Tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thông báo về chủ đề cuộc họp Trụ Cột đột xuất đã được thông qua: "Một kiếm sĩ diệt quỷ đã và đang che giấu một nữ quỷ, thông báo các Trụ Cột đến khu vực dinh thự của chúa công Ubuyashiki trong vòng nửa canh giờ tới".
Các Trụ Cột lập tức sắp xếp và nhanh chóng đến nơi tập kết. Tại Hà Phủ, cặp song sinh đang dặn dò các kế tử của mình tự luyện tập khi họ không có mặt ở Phủ. Sau đó, họ vác Yuu trên lưng rồi nhảy lên những cành cây dùng kinh công di chuyển qua lại một cách nhanh nhất có thể.
Yuu ngồi trên lưng Muichiro, nhẹ nhàng nói với hai người họ với giọng bối rối.

Yuu: Tôi có thể tự đi được mà...

Muichiro: Tôi không muốn để cậu tự đi đâu Yuu, mới khỏe lại được một tí, cậu đừng có cố ý di chuyển mạnh, cứ để chúng tôi lo.

Yuchiro: Vừa chậm vừa đi một tí thì không ho ra máu thì cũng ngất lăn quay ra đấy, thà rằng phụ thuộc vào chúng tôi một thời gian nữa, để cứng cáp thêm chút rồi đi đâu cũng được, bọn tôi không có cấm.

Yuu hơi đỏ mặt, cô thật sự là nhận quá nhiều đối đãi tốt từ cặp song sinh rồi.

Đến nơi tập kết, Muichiro nhẹ nhàng đặt Yuu xuống đất, cùng nhau chào các Trụ Cột đến trước rồi ngồi vào chỗ theo đúng quy định.
Yuu được chỉ định ngồi sau và đối diện giữa cặp song sinh. Luyến trụ Mitsuri trông thấy Yuu, cô liền dịu dàng chào lại Yuu, vẽ hình con tôm trong không khí.

Mitsuri: Sau khi họp xong, chúng ta đi ăn tempura udon nhé??

Yuu: Dạ không, em phải đi theo Yuichiro và Muichiro hôm nay.

Mitsuri: Cả ba đứa đáng yêu quá đi mất, đừng lo, chị sẽ bế em về Hà Phủ như cái cách họ làm với em vừa nãy nghen, đồng ý với chị đi mà...

Yuu cúi xuống đỏ mặt, cặp song sinh nghe xong cũng cúi đầu xuống đỏ mặt cùng.

Bắt đầu cuộc họp, tất cả mọi người đều bàn luận và xem xét có nên xử tội kiếm sĩ diệt quỷ Kamado Tanjiro, nữ quỷ Nezuko, và Thủy trụ Tomioka Giyu vì đã bao che hai người họ hay không. Các trụ cột lần lượt từng người ra quyết định, có người phiếu "xử", có người phiếu "sống", riêng anh em Tokito vẫn còn bàn bạc về nó. Yuu nhìn hai anh em họ đăm chiêu và mơ hồ.

Yuu: ...Tôi thấy...chúng ta nên bỏ "sống" ...

Cặp song sinh đồng loạt quay đầu sang Yuu.

Yuichiro+Muichiro: Tại sao!?

Yuu: Tôi không biết, tôi thấy...anh em nhà họ, có một chút gì đó...giống chúng ta.

Yuichiro quay người hẳn về phía Yuu, nhìn cô với ánh mắt hoài nghi.

Yuichiro: Cô điên rồi, họ không giống chúng ta, họ đã mắc trọng tội, đó là che dấu một con quỷ, chúng ta không bao giờ làm điều đó.

Yuu: ...Nhưng người đó, về nữ quỷ kia đó, cô ta...không có gì gọi là gây hại cả.

Yuichiro: Đừng trông mặt mà bắt hình dong như thế, đừng quên cũng có những loại quỷ chuyên dùng vẻ ngoài như người bình thường dẫn dụ quyến rũ con người để ăn thịt.

Yuu: Cô Nezuko đó, là em gái của người đang bị anh Shinazugawa đè kia đúng không!?

Muichiro: Đúng vậy, sao nào!?

Yuu: Bình thường chúng ta thường làm gì khi phát hiện ra quỷ!?

Yuichiro+Muichiro: Chém đầu chúng, tất nhiên rồi.

Yuu: Nhưng nếu...một trong những người thân yêu của chúng ta thành quỷ thì sao!? Chúng ta nên tìm cách biến người đó trở lại bình thường, hay là... giết người đó đây?

Yuichiro+Muichiro: !!?

Câu nói của Yuu khiến mọi người xung quanh chết lặng.
Yuu giải thích câu nói của mình.

Yuu: Tôi biết điều này hơi tàn nhẫn, nhưng bình thường những người trở thành quỷ sẽ mất đi nhân tính và kí ức khi còn là con người. Vậy nên để tránh hậu quả đáng tiếc có thể xảy ra, chúng ta đều lựa chọn...giết họ, điều này thực sự rất đau lòng...

...Vậy nên tôi...cảm thấy kinh ngạc trước anh em này, rằng nữ quỷ Nezuko có thể kìm chế bản năng tàn nhẫn, máu lạnh của mình, và Tanjiro có thể bảo vệ cho Nezuko mọi lúc, mọi nơi, kể cả những lúc em gái biến thành quỷ như vậy. Cậu ta ở bên Nezuko trong trạng thái quỷ lâu như thế mà Nezuko không làm gì cậu ta, điều này làm tôi thêm tin tưởng rằng nữ quỷ Nezuko vô hại.

Cả sân im lặng, tất cả các Trụ Cột lẫn gia đình Chúa công Ubuyashiki đều ngơ ngác nhìn cô làm Yuu rất bối rối.
Phong Trụ Shinazugawa Sanemi lên tiếng phá tan sự im lặng.

Sanemi: Yuu, nhóc chưa thực sự nuôi một con vật hoang dã nên vẫn chưa biết điều này nhỉ? Rằng quỷ cũng giống một con vật hoang dã, và bản chất của thú hoang là săn mồi. Lúc chưa có chủ thể tác động, chúng có thể trở thành một con vật ngoan ngoãn như thú cưng, nhưng khi ngửi thấy mùi máu tanh, chúng sẽ lập tức trở lại bản chất thật của mình ngay. Điều mà nhóc chưa biết chỉ là giọt nước trên đại dương thôi.

Yuichiro liền quay sang Yuu lo lắng hỏi.

Yuichiro: Yuu, cô có muốn thay đổi quyết định không?

Yuu rơi vào trầm tư một lúc lâu rồi cô quay về gương mặt nghiêm túc như ban nãy.

Yuu: Đúng, bảo vệ gia đình chính là trách nhiệm của mỗi thành viên mà. Tôi quyết định bỏ phiếu "sống" cho anh em nhà Kamado.

Chứng kiến thái độ kiên quyết của Yuu. Yuichiro và Muichiro rất bất ngờ. Sanemi "chậc" một tiếng rồi quay phắt đi, vẫn tiếp tục gây khó dễ cho anh em nhà Kamado.
Vậy là có thêm một phiếu "sống" cho vụ việc này, nhưng vẫn chẳng khá là bao nhiêu.

[ ... ]
Sau khi tranh cãi gay gắt hồi lâu, đã có thư của cựu Thủy trụ Urokodaki Sakonji gửi đến chúa công, rằng Nezuko hoàn toàn vô hại, còn đảm bảo trên mạng sống của bản thân và học trò là Thủy trụ hiện tại là anh Tomioka nếu thực sự có chuyện gì đó xảy ra. Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Tất cả mọi người đều chuẩn bị ra về sau cuộc họp đã kết thúc êm đẹp, ừ thì ngoại trừ cần phải giải quyết sự việc cái cậu Tanjiro gì gì đó đã có chút gây gổ với anh Shinazugawa vì đã làm Nezuko bị thương. Yuu vội vàng đi theo sau cặp song sinh thì bị Mitsuri lao ra ôm chầm lấy từ đằng sau.

Mitsuri: Hôm nay ăn udon tempura đi, mừng ngày bệnh tình của em ổn định lại nhaa!!! Chị xin em đó nhaa...

Yuu: Ơ, nhưng mà Yui....

Yuichiro và Muichiro chen ngang khi cô còn đang bối rối.

Yuichiro+Muichiro: Hôm nay cô/cậu cứ đi đi, tôi còn một chút chuyện muốn bàn với chị Shinobu vài chuyện rồi mới về.

Trong lúc Yuu ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì đã bị Mitsuri dẫn đi ăn.

[ ... ]

Tại Điệp Phủ, Shinobu điềm tĩnh mời trà cặp song sinh.

Shinobu: Vậy...hai người muốn nói chuyện gì với chị vậy?

Yuichiro và Muichiro ngồi nhấp nhổm mãi không yên, cuối cùng, Yuichiro mở lời.

Yuichiro: Chị Shinobu, sau khi hết toa thuốc là Yuu sẽ khỏe lại đúng không ạ?

Shinobu: Chà, cần phải theo dõi kĩ lưỡng một chút mới có thể đi đến kết luận được.

Yuichiro: Nhưng...Yuu sẽ không phải ho ra máu hay bị ngất nữa đúng không?

Shinobu: Có thể sau này sẽ có ho nhẹ, nhưng đúng là vậy.

Muichiro: Chị Shinobu...

Shinobu vẫn giữ trạng thái mỉm cười, cô ra hiệu bằng ánh mắt.

Muichiro: Bọn em...có thể...yêu cầu Yuu sinh em bé được không ?

Miệng Shinobu vẫn cười, nhưng trong tâm trí của cô thật sự trống rỗng, có lẽ là cô nghe nhầm.

Shinobu: Em...hai em...đùa chị đúng không?

Muichiro: Bọn em không đùa, bọn em muốn Yuu sinh em bé, bọn em muốn nuôi dạy em bé thành một kiếm sĩ diệt quỷ mạnh mẽ. Bọn em nói chuyện với Yuu nhưng cô ấy toàn né tránh và nói khi nào cô ấy khỏe lại và bọn em lớn lên Yuu mới có em bé cho bọn em.

"Em nó muốn tránh là đúng rồi, nó còn chưa đánh tụi bây là may mắn lắm rồi đấy, trong đầu tụi bây đang có cái vẹo gì thế mà đòi có con với Yuu hả !?" Có khi đây là những gì Shinobu nghĩ khi đang cố tự ngăn mình đánh hai cái đứa đằng trước này. "Bình tĩnh...bọn nó chỉ là con nít thôi..." Shinobu tự nhủ.
Hít sâu một hơi, Shinobu nói.

Shinobu: Hai em có biết...có em bé như thế nào không?

Yuichiro+Muichiro: Dạ...là ngủ cùng nhau và ôm nhau mỗi tối là có em bé đúng không ạ? Hay là cùng nhau gọi một con cò tới đưa em bé!?

Shinobu thở phào nhẹ nhõm, vậy là hai đứa nhõi này vẫn chưa được giáo dục giới tính kĩ càng. Cô liền nói một vài câu để đuổi khéo cặp song sinh đi.

Shinobu: Yuu nói đúng đấy, hai đứa và Yuu vẫn còn nhỏ, vẫn chưa thể có con được, với lại...hai đứa có chắc sẽ đảm bảo đứa bé đấy được nuôi dạy kĩ càng không ? Hay phải để Yuu làm việc đó một mình!?

Muichiro: Bọn em suy nghĩ kĩ rồi, em bé sẽ được nuôi dạy trong một môi trường tốt nhất.

Shinobu: Vậy em có thể bảo vệ em bé khỏi lũ quỷ khi em bé còn bé không? Nhiều vụ có quỷ lợi dụng người bố và mẹ đi vắng để bắt ăn thịt đó.

Muichiro: Nhưng em tưởng bọn em sẽ luân phiên chăm sóc em bé, tại sao có thể để em bé một mình được?

Yuichiro: Không thể nào, bọn em là Trụ Cột, sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra đâu.

Shinobu: Em có dám chắc điều đó không? Bọn chúng có thể đánh lạc hướng bọn em và Yuu để bắt em bé ăn thịt đấy, hai đứa không được chủ quan đâu.

Nghe đến điều này, cặp song sinh bĩu môi thở dài thườn thượt, Shinobu thở dài trước sự ngây thơ của đám trẻ này, cô cố gắng dỗ dành.

Shinobu: Hai đứa, chị hiểu mong muốn của hai em, nhưng phải đảm bảo sức khỏe cho Yuu và em bé nếu hai em muốn. Hãy thử hứa với Yuu rằng khi diệt hết lũ quỷ trên thế giới và Yuu khỏe lại thì hãy tìm đến chị và hỏi Yuu chuyện em bé, điều này không muộn đâu, ngược lại Yuu sẽ còn rất vui vì có hai người bạn quan tâm mình là đằng khác.

Hai đứa trẻ mau chóng lấy lại tinh thần và dựng lòng quyết tâm.

Yuichiro+Muichiro: Dĩ nhiên, bọn em vừa là gia đình vừa là bạn thân của Yuu, nhất định sẽ làm Yuu hạnh phúc nhất có thể.

Shinobu thở dài, cô cố giữ nụ cười trên mặt.

[  ...  ]

Sau khi cặp sinh đôi rời khỏi Điệp Phủ, Aoi mới ló đầu ra, cô gái chống nạnh đầy cáu giận.

Aoi: Chị nên nói cho họ biết, chứ cứ để thế này họ sẽ làm phiền đến Yuu đó.

Shinobu: Cứ để chúng biết được đáp án của mình trước hẵng rồi mới giải thích kĩ hơn cho chúng sau.

Aoi: ...Chị và Yuu tiếp tục úp mở bóng gió thế này hai người kia sẽ trở nên mơ hồ đó. Hai người kia còn 4 năm nữa sẽ đủ tuổi kết hôn, sẽ có rất nhiều thứ cần phải học để lập gia đình, lập gia đình với chị Yuu cần càng phải biết về "nó" hơn nữa.

Shinobu: Sẽ còn cả một hành trình rất dài phía trước để cả hai biết được tình cảm của mình, rằng họ muốn có em bé với Yuu không chỉ là họ muốn có một người bạn chơi cùng. Mà là họ cùng yêu Yuu, muốn lập gia đình với em ấy.

Aoi: Nhưng còn chuyện Yuu sẽ khó có con do phải điều trị bệnh phổi một thời gian dài?

Shinobu: Vậy thì càng phải để cho họ trưởng thành hơn nữa, để họ cùng có trách nhiệm ở bên Yuu chăm sóc cô ấy bất kể điều gì.

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net