Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HoSeok cùng T/b đến bệnh viện.

Mọi thủ tục đều đã làm xong nhưng vì bố cô nằm viện đã lâu, sức khỏe yếu nên không thể tiến hành phẫu thuật ngay lập tức được. T/b không lo lắm bởi vị bác sĩ trông có vẻ hiền từ đó đã chắc chắn bố cô sẽ sớm được làm phẫu thuật và khỏe lại. Cô vui vẻ nói với ông như thể ông có thể nghe thấy được:

- Khoảng vài tuần nữa là bố có thể được ghép thận rồi! Chúng ta sẽ nhanh chóng nói chuyện được với nhau, con sẽ lại nấu cho bố món canh chua mà bố thích. Cố gắng lên bố nhé! _ Cô khẽ liếc sang HoSeok rồi quay sang bố mình _ Đến lúc đó con sẽ cho bố biết một việc quan trọng...

HoSeok nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nằm trên chiếc giường bệnh đó, không khác với lúc xưa là bao chỉ là gương mặt có chút già nua theo cùng năm tháng. Dù có quên hết mọi thứ trên đời anh cũng không thể quên đi gương mặt đó. Không chờ T/b đi ra, anh đã rời khỏi đó trước. Trước khi đi chỉ nói:

- Ba ngày nữa hôn lễ sẽ được tổ chức, em hãy chuẩn bị vài thứ. Tôi không muốn đám cưới của mình sơ sài. Tạm thời dì Ham sẽ chăm sóc cho bố em, em không cần bận tâm nhiều.

Rồi anh đi ra khỏi đó, như mộ cơn gió ngang qua để lại chút lạnh giá, T/b lại thở dài.

Văn phòng chủ tịch của tập đoàn Jung Gia

- Hãy phong tỏa việc tôi sẽ kết hôn!

- Vâng!

- Còn nữa, một người quan trọng không thể thiếu trong màn kịch này _ HoSeok cười.

YoonGi gật đầu, anh biết rõ người mà HoSeok muốn nhắc đến là ai. Tất cả mọi viếc điều được sắp đặt đến từng chi tiết và đương nhiên HoSeok cũng biết được kết quả của nó là như thế nào. Anh tựa người ra sau chiếc ghế bành to tướng, cảm giác thật thú vị.

...

T/b nhìn chính mình trong chiếc gương to lớn giữa nhà, xung quang mọi người đều xuýt xoa. Đẹp quá! Ai cũng bảo cô là người hạnh phúc nhất thế gian khi cưới được anh nhưng có ai biết đằng sau sự giàu có đó lại là một con người máu lạnh. Cô không biết rồi sau này HoSeok sẽ hành hạ cô theo kiểu gì. Con người đó cô luôn nhìn thấy trong mắt anh ta nét ưu tối, mỗi khi nhìn cô anh như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

T/b mặc kệ, trước tiên cô phải cứu bố cô đã, người cha trọn đời dành cho cô niềm yêu thương vô hạn. Dù phải sống cả cuộc đời này với tên cầm thú đó, cô cũng sẽ kiên cường đối mặt.

Trên mọi báo đài hôm nay không hiểu vì sao đều đăng tin anh và cô kết hôn. HoSeok không làm mọi việc quá ồn ào, chỉ có nấy người bạn làm ăn quan trọng, bác sĩ Lee và mấy người bạn của anh bên Mỹ đến dự. Mọi người đều tò mò cô là ai. Không xuất thân từ gia đình danh giá, không phải là người nổi tiếng vậy mà bỗng chốt trở thành phu nhân của tập đoàn lớn nhất nhì châu Á. Có không ít tin đồn không hay về cô, T/b mặc kệ, cô không quan tâm đến điều đó và dĩ ngiên HoSeok càng không quan tâm. Cô gặp anh mỗi ngày một lần khi ăn cơm tối, vẫn không khí trầm lặng đến đáng sợ. Hai con người ngồi chung trên chiếc bàn ăn to lớn mà không hề nhìn nhau dù chỉ một lần. Bao giờ cũng vậy HoSeok luôn là người đứng dậy trước, sau đó 5 phút T/b cũng đi lên phòng mình. Cứ thế cho đến ngày cưới...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net