những đêm say.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Người ta nói trong mơ điều gì cũng có thể, khoảng cách địa lý, khoảng cách về tình yêu cũng có thể. Một khi đã yêu là sẽ suy nghĩ rất nhiều, người ấy sẽ xuất hiện vào những lúc bạn chẳng để í đến, hoặc là bạn sẽ nghĩ tới nó bất chợt khi gặp một cái gì đó quen thuộc khi đi đường."


Một câu nhớ anh thôi là được


Một câu yêu anh thôi là đủ lắm rồi


Nhìn lại cái đống cức thúi nằm lăn lóc dưới sàn vì say, Donghyun ngao ngán nhìn Woojin nằm dài trên cái ghế sofa. Sau bao nhiêu lần cãi nhau, Donghyun chọn im lặng vì không muốn em hiểu nhầm nhưng Woojin cứ nhặng xị hết cả lên, vốn dĩ hai đứa sẽ chẳng bao giờ như thế bởi nếu có người theo đuổi Donghyun thì thường thường sẽ là một bạn nữ. Còn đây lại là một bạn nam, một người đàn ông hơn tuổi Woojin.


Cậu cũng chưa từng hỏi anh rằng gu anh thích người lớn tuổi hơn hay là kém tuổi hơn, anh cũng chỉ nói với cậu yêu nhau tuổi tác thì có gì đâu là quan trọng. Yêu vào là thế đấy, hoài nghi đủ chuyện cho dù hai bên đều rất yêu nhau.


Donghyun vốn đợi Woojin tỉnh rượu rồi nói chuyện, ai dè tự dưng nó bật dậy ngó nghiêng đi tìm cái gì đó. Khi mà con mắt tìm được thứ nó muốn tìm, dụi mắt thêm một lần nữa để nhìn cho thật kĩ đối tượng rồi từ từ tiến đến.


"Em vẫn chưa tỉnh rượu đâu, nằm yên đấy để anh lấy khăn lau mặt cho" 


Vừa nói dứt lời, Woojin nhảy như một chú mèo đến chỗ Donghyun đang ngồi và ghìm chặt hai tay anh xuống.


"Ai nói với anh, là em không tỉnh?"


Tính gạt tay Woojin ra rồi, nghe được câu đó nên Donghyun mới ngồi lại nhìn thẳng vào mắt Woojin để xác định em có say hay không. Nhưng mà cậu cũng có nhìn được gì đâu, chỉ thấy đôi mắt của những đêm ân ái giữa hai đứa mà thôi nên cậu lần này cố gạt tay của Woojin ra khỏi người mình.


"Chúng mình cứ cãi nhau hoài như này, em mệt rồi"


-to be continue


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net