rất nhiều lần rồi. Cô Sa thật sự phấn kích lắm, tại hay hơn mong đợi của cô ấy.

" Lần sau có diễn nhớ nói tao biết để tao đi xem cùng nha " cô Sa đòi cô nói

" Biết rồi, hay như lời đồn không? "

" Hay hơn lời đồn luôn á chớ, xem một lần thôi là ghiền " cô Sa cười

Phác Thái Anh nghe xong thì bật cười, gia đình cô sẽ vẽ trước còn cô thì ở lại gặp Kim Trân Ni một lát. Phác Thái Anh nhớ nàng, muốn gặp nàng rồi. Đợi thêm 30p Kim Trân Ni cuối cùng cũng đi ra, hơi mệt mỏi vì diễn cả hai vai, cô nhanh chóng đi đến.

" Mệt lắm hả em? "

" Dạ, mà chị đợi em lâu không? "

" Không lâu không lâu, ngồi xuống đây đi em "

Phác Thái Anh lắc đầu, nói rồi nắm tay Kim Trân Ni kéo đến một cái ghế gần đó, nàng cũng không từ chối mà ngồi xuống. Vừa ngồi xuống thì cô đã xoa bóp vai cho nàng, làm Kim Trân Ni khá thoải mái, mỗi khi diễn cần lắm là sự xoa bóp khiến nàng thoải mái như thế này đây .

" Tay nghề của chị có vẻ lên rồi đấy "

" Tôi có học thêm đó, em thấy thoải mái hơn không? "

" Dạ có, thoải mái lắm mạnh tay chút nữa đi " Kim Trân Ni gật đầu mà kêu

Phác Thái Anh cũng im lặng lực tay xoa bóp vai cũng tăng lên một xíu, vô cùng thoải mái dễ chịu khiến Kim Trân Ni ngủ quên luôn báo hại cô phải bế nàng trở về phòng, rồi giúp nàng giăng mùng, rồi đắp mền sau đó Phác Thái Anh liền ra về, cô biết do nàng mệt nên mới dễ ngủ như thế nên cũng làm mấy việc đó rồi lên xe ra về.

-------------hết chương 14

Có ai muốn ngược không ạ?

Các bạn đọc vui vẻ
Nhớ vote cho tui nhó 😘⭐

[03/09/2023]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net