Chương 23 : Chấp thuận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chị à ! Anh yêu em , yêu em và mãi yêu em . Em có thể tin anh chứ ?"

[....]

"Tin cậu sao ? Liệu cậu đã nói những câu từ này với bao cô gái rồi ?"

Nhã Tâm lấy tay đẩy Tiểu Cương ra khỏi người mình . Cất giọng trầm mặc .


"......"


"Em không tin sao ? Vậy tôi phải làm gì ?"

"Đi nghỉ mát ở Maldives . Tôi và anh chỉ hai người thôi ."

Nhã Tâm khoanh tay , nhắm một mắt ngoảnh mặt đi tỏ vẻ kiêu ngạo . Thình thoảng , cô lại liếc trộm xem thái độ của Tiểu Cương ra làm sao .



"......."



Tiểu Cương vẫn giữ vẻ lãnh đạm vốn có của mình . Hắn nhìn cô không rời một giây , trong đầu suy tính những yêu cầu mà cô đưa ra .


"Được thôi ! Nếu em muốn thì sau khi bình phục và giải quyết xong mọi chuyện ở đây , hai đứa mình sẽ đi !"


"Còn nữa ,tôi có hai điều kiện để trở thành bạn gái của anh .Thứ nhất là anh không bao giờ được rời xa khỏi tôi quá lâu .Thứ hai là anh không được nhìn các cô gái khác khi đi với tôi . Anh đồng ý chứ ?"

Tiều Cương nhìn thẳng vào mắt Nhã Tâm, im lặng suy tư một hồi rồi lên tiếng .


"Anh nghĩ điều kiện thứ nhất anh sẽ chấp thuận được, còn điều kiện thứ hai thì sẽ không thể !"


"Tại sao...?"


"Suốt 25 năm nay , anh đã tìm kiếm rất nhiều cô gái xinh đẹp nhưng chưa thể gặp được một người nào hơn em . Nên anh nghĩ việc mình bị thu hút bởi cô gái khác ngoài em là điều không thể !"

Tiểu Cương vừa nói ,vừa nở một nụ cười tự mãn . Hắn nhanh chóng kéo lấy thân cô vào lòng . Thì thầm nhỏ nhẹ .

"Em đã lấy đi trinh tiết của tôi ! Em phải chịu trách nhiệm với điều đó , không những làm bạn gái của tôi mà sau này em sẽ phải trở thành người phụ nữ duy nhất của cuộc đời tôi !"

*Rầm*


Tiểu Cương hôn lên trán Nhã Tâm rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng . Để lại cô với bộ mặt ngơ ngác như một con nai vàng .


[.....]

"Thiếu gia ! Theo kết quả tôi điều tra , kẻ tấn công Nhã Tâm hôm trước có dính líu tới Tần Khiêm , chính là chú ruột của ngài !"

Một người đàn ông mặc vest đen chờ sẵn ở cửa khi trông thấy Tiểu Cương đi ra , bèn vội vàng đến bên hắn bẩm báo .


"Vậy sao ?"


Tiểu Cương nhíu mày , đưa cặp mắt dò xét về phía người đàn ông kia .


"Hắn chính là thuộc hạ cũ của Tần Khiêm . Kẻ đã bị trục xuất vì lí do không làm tốt bổn phận ."


"Cha tôi liệu có biết chuyện này ?"


"Có lẽ ngài ấy không biết !"


Ánh mắt Tiểu Cương lúc này hiện lên tia phẫn nỗ . Hắn lôi chiếc điện thoại trong túi ra , bấm nút một hồi .


"Nhờ cậu chuẩn bị xe . Tôi sẽ đến biệt thự của Tần Khiêm !"

[.....]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net