Chương 14: Phát giác.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói đến đây, Aziraphale cúi mặt xuống.

"Anh ấy không yêu tôi. Vậy nên luôn tránh né các câu hỏi. Thật ra anh ấy chẳng muốn về với tôi một chút nào. Có lẽ là anh ấy đang trả lại cho tôi...những gì tôi làm với anh ấy”

“Không không. Đừng khóc. Hắn ta có yêu ông, yêu rất nhiều là đằng khác. Chắc hẳn hắn có một suy tính nào đấy.., một chút bộc phát ngu ngốc....” - Tiếng thần Cupid nhỏ dần thành những tiếng rít qua kẽ răng.

Ngài đập mạnh tay lên mặt.

“Ta thật sai khi đánh hắn như thế...”

“Ngài đánh anh ấy?”

“Vừa sau khi hắn từ chối. Hắn chính là kẻ gián tiếp làm ta thổ huyết thế này đây. Đáng ra ta nên đập hắn thêm vài phát nữa...”

"Có vẻ ngài đã bỏ không ít công sức giúp chúng tôi. Từ nay ngài không cần làm thế nữa....”

“Thôi nào. Sao ông lại nghĩ thế. Cr-hắn rất yêu ông. Ta cảm nhận được điều đó....”

“Nhưng anh ấy đã khẳng định anh ấy không yêu tôi... Cậu đừng cố gắng nói nữa...sẽ vô ích thôi.. ” – Hai dòng nước mắt của Aziraphale trực rơi xuống.

“Không sao, không sao. Tôi sẽ giải quyết hắn giúp ông. Vì đã làm ông khóc....”

Cupid vỗ vai Aziraphale và nở một nụ cười thân thiện. Ngài đưa khăn tay cho thiên thần.

“Ông lau nước mắt đi, tôi sẽ nghĩ cách”

Aziraphale lắc đầu.

"Không... Tôi không muốn. Tôi đã cố làm tất cả mọi điều mà anh bảo những người yêu nhau hay làm, tôi làm điều đặc biệt ấy...”

“Đừng...đừng nói thế mà... Lời nói từ miệng chưa chắc đã là lời nói thật...” – Ngài cố gắng an ủi Aziraphale.

Aziraphale vẫn lắc đầu, mặc kệ những lời nói của thần.

Cupid cũng không còn cách nào khác. Ngài biết rằng dù bây giờ ông ấy có nói gì nữa thì Aziraphale sẽ không muốn nghe.

"Có lẽ ông nên nghỉ ngơi....”

“Không. Thiên thần vốn dĩ không cần ngủ...và cũng chẳng mơ” – Aziraphale lạnh nhạt đáp.

“...” – Không ổn rồi.

“Ngài Fell à? Tôi nghĩ ngài mệt mỏi rồi..ngài nên ngủ...nghỉ ngơi...” - Thần Cupid van xin.

"Tôi không cần...nhưng tôi nghĩ ngài cần hơn tôi đấy” – Aziraphale nói khi nhìn hai quầng thâm sâu hoắm dưới mắt của vị thần tóc vàng.

Thần Cupid khẽ thở dài. Một tình trạng không thể cứu vãn.

"Tại sao ngài lại muốn giúp chúng tôi?”

“Đó là một mối tình cả 6000 năm, ngươi không thấy tiếc sao?” – Cupid thở dài khi trượt xuống chiếc ghế sofa.

Thần Cupid thấy Aziraphale khựng lại một lúc rồi tiếp tục lật sách. Tiếng loạt soạt chốc chốc lại vang lên đều đều trong không gian gần như tĩnh mịch.

“Cả hai đều yêu thương nhau theo cách của riêng mình, nhưng lại chẳng biết đối phương cần gì... Một mối tình ‘song phương’ duy trì suốt 6000 năm, bập bùng, le lói, nhập nhằng...và chẳng ai dám vượt qua giới hạn....” - Thần Cupid tự lẩm bẩm với chính mình nhưng đều lọt hết vào tai Aziraphale.

"Chắc hắn đang cô đơn lắm. Mấy ngày nay ta có đến chỗ đó đâu”

“Nếu ngươi không duy trì suy nghĩ về hắn thì kí ức đó sẽ lại tan biến đấy” 


Crowley ngồi im một chỗ, chốc chốc lại đưa tay ra nhìn. Tay hắn không mờ đi mà vẫn rõ ràng như vậy. Rồi hắn lại thở dài.

Hắn muốn trở lại, nhưng thể nào cũng sẽ gây ra một loạt những sự cố lớn kéo theo những rắc rối đến với thiên thần. Việc các tổng lãnh để Aziraphale sống đã thể hiện một điều, đó là họ vẫn cần Aziraphale. Vốn dĩ Aziraphale đã có thể thăng chức, từ lâu rồi, nếu không gặp hắn.

"Michael”

“Uriel. Có chuyện gì sao?”

Uriel đến gần Michael, tiếng giày nện vào sàn nhà vang vọng trong căn phòng rộng rãi. Cô liếc nhìn xung quanh rồi hạ giọng nói.

“Cô biết chuyện gì đang diễn ra không? Ở dưới chỗ đó...” – Uriel đánh mắt sang mô hình quả địa cầu, vẻ nghiêm trọng.

"Tôi biết. Một linh hồn dị biệt..”

“Ở dưới tiệm sách của Azi-...Kẻ phản bội” – Uriel hoàn thành nốt câu nói của tổng lãnh thiên thần Michael.

"Hắn mất trí nhớ rồi mà vẫn còn gây rối được sao? Thật là một tài năng thiên bẩm”

“Chắc chắn có liên quan tới hắn” – Uriel đứng ngang với Michael, nói vào tai ngài.

"Đó là sai lầm của cô khi để lại hiệu sách ngu ngốc đó”

“Nếu cô có bất kì ý kiến nào với ngài Metatron có thể lên gặp trực tiếp ngài ấy”

Michael đánh mắt lườm Uriel rồi định bỏ đi.

"Còn nữa”

Tổng lãnh thiên thần Michael quay đầu lại. Uriel tiến lên gần với Michael, thì thầm.

“Lầu trên đang có chút chuyện. Điều chưa từng có trong lịch sử”

“Chuyện gì?”

“Một cái tên bị gạch xuất hiện trở lại trên Cuốn sách sự sống, dù chỉ liên tục nhấp nháy”

“Làm sao có thể?”

“Cô thấy liên quan tới kẻ phản bội kia không?”

“Chắc chắn phải xuống đó một lần rồi. Một công đôi việc”

___________________________________
Nếu thấy hay xin hãy để lại vote. Cảm tạ 😘


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net