Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10:Điên ái 2

  "Linh,thức dậy nào."

  Nhân nhi trên giường khẽ nhếch miệng, cố ý giả bộ ngủ,xoay thân để lộ hai chân thon dài,Qúy Liêm thò tay xoa xoa,hướng về phía trên tiếp tục xoa nắn khiêu khích,sau đó cúi thấp người,hôn lên gáy người đang làm ổ trong chăn.

  "Ha ha,được rồi,ta nhận thua."

  Nam Cung Linh cười ngồi dậy, chăn từ trên người trượt xuống,trước ngực trắng nõn đều là dấu vết bị hút duẫn xanh tím,hai ngày vừa qua,hai người hoàn toàn chẳng biết tiết chế mà miệt mài buông thả.

  "Đều tại cữu cữu không tốt,đáng lẽ nên tiết chế một chút,còn đau không?"

  Có chút đau lòng giúp người yêu xoa bóp thắt lưng,nhưng mà Nam Cung Linh lại bĩu môi nói:"Ta mới không cần cữu cữu tiết chế đâu,ta cũng đâu có sao."

  Thật không dễ dàng mới khiến cữu cữu điên cuồng yêu mình,tất nhiên còn cả si mê thân thể của chính mình nữa,sao cần phải tiết chế chứ,tốt nhất là hai người mỗi ngày đều làm,khiến cữu cữu vĩnh viễn không thể rời bỏ cậu.

  Nam Cung Linh vừa nghĩ,hai mắt liền lóe sáng, Quý Liêm bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu cậu,"Lại nghĩ ngợi gì đấy,lúc trước là bởi vì ta cố kỵ quá nhiều mới có thể nhẫn tâm như vậy, hiện tại,ta đều bị ngươi mê đảo."

  "Có thật không?"

  "Ừ."

  Quý Liêm gật đầu, có lẽ Nam Cung Linh vĩnh viễn cũng sẽ không biết,bốn năm vừa qua,không biết có bao nhiêu đêm,Qúy Liêm vừa nghĩ đến cậu vừa tự an ủi,mới có thể chìm vào giấc ngủ.

  Đến cùng ai yêu ai sâu đậm hơn,ai đối ai lưu luyến si mê nhiều hơn,người nào cũng không thể nói rõ được.

  "Được rồi,chúng ta xuống dưới ăn cơm đi."

  "Cữu cữu ôm ta đi."

  " Tiểu bại hoại."

  "Đúng rồi,ta có thể gọi tên người không?''

  "Đương nhiên.''

  "Liêm."

  Cuối cùng Nam Cung Linh cũng chiếm được Qúy Liêm,tâm tình giống như trẻ con được ăn kẹo,hai người trên bàn cơm, Quý Liêm tự mình đút cho Nam Cung Linh ăn.

  "Món này ăn có ngon không?"

  "Ăn ngon."

  "Vậy uống chút canh nào."

  "Ân."

  Nam Cung Linh nhìn nửa mặt nghiêng nghiêng của Qúy Liêm,sao lại có người mê người như thế, từ mười hai tuổi lần đầu tiên nhìn thấy hắn thời gian liền giống như dừng lại,không có cách nào dời đi tầm mắt.

  "Làm sao vậy,trên mặt ta có cái gì sao?"

  "Không có,chỉ là cữu cữu đều chưa có ăn gì,không bằng ta đút cữu ăn nha."

  Uống một ngụm canh, Nam Cung Linh ôm lấy cổ Quý Liêm,sáp lại gần,hai cánh môi chạm nhau,đem nước canh trong miệng chuyển sang cho Qúy Liêm, Quý Liêm đưa đầu lưỡi ra nghênh đón,hai người cứ như thế ngươi tới ta đi, kìm lòng không đặng quấn lấy nhau chơi trò hôn lưỡi.

  Đinh linh linh—-

  Lúc này, điện thoại di động đột nhiên vang lên, Nam Cung Linh liếc mắt nhìn,bên trên biểu thị "Tỷ tỷ",liền giơ tay tắt điện thoại, tiếp tục cùng Quý Liêm hôn môi.

  Hai người càng hôn càng kịch liệt, Nam Cung Linh cả người ngồi trong lòng Qúy Liêm, ôm lấy đầu của hắn, tận tình cùng hắn hôn môi, trên người chỉ mặc một cái áo sơmi, tay của Quý Liêm từ phía dưới xảo quyệt tiến vào, bắt đầu ở trên da thịt bóng loáng vuốt ve.

  "Ưm..."

  Đầu vú mẫn cảm bị bóp, Nam Cung Linh phát sinh một tiếng rên rỉ khó nhịn,cho dù hai ngày qua đã làm rất nhiều lần vẫn thấy chưa đủ, còn muốn hắn, thầm nghĩ muốn hắn.

  "Liêm,ôm ta."

  Nam Cung Linh chủ động ngồi vào trên bàn,đem hai chân mở rộng, tính khí mê người đã giương lên cao cao. Bí huyệt hồng nhạt dưới thân đang hé ra hợp lại giống như muốn nuốt lấy thứ gì đó.

  "Sao lại đói bụng rồi,không phải mới vừa đút ngươi uống canh sao?"

  " Phía trên đã ăn no,nhưng mà phía dưới lại bắt đầu đói bụng."

  Nam Cung Linh duỗi tay sờ tới hạ thân mình, đầu ngón tay tại bốn phía bí huyệt quanh quẩn,"Cữu cữu,Linh ở đây muốn ăn."

  "Muốn ăn cái gì đây,bảo bối."

  Khiêu khích như vậy, Nam Cung Linh càng thêm yêu mị, mà Quý Liêm cũng hai mắt lóe quang mang khác thường.

  "Ở đây muốn ăn cữu cữu."

  Nam Cung Linh duỗi chân tìm tòi dưới thân Quý Liêm,nơi nào đó từ lâu đã trở nên sưng tấy không chịu nổi.

  "Ân..."

  Bí huyệt đột nhiên bị hai ngón tay cùng lúc cắm vào,lập tức thân thể Nam Cung Linh trở nên co quắp,"Cữu cữu thật xấu,cùng lúc đi vào hai ngón."

  "Linh không phải muốn ăn sao? Hơn nữa ta thấy hai ngón tay cũng không đủ ăn, ngươi xem thịt huyệt ngươi đang ra sức muốn nuốt ngón tay ta vào đấy chứ."

  Lại cắm vào thêm một ngón tay, ba ngón tay cùng nhau tại nơi lửa nóng trong huyệt động trừu sáp luật động, thân thể Nam Cung Linh hướng về phía sau,hai tay vịn bàn,chỉ là ngón tay luật động đã khiến cậu hưng phấn không thôi, đỉnh tính khí đã ứa ra niêm dịch trong suốt.

  "A a... Không được..."

  Thân thể một hồi co giật, tinh dịch màu trắng dũng mãnh bắn ra. Nam Cung Linh nằm trên bàn, thở hổn hển,đến khi tính khí mềm xuống liền chủ động đem chân vòng qua hông Qúy Liêm.

  "Liêm,đi vào..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net