Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- A? Hai có Trác Dực Thần ca ca ?

Bạch Cửu chạm vào đầu mình, lúc nãy Cung Viễn Chủy nói rằng có hai người khả nghi . Kết quả, Cung Viễn Chủy trực tiếp rời đi và yêu cầu Bạch Cửu không được phép đi theo. Nhưng là một linh thú với sứ mệnh bảo vệ chủ nhân của mình nên nhóc vẫn lét lút đi theo. Trác Dực Thần dường như hiểu rằng đây là linh thú Bạch Cửu của mình.

Bạch Cửu xem ra bản thân thật sự nhận nhầm người rồi . Trác Dực Thần di chuyển thanh kiếm trong tay Cung Viễn Chủy.

- Đều là hiểu lầm, hiểu lầm.

Sau đó Trác Dực Thần chỉ vào tay của Cung Viễn Chủy, hắn vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại sau cú sốc khi nhìn thấy một người trông giống hệt mình . Cung Viễn Chủy buông kiếm sau khi nghe những lời của Trác Dực Thần . Tuyết Trùng Tử lúc này cũng cởi mũ ra, Bạch Cửu hoảng sợ khi nhìn thấy Tuyết Trùng Tử có vẻ ngoài giống hệt mình . Y chạy tới và cố trốn đằng sau hai ca ca của mình . Cái đầu ló ra từ giữa cánh tay của Cung Viễn Chủy.

Bạch Cửu: Ngươi...Ngươi là ai ?

Tuyết Trùng Tử nhìn Bạch Cửu có khuôn mặt giống mình và làm điều ngu ngốc như vậy, không nói nên lời . Y bình tĩnh lại nói :

- Đừng làm ra vẻ mặt ngu ngốc như vậy.

Bạch Cửu : ???

Cuộc trốn thoát thất bại, bốn người cùng nhau quay trở lại Chủy Cung . Ngồi cùng bàn và nhìn nhau . Mỗi người trong số họ lại giới thiệu bản thân mình. Trác Dực Thần và Bạch Cửu lúc này mới nhận ra mình thật sự đã nhận nhầm người . Nhưng cũng đành phải tạm thời ở lại đây, dường như không còn cách nào khác để trở về thời gian và không gian ban đầu của hai người . Tuyết Trùng Tử là người đầu tiên rời đi và quay trở lại Tuyết Cung nhưng Trác Dực Thần đã níu vạt áo y lại và hỏi :

- Ngươi đi đâu vậy ?

- Nếu ngươi đã tìm được Bạch Cửu, vậy ta liền trở lại Tuyết Cung.

Trác Dực Thần có thể cảm nhận được Tuyết Trùng Tử một mình ở Tuyết Cung . Chắc chắn rất cô đơn, cũng có thể cảm nhận được y khao khát được nhìn ngắm thế giới ở bên ngoài như thế nào . Nên hắn không đành lòng để y một mình trở về.

- Ta đồng ý dẫn ngươi đi chơi, Chủy Cung lớn như vậy ngươi ở lại đây thêm một chút đi, chắc chắn sẽ không ảnh hưởng đến ai đâu  phải không Tam Cung chủ ?

Cung Viễn Chủy nổi da gà khi nhìn thấy khuôn mặt giống hệt mình gọi mình là Tam Cung chủ.

- Muốn sao cũng được . Tất cả đều là vì Bạch Cửu !

Bạch Cửu ôm tay Trác Dực Thần bằng tay trái và ôm tay Cung Viễn Chủy bằng tay phải cười ngây ngốc . Ở đây có thêm người chắc chắn sẽ náo nhiệt . Tuyết Trùng Tử lại cảnh cáo :

- Lại nữa, đừng bày ra vẻ mặt như vậy nữa, nhìn thật ngốc.

Bạch Cửu : ....

Trác Dực Thần mỉm cười nhéo nhéo mặt Tuyết Trùng Tử, giống như đang dỗ dành một đứa trẻ.

- Ngươi đó, đừng nghiêm túc như vậy, hãy cười lên một cái đi nào.

Trác Dực Thần cũng ngay lập tức nhận được một ánh mắt "thân thiện" kèm theo lời cảnh báo từ Cung Viễn Chủy :

- Đừng có tỏ ra ngu ngốc như vậy.

Trác Dực Thần : ......

____________________

Nội dung trứng Phục sinh :

Bốn người ngủ riêng phòng ?

Tuyết Trùng Tử và Bạch Cửu một phòng, Cung Viễn Chủy và Trác Dực Thần một phòng.

Và sau đó......Tuyết Trùng Tử bị Bạch Cửu mơ ngủ hành cả đêm, Cung Viễn Chủy kể lại chuyện khi mình ngủ với Bạch Cửu cho Trác Dực Thần nghe.

Ngày hôm sau khi Bạch Cửu tỉnh dậy trong đầu hiện lên một đống dấu ???

Bạch Cửu: không phải đã thỏa thuận bốn người sẽ ngủ trên giường sao, tại sao ta phải ngủ trên giường một mình ? Tại sao đầu Tuyết Trùng Tử lại sưng một cục vậy? Là ai dám đánh y ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net