Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng đừng unnie, cái đó mắc lắm"

"ĐẾM TỚI BA MÀY KHÔNG XUỐNG THÌ MÀY VÀ CÁI CÂY NÀY CÙNG TẤT CẢ ALBUM, CARD BO GÓC CHUYỂN HỘ KHẨU MỚI" Pharita khoanh tay ngước nhìn mái nhà nơi nó bắt thang trèo lên, tay cầm cây lightstick hình cây búa hồng đen của mấy chị Blackpink nó yêu thích.

"Em xin lỗi chị mà unnie thật sự em ứ biết nó thủng khi nào" Nó chấp hai tay cầu xin sự tha thứ.

"MỘT" Người dưới đất gằn giọng.

Không còn thời gian, nó lấy điện thoại vào messenger, trên xe may thay có dây sạc dự phòng. Đập vào mắt là dòng tin nhắn lúc sáng nó chưa đọc, cái miệng bà dà linh ghê.

Cà thơi Thái : Cú bồ cú bồ!!!

Ô môi Nhựt Bổn : j z mắ, cú gì cú đêm hả ??? Ủa bồ j, ai bồ m ??? cj chỉ có mình Rita hoyyy

             Cà thơi Thái : Qua nhà tình iu của cj lẹ tôi sắp chết tới nơi rrrrrrrrr

Ô môi Nhựt Bổn : Kiếm chuyện với Rita của cj nữa à ? Sao m thík đi tìm cái chớt qá dị, đời còn đẹp mà

             Cà thơi Thái : xin cjjjj lẹ lên🙏🙏🙏

Ô môi Nhựt Bổn : Gọi tôi là gì ?

Cà thơi Thái : Gọi gọi cái gì nx, cj ko qa lẹ là đg gián tiếp diết ng đó

Ô môi Nhựt Bổn : Tự cứu lấy bản thân đi em

"HAI"

Cà thơi Thái : Đại ka

Ô môi Nhựt Bổn : Có nhiêu thôi đó hả ?

Cà thơi Thái : (*1)Aniki, Ruka aniki cứu đứa đệ hèn mọn này

Ô môi Nhựt Bổn : 😏

*(1) Aniki là đại ca trong tiếng Nhật

"HAI RƯỠI"

Lẹ lên bà chị của tôi !!!!!!! Tôi muốn yên giấc trên giường ngủ chứ không phải yên nghỉ trong quan tài

"BA" Vứt bỏ hình tượng thục nữ thường ngày, chị trèo từng bậc thang mặc cho mình đang mặc đầm ngủ.

Cận kề bờ vực sinh tử, tiếng chuông xe đạp trước cổng nhà như báo hiệu vị cứu tinh của nó đã xuất hiện.

"Đừng Rita ơi, leo lên đó nguy hiểm lắm" Ruka chạy tới như một vị thần kẹp nách người đang nổi đoá.

"Ruka-chan sao chị ở đây ?! Mà thôi bỏ em ra em phải tống cổ nhỏ đó ra khỏi nhà" Pharita vùng vẫy, tay chân múa may loạn xạ vô tình bấm nút khiến cây búa hồng cứ nhấp nháy.

"Đi xuống lẹ coi nhỏ này, sức người có giới thiệu nha" Ruka dùng hết sức bình sinh nhất có thể trong cái cơ thể nhỏ bé này.

"Đệ không dám xuống" Ngồi trên mái nhà nó đổ mồ hôi hột, điều cấm kị trong cuộc đời nó là không chọc giận Pharita.

"Lẹ dùm tao!!!!!!"

Chân nó run rẫy leo xuống từng bậc, nó thà chết vì té cầu thang còn hơn. Tiếp đất thành công, chỉ chờ có thế Pharita vùng mạnh ra khỏi Ruka chạy lại cho nó ăn liên hoàn búa.

"Ui da ! Unnie từ từ, đại caaaaaaa" Nó không dám phản kháng vì thứ mắc lắm đang trong tay chị.

"Trời ơi Chiquita, mày báo quá" Ruka chắn ở giữa cố ngăn cuộc tấn công của nai nhỏ vào báo con.

"RUKA TRÁNH RA"

"RUKA CỨU EM"

Cô muốn thủng màn nhĩ đến nơi nhưng bất đắc dĩ phải vào vai người hoà giải.

"MẤY ĐỨA NHÀ 268 IM MỎ COI TỐI RỒI CÓ CHO AI NGỦ KHÔNG" Từ trên lầu hai nhà kế bên, bà cô với mái đầu toàn lô tóc hét vọng xuống.

Dù cơ hội vinh dự có một vé lên gặp bác tổ trưởng tổ dân phố ngày càng cao nhưng Pharita vẫn không dừng lại.













Dòng người chen chúc xếp hàng chờ đến lượt mình, bên ngoài đã nóng bên trong càng nóng hơn. Nó mệt mỏi nhưng sắp đến lượt nó rồi , nó thấp thỏm, lần đầu tiên nó được gặp idol ở khoảng cách gần đến thế.  Bản thân nó thật nghị lực khi chưa ngã quỵ vì sự xinh đẹp này.
Sắp tới rồi, cơ hội được trò chuyện, xin chữ ký hết 4 chị. Nó sẽ đem khoe với hai bà dà, sau đó đóng khung treo chỗ đẹp nhất trong phòng.
Bạn fan trước đó đã hết thời gian, cố lên Chiquita, dẹp cái tính nhát gan đi cơ hội ngàn năm có một đấy.Bạn fan từ từ kéo ghế ra, gương mặt chị ấy lấp ló sau tác phong chậm chạp như muốn thách thức sự kiên nhẫn của nó.
Tới rồi, tiến lên Chiquita, tự tin giới thiệu mình là đồng hương với chị ấy đi, tiến lên !!! You can do it!!!

*Tèo tèo tèo, tèo tèo tèo tèo tèo téo teo tèo teo
Tèo tèo tèo, tèo tèo tèo tèo tèo téo teo tèo teo*

Quả nhạc chuông hùng hồn phá tan giấc mơ đang diễn ra tốt đẹp, tháo bịt mắt xuống là đôi mắt thất thần.

"ĐẬU MÁ ĐÃ ĐỖ NGHÈO KHỈ RỒI MÀ TRONG MƠ CŨNG KHÔNG THÀNH NỮA!!!!!" Nó rống lên như không sợ kẻ huỷ diệt Chaikong gõ cửa phòng, sáng sớm đã lên cơn.

Sau cuộc hỗn chiến tối qua, người rã rời nhất không phải nó cũng chẳng phải chủ nhà mà là bồ chủ nhà, chủ thầu. Đùa thôi chứ thật ra Ruka vẫn ổn chỉ tổn hại sức lực không đạp xe về nhà nổi (dù nhà bả cách có mấy căn) nên được ân xá ở lại một đêm. Một đêm thôi chứ những đêm sau thì không biết. Cũng phải thôi ai đời lười con lại đi ngăn báo và nai, không có lợi thế hình thể mà còn ép cô muốn ngạt thở luôn à. Và tạ ơn trời, cây lighstick báu vật trở về từ tay tử thần không chút thương tích. Nó sẽ khóc 7 ngày 7 đêm ngập lụt cả căn nhà cuốn hai bà dà về miền đất hứa nếu cây lighstick có một vết xước nào.

Bước vào phòng tắm, nó đờ đẫn nhìn mớ bòng bong trên đầu. Tức thật, thế lực nào xui khiến nó đi tẩy tóc vậy, vừa rát vừa không được gội mấy ngày. Đã thế còn tốn thêm tiền cho serume và các dòng sản phẩm dưỡng tóc khác. Thôi skincare lẹ lẹ còn thưởng thức bữa sáng hảo hạn do chính tay phú bà Chaikong chế biến.

"Xin chào cả nhà yêu củ.....á đù" Câu chào thân thương chưa hoàn thiện thì đập vào mắt nó là cảnh đôi chim cu đang bón nhau ăn.

"Hạnh phúc dữ à ! Cứ tự nhiên, tôi không làm phiền đâu" Nó quăng ánh mắt khinh thường cho hai con người kia.

Mày thấy chưa Chiquita, sau cùng mày cũng chỉ là người dư thừa trong cái nhà này, chịu kiếp làm nền cho đôi trẻ thôi

"Dậy rồi à, ăn sáng nè mày" Hình như còn giận vụ cái xe, Pharita vào bếp lấy ra dĩa đồ ăn đặt xuống bàn dù hơi cọc xíu.

"Ỏhhhh em yêu chị nhất, phú bà của lòng em" Nó sấn tới dí mỏ hôn chụt chụt vào má chị.

"Thấy ghê quá má" Chị đẩy nó ra lấy cái tạp dề chùi mạnh, quăng cho nó ánh mắt kì thị.

"Bồ chị nha mày" Ruka hắn giọng bảo.

"Cả chị nữa, đại ca"

"KIẾU !" Đại ca từ chối rồi kéo đại tỷ ngồi cùng trước khi bị hành hai cái má.

Buổi sáng của nó là món truyền thống của Thái , xôi xoài. Nó cảm động chết mất lâu rồi chưa nếm hương vị quê nhà. Pharita unnie khéo tay lắm nha, trang trí món ăn đẹp mắt làm nó không dám ăn luôn.

Vị xoài, nếp dẻo cùng nước cốt dừa, mắt nó long lanh khi nếm miếng đầu tiên. Muốn hôn chị chủ nhà thêm phát nữa ghê mà đợi ăn xong đã.

"Ruka-chan điện thoại chị đâu ?" Rita khều áo cô hỏi nhỏ.

"Đây nè " Ruka tự nhiên đưa điện thoại không lo chị sẽ kiểm tra, thời gian chạy deadline còn hơn thời gian bấm điện thoại (trừ những lúc call với bồ), mật khẩu điện thoại cô còn không thèm đặt.

"Nhìn kìa" Pharita chỉ tay, Ruka hướng ánh mắt đến nó, đứa đang ăn lấy ăn để, miệng thì dính đồ ăn tùm lum.

"Ok hiểu òi"

"Chiquita" Ruka gọi nó.

"Hửm ?" Nó ngẩng đầu lên thì...

*Tách*

"Cho chị coi với"

Nó ngáo ngơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy hai bà dà chụm đầu xem cái gì đó.

"Em nghĩ nên in ra, đống khung ký gửi về cho bác gái"

"Trước tiên phải up lên instagram"

"Bùng nổ lượt tương tác mất"

Hai bà dà cười ha hả, nó bất giác hiểu ra vấn đề. Lại cộng một ảnh dìm, nó hận không thể gọi cứu thương đưa hai người vào trại tâm thần ngay bây giờ.

"Đưa đây cho tôi !!!" Dĩa đồ ăn còn dở bị bỏ xó, nó rượt đuổi hai con người vừa nảy nó còn nói lời yêu thương.

"Tạm biệt nha con gái của mẹ" Hai người phóng lên chiếc xe đạp cũ rích từ đời nào, Ruka đạp chậm hơn tốc độ chạy của nó nữa nhưng nó không muốn sốc hông đành buông tha, hôm qua ra dẻ nẹt moto qua rước bồ chi vậy trời.

"ANH EM CÒN KHÔNG ĐỦ TƯ CÁCH NÓI CHI LÀM MẸ CON" Từ đằng sau nó hét với theo cặp tình nhân đang đóng vai Bonnie và Clyde.

Nó trở vào nhà rút khăn giấy lao miệng, quải cặp và xỏ đại đôi giày, outfit đơn giản, hoodie cùng quần thun. Nó cuồng các mẫu hoodie và sweater tới nỗi tủ đồ nó có 7749 kiểu dáng, màu sắc khác nhau.

Tai mang airpod, nó thong thả vừa đi vừa nhún nhảy theo nhạc thần tượng. Xe hư rồi đành tạm đi xe buýt một hôm.

Ngày mà tụi chị trở lại là cưng tắt nguồn
Thả bảng hiệu close the door rồi cưng tắt nguồn
Oánh nó, oánh nó, oánh nó
Oánh nó, oánh nó, oánh nó
Hồng đen ngang nơi đây hoàng hôn xuống dần

Sáng sớm chẳng có ai nên nó tha hồ biến cái trạm xe buýt thành sàn nhảy.

Đang phiêu theo nhạc nó có cảm giác có ai đằng sau mình, nó bắt đầu cảnh giác. Buổi sáng lợi dụng thời cơ không có ai mà rình mò con người ta chắc chắn là biến thái. Lỡ chờ chụp thuốc mê thì sao.

Người đằng sau vừa chạm vào nó liền xoay người, tay nắm cổ tay, tay ấn phần vai người đó xuống với một lực không hề nhẹ.

"Đau, chị đây mà"

"AHYEON !!!!!!!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net