Chương 18: Tương tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ sau ngày Minh Anh và Thùy Linh bắt tay giảng hòa, hai người trở lại làm chị em thân thiết như xưa. Trúc Ly thậm chí còn không biết các cô bạn thân của mình từng xảy ra một cuộc tranh cãi nảy lửa.

Khi hay tin Thùy Linh chuyển sang thích Sugar Crush, cô chỉ ngạc nhiên và thất lạc vài ngày rồi thôi. Thái độ bình thản của Trúc Ly khiến Minh Anh cảm thấy xấu hổ vô cùng, hóa ra đổi idol là một việc vô cùng nhỏ nhặt, tất cả là do cô chuyện bé xé ra to.

Thế nhưng Minh Anh cũng chẳng rối rắm vấn đề này quá lâu, bởi vì cô có một việc khác hệ trọng hơn cần quan tâm.
Giờ giải lao, Minh An lại ngồi thừ trong lớp và hí hoáy với bức tranh vẽ trên bàn.

Trúc Ly và Thùy Linh chăm chú ngắm nghía tác phẩm mới của Minh Anh, trên tờ giấy trắng là một người đàn ông được vẽ theo phong cách manga mặc tây trang lịch lãm, mày rậm, mũi cao. Anh ta ngồi trên một chiếc ghế bành, khuỷu tay tựa vào thành ghế, hai bàn tay đan xen vào nhau tạo thành hình tam giác, một chân gác lên chân còn lại, trông siêu siêu ngầu.

“Đẹp trai quá, đây là fanart* của anh nào trong TBT hả?” Trúc Ly xuýt xoa hỏi.

Có một điều không phải ai cũng biết, Minh Anh ngoài thân phận là nữ sinh bình thường của trường Ánh Dương, cô còn là một đại thần vẽ fanart trên mạng, lượt theo dõi trang cá nhân thậm chí lên đến vài chục ngàn người.

“TBT gì chứ, đây chính là nam thần của tao.” Minh Anh hừ hừ, đắc ý nói.

Thùy Linh hỏi chen vào: “Nam thần? Mày thay lòng đổi dạ, hết thích TBT rồi hở?”

Minh Anh thở phì phì: “Mày làm như ai cũng như mày. Tao đương nhiên vẫn thích TBT, nhưng tao thích thêm một người nữa.”

Trúc Ly nheo mắt lại, tốt bụng nhắc nhở: “Bắt cá hai tay còn đáng khinh hơn thay lòng đổi dạ nha mày.”

Minh Anh không thèm quan tâm những lời nói nhảm của bạn mình, cô chuyên chú dùng bút chì màu hoàn thành những khoảng trống cuối cùng trên tranh vẽ, sau đó cẩn thận cầm lên và ngắm nghía.

“Đẹp trai không? Đây là chú Siêu đó.”

“Chú Siêu? Ý của mày là chú Út của Đình Nam?” Thùy Linh nhíu mày hỏi.

“Đúng vậy.”

Trúc Ly không nén được kinh ngạc, tròn mắt nói:

“Đừng nói với tao nam thần mới của mày là chú Siêu nha!” Nói dứt lời cô còn len lén nhìn về phía Đình Nam đang ngồi ở cuối lớp.

Minh Anh cười hì hì, sau đó nhỏ giọng hỏi ngược lại:

“Tụi bây thấy tao làm thím Út của Đình Nam có được không?”

“Phụt.” Thùy Linh đang uống sữa chua, nghe bạn mình nói xong liền phun ra đầy bàn.

Minh Anh cuống cuồng bảo vệ tranh vẽ trong tay, hung hăng trừng mắt nhìn Thùy Linh:

“Con nhỏ này, ăn uống nhễu nhão mất vệ sinh. May mà không dính vào tranh tao, nếu không tao nhai đầu mày!”

Thùy Linh hoàn toàn không để uy hiếp này vào lòng, cô vẫn còn chưa hoàn hồn vì cú sốc mà Minh Anh mang tới:

“Mày nói mày muốn làm thím Út của Đình Nam?” Thùy Linh hỏi vặn lại.

“Chính xác!” Cô lúc lắc đầu, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

“Mày điên hả, chú Siêu ba mươi tuổi rồi đó!”

Trúc Ly không nhịn được thảng thốt kêu lên. Sau đó chột dạ nhìn khắp phòng, thấy bạn bè xung quanh hầu hết đều ra ngoài chơi, chỉ còn còn lác đác vài người ngồi cuối lớp mới vỗ ngực thở phào một hơi.

Minh Anh không cảm thấy đây là vấn đề, cô lấy khăn giấy ra lau mớ hỗn độn trên bàn do Thùy Linh gây ra, thản nhiên nói:

“Tình yêu không phân biệt tuổi tác mà. Chồng già vợ trẻ là tiên, tụi bây nghe câu này chưa?”

Gương mặt Trúc Ly nhăn lại thành một đống, vẫn không thể nào hiểu được bạn của mình:

“Thích người trẻ tuổi không tốt sao? Tự nhiên đi thích một ông già như vậy làm gì?”

Minh Anh lập tức thay đổi sắc mặt, cô hằng học nhìn Trúc Ly:

“Mày nói như vậy là vì mày chưa từng gặp chú Siêu. Chú ấy siêu trẻ, siêu đẹp trai, lại còn cư xử với tao rất dịu dàng. Không tin mày cứ hỏi con Linh xem.”

Trúc Ly đưa mắt nhìn Thùy Linh mong đợi câu trả lời. Thùy Linh gật đầu xác nhận:

“Tao công nhận chú ấy đẹp trai thật. Nhưng mày thích người lớn hơn mình nhiều tuổi như vậy không cảm thấy kỳ kỳ sao?”

Minh Anh lại không cho là đúng: “Chẳng có gì kỳ hết. Chú Siêu thành thục, ổn trọng, tao bốc đồng, trẻ con. Hai người vừa vặn có thể bù trừ cho nhau. Quả nhiên là một đôi tiên đồng ngọc nữ được ông trời tác hợp.” Cô vừa nói vừa tưởng tượng ra viễn cảnh tốt đẹp trong tương lai, trên mặt hiện ra một nụ cười rất đáng khinh.

Trúc Ly còn định khuyên nhủ gì đó nhưng lại bị Thùy Linh cản lại, cô nói nhỏ vào tai Trúc Ly:

“Kệ nó đi. Chắc lại lên cơn, qua vài ngày là trở lại bình thường.”

Trúc Ly gật đầu, cảm thấy Thùy Linh nói cũng không sai. Minh Anh từ trước đến nay chưa bao giờ giữ được nhiệt tình quá lâu đối với bất kỳ việc gì. Nhìn cái cách nó tỏ tình với Đình Nam, sau đó quăng cậu ấy ra sau đầu và nuôi mộng làm thím Út của người ta là đủ thấy.

Cuộc đời rất dài, tranh thủ lúc còn trẻ crush vài người để tuổi thanh xuân không quá tẻ nhạt. Crush người lớn tuổi một chút thôi mà, chẳng có gì nghiêm trọng. Biết đâu vài ba hôm nữa nó lại đổi sang thích người khác thì sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hana