Sắc quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vội chạy đến bên hắn dìu hắn. Đôi mắt hắn lờ đờ mệt mỏi nhìn tôi, thì thầm:
“Tôi vừa truyền lượng lớn âm khí vào cơ thể bạn của cô. Cô ta không sao nữa rồi, vài hôm nữa sẽ bình phục hẳn”
Tôi gật đầu, nói “ Ừ” một tiếng rồi hỏi hắn có làm sao không?
Hắn không đáp trả, nhìn chằm chằm vào cổ tôi, ép tôi ngồi xuống, rồi ghé sát vào tôi. Tôi giật mình đẩy hắn ra:
“Anh muốn làm gì?”
“Ngồi im” Hắn cộc lốc ra lệnh
Rồi hắn từ từ liếm lên cổ tôi, liếm vào chỗ vết thương mà yêu quái lão bà đã cứa lúc nãy. Kì lạ là hắn liếm đến đâu, luồng khí lạnh chạy đến đó làm tôi không khỏi cảm thấy dễ chịu. Tôi hiểu hắn đang trị thương cho tôi nên cũng mặc kệ, không đẩy hắn ra. Sau khi hắn dừng động tác, tôi sờ lên cổ, đã thấy vết thương không còn rỉ máu, làn da lành lặn như chưa từng bị cắt rạch.
Sau đó hắn nắm lấy cổ chân tôi xoay nhẹ. Tôi khẽ kêu lên vì đau. Vừa xoay hắn vừa lẩm bẩm:
“Cô trèo lên cái cây phong ấn linh hồn quỷ dữ, chẳng trách bị đẩy ngã. Cũng may cho cô, con quỷ đó xử nhẹ cô, nếu mạnh tay hơn e rằng cô không chết cũng tàn phế”
Tôi nghe xong mà rùng cả mình. Hắn thấy tôi sợ nên không muốn hù tôi thêm nữa, nhẹ giọng nói:
“Bây giờ tôi nắn khớp cho cô, nếu có đau thì cứ kêu lên cho bớt đau”
Tôi chưa kịp định thần, hắn đã ấn thẳng một lực khá mạnh vào chân tôi. Cơn đau nhanh chóng truyền đến não. Tôi cứ thế mà há mồm toan hét lên. Thế nhưng, tôi chưa kịp hét thành tiếng, hắn đã lấy môi hắn khóa chặt môi tôi. Hắn ghì rất mạnh. Tôi trợn ngược mắt lên, quên cả hét, quên luôn cả đau.
Sau khi xong việc, hắn buông môi tôi ra, cười cười nói:

“Tôi nói vậy mà cô cũng định hét lên thật à. Cô đúng là đồ ngốc. Cô hét lên thế, nhỡ may đánh thức nhà họ dậy, thì cô chỉ có nước chết thôi”
Tên khốn này rõ ràng muốn lợi dụng để chiếm tiện nghi của tôi đây mà. Rõ là đang trêu đùa tôi. Nhưng dù gì hắn cũng cứu tôi một mạng. Vì phép lịch sự, tôi đành cười cười nói cảm ơn hắn.
“Vậy cô cũng nên thực hiện lời hứa của mình đi chứ” hắn nói
Không đợi tôi hỏi hắn muốn gì, hắn đã thẳng thừng đề xuất:
“Tôi muốn làm chuyện những đôi hay vợ chồng hay làm”
Hắn nhìn tôi ám muội, môi nhếch lên cười nửa miệng, trở về bộ mặt ngả ngớn vốn có của hắn.
Tôi suýt chút nữa rớt cằm xuống đất, mắt trợn ngược lên. Hắn ta thế mà lại muốn làm chuyện ấy với tôi. Tôi cứ tưởng hắn ta chỉ muốn tôi công nhận tôi là nữ nhân của hắn, nên tôi mới không suy nghĩ nhiều mà hứa với hắn. Lần này đúng là tôi tự mình hại mình rồi. Hắn ta đúng là không đứng đắn được quá 3 giây. Vậy mà vừa nãy tôi còn cảm kích hắn, coi hắn là anh hùng cứu thế cơ đấy.
Thấy tôi chần chừ, hắn lại nói tiếp:
“Cô đây không phải là muốn qua cầu rút ván đấy chứ”
“Không có. ..Tôi không có” Tôi xua xua tay
Tôi thầm nghĩ: Mặc dù tôi là con gái nhà lành, lòng tự trọng cao ngút trời. Nhưng dù gì tôi cũng đang sống trong thời hiện đại, có lỡ qua đường với ai đó chắc cũng không sao đâu nhỉ? Tiểu Vy hiền lành như vậy mà còn đã từng làm chuyện ấy rồi, vậy tôi cũng đâu cần thủ thân như ngọc đợi chờ bạch mã hoàng tử đến rước? Yêu cầu của hắn tuy có quá đáng nhưng mạng sống quan trọng hơn. Tôi cần thoát ra khỏi nơi quỷ quái này. Thôi cứ nhắm mắt làm liều, sau đó cố quên đi mọi chuyện là được.
Nghĩ rồi tôi quay sang hắn, bẽn lẽn nói:
“Tôi hiểu ý anh muốn gì. Nhưng đợi tôi thoát được ra khỏi đây, mới thoải mái hành sự được. Ở chỗ này tôi e không tiện. Với lại tôi đang đến tháng….”
Mặt tôi đỏ phừng phừng. Dù gì tôi cũng là con gái, da mặt mỏng, đề cập đến mấy chuyện nhạy cảm như vậy, không xấu hổ mới là lạ.
Hắn hiểu được ý tôi, nên đáp lời:
“Yên tâm đi! Tôi sẽ cứu cô ra khỏi đây! Chỗ này tôi vừa tạo nên một kết giới, ngoại trừ tôi ra, không ai phá hủy được. Không gian này sẽ chỉ có hai chúng ta, không ai có thể nhìn thấy, cũng như làm phiền”
Hắn đã nói vậy khẳng định tôi chẳng thể chối thêm được nữa. Tôi chần chừ một lúc. Chưa bao giờ tôi thấy xấu hổ, tiến thoái lưỡng nan như bây giờ.
Hắn cứ thế nằm xuống, hai tay để sau đầu, bắt chân chữ ngũ, rung rung chân, ung dung tự tại nhìn tôi, ra vẻ mong chờ.
Nén sự ngượng ngùng lại, tôi hít một hơi thật sâu, tiến đến bên hắn. Tôi ngồi lên người hắn, tim đập bình bịch, tay run run cởi từng cúc áo của hắn. Hắn biết rõ tôi đang bối rối, nhưng lại tỏ vẻ không quan tâm, nằm im để mặc mình tôi hành xử. Cuối cùng tôi cũng phanh được áo hắn ra. Hắn ấy vậy mà cơ bắp cực kì rắn chắn, lồng ngực to lớn, chỉ kinh hãi một điều là lồng ngực hắn không có hô hấp. Thật không ngờ cũng có ngày tôi phải làm chuyện ấy với một người đã chết, trong một không gian ngoài trời hoang dã như vậy. Nhưng cũng không thể phủ nhận cơ thể hắn rất đẹp, phải nói là tỉ lệ chuẩn, khiến tôi mải mê nhìn không thể rời mắt. Thấy vậy, hắn lại tiếp tục thói tự luyến của mình, tự đắc nói:
“Nhìn đủ chưa, bắt đầu đi chứ, không thấy tôi đang đợi cô đây à”
Cái tên này, sao lại có thể nói ra mấy câu như vậy mà không hề thấy xấu hổ thế nhỉ. Tôi cúi mặt xúống, nhẹ nhàng hôn hắn. Hắn vẫn không đáp trả, khuôn mặt không chút biểu cảm. Hắn ta lại dám khinh rể tôi sao. Là hắn chủ động yêu cầu, chứ tôi đâu có thèm. Giờ lại bày ra bộ dáng cao quý đáng ghét. Thật tức chết đi được! Đã thế lão nương đây sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của ta.
Tôi vứt hết liêm sỉ, kéo quần hắn xuống, rồi lấy hết sức lực hành động. Tôi hành sự đến mệt rã rời, mồ hôi vã ra như tắm, không ngừng thở hổn hển. Ấy vậy mà hắn vẫn trưng ra bộ mặt cao quý đáng ghét. Tay vẫn gối sau đầu, người nằm bất động, không thèm chạm vào người tôi, không thèm phối hợp với tôi. Mặt thản nhiên, không chút biểu cảm, nhìn tôi hành sự như thể nhìn một màn kịch độc tấu tẻ nhạt vậy. Hắn đã thành công dẫm lên cái liêm sỉ cao ngút trời của tôi thêm một lần nữa. Tôi kiệt sức, ngừng lại động tác, nhìn hắn trừng trừng. Trong lòng không khỏi cảm thấy tự ái.
Ngay lúc tôi nhìn hắn, nhanh như cắt hắn trở mình, một thoáng đã đè lên người tôi. Hắn cúi xuống hôn tôi kịch liệt làm tôi suýt tắc thở, sau đó đổi khách thành chủ, mạnh mẽ vào ra.
Cái tên này ăn gì mà khỏe dữ vậy, hắn đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc. Tính khí cũng thật khó đoán. Mới lúc trước còn ra vẻ lạnh lùng, giờ lại cuồng nhiệt đến thế. Dưới ánh trăng mờ ảo, tôi thấy hắn đang mỉm cười với tôi, lộ ra hàm răng đều tăm tắp. Hắn cười cũng duyên ấy chứ. Lúc này tôi mới nhìn kĩ hắn một chút. Hắn quả thực cũng đẹp trai, khuôn mặt góc cạnh, sống mũi thẳng tắp, đặc biệt đôi mắt hắn rất đẹp, rất nhu tình. Tên này lúc còn sống chắc cũng đào hoa lắm.
Tôi phát hiện ra so với lần trước, lần này hắn có phần nhẹ nhàng hơn, để ý đến biểu cảm của tôi hơn. Chứ không mạnh bạo như trước. Nghĩ vậy tôi không khỏi nấc lên một tiếng, âm thanh thật ái muội. Tôi ngại chín cả mặt, vội lấy tay bịt miệng lại, hận không thể chui xuống cái hố nào đó. Cứ mỗi lần tôi thấy hồi hộp, khẩn trương là tôi lại bị nấc lên một cái. Tật xấu này tôi mãi vẫn chưa bỏ được.
Hắn thấy biểu cảm của tôi, không khỏi phì cười:
“Làm chuyện này vào kì kinh nguyệt, sẽ kích thích hơn. Cũng sẽ giúp em bớt cảm thấy đau bụng khó chịu nữa đấy.”
Hắn ta lại nói những lời nhạy cảm một cách thản nhiên không ngại ngùng, lại còn thay đổi xưng hô chứ. Nhưng kể ra hắn ta nói cũng đúng, tôi đích thị là đã không còn cảm thấy đau bụng nữa. Nếu là lúc trước, nghe hắn nói những câu như vậy, hẳn là tôi sẽ rất xấu hổ mà mắng hắn là kẻ biến thái. Nhưng bây giờ, tôi lại cảm thấy hắn nói đúng, cảm thấy có chút ngọt ngào, được quan tâm. Vừa nghĩ đến đây, tôi vội xua bỏ trong đầu. Tôi làm sao vậy nhỉ? Sao tôi lại nghĩ lung tung như vậy? Tôi căn bản không thể nào rung động với một con ma được. Haizzz!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net