Lý do thứ tám: Thích làm nũng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù Biên Bá Hiền lớn hơn tôi tận nửa năm, nhưng chiều cao lại có phần hạn chế (ít nhất là so với tôi và Ngô Thế Huân), cộng thêm khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt cụp, khiến cho ai gặp cậu ta đều phải thốt lên:

"Đáng yêu quá!"

Mỗi lần được khen như vậy, Biên Bá Hiền chẳng hề vui sướng chút nào, trái lại bĩu môi:

"Tớ không đáng yêu chút nào hết!"

Biên Bá Hiền, cậu có biết bộ dạng cậu lúc đó cực kì đáng yêu không?

Không biết hả?

Nhìn xem, cậu cứ làm vậy xong liền bị người ta xoa má kìa!

Có lẽ đã dần quen với điều này, hiện tại, Biên Bá Hiền thậm chí còn sử dụng 'ưu điểm' này của mình để thu lợi.

Mỗi lần quên làm bài, chỉ cần giương đôi mắt cún con long lanh, nhỏ giọng xin lỗi, các thầy cô đều sẽ dễ dàng buông tha cho cậu ta. Với bạn bè cũng vậy, Bá Hiền cũng chỉ cần làm nũng một chút thôi là tấm lòng người mẹ của các nữ sinh sẽ trỗi dậy, đáp ứng mọi yêu cầu của cậu.

Còn có, ...

"Xán Liệt à, giúp tớ đi mà~~~"

Mau bỏ cái tay của cậu ra khỏi áo tôi đi, tôi sẽ không giúp cậu đâu.

"Xán Liệt thương Tiểu Bạch nhất mà, hức"

Đừng có giả vờ rơi nước mắt, tôi không mềm lòng đâu.

"Xán Liệt đâu có thương mình đâu..."

Đúng rồi đấy.

Cmn cậu đừng có ôm chân tôi!! Đừng có chùi nước mắt lên quần tôi!!!

"Cậu phiền lắm đấy cậu có biết không hả?"

Tôi buồn phiền đáp lại sau một chuỗi các hành động có phần hơi 'kinh dị' của Biên Bá Hiền.

Mỗi lần tôi buông ra một câu bất lực như vậy là đã đầu hàng rồi, Biên Bá Hiền mau chóng lau sạch nước mắt (giả), nhảy cẫng lên ôm chầm lấy tôi, còn không quên cọ cọ.
"Yêu Xán Liệt nhất nè!"

Ghét nhất cái bộ dạng này của cậu đấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net