Extra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Nghệ Hưng nhìn máy ảnh trong tay, bên trong chụp lại lúc Phác Xán Liệt hôn Ngô Thế Huân, tự nhủ tí nữa nhất định phải cho bạn học Ngô thấy cảnh này, sau đó trêu chọc cậu thật lâu.

Ngô Thế Huân chắc chắn không biết, Phác Xán Liệt nhận lời lên đọc diễn văn tốt nghiệp là vì cậu. Cậu vì cảm lạnh mà cổ họng bị đau, giọng khàn hơn rất nhiều. Vì thế Phác Xán Liệt mới đi nói với thầy chủ nhiệm rằng hắn đồng ý lên diễn thuyết thay Ngô Thế Huân.

Sức mạnh của tình yêu thật không gì cản nổi.

Đúng lúc này, một giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai cậu ta.

"Tôi cũng thích cách kết thúc lễ tốt nghiệp như này lắm đó."

Cậu ta quay ra nhìn, nhận ra người nói vậy mà là... bạn Biện Bạch Hiền lớp bên cạnh.

Trương Nghệ Hưng nhanh chóng nhìn ra chiếc cúc thứ hai vẫn còn trên đồng phục của cậu ấy. Cậu ta bật cười, sau đó lao tới.

"Bạn học bạn học, cậu là Biện Bạch Hiền lớp 6 nhỉ, tôi là Trương Nghệ Hưng của lớp 7 đây. Cậu có thể không biết tôi nhưng không sao tôi biết cậu là được rồi. Có phải cậu ghi danh vào đại học X không tôi cũng điền nguyện vọng ở đó đấy nếu vậy thì chúng ta đi học cùng nhau nhé hahaha..."

"Bạn học này, rốt cuộc cậu muốn gì vậy?"

"Hehe, bạn học Biện, cậu có thể cho tôi khuy áo thứ hai của cậu không?"

.

Mỗi năm, tôi đều ở bên cậu. Cả đời.

-END-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net