Chương 21 : Bố Chồng Ghé Thăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap mới đây!!!! Hê hê! :v

Hết "mẹ" chồng, giờ thì cha chồng a!!! :v

...

Phác Xán Liệt lười nhác nằm trên ghê sô pha, tay cầm điều khiển bấm hết kênh này rồi đến kênh kia, miệng ngáp ngắn ngáp dài. Vợ anh đi đón con rồi, anh cũng muốn cùng đi lắm nhưng Bạch Hiền lại không cho, bảo anh chỉ cần ở nhà thôi. Sau một hồi tự kỉ với cái bấm điều khiển, Xán Liệt tắt ti vi đi, vào bếp tìm thứ gì đó ăn vặt cho đỡ buồn. Nhìn cảnh anh ấy thế này, chắc chẳng ai nghĩ rằng đây lại là ông chủ đào hoa một thời của nhiều quán bar lớn đâu ha.

Đang nhồm nhoàm thức ăn trong miệng, thì tiếng chuông cửa bất ngờ vang lên, khiến anh không khỏi giật mình, tý nữa thì mắc nghẹn. Chắc vợ yêu đã về rồi đây.

Nhưng điều anh không ngờ là ở trước cửa chẳng có vợ yêu nào cả...mà thay vào đó lại chính là "NGƯỜI BỐ GIÀ THÂN THƯƠNG" của mình.

Vừa trông thấy ông, anh liền sửng sốt:

– Bố...sao bố lại đến đây!?

Người đàn ông toát ra vẻ lạnh lùng, đầy nghiêm nghị, từ tốn bước vào nhà, trừng mắt nhìn anh:

– Bộ bố đến thăm mày cũng không được hả?

– Dạ!!! Dạ được chứ!!! – nói vậy thôi chứ, trán anh hiện giờ đang chảy đầy mồ hôi hột. Chết thật rồi! Nếu bố phát hiện ra hiện giờ mình đang hẹn hò với con trai thì chỉ có mà chết chắc. Bố anh vốn là một người rất quy củ, chuẩn mực. Làm sao có thể chấp nhận con trai mình lại đi cặp với một người con trai khác được cơ chứ.

Nhưng anh không muốn chia tay với Bạch Hiền đâu, anh vẫn còn yêu cậu nhiều lắm, không muốn xa cậu chút nào. Nghĩ đến cảnh ông tức giận mà chửi mắng hai đứa, Xán Liệt không khỏi lo lắng.

Tay anh run run rót trà cho bố mình, nhẹ liếc nhìn ông. Mặt ông bây giờ nhăn lại, hai cặp lông mày nhíu chặt với nhau, hình như là đang rất tức giận. Chẳng lẽ bố anh đã biết được điều gì rồi?

Nhắc mới nhớ, mấy hôm trước chú Phác Hữu Thiên mới đến đây, có khi nào chú đã nói chuyện của mình và Bạch Hiền cho bố rồi?

Đang lúc không khí đầy căng thẳng, bố anh chợt cất tiếng:

– Hôm nay bố đến đây cũng là có chuyện muốn hỏi mày...Có phải mày nhất quyết không chịu lấy vợ...là vì thằng nhóc này không?

Nói rồi ông đẩy tấm ảnh tới trước mặt anh, trong ảnh không ai khác chính là Bạch Hiền. Mặt anh trắng bệch, sợ hãi nhìn người bố phía trước:

– Sao...sao bố biết?

Mặt ông bỗng nhiên tối sầm lại, giọng run run:

– Mày...mày....tao thật không ngờ...bao năm nuôi mày khôn lớn...cuối cùng...mày...

Ông nói chẳng ra đâu chẳng ra đuôi, nghe có vẻ như rất phẫn nộ, tay ông giơ lên cao, Phác Xán Liệt biết rằng, thể nào cũng ăn cái bạt tai của ông rồi, liền nhắm mắt theo phải xạ, chờ đau đớn kéo tới...

Bộp...bộp...

Người bố già vỗ vỗ vai anh, đột nhiên bật cười ha hả, nói to:

– Thật không ngờ mày cũng có thể kiếm được đứa con dâu đẹp như thế về cho bố mẹ!!! Cuối cùng thằng nhóc ăn hại này cũng làm được một chuyện tốt!!!! Bố vui lắm con trai à!!!!

Ế?!? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

– Nhưng...bố không ngại sao? Cậu ấy là con trai mà? – Xán Liệt run rẩy hỏi, anh vẫn cảm thấy có chút bất an.

– Ngại gì chứ... Trai gái đâu có quan trọng, chú mày cũng lấy vợ trai đó thôi! Ba mày không ngại, mày sợ cái gì? – Ông nhìn phản ứng của anh, mặt chợt nhăn lại. – Đừng nói là...mày là người nằm dưới đó nhé?

– Dạ không!!! Tất nhiên không rồi!!! Con trai của bố mà!!! – Vừa nghe đến hai chữ "nằm dưới" từ bố, anh bật cả người dậy, miệng chối liên tục. Anh trông thế này làm sao có thể mà năm dưới được cơ chứ.

– Thế thì tốt!!!

Bỗng dưng, cửa chính bên ngoài bật mở, Bạch Hiền cùng Hải Yến và Bạch Chân tiến vào nhà. Thấy bố mình, tiểu Yến chạy đến ôm nhào lấy anh:

– Con chào papa!!!

Bạch Chân thấy vậy cũng tiến đến chào, tất nhiên không quên chào cả ông, dù không biết là ai. Bạch Hiền trông thấy khách lạ, định quay sang hỏi Xán Liệt thì bố anh bật cười tươi, cất tiếng giới thiệu:

– Chào con dâu! Bố là bố của Phác Xán Liệt, tên là Phác Vọng Thiên. Rất vui được gặp con!

Bạch Hiền nghe vậy không khỏi bất ngờ, dè dặt đáp:

– Dạ! Con là Bạch Hiền! Rất vui được gặp bố ạ!

Yến Yến ở trong lòng Xán Liệt, nghe Vọng Thiên nói, liền quay sang hỏi bố:

– Bố của bố...là ông nội phải không ạ?

– Đúng rồi đó!!! – Bạch Chân kéo Yến Yến ra khỏi lòng anh, rồi dắt bé đến bên cạnh Vọng Thiên, lễ phép nói:

– Dạ! Cháu chào ông ạ! Cháu là Phác Bạch Chân, con hợp pháp của bố mẹ, còn đây là Trịnh Hải Yến, con nuôi của họ ạ! Cháu rất vui được gặp ông!

Nói rồi nhấn đầu Yến Yến cùng cúi chào. Trông thấy hai đứa nhỏ dễ thương này, lòng ông chợt vui vẻ đến lạ thường. Cháu của ông ngoan quá đi a! Không ngờ đứa con trai quậy phá của ông cũng có thể kiếm được vợ hiền con thảo, thật đáng tự hào.

Ông vui vẻ cươi đùa với hai đứa nhóc, kể cho hai đứa nghe chuyện của anh ngày bé. Đến tối, khi cả nhà ăn cơm, Yến Yến bỗng nhiên hỏi:

– Bố! Có phải năm bố lớp hai vẫn còn tè dầm không ạ?

Nghe câu này, mọi người ai cũng khúc khích cười, riêng mặt Xán Liệt thì tối sầm lại, đôi đũa trên tay rơi xuống đất.

BỐ THẬT LÀ QUÁ ĐÁNG A!!!

...

Mấy ngày tiếp theo, Vọng Thiên dắt hai đứa cháu của mình đi rất nhiều nơi, mua rất nhiều đồ chơi cho chúng. Ông cảm thấy phi thường hạnh phúc, cuối cùng cũng có cháu bế a! Ông còn gọi điện bằng video khoe với bà xã ở nhà. Vừa thấy hai đứa cháu cùng con dâu, bà mừng rỡ, vui sướng tột độ, nhảy cẫng lên như con nít.

Hai ông bà còn thúc giục hai đứa mau kết hôn ngay, có con rồi mà không kết hôn thì kì lắm. Thế là Bạch Chân và Hải Yến được bay qua Mỹ chơi tận một tuần. Sau đó, ông còn định lôi cả gia đình về nhà để giới thiệu với họ hàng nhưng cuối cùng vì Bạch Hiền còn phải đi làm, nên Xán Liệt quyết định hẹn vào ngày khác.

Chơi ở nhà anh một thời gian khá lâu, Vọng Thiên chợt nhớ vợ, đành tạm biệt hai đứa con cùng tụi nhóc để ra về, trước khi đi còn dặn dò Bạch Hiền một câu:

– Nếu Xán Liệt có ngoại tình, gọi điện ngay cho bố, bố sẽ xử nó bằng phẳng cho con. Cứ yên tâm nha!

– Dạ vâng! – Bạch Hiền vui vẻ đáp, rồi tiễn ông lên xe, vẫy tay chào tạm biệt. Sau khi xe đi khuất, cậu quay sang nhìn anh mà cảnh cáo – Anh nghe chưa? Anh mà ngoại tình đi! Em "méc" bố cho coi. À không! Em sẽ kể chuyện anh hồi lớp hai cho mọi người nghe, để anh biết tay a!

Nghe vậy Xán Liệt dở khóc dở cười mà đáp lại:

– Em thật ác a!!!!

Cuộc đời anh từ đây bất hạnh rồi!

...

Bố chồng bá đạo a! :v

Cuối cùng, nhớ Cmt & Vote cho au đó! (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cảm #ơn