Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Áo ngoài hở một bên vai,để lộ ra bả vai trần trắng muốt thấp thoáng xương đòn gợi cảm.Cũng may, quán rượu này có từng phòng riêng nên dáng vẻ gợi cảm này không ai biết được.

Trương Tiểu Bạch đã uống hơn mười vò rượu, mặt đã phiến hồng, lảo đảo bước ra ngoài ban công, dựa lưng vào tường vắt vẻo trên ban công, hai chân đung đưa.Trương Tiểu Bạch quyết uống cho say quên trời đất, quên đi cái ngày này, lại cầm vò rượu mà tu, rượu chảy ra ngoài, dọc theo cổ chảy xuống ướt cả mảng áo trước ngực.


-Đồ xấu xa, cậu cố tình làm vậy trước mặt tôi sao chứ... haz...Phác Xán Liệt đồ.. đồ đầu bò, đò ngu xuẩn.


Trương Tiểu Bạch chỉ tay lên trời, chửi bới om sòm một hồi. Thấy cảnh tượng này, người kia đứng đằng sau,vừa bực lại vừa thương Tiểu Bạch. Khí thế bức người ấy đi thẳng đến, giựt vò rượu trên tay Tiểu Bạch rồi lập tức bế thốc cậu lên, chẳng để cho cậu kịp phản ứng.

Tiểu Bạch ngơ ngác bị người khác đột nhiên bế thốc lên, sẵn men rượu trong người nhất thời vẫn chưa nhận ra kia chính là tên Phác Xán Liệt xấu xa, cậu vẫn nói mớ.


-Cậu!.... là ai vậy? sao lại bế một cô... gái không quen biết... buông mau buông.

-Em say đến độ không nhận ra ai sao? Còn tự nhận mình là nữ nhân.


Tiểu Bạch nhắm nghiền mắt, miệng vẫn cứ nói.


-Giọng nói này.... rất quen... Phác Xán Liệt đây mà...

-Đã nhận ra rồi sao?


Phác Xán Liệt vẫn ổn định, giọng nói trầm khàn nhưng vẫn khiến người khác có chút sợ sệt. Phác Xán Liệt không chút biến sắc, cứ thế bế Trương Tiểu Bạch lên xe rồi biến mất.

Ngay sau khi gặp nhau tại chợ hồi sáng, Phác Xán Liệt đã lập tức bám theo hai người họ. Sau đó đợi trước phủ Ngô gia cho đến khi Trương Tiểu Bạch xuất hiện, Xán Liệt vẫn âm thầm đi theo Tiểu Bạch, rồi nhân cơ hội mà bắt Trương Tiểu Bạch về tra khảo, tại sao lại phải nói dối cậu như vậy.

Mãi cho đến khi ngồi trên xe đi được một đoạn, Trương Tiểu Bạch mới phát hiện đây quả thực là Phác Xán Liệt, trong người đã vài phần tỉnh táo hơn. Cậu cố đẩy Phác Xán Liệt ra.


-Tại sao còn theo dõi tôi, cậu muốn gì??

-Ai theo dõi em, tôi là đi theo em. Tôi thật sự rất muốn phạt em, phải phạt thật nặng, vì sao lại phải nói dối em rằng em đã chết, vì sao lại phải cải trang thành nữ nhân, tại sao lại biết Ngô Thế Huân, tại sao lại phải trốn tôi.


Nói một hồi, Phác Xán Liệt lập tức ôm chặt Tiểu Bạch trong lòng, ban đầu Tiểu Bạch còn cố vùng vẫy nhưng lúc sau liền im lặng bởi vì cậu cũng đã muốn ngủ.

Xe chạy thẳng đến căn biệt thự phong cách Tây Âu cổ kính với tường bao cao che kín sân vườn bên trong. Biệt thự này chính Phác Xán Liệt mua lại từ một người bạn. Cả ngày đi theo không vô có đơn giản là chỉ xem hành động của Tiểu Bạch, Phác Xán Liệt đã lên kế hoạch hết tất cả. Trong căn biệt thự sớm đã được dọn dẹp, chuẩn bị mọi thứ.

Xe vừa tiến vào trước sảnh chính, Phác Xán Liệt bế thốc Tiểu Bạch xuống xe đi thẳng vào trong. Tài xế liền đánh xe quành lại ra ngoài biến mất trong vài giây ngắn ngủi.Hiện tại nơi này chỉ còn duy nhất hai người.

Đến phòng ngủ, Phác Xán Liệt cố tình thả mạnh Tiểu Bạch xuống giường lớn, khiến Tiểu Bạch khó chịu mở mắt, người cũng đã tỉnh lại vài phần.


-Phác Xán Liệt... cậu định làm gì vậy. Đây là đâu chứ. Trong này tối quá...


Phác Xán Liệt bật đèn lên, nhất thời gặp ánh sáng, Tiểu Bạch lấy tay che mắt, còn chưa kịp nhìn rõ xung quanh xem nơi này là ở đâu thì Tiểu Bạch đã bị Phác Xán Liệt đè lên rồi lập tức trói tay cậu buộc vào thành giường kiên cố.


-Cậu... làm trò gì vậy, mau thả. Cứu mạng !!!

-Có kêu nữa thì cũng chẳng có ai nghe thấy em nói gì đâu.

-Cậu... vì sao lại bắt tôi.


Trương Tiểu Bạch gồng mình lên, đối diện nhìn thẳng vào mắt Phác Xán Liệt mà hỏi.


-Vì em cả gan dám lừa tôi một vố.

-Tôi không có.

-Đừng có nhiều lời.


Phác Xán Liệt bóp chặt hàm dưới, khiến Tiểu Bạch đau đớn phải mở miệng, Phác Xán Liệt liền hôn xuống. Trương Tiểu Bạch bất ngờ, kháng cự liền cắn vào môi Xán Liệt, nhưng Xán Liệt vẫn mạnh mẽ mà hôn tới khiến Trương Tiểu Bạch mất dần lí trí. Phác Xán Liệt hôn tới điên cuồng, cái lưỡi ẩm nóng sục sâu trong khoang miệng Trương Tiểu Bạch, vờn lấy quấn lấy cái lưỡi của Tiểu Bạch, vờn lấy nhau, nút lấy nhau.

Phác Xán Liệt như muốn chiếm trọn đôi môi kia. Hai môi chạm nhau, mềm, nóng. Cái cảm giác kích thích từ nụ hôn khiến cả hai điên cuồng mút mát. Tiếng mút mát, va chạm da thịt ngập trọn trong căn phòng, không gian càng ám muội hơn bao giờ hết. Tay Phác Xán Liệt không yên cởi từng nút áo trên người Tiểu Bạch.

Trương Tiểu Bạch dù điên cuồng cũng không thể tiếp tục, phổi chẳng còn khí, liền đẩy Phác Xán Liệt ra, cả hai rời nhau, mang theo sợi chỉ bạc kéo dãn ra liên kết giữa hai người.

Trương Tiểu Bạch gương mặt phiến hồng, ánh mắt dâm đãng cổ họng bất chợt phát ra vài tiếng nhỏ. Phác Xán Liệt như bị hớp mất hồn, ngắm nhìn vẻ mặt kia, tay đưa lên má vuốt ve. Giọng đã bị dục vọng nhũng nhiễu, trầm khàn mà có chút bất ổn.


-Tại sao lừa tôi, tại sao nói dối tôi rằng em đã chết.

-Ưmm... tôi đâu có nói dối...

Xán Liệt lại hôn lên cổ Tiểu Bạch đến chụt một cái, nhất thời Tiểu Bạch nín bặt, toàn thân cứng đờ.


-Thế sao lại mặc đồ nữ nhân, tình tứ bên Ngô Thế Huân, giả vờ không quen biết tôi.


Vừa nói, Phác Xán Liệt lại mãnh liệt mà cởi bỏ nốt y phục mỏng manh trên người Tiểu Bạch. Cả cơ thể trần trụi trước mặt Phác Xán Liệt, Trương Tiểu Bạch thẹn quá quay mặt sang bên, hai chân khép chặt lại không thể để lộ hạ thân.

Phác Xán Liệt ngắm nhìn da thịt mịn màng ngay trước mắt, sao có thể bình tĩnh được, da đầu tê dần. Phác Xán Liệt ngậm một bên ngực, bên còn lại dùng tay cấu véo, chêu đùa. Cái lưỡi liếm một vòng quanh núm ngực rồi lại mút mạch, răng cắn nhẹ vào.

Trương Tiểu Bạch dùng cả cơ thể để chống lại sự khoái cảm này, cậu cảm thấy hô hấp khó khăn, ngực bị tên kia chêu đùa mà phập phồng ưỡn lên, hai chân bủn rủn đạp xuống giường.

Trương Tiểu Bạch nhắm chặt mắt lại, rên lên vài tiếng nghe đến rạo rực trong lòng, nưỡ dãi chảy qua khóe miệng.


-Tôi...ôh ôh... là vì lí do riêng... ưm... mới phải làm ...


Phác Xán Liệt kéo rê nụ hôn xuống bên dưới, từng nụ hôn Phác Xán Liệt tạo ra, Trương Tiểu Bạch đều căng cứng mình mà đón nhận, cái cảm giác giống điện tê chạy dọc cơ thể.


-ưm... thật... sự... ôh...

-Em kêu như vậy hẳn là rất thích.


Trương Tiểu Bạch chẳng còn sức đâu mà trả lời, Phác Xán Liệt cởi trần cơ thể săn chắc đổ mồ hôi lại làn da bánh mật thật sự nhìn quyến rũ chết người.

Lần trước say mèm còn không nhớ nổi lúc làm nó như thế nào nhưng lần này, Tiểu Bạch đã tỉnh táo hơn, hai chân khép chặt lại nhưng năm căn từ lâu đã cứng lên, đầu đã rỉ chút dịch.

Phác Xán Liệt ngàn vạn lần nhìn biểu cảm này, cơ thể này của Tiểu Bạch chỉ muốn khảm sâu vào trong tim. Dục vọng như bom nổ.

Xán Liệt tách hai chân Tiểu Bạch ra, khóa lại bằng tay mình, rồi hôn từ bắp đùi hôn dần xuống. Tiểu Bạch vẫn cong người lên mà đón nhận khoái cảm.Phác Xán Liệt liền ngậm năm căn của Tiểu Bạch, lưỡi đảo quanh phần đầu, răng cạ dọc theo chiều năm căn.


-Đừng... ngậm nó...ưm...


Phác Xán Liệt khiến tâm trí Tiểu Bạch đảo điên, cong người lên để Xán Liệt có thể ngậm sâu hơn. Hai tay không chịu được mà tự cấu véo nhau.


-Sắp ra... không được...mau nhả ra mau...


Xán Liệt nghe vậy liền mút mạnh một ở đầu nấm , lập tức dòng bạch dịch chui vào trong miệng cậu, Xán Liệt nuốt xuống bụng, nhưng vẫn còn chút vương lại trên khóe môi. Rồi lại tìm đến môi Tiểu Bạch mà hôn xuống.


-Nhận lấy vị của em đi.


Trương Tiểu Bạch cảm thấy vị này tanh nồng, lần đầu tự thử thứ mùi của chính mình, Trương Tiểu Bạch có chút không tình nguyện.

Nơi tư mật kia sau khi trải qua một trận khoái cảm, dâm dịch chảy ra ướt cả mảng đệm dưới.Xán Liệt đút một ngón tay vào trong, khuôn mặt hết sức trơ tráo.


-Nói tiếp, em vì sao lại phải giả gái.


Tiểu Bạch cong người lên,miệng mở lớn mà hớp khí, dù có quan hệ lần hai nhưng thật sự nó vẫn không thể dễ dàng.


-Ô...ô.. là bởi đám cháy... xin anh đừng...


Trương Tiểu Bạch rên la thấm mệt, bởi vì đang kể liền bị Phác Xán Liệt đút thêm ngón tay vào. Tiểu Bạch khó khăn với tư thế hiện tại, hai chân bủn rủn đã bấm vào hông Phác Xán Liệt, nơi tư mật lại bị Xán Liệt triệt để tận hưởng, đã bốn ngón tay cho vào. Tiểu Bạch mới đầu còn chưa thể tiếp nhận nhưng một lúc sau với động tác xuyên xỏ kia lại thấy khoái cảm dâng trào.

Nhìn Tiểu Bạch dưới thân mình quyến rũ đến mê hoặc như vậy, Xán Liệt càng nổi hứng muốn chêu đùa. Xán Liệt rút ra để lại hai ngón bên trong, cong lên trong nội bích càng kích thích đến điểm mẫn cảm của Tiểu Bạch.


-Không quan tâm đến đám cháy nữa...hừ... giờ tôi hỏi em, sau còn dám dựa vào người Ngô Thế Huân!


Ánh mắt một tầng nước mỏng, ái muội nhìn Xán Liệt, nước dãi chảy xuống, hơi thở nặng nề, nhìn Tiểu Bạch thật giống tiểu dâm đãng.


-Sau không dám...không dám...

-Trong lòng em có ai? Nói!

-Chỉ có cậu...ưm.... một mình cậu...

-Nói rõ ra em yêu ai, mãi mãi yêu ai.


Phác Xán Liệt đẩy ngón tay vào sâu hơn, giọng nói có chút sự phát tiết trong đó.


-Chỉ yêu mình cậu... chỉ yêu mình cậu...Phác Xán Liệt...


Xán Liệt nghe câu trả lời, thỏa mãn lập tức rút tay ra rồi đem tiểu đệ của mình đã cương cứng đến tím xanh, không nói hai lời liền nhét vào hậu huyện kia.

Trương Tiểu Bạch đột ngột bị đâm vào, đau đớn như xé đôi người ra.


-Không được... sẽ hỏng mất... đau quá...


Trương Tiểu Bạch ra sức lắc đầu, nước mắt chảy xuống. Làm sao mà có thể chấp nhận loại đau đớn này chứ.


-Bảo bối ngoan, thả lỏng chút, kẹp chết đệ đệ của tôi rồi.


Phác Xán Liệt hôn xuống chặn đi tiếng rên của Tiểu Bạch, bên dưới di chuyển chậm để Tiểu Bạch bớt đau đớn.

Dần Tiểu Bạch cũng thấy sự tê dại, sung sướng trong người. Xán Liệt ra vào càng lúc càng nhanh, tiếng bạch bạch, cùng tiếng nhóp nhép của dịch tràng tiết ra vang vọng cả căn phòng.

Tiểu Bạch hiện tại ánh mắt nhắm hờ, miệng mở lớn rên hưởng thụ, Xán Liệt tháo dây trói để Tiểu Bạch tự quàng cổ mình, hai chân vẫn ép chặt vào hông, càng khiến việc ra vào sâu hơn, sướng hơn.


-Hảo sướng.... chết mất... a aaa...

-Tiểu dâm đãng, mới nãy là ai kêu đau, tôi thao em đến chết.


Trương Tiểu Bạch chìm trong hoan ái, chẳng còn biết đâu mà dâm tục cứ thế nói hết ra.


-Được... thao em chết đi... thật sướng...ư...

-Gọi tôi một tiếng lão công, tôi liền cho em.

-Lão công... cho em.... cầu xin...

-Cho em cái gì?


Xán Liệt bỗng dưng dừng lại, khiến Tiểu Bạch khó chịu mà vặn vẹo mông.


-Đại kê... ah.. cho em đại kê lão công...nhanh lên...  nơi đó ngứa...


Xán Liệt dựng Tiểu Bạch cho ngồi lên mình, càng khiến Xán Liệt đâm vào sâu hơn, Tiểu Bạch ngập trong dục vọng, ôm lấy cổ Xán Liệt, tự mình ngửa cổ mà rên hưởng thụ.

Xán Liệt điên cuồng ra tăng nhịp thúc. Đến khi Tiểu Bạch chịu không nổi.


-Không được... sắp ra...

-Đợi, ra cùng lão công.


Lại đè Tiểu Bạch xuống, một tay liền bịt đầu cậu nhỏ lại không để Tiểu Bạch bắn ra. Tiểu Bạch nức nở không cam lòng.


-Không được... mau buông.. em muốn bắn...

-Cùng lão công...


Xán Liệt bám chặt hông Tiểu Bạch ra vào mạnh mẽ, đưa đẩy hơn mười cái rồi bắn trực tiếp vào trong Tiểu Bạch. Tiểu Bạch rên lớn khi tinh dịch Phác Xán Liêt bắn vào trong, ấm nóng, lại có chút ngứa khó chịu, Tiểu Bạch cũng thỏa mãn cuối cùng cũng được bắn.

Phác Xán Liệt nằm gục sang bên cạnh, rút côn thịt ra dâm dịch cũng chảy ra ngoài theo khiến Tiểu Bạch xấu hổ mà che mặt.

Xán Liệt nhịn không được quay sang ôm Tiểu Bạch, hôn lên trán cậu. Trương Tiểu Bạch cảm giác được nhịp tim của Phác Xán Liệt, cơ thể tiếp xúc nhau, Tiểu Bạch cảm thấy rất hạnh phúc.


-Từ giờ đừng rời xa tôi nữa, được không?

-....

-Khoảng thời gian trước, vụ việc...


Tiểu Bạch vội che miệng Xán Liệt, cậu ngước lên nhìn Xán Liệt, ánh mắt đó thật sự rất trân thành.


-Từ nay về sau, em sẽ không xa anh nữa.

-Bảo bối, anh thực sự rất yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net