Dịch vụ tư vấn tình yêu - quân sư quạt mo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Bảo Thanh từ cấp hai đã tự coi mình là bà mối vô địch thiên hạ - "Gia Cát Lượng trong hàng nữ nhi", liệu sự như thần. Những ai đang có crush đều đến gặp cô xin lời khuyên, căn bản tại vì Bảo Thanh kiến thức vô cùng uyên thâm (hoặc cô tỏ vẻ như thế), lại thêm việc chuyên viết tiểu thuyết tình cảm trên mạng, cũng có kha khá followers, không phải dạng vừa đâu.

Cô rõ ràng là một người vô cùng sáng suốt, hành động theo lý trí, nhưng chỉ cần động chạm đến thứ (hay ai đó) cô thích, Bảo Thanh sẽ lập tức trở thành loại IQ cao EQ bằng không, gặp tình huống gì cũng sẽ lúng ta lúng túng. Có lẽ đấy là lý do vì sao mỗi lần gặp "lão", cô lại luống cuống chân tay.


~o0o~
Bảo Thanh's POV


Tôi hút freezing Latte trà xanh rồn rột, vừa nốc vừa ngán ngầm nhìn thẳng bạn hết chọc lại ngoáy lớp kem đánh nổi trong cốc Cookie in cream. Cho xin đi cha nội, mặc dù vẫn là cậu trả tiền, cộng thêm việc cậu là đại thiếu gia, nhưng cũng không thể lãng phí đồ uống như thế chứ. Đây là Highlands đấy, chứ đâu phải quán trà đá vỉa hè đâu?! Hây dà, nếu biết nó có thói quen vung tiền bừa bãi như vậy, tôi sớm đã chầu trực dưới cửa sổ phòng nó rồi. Nhớ lại cái vụ năm lớp chín hỏi mượn nó hai mươi nghìn mua trà matcha ở canteen trường, lúc ấy tôi mới ngộ ra nó hào phóng đến nhường nào, ném thẳng cho tôi cái thẻ canteen. Vâng, trường cấp hai của tôi cấp thẻ cho học sinh, giống như thẻ ATM vậy, mỗi lần mua đồ chỉ cần "xoẹt" một phát, quá ngầu đi. Mà sao hồi đó đứa yêu tiền như mạng như tôi có thể chống lại sự cám dỗ từ cái thẻ đó mà tiêu đúng hai mươi nghìn thôi nhỉ, Bảo Thanh ơi Bảo Thanh, mày đúng là một người trọng chữ tín đó nha!

Xuỳ xuỳ xuỳ!

Tôi dẹp đám mây hồi tưởng đi, quay trở lại chủ đề chính.

Thằng bạn thân mến rộng lượng thỏ non nhất trần đời của tôi, một tuần sau khi bắt đầu năm học đã bị đá không thương tiếc, mà thủ phạm chẳng phải ai khác ngoài vị "anh hùng" nghĩa hiệp đã ra tay tương trợ hôm khai giảng - Trần Thảo Trang.

Xin phép được báo cáo: Tình hình hiện tại của Hoàng Tùng Lâm aka thằng lụy tình nhất quả đất đang rất bất ổn, nhìn như Kiều ở lầu Ngưng Bích đang khóc thương cho số phận của mình vậy. Ai có nhu cầu đóng vai Súc Sinh đại nhân, à nhầm, Thúc Sinh đại nhân, mời liên hệ với Tú Bà Bảo Thanh qua đường dây nóng: 0123 6677 9508.

E hèm, lại lạc đề nữa rồi.

Nhưng mà í, thằng Tùng Lâm con em ấy các bác ạ, nó hình như trúng tiếng sét ái tình rồi, thành ra chỉ cặp với nhau đúng một tuần, chớp mắt cái là qua thôi mà cũng khổ sở thế kia, mai này các bác bảo em làm sao yên tâm gả nó đi cho được đây? Haizzz, đúng là "lòng mẹ bao la như biển Thái Bình".

- Này, cậu gọi đồ uống thì phải uống chứ, lãng phí vãi, thôi đưa đây tớ uống đi.

- Chưa muốn uống. Cậu uống hết của cậu đi đã, tuần trước vừa nghỉ ốm xong đấy, không nhớ à? - Tùng Lâm khinh người đến mức nhìn còn chẳng thèm nhìn, cứ thế bô bô cái miệng.

Tôi có nên nói với nó là do tôi làm màu, ốm đúng hai hôm thì khỏi, bốn hôm còn lại là vì lười quá nên đếch thèm vác xác đến trường không nhỉ? Thôi, có những chuyện giữ kín trong lòng thì tốt hơn. Nhìn cốc coffee ngon, tôi chẹp miệng tiếc rẻ. Haiza, bé yêu, chị xin lỗi, chị không thể thưởng thức em được, có trách thì hãy trách thằng kia quá mức tốt bụng :'((.

Thấy nó ngồi lướt con iPhone 4S, tôi cũng nhoài người về phía trước ngó thử. Đấy, biết ngay mà, lại lướt face rồi, chắc dạo newsfeed hóng tin của ex chứ gì? À mà nhé, có ai biết lý do Thảo Trang lạnh lùng đá phăng Tùng Lâm đi là gì không? Chính là vì nó quá nhạt nhẽo (giống tôi) và con bé đã thích một người khác. Thằng cha ấy hơn bọn tôi một tuổi, học chuyên Anh hai, trông xấu không đỡ được, nhưng chắc tại biết pha trò với cả tâm lý nên mới cưa thành công họt gơn lớp tôi. Ừ thì đấy, "trai yêu bằng mắt, gái yêu bằng tai", xem ra mẹ tôi nói cũng có ý đúng. Hây dà, khổ thân thằng bạn tôi lắm cơ, người ngợm không đến nỗi nào mà sao đường tình duyên lận đận thế.

- Ê Thanh.

- Hửm? - Nó đột nhiên gọi làm tôi đang uống dở phải ngẩng đầu lên nhìn.

- Trang lại lên confession trường rồi này.

- Liên quan? - Tôi trả lời không thể phũ hơn, nhưng rồi lại không kìm được mà giật lấy con iPhone của nó. Ahihi, tính tôi vốn ưa náo nhiệt, thôi thì "ta dại, ta tìm nơi (không) vắng vẻ" vậy.

#Cfs123:
Nghe nói Thảo Trang lớp 10X vừa vào trường đã cặp với Đức Trí 11Y rồi à? Hot thế?

Comment 1: Ơ thế không phải đang date em nào xinh trai da trăng trắng cùng lớp à?

Rep 1: Vừa chia tay rồi, không biết à?

Rep 2: Bao giờ đấy?

Rep 1: Cuối tuần trước hay sao í. Phũ phàng ghê gớm.

Comment 2: Cái em Thảo Trang hồi học hè toàn mặc quần short đến trường í hả? Cặp với Đức Trí là đẹp rồi. (Comment này nhận được năm mươi lượt like.)

...

- Này, trả. - Tôi vứt cái điện thoại về chỗ nó, khe khẽ thở dài. Chính ra ngoài việc hay dính phốt thì Thảo Trang cũng là một đứa khá, học giỏi, đảm đang mặc dù nhà giàu nứt đố đổ vách, khiến tôi đôi lúc cũng phải nhìn lại mình (tôi không biết nấu món gì đâu, trừ mì tôm và rau luộc).

- Bọn trường mình lắm chuyện gớm. - Tùng Lâm nhấp ngụm coffee, đờ mờ, từ nãy tới giờ nó mới động vào em ấy duy nhất một lần.

Tôi nhìn lại nó bằng ánh mắt dò xét. Ôi, đừng nói là nó vẫn thích con Trang đấy chứ? Chắc tại nó chơi với tôi lâu ngày nên bị ảnh hưởng đây mà, lụy tình y hệt tôi vậy. Cũng không đúng, tôi đâu có lụy đâu, chỉ nhớ hơi dai thôi à. Nhưng vấn đề bây giờ là, làm thế nào để thằng kia quên đi quá khứ và tiếp tục sống kia kìa, chứ đã xàm rồi mà còn sầu đời nữa thì con nào nó chịu cưa?

Tôi hít một hơi sâu cảm khái, rồi vỗ vai động viên Tùng Lâm, hai mắt sáng bừng đầy nhiệt huyết tuổi thanh xuân, "tớ tin tưởng ở cậu", chính thức trở thành bà mối độc quyền của nó.

~o0o~
Author's POV


Trước giờ xem phim (phim gì thì quên rồi), Bảo Thanh cùng hai con bạn thân Bảo Linh và Hà Chi ngồi trong quán cafe nào đấy của Royal City bàn sự đời. Cuối cùng, từ trong miệng của Bảo Linh, Bảo Thanh đã moi ra được một tin tức ảo diệu.

Hoàng Tùng Lâm có bạn gái.

Vãi không?

Quá vãi ấy chứ!

Mà tại sao chuyện này cả lớp đều biết, riêng cô là mù tịt? Cô là bà mối độc quyền của cái thằng "công chúa Bạch Tuyết" kia cơ mà! Thấy bảo nó mở lời rủ Hoàng Mai aka đứa não to nhất lớp đi dự prom cuối năm cùng -> thành đôi. Hình như chẳng lãng mạn gì cả í (chả phải hình như hình nhiếc đâu, mà là quá không lãng mạn ấy, còn kém vụ Lâm an ủi Trang lúc con bé đang chìm nghỉm trong bãi phốt nhiều).

À đấy, tí quên kể vụ này.

Vào một ngày, à không, buổi tối trăng thanh gió mát, em vừa vuốt tóc vừa hát...nhầm, Thảo Trang ngồi nhà hai mắt đẫm lệ như nữ chính bánh bèo trong ngôn tềnh (cái này do Bảo Thanh tưởng tượng ra thôi, "mày đừng giết tao nhé Trang") vì phải hứng một đống trứng thối từ cộng đồng Facebook user trường thì nhận được inbox từ Lâm. Nguyên văn thế này: (Bằng tiếng Anh ạ, thôi để em dịch sang tiếng Việt sau, kẻo có bác nào đọc gãi đầy da gà xuống sàn thì chết)

Lâm: Hey, Trang. Even if the world turns its back on you, I will always stay by your side.

(Lâm: Này, Trang. Kể cả khi cả thế giới quay lưng lại với cậu, tớ vẫn sẽ luôn ở bên cậu.)

Trang: Promise?

(Trang: Hứa nhé?)

Lâm: I promise.

(Lâm: Tớ hứa.)

Sao, đọc xong cảm giác thế nào? Bảo Thanh thề là lớp 10X lưu truyền nội bộ đoạn inbox này trong group chat, xong đùng một phát Lâm từ thằng nhạt nhẽo vô vị thành trendsetter (người tạo ra xu thế) í, ảo cực. Haiz, tiếc thay, đến tận bây giờ người ta vẫn đang là hoa có chậu, mà Tùng Lâm sugar sugar one đ hero, làm sao nhẫn tâm đập chậu cướp hoa cho được.



Thôi, quay lại với chủ đề Tùng Lâm đã có bạn gái. Thanh vẫn chưa hết sốc, kiểu, cô chỉ có thể thốt lên đúng ba tiếng "thật đấy à?" rồi câm nín. Chắc chắn thằng mất dạy kia cố tình giấu rồi, bằng không với mạng lưới thông tin dày đặc, cô sao lại để vụt mất tin tức nóng hôi hổi này được chứ? Cáu rồi đấy nhé, dám giấu ta à, nhà ngươi cứ đợi đó!

Về đến nhà đã hơn một rưỡi chiều. Bảo Thanh đếch thèm ngủ trưa, ngồi inbox "thằng con trời đánh". Cuối cùng, sau một hồi tra khảo, cô cũng thu thập thêm một thông tin nữa là: Hai đứa nó chia tay từ hôm qua cmnr.

Lòng đau như cắt, Thanh ngửa mặt lên hỏi ông trời, không lẽ cô là bà mối tệ đến mức ấy hay sao?


A/N: Chương này hơi nhảm, nhưng chương sau có lẽ sẽ hay hơn :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net