CHAP 55: THẾ GIỚI THAY TÔI QUAN TÂM EM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 55: Thế giới thay tôi quan tâm em

Author: Cbs796104


Biện Hiền xin lỗi, Biện Hiền tái kiến, Biện Hiền bất kiến.

Một buổi tối, cả Bắc Kinh như im lặng. Biện Hiền nằm trong vòng tay Xán Liệt nhắm mắt cũng không tài nào ngủ nổi muốn nói một câu " Mai cậu có thể không đi được không?" nhưng lại tự thấy mình ích kỷ mà nuốt vào trong lòng. Xán Liệt cả năm nằm thao thức muốn nói cho Biện Hiền tất cả sự thật nhưng lòng can đảm mọi ngày đều biến mất.

Lúc Biện Hiền tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn hơi ấm, Xán Liệt có lẽ đã rời đi từ rất lâu, trên bàn là một chiếc hộp quà bên trong là ảnh của cậu và anh, ảnh từ khi quen nhau đến kết thúc kì nghỉ tại Hàn Quốc, rất nhiều, rất nhiều ảnh và con một chiếc bưu thiếp nhỏ.

" Biện Bạch Hiền, chờ tớ một tháng thôi, một tháng sau cậu sẽ lại được gặp tớ mà. Đừng gọi điện hay nhắn tin gì cả, tớ sẽ khôg trả lời đâu, tớ sẽ rất bận đấy, nhớ thì lôi ảnh ra mà ngắm nhé. Nhớ đến không được gọi.

Yêu cậu"

Đọc xong Biện Hiền cũng chỉ biết lắc đầu, Phác Xán Liệt nhất định là đồ ngốc.

Xán Liệt đều an bài tất cả, Xán Liệt biết Phác Hy_ cha cậu muốn làm gì, Xán Liệt cũng đã chuẩn bị cho mọi trường hợp dù là xấu nhất.

Xán Liệt biết bệnh của cậu không thể ở bên Biện Hiền cả đời, Xán Liệt biết lần này cậu có thể sẽ quên đi tất cả, Xán Liệt biết Biện Hiền nhất định sẽ trách cậu, Xán Liệt biết cậu không thể chống lại Phác Hy. Vậy nên mọi thứ đều đã được an bài.

Xán Liệt liền thỏa thuận với Phác Hy nếu ông đụng đến Biện Hiền toàn bộ mọi thông tin đen về ông đều sẽ bị tung ra ngoài. Xán Liệt lưu lại tất cả hình ảnh về Biện Hiền vào một cuốn sổ viết toàn bộ kí ức bên Biện Hiền vào đó đem đến nơi an toàn nhất. Xán Liệt viết một đoạn tin thật dài phòng trừ kết quả kiểm tra nói tỷ lệ thành công quá thấp sẽ gửi cho Biện Hiền, bức thư có nội dung:

" Có lẽ lúc cậu đọc tin nhắn này cũng là khi tớ đang ở trong tình thế gọi ví von là gần đất xa trời rồi. Đúng vậy... tớ đang ở trên bàn mổ, với tỷ lệ thành công rất thấp.

Biện Hiền! Xin lỗi... Xin lỗi vì không thể bên em một năm, hai năm, ba năm, hay cả đời nữa. Tôi thực sự muốn yêu em, bên em, bao bọc em trọn đời này nhưng có lẽ tôi thực sự không thể nữa. Có thể lần này sẽ là cách xa rất xa cũng có thể là gần rất gần. Xin lỗi... xin em hãy quên tôi đi, hãy sông thật vui vẻ quên đi khoảng thời gian có tôi bên cạnh, nếu em có nhớ xin hãy nhớ rằng từng có một người mang tên " Phác Xán Liệt" từng lướt qua cuộc đời em là đủ. Hãy quên tôi đi... xin em hãy quên tôi đi. Hãy coi như cuộc đời em là một bộ phim là tôi chỉ là diễn viên quần chúng chỉ một khoẳng khắc lướt qua em mà thôi. Dù tôi không còn bên em đừng buồn, cũng đừng khóc hãy cứ vui vẻ như em của thường ngày, xin em đừng khóc, khóc sẽ không giống nam nhân kiên cường đâu, nhất định phải kiên cưởng vượt qua mọi chuyện. Dù có chuyện gì xảy ra thì Phác Xán Liệt này luôn yêu Biện Bạch Hiền trọn đời trọn kiếp.

Khi tôi còn tồn tại, trái tim này còn đập. Tôi sẽ thay cả thế giớ này, mang toàn bộ tình yêu thương nhân loại dành hết để yêu em.

Nhưng... nhỡ, nếu một ngày nào đó, tôi biến mất, đi đến một nơi không có em cũng không có cả thế giới....

Là khi thế giớ trả nợ tôi tất cả... "Thế giới thay tôi quan tâm em"

Tạm biệt Biện Hiền, xin lỗi Biện Hiền. Hãy tìm người yêu thương em sống thật hạnh phúc.

Biện Hiền, chúc em một đời bình yên vui vẻ.

Biện Hiền tái kiến, Biện Hiền bất kiến."

Xán Liệt muốn lưu lại một tiểu Xán Bạch trên đời này nên đem tinh trùng của mình và của Biện Hiền gửi vào viên nghiên cứu phòng trừ trường hợp xấu nhất liền cho thụ tinh nhân tạo rồi cho người mang thai hộ mà mang đứa bé đến cho Biện Hiền, nhắn lại một lời đây chính là đứa bé của chúng ta. Xán Liệt sợ Phác Hy không làm theo thỏa thuận mà ra tay với Biện Hiền liền nhờ Phác Chính Thù ra tay bảo vệ cậu. Xán Liệt tuy mới học Đại Học nhưng thực ra cậu mấy năm nay đều hùng vốn với anh bên Mỹ kinh doanh, Xán Liệt đã chuẩn bị di chúc để lại toàn bộ tài sản lại cho Biện Hiền mong cậu sống một đời bình yên vui vẻ, không ưu không phiền.

" Cậu Phác... kiết quả kiểm tra của cậu đã có, tỷ lệ thàng công là 5% cậu có đồng ý phẫu thuật"

Phác Xán Liệt bật cười, cười đến điên dại điện thoại trên tay liền gửi hàng loạt những tin nhắn.

" Phẫu thuật thôi, tôi chuẩn bị tất cả rồi"

" Cậu suy nghĩ kĩ chưa, tỷ lệ thành công chỉ 5%"

" Tôi tin tất cả các người vẫn chưa muốn toàn bộ gia quyến được trôn cùng tôi, vậy nên cố gắng mà ép cái tỷ lệ thành công ấy lên 100% đi"

Nghe những lời này tay người kia liền đổ mồ hôi lạnh, cả người cũng run lên trong vô thức, tính cách Phác Xán Liệt chẳng phải nói là làm sao...

Phòng phẫu thuật của Xán Liệt hội tụ đầy đủ những bác sĩ tài năng nhất, có tay nghề nhất, tất cả đêu rất cẩn trọng toàn bộ gia đình đều nằm trong bàn tay họ.

Đồng thời với việc Xán Liệt được đưa vào phòng phẫu thuật vô số lệnh đã được tiến hành. Phòng nghiên cứu lập tức tiến hành ca thí nghiệm hóc búa ghép gen hai tinh trùng thụ tinh nhân tạo. Ban thỏa thuận được gửi đến Phác Hy và tin nhắn kia cũng đã được Biện Hiền đọc.

Từng giọt nước mắt vô thức lăn xuống, mặc cho cậu hứa sẽ không khóc, sẽ không đau lòng.

" Phác Xán Liệt, cậu đang ở đâu, cậu hứa bên tớ trọn đời trọn kiếp , cậu hứa đưa tớ đi Hàn Quốc chới một năm, cậu hứa ở yêu tớ mãi mãi mà, cậu hứa một bước cũng rời nhau cơ mà, tại sao cậu dấu tớ mà đi một mình như vậy"

Biện Hiền thất thần lao ra khỏi cửa, chân trần chạy trên phố, trời thu thực sự đã trở lạnh rồi, Biện Hiền không chịu được lạnh mà khẽ run lên. Từng giọt nước mắt cứ thế chảy xuống, Biện Hiền hết khóc rồi lại cười miệng không ngừng gọi tên Xán Liệt.

" Bụp" Chiếc gậy gỗ đập mạnh vào gáy Biện Hiền, cậu ngất đi... lúc tỉnh dậy thì cũng đã thấy mình trong nhà kho sặc mùi ẩm mốc, trên thân thể một mảnh vải cũng không có.

Rât nhiều những người đành ông to lớn bắt đầu xâm phạm cậu, đánh đập, chà đạp.

" Ngươi thích đàn ông sao, thật dơ bẩn"

Rất đau, thực sự rất đau... Biện Hiền thực sự đau đớn. Rất nhiều lần lịm đi rồi lại tỉnh, chính cái thân ảnh kia suốt hiện làm cậu chợt mỉm cười kẽ gọi tên anh " Phác Xán Liệt" rồi ngất lịm đi hẳn.

Biện Hiền tỉnh dậy cảm thấy đầu thật đau... thật đau. Thân thể sau một tháng hôn mê cũng lành lại đôi chút chỉ có nhưng vết sẹo, bàn tay phải bị đánh gãy là chưng lành hẳn. Biện Hiền ngồi nép sát vào góc tường mở ra một lớp phòng bị thật chắc chắn, chỉ khi thân ảnh kia xuất hiện cậu mới thực sự bỏ cái lớp phòng bị kia mà kẽ gọi tên hắn " Phác Xán Liệt"

Người kia tiến đến vuốt nhẹ lên gương mặt của Biện Hiền " Tôi không phải Phác Xán Liệt"

" Không, cậu là Phác Xán Liệt mà. Cậu không chết, cậu vẫn ở đây bên tôi mà đúng không"

" Tôi không phải Phác Xán Liệt"

" Không... cậu là Phác Xán Liệt, nhưng tôi là ai, tôi đang ở đâu"

Phác Chính Thù cười nhẹ " Cậu thực sự quên mình là ai mà chỉ nhớ người tên Phác Xán Liệt kia sao, em trai tôi thật sự có phúc"

" Phác Xán Liệt... đừng rời bỏ tớ"

Biện Hiền quên đi tất cả thứ duy nhất cậu ấy nhớ chính là Phác Xán Liệt.

Xán Liệt được phẫu thuật thành công, một tuần rồi haituần đều không tỉnh lại. Cậu được kết luận chết não, tỷ lệ tỉnh dậy là 5%. Nhưngcuối cùng sau một tháng Xán Liệt tỉnh dậy. Xán Liệt nhớ hết tất cả thứ duy nhấtcậu ấy quên chính là Biện Bạch Hiền 

_________________________________________

Chương này thực sự tớ rất dằn vặt để viết ra, các cậu có nghĩ đây là kết thúc cho một mối tình ChanBaek, một kết thúc buồn. 

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Nhưng yên tâm đi đây không phải kết thúc đâu... Phác Chính Thù  chỉ vừa mới xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net