2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi mà cái tên tuyển thủ Chovy được tung hô khắp nơi cũng là lúc anh biết bản thân anh không thể giữ riêng đứa nhỏ này cho mình nữa rồi. Không phải là cái kiểu mặc cảm tự ti gì đó nhưng nếu thông tin người đi đường giữa Chovy hẹn hò mà còn là với một nam tuyển thủ  LCK khác chắc chắn sẽ là một tin chấn động. Người thương thì họ hiểu, họ thông cảm nhưng còn người không thương thì sao? Họ sẽ đàm tiếu, dèm pha, với anh thì chẳng sao cả nhưng với JiHoon và sự nghiệp của em ấy thì đó là cả một vấn đề.

  Đã không ít lần anh bị quản lý của 2 bên gọi lên làm việc riêng rằng chuyện anh và Chovy yêu nhau sớm đã bị bại lộ tệ hơn nữa là còn bị những kẻ bám đuôi chụp trộm. Hàng chục bức ảnh đập xuống bàn trong đó có cả những khung cảnh sinh hoạt hằng ngày những lần hẹn hò lén lút hay thậm chí là những bức ảnh ân ân ái ái ngượng chín mặt bị chụp lén ở khe hở nhỏ bên cửa sổ. Công ty đã mất rất nhiều tiền cũng như công sức mới có thể bịt miệng cánh báo chí nhưng nếu cứ tiếp tục diễn ra e là không thể bao bọc được nữa.

Anh yêu cậu nên anh càng trân trọng hơn cả là sự nghiệp là sự cố gắng bất kể ngày đêm để có được vinh quang hôm nay. Bản thân như nào cũng được vì dù sau cũng đã đi qua cái thời hư vinh nở rộ đó nhưng với JiHoon thì khác, cậu phải thành công, phải thật hạnh phúc. Vì thế Kim Hyuk kyu ngày đó đã rất đau đầu mới đưa ra quyết định rời đi, không tốt cho tất cả nhưng ít nhất là tốt cho tương lai em. Hiển nhiên chuyện anh hẹn hò với tuyển thủ Rascal cũng là anh năn nỉ mòn cả họng mới được cậu ta đồng ý giúp đỡ trong sự không can tâm. Kim Kwang Hee cũng lấy làm lạ, thế quái nào con người trên cõi đời này yêu nhau cứ phải làm khổ nhau thế này?

Ngày anh đón nhận sự tức giận của cậu khi trông thấy bức ảnh của anh cùng " người tình mới" chẳng biết bằng phép thần nào mà Kim Hyuk kyu có thể lấy hết can đảm dứt khoát chia tay Jeong Jihoon, khi mà anh trốn được vào phòng cũng là lúc tiếng khóc nấc của thân ảnh nhỏ bé bật ra nhưng rồi cũng phải cắn răng nhịn lại vì sợ con mèo đang phát hoả dưới lầu phát giác ra âm thanh lạ.

Ai hỏi Kim Hyuk kyu có đau không, anh đau lắm chứ buộc mình phải rời xa người mình yêu, buộc mình phải cất lại cái tình yêu nồng cháy của tuổi trẻ nào phải dễ dàng. Lúc mà anh trông thấy con mèo nhỏ nhà anh ướt như chuột lột hay lúc con mèo tức giận đập nát khung ảnh đều khiến anh vừa đau lòng vừa sợ hãi, nhưng anh chẳng thể nào căm phẫn cái thái độ của con mèo đó vì thật sự mọi vấn đề đều đến từ anh mà, mọi chuyện do người lớn gây ra không thể bắt ép trẻ con chịu trách nhiệm.

Nếu cứ cố chấp nắm mãi hòn than rực cháy chẳng sớm thì muộn cũng hóa thành tro.

Chặn đứng liên lạc nhưng vẫn luôn dõi theo em có lẽ là cách duy nhất để kẻ hèn mọn này được phép yêu em.

Mấy ngày sau đó, anh bất ngờ vì JiHoon chẳng mảy may tìm anh để hỏi về đêm hôm đó, không biết là nên vui hay buồn, lúc chạm mặt nhau trong công việc Jeong Jihoon cũng chẳng buồn liếc Kim Hyuk kyu du chỉ 1 lần, nếu như trước kia sẽ là em tìm mọi cách gần anh hơn nhưng giờ thì lại có phần né tránh anh. Tình cảm lớn lao đã khiến con lạc đà nhỏ cảm thấy uất ức nhưng chẳng làm sao cất lời được, anh dđang diễn vai kẻ có người yêu mà vã lại anh đòi hỏi cậu sẽ nói gì về sự việc xấu hổ ngày hôm qua.
  Mãi mê nghĩ ngợi, lạc đà vấp phải sợi dây điện được vứt dưới sàn thật chẳng thể nào hậu đậu hơn mai mà được cậu em Kim Kwang Hee đỡ lấy không thì lại là 1 pha dùng mặt đo sàn.
 

" Đúng là người già lẩm cẩm"

"Chú mày cũng sớm như anh thôi"

Bàn tay đặt trên vai đột ngột di chuyển xuống ôm lấy eo anh làm anh giật thót nhưng khi thấy khóe môi Rascal anh liền hiểu người phía sau là ai. Hệt như trò ghen ghen tuông tuông của lũ trẻ nhưng có lẽ đây là cách tốt nhất mà cái đầu đang mụ mị trong tình yêu của anh có thể nảy ra - Luôn giả vờ như rất hạnh phúc bên cậu người yêu mới.

  Chovy lại chẳng quan tâm đến anh mà thoải mái trò chuyện cùng Doran, họ lướt ngang anh với nụ cười chào hỏi qua loa.

Thế cũng tốt mà

Nói thì nói thế chứ lòng Kim Hyuk kyu lại day dứt mãi không thôi. Nửa muốn buông bỏ nửa lại muốn giữ chặt người đó bên mình, thật ra chính anh cũng thấy bản thân mình ích kỷ vô cùng nhưng nghĩ đến những ngày tháng nổ lực và cái nụ cười khi chiến thắng, khi đứng trên hào quang của em nhỏ, có bắt anh làm mụ phù thủy độc ác bị người đời ruồng bỏ anh cũng cam lòng.

  Lần gặp mặt bất ngờ tiếp theo là khi bà anh em nhà Cáo Cún Lạc Đà hẹn nhau tụ tập ở nhà anh nhưng đến với Minseok lại có thêm 2 vị tuyển thủ Chovy và Doran. Sự xuất hiện của người yêu cũ khiến anh choáng ngợp chẳng biết phải cư xử thế nào còn Kim Kwang Hee thì bất đắc dĩ phải diễn vai người yêu, lòng thầm mắng mỏ con Cún kia tạo thêm việc làm cho hắn.

Để xoá tan bầu không khí ngại ngùng, Minseok đề nghị chơi bài phạt rượu, lần này thì cậu gián tiếp đánh chết anh trai Lạc Đà đen cả tình lẫn bạc của cậu. Phải nói đời này không ai xui bằng anh khi mà thua liên tục mấy ván liền. Ban đầu còn là " người yêu" Kwang Hee uống đỡ nhưng sau đó vẫn phải tự anh chống chọi. Còn Cáo kia sau khi ngà ngà say thì ngã người dựa vào anh dùng giọng vừa trách móc vừa chế giễu anh.

" Anh có biết chơi thật không vậy?"


"Biết nhưng mà..." nhưng mà là liên tục bị 3 con người trước mặt kia dồn cho đến thua thảm hại.

Chẳng mất nhiều thời gian để cả lũ nhỏ say mèm nằm lăn quay ra ngủ đến cả Hyuk kyu cũng lờ mờ nhìn thấy có tận 5 em nhỏ Minseok trước mặt. Đang phân tích xem đâu mới là Minseok thật sự thì bỗng anh bị một bàn tay đánh úp lôi thẳng vào phòng.

"Jihoon e.m.. um..m"

Lời chưa nói hết câu đã bị người cao hơn ép vào cửa môi lưỡi thắm thiết đến nỗi khi Lạc Đà bông không còn đủ dưỡng khí tay chân quơ quào bất cứ thứ gì trước mặt thì Mèo lớn mới không cam lòng tạm thời từ bỏ đôi môi đó. Mắt bắt đầu dán xuống phần cổ trắng ngần nhỏ bé như thể sẽ vỡ ra nếu cậu chạm vào thì bị Huyk kyu ngăn lại.

" Dừng lại mọi người đang ờ ngoài... Cả Kwang Hee cũng..."

Cậu tặc lưỡi tấm tắc chả hiểu vì sao anh nhỏ vẫn còn cố diễn trước mặt mình nhưng khi cái tên đó phát ra từ miệng anh vẫn làm cậu cậu mày.

" Thật tốt khi anh chọn làm tuyển thủ đó Hyuk kyu, anh diễn tệ lắm a~"

  Với cái diễn xuất nghiệp dư này đáng lẽ cậu phải sớm nhận ra rồi chứ nhưng vì tình yêu và hận thù đã che mờ đi lý trí của mình. Cậu đã ngu ngốc, ngu ngốc khi chỉ nhìn vào cái trước mắt để ròi ngu ngốc đem lòng câm thù người mình yêu. Nếu không nhờ ngày hôm sau khi Huyk kyu chuồng đi Jihoon phát giác điều kì là rồi tra hỏi con Cún nhỏ kia đến mếu máo phải để ADC của nó dỗ dành rồi kể lại sự tình cho anh nghe chắc Jeong Jihoon sẽ phải ôm hối hận đến chết chẳng thể đầu thai mất.

Sau khi biết nguyên nhân Jihoon bắt Minseok phải giúp cậu quay hàn gắn lại với Huyk kyu như để chuộc tội vì đã giấu cậu trong thời gian qua. Khi bước vào được ngôi nhà mà lúc trước có thể tự tiện ra vào sự chú ý của cậu rơi vào cái khung ảnh có hình cậu và anh, khung ảnh vốn bị cậu đập nát lại được đặt ở một góc nhỏ và thái độ có phần gian xảo như thể đang làm việc xấu của Huyk kyu lén lút giấu đi bức ảnh như một lời khẳng định với Jihoon rằng người đàn ông trước mặt vẫn còn yêu cậu rất nhiều.
 
  Quay về với thực tại, người nhỏ trong lòng cậu bây giờ đã bắt đầu không khống chế được cảm xúc, những tiếc nấc bắt đầu lớn dần.

" Không phải...anh cố ý giấu Jihoon"

  Nói xong câu này giọt nước mắt của anh cũng bắt đầu thi nhau rơi, có lẽ tác dụng của bia rượu đã khiến anh không còn là Kim Hyuk kyu mạnh mẽ của thường ngày.

" Lúc anh chọn rời đi lại còn nói mình đang bên người khác anh biết em đau lòng thế nào không?"

" Anh hết thương em rồi hả?"

  Anh không trả lời cậu vì tiếng nấc đang chiếm lấy cả cổ họng anh dù vậy vẫn liên tục lắc đầu làm loạn trong lòng người kia như để chối bỏ câu nói của cậu.

"Aiss thật khó chịu khi nhìn thấy người khác ôm anh mà chẳng phải em"

  Biết là diễn đó nhưng con mèo ích kỷ này vốn chưa bao giờ muốn chia sẻ đồ của mình cho bất kì ai.

  Tay lúc này càng siết chặt eo anh hơn, Jihoon chẳng muốn buông ra vì sợ vừa buông người thì chớp mắt sẽ chẳng thấy đâu. Hơn ai hết, cậu yêu Kim Hyuk kyu bằng cả tâm can, nếu chắc lọc hết cả thảy con người của tên nhóc này ra thì những gì thu nhận được chắc chắn gì có mỗi tình yêu của nhóc dành cho anh nhỏ nhà mình.

" Huyk kyu a~ anh quan trọng hơn bất cứ thứ gì trên đời đối với em, vậy nên làm ơn, xin anh đừng đẩy em ra nhé tình yêu của em"

  Lời nói kèm một nụ hôn lên trán để trấn an con người với trái tim loạn nhịp trong lòng. Phải cậu nói đúng, đáng lẽ anh nên tin tưởng Jihoon của anh, rằng mọi thứ sẽ tốt, rằng cậu sẽ chở che được cả anh và cậu khỏi bão tố ngoài kia.

  Bấy giờ Huyk kyu dùng 2 tay áp vào má người trước mặt mình.
" Anh tin em được chứ?"

" Tất nhiên rồi, thân ái của tôi"

  Dứt câu thì động thái tiếp theo chính là bế bỏng anh lên giường. Chỉ cần Kim Hyuk kyu chọn tin tưởng thì Jeong Jihoon sẽ hết lòng phụng sự, moi hết ruột gan mà yêu thương bảo vệ ánh mặt trời của riêng mình

Tìm thấy anh rồi.

  End.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net