Chương 1 Ngày đầu đi làm bất ổn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm thế mà lại ngủ quên thật chết mất.     Đến khi tỉnh dậy thì chuẩn bị vội đến công ty nhanh nhất có thể , cũng may thay mọi đồ chuẩn bị cho buổi đi làm đầu tiên đã được cô chuẩn bị từ tối chứ không thì phải để mất một công việc tốt tại tập đoàn lớn này rồi
    Khi cô vừa đến công ty cũng là lúc quản lý gọi tên cô để xếp chỗ làm việc
  "Vũ Anh Nhi có đây không" quản lý nghiêm giọng hỏi
  "Dạ có em đây thưa quản lý " Anh Nhi vội chạy đến
  "Tốt đấy đến đúng giờ, ăn mặc gọn gàng. Đi theo tôi " quản lý thấy cô gọn gàng thì rất thuận lòng giãn hàng lông mày nghiêm nghị nói
  "Dạ, cảm ơn quản lý đã quá lời mà khen ạ " Anh Nhi được khen thì vô cùng vui mừng nhưng phải nói bằng giọng khách sáo để không bị trừ điểm
   Quản lý dẫn cô đến một bàn làm việc nhỏ gần phòng của chủ tịch vì cô là nhân viên mới vả lại trông cô có vẻ gọn gàng ,người khác nhìn vào thấy rất thuận mắt cho nên để cô ngồi làm việc ở đây là quá hợp lí
  "Đây là bàn làm việc của cô ,cô cảm thấy thế nào? "Quản lý lịch sự hỏi, dù rất muốn cô ngồi ở đây nhưng cũng phải hỏi qua ý kiến của cô chứ
  " Dạ em cảm thấy chỗ này rất tốt ạ .Cảm ơn quản lý " Anh Nhi vui vẻ đáp,tuy rằng khi cô thấy chỗ này rất gần phòng chủ tịch thì có chút run nhưng không sao coi như đây là thử thách của cô vậy 
   Dù là ngày đầu tiên làm việc nhưng Anh Nhi thích nghi vô cùng tốt làm việc với hiệu quả rất chi là ổn những bản thảo cô làm rất tốt, có tiềm năng khiến cho quản lý vô cùng hài lòng .Cô vui vẻ ,say mê làm việc đến tận mười một giờ trưa thì được thông báo giải lao và ăn cơm. Nhưng trời ơi, cứu tui cứu tui !! Vừa mới được thông báo nghỉ giải lao thì mọi người vội vàng chạy đến bàn làm việc nhỏ của cô để làm quen vì lúc sáng khi cô vừa bước vào mọi người đã thấy thích rồi nhưng vì đã đến giờ làm nên mọi người đành đợi đến trưa để đến làm quen .
   "Anh Nhi Wechat của em là gì thế cho chị xin được không"

   "Anh Nhi em dễ thương quá, trông nhỏ nhắn nhìn là muốn che chở "
   " Anh Nhi ngồi ở đây có làm em áp lực không ? Nếu có cứ xin quản lý đổi nhé nhân viên ở đây ai cũng thân thiện cả"
   ........
   Và một nghìn lẽ một câu hỏi dành cho Anh Nhi.Mãi đến khi mọi người hỏi xong Anh Nhi nhẹ nhàng ,mỉm cười trả lời
   "Wechat của em đây ạ mọi người có thể kết bạn. Thật cảm ơn mọi người đã chiếu cố và yêu thương em ngay ngày đầu làm việc ạ ,thôi cũng trễ rồi mọi người đi ăn trưa thôi ,đi chung cho vui ạ . À mà mọi người cứ gọi em là Nhi Nhi là được rồi ạ"
   " Vậy thì... Đi thôi Nhi Nhi để tụi chị dắt em đi nhé !"
"Đến phòng ăn rồi này cô bé muốn ăn gì để tụi chị đi lấy cho em "
   "Dạ em dễ ăn lắm chị lấy giống mọi người là được ạ "
   " Vậy được rồi, em ngồi đây với Trịnh Hân giữ chỗ đi nhé tụi chị đi lấy"
   Mọi người đều đi hết để lại cho cô 1 khoảng im lặng vô tận và rồi bỗng Hân Hân cất tiếng nói
   " Chào cậu nhé, có thể cho mình làm quen được không" Trịnh Hân nhẹ nhàng hỏi
   "Đương nhiên là được rồi, cậu kết bạn Wechat với tớ nhé buổi tối chúng ta về nói chuyện có được không? "Anh Nhi vừa hỏi vừa mong chờ câu trả lời của Trịnh Hân
   "Ok "
   "Cậu làm việc ở đây lâu chưa thế "
   " Cũng mới một năm thôi, à mà trông cậu dễ thương thế này đã có bạn trai chưa đó " Trịnh Hân tò mò hỏi
   "Tất nhiên là..... Chưa rồi hihi " Anh Nhi ngại ngùng đáp
   "Thế thì tốt quá, để mình giới thiệu với anh mình nhé!! Vừa hay gu của anh mình giống như cậu nhỏ nhỏ dễ thương " Trịnh Hân hớn hở đáp
   Anh Nhi ngại ngùng ,đỏ mặt nhưng may thế các chị mang cơm về rồi!!
   "Anh Nhi phần này của em "
   " Hân Hân của em đây ít rau "
   " Như Như phần không tôm của em "
   .......
   Mọi người cứ thế ăn cơm vui vẻ và trở lại phòng làm việc


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net