Chương 5: Khế Ước Trận - Thiên Chân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mê Vụ Sâm Lâm khi ở bìa rừng có một ít ma thú cấp thấp sinh sống, ma thú cấp cao sinh sống ở trung tâm . Quanh năm sương mù bao phủ như bức màn trắng mềm mại che giấu nguy hiểm rình rập bên trong, nguy hiểm là vậy nhưng càng vào sâu lại càng có nhiều thảo dược trân quý sinh trưởng.
Nhóm người vừa rồi tiến vào Mê Vụ Sâm Lâm là một dong binh đoàn nhỏ, nhận nhiệm vụ săn bắt Ma thú lấy tinh hạch. Dù cho chỉ là một nhóm gồm 5 - 6 người nhưng thực lực lại không hề yếu kém, trong đó có 2 nữ 3 nam. Lớn tuổi nhất là một người đàn ông trung niên trông khoảng tầm 40 tuổi, là một linh sư đạt được đến cấp 8 có đôi mắt màu lục trong suốt, có lẽ là cao cấp màu lục. Còn có 2 thiếu nữ trông còn khá trẻ tầm 18 đến 20 tuổi, đều có đôi mắt nâu và cũng là linh sư cấp 5, 2 người nam nhân còn lại thì có người cũng phải 30 tuổi trong đó có một thiếu niên tầm 18 tuổi, đôi mắt đen trung phẩm, là một võ sư.
" Lão lục, lần này chúng ta tìm được tinh hạch của ma thú cấp cao có thể đổi được bao nhiêu đan dược?" Một trong hai nam nhân hỏi, lần này họ nhận nhiệm vụ đi săn tinh hạch ma thú để dổi lấy đan dược. Ở đại lục này, lên cấp rất khó khăn, có người cả đời còn không đột phá được cấp 10, đan dược giúp thăng cấp lại rất khó cầu vì luyện dược sư ít ỏi nên đan dược phẩm chất cao lại càng quý hơn. Họ nhận nhiệm vụ này vì phần thưởng là đan dược trị thương, họ chỉ là một dong binh đoàn nhỏ, không có khả năng đặt hàng lượng lớn đan dược..
" Ma thú có cấp càng cao thì tinh hạch càng đáng giá, hơn nữa nơi này rất nguy hiểm, mọi người đề cao cảnh giác đi." Người lớn tuổi nhất trong nhóm - Lục Nhân thường gọi là lão Lục, là đội trưởng của nhóm dong binh này. Ngoài mục đích thực hiện nhiệm vụ ông cũng muốn cho đám trẻ trong dong binh đoàn lịch lãm một phen, để cho chúng có thêm kinh nghiệm thực chiến với ma thú.
.............................................
Còn về phần Mặc Quang lúc này, sau khi tiến vào sâu trong rừng, nàng tìm thấy một sơn động có vị thế khá khuất hơn nữa cũng rất an toàn. Dùng quang nguyên tố thắp sáng trong động, lại bỏ thêm vài lớp kết giới bảo vệ bên ngoài cửa động, nàng có thể yên tâm không bị ai quấy rầy.
Lại lần nữa tiến vào bên trong không gian, nàng tiến tới cánh cửa đan dược. Bên trong tràn ngập mùi thuốc, các đan lô xếp đầy trong phòng, nàng cẩn thận chọn một đan lô cấp 2 màu đồng khắc họa tiết hoa sen nổi, trông rất đẹp. Sau khi xong, nàng mang đan lô khỏi không gian đặt trong động, bỏ các dược liệu ra ngoài, dựa theo đan phương mà phân chia thành từng phần. Một lúc sau Mặc Quang phân chia được 5 phần đan dược để luyện Tích Đan, các dược liệu còn lại có thể dùng để luyện chế đan dược khác.
" Chủ nhân " Bỗng có một giọng nói vang lên trong đầu Mặc Quang, khiến nàng giật mình theo bản năng nhìn dáo dác quanh bốn phía. Thanh Long nhìn vị chủ nhân của mình bị làm cho giật mình lại dáo dác nhìn xung quanh, cái đầu nhỏ nhắn cứ lắc qua lại thật đáng yêu mà." Chủ nhân, ta là Thanh Long, giờ ta ở trong không gian tinh thần của người." 
Mặc Quang sực nhớ ra, Mặc Thần từng nói rằng bốn thần thú thượng cổ sẽ ở trong không gian tinh thần của nàng, chờ nàng lên cấp sẽ mở ra phong ấn của bọn họ. Nhưng hiện giờ nàng mới cấp 8, phải đến cấp 10 mới mở được ra phong ấn của Thanh Long mà. Như biết được nàng đang nghĩ gì, Thanh Long lại lên tiếng " Chủ nhân người có thể tiến vào không gian tinh thần chứ?"
" Được."
Bỏ xuống mạng che mặt nãy giờ, nàng ngồi xuống, nhắm mắt lại rồi tiến vào không gian tinh thần. Không gian tinh thần là một khoảng không gian trắng tinh, tinh khiết, nơi đó có bốn điểm sáng màu đỏ, xanh lam, đen, trắng lơ lửng. Đột nhiên đốm sáng màu xanh lam tiến về phía nàng, sau đó hiện ra một nam tử tuấn mĩ. Đôi mắt xanh trong như màu đại dương, yên bình như mảnh trời, mái tóc ba nghìn sợi xõa xuống ngang eo, trường bào màu xanh lam viền bạc càng làm nổi bật dáng người hoàn mỹ.
Mặc Quang nhìn chằm chằm vào vị nam tử trước mắt, đây, đây là Thanh Long? Bị ánh nhìn tò mò xem lẫn ngạc nhiên của nàng nhìn chăm chú, Thanh Long khẽ cười, tiến lại gần nàng rồi quỳ một gối xuống trước mặt nàng. Bây giờ nàng mới có 5 tuổi, thân hình của một đứa bé thậm chí còn chưa cao đến hông của Thanh Long. 
" Lần đầu thấy ngài so với bây giờ quả thực rất khác, ra mắt ngài lần nữa. Ta là thần thú Thanh Long, nguyện trung thành với ngài, không phản bội, dối lừa. Một lòng yêu thương, bảo vệ và quý trọng ngài. Ngài là chủ nhân của ta." Qùy gối trước mặt nàng, phát lên lời thề dùng linh hồn mình khắc ghi, nguyện sống chết không phản bội. Cảnh này làm cho Mặc Quang một phen kinh ngạc, từ tận trong linh hồn nàng, nàng có thể cảm nhận được có một sợi dây liên kết vô hình gắn bó mình và người trước mặt.
Một vòng sáng màu xanh xuất hiện dưới chân nàng, từng lớp vòng tròn cùng chữ khế ước hiện ra, xoay tròn xung quanh nàng trông thật là đẹp. Về phía Thanh Long đang quỳ một bên, những chú ngữ khế ước bao quanh thân thể sau đó hợp lại thành đường bắn thẳng vào mi tâm. Sau đó vòng sáng xanh biến mắt, khế ước được thành lập.
" Không cần phải làm vậy, huynh từ nay là người thân của ta. Đứng lên đi." Nàng dùng bàn tay nhỏ bé của mình cố gắng nâng Thanh Long đứng dậy. Nhìn kiểu gì cũng sẽ thấy không cân xứng, một đứa nhỏ cố gắng nâng một người nam tử cao 1m8 đứng dậy, đôi bàn tay nhỏ cố gắng nhưng lại giống như cái chạm nhẹ.
Thanh Long đầu tiên là kinh ngạc, trong lòng lại nổi lên một cỗ ấm áp không nói nên lời. Trước nay nhân loại với ma thú luôn là một loại quan hệ coi thường nhau, giống như con người luôn mặc định rằng ma thú  vốn nên thuần phục con người mà ma thú lại nghĩ rằng mình mới là bá chủ. Có rất ít nhân loại và ma thú có thể sống chung hòa hợp. Trước đến nay chỉ có Triệu hồi sư là có thể khế ước với ma thú, nhưng không phải Tiệu hồi sư nào cũng coi trọng ma thú, với họ ma thú vốn dĩ chỉ là công cụ.
Mà đứng trước mặt hắn lúc này - Chủ nhân của hắn mới chỉ là một đứa bé 5 tuổi. Đôi mắt hai màu ngây thơ nhìn hắn, từng lời nàng nói ra đều là thật lòng, không chút giả dối. Hắn theo Sáng thế thần đã lâu, ngắm nhìn biết bao sinh mạng ra đi, lại luân hồi nhưng vẫn là lần đầu gặp được người như nàng.
" Đó là vinh dự của ta khi trở thành người thân của ngài." Đáp lại hắn là nụ cười vui tươi của Mặc Quang, khuôn mặt vốn đã rất đẹp cười lên lại càng đẹp hơn, khiến Thanh Long được một phen thất thần. ' Người này lớn lên khẳng định là hồng nhan họa thủy mà' hắn thầm cảm thán trong lòng. 
" Thanh Long, ta biết là khi ta lên cấp 10 mới có thể mở được phong ấn của huynh. Nhưng sao bây giờ ta đã có thể gặp huynh rồi?" Chớp chớp mắt nhìn Thanh Long, lộ ra vẻ tò mò vốn có của một đứa trẻ lại làm hắn muốn ôm nàng vào ngực nhéo vài cái.
" Vì ta có phong ấn yếu nhất, nên bây giờ ngài có thể thấy được ta. Hiện tại ta chỉ có thể nói chuyện với ngài thông qua không gian tinh thần, khi phong ấn mở hoàn toàn thì ngài có thể triệu hoán thực thể của ta ra ngoài." Không nhịn được, Thanh Long bế nàng lên, nhéo nhẹ vài cái lên mặt nàng. Làn da trắng nõn mịn màng giống như chạm nhẹ là có thể chảy ra nước vậy, làm hắn không cầm được lòng lại nhéo thêm vài cái.
Mặc cho Thanh Long nhéo nhéo mặt mình đến ửng đỏ, Mặc Quang không hề có chút để ý, nàng giờ coi Thanh Long giống như đại ca của mình, đều là người thân. " Mà nãy huynh gọi ta làm gì?" Nàng còn đang chuẩn bị luyện đan, lại giật mình bởi Thanh Long xuất hiện, suýt nữa thì quên.
" À phải, nãy ta cảm thấy ngài đang định luyện dược, ta cũng khá quen với luyện dược nên định xem thử có giúp được ngài không?" Đặt nàng xuống, Thanh Long lại ngồi xổm xuống để Mặc Quang không cần phải ngước đầu lên nữa.
" Huynh biết luyện dược?" Hai mắt mở to nhìn Thanh Long đầy ngưỡng mộ.
"Trước đây ta và Huyền Vũ cũng hay nhìn Sáng Thế Thần luyện nên cũng biết chút ít" Bị cái nhìn của nàng làm cho chột dạ, hắn cười cười nói.
"Đại ca thật giỏi."
" Giờ ngài ra ngoài đi, ta sẽ chỉ cách cho ngài."
Mặc Quang theo lời của Thanh Long cất các dược liệu khác đi, sau đó đem một phần dược liệu ra bỏ từng thành phần vào, dùng tinh thần lực khống chế khiến cho các dược liệu trở thành một bãi nước màu sắc khác nhau, tập trung loại bỏ các tạo chất trong đó. Sau đó tụ lại thành một cầu nước lớn, tiếp đến dùng hỏa nguyên tố đun cho đến khi sánh lại, khi đan dược thành sẽ tự phân chia thành từng viên.
Lần đầu tiên luyện dược dưới sự hướng dẫn của Thanh Long, nàng luyện ra 5 viên Tích Đan. Nhìn viên đan dược màu vàng óng ánh còn có đường vân mờ mờ bên trên khiến cho nàng vô cùng hài lòng. Thanh Long một bên cảm thán, đây là cái dạng gì a. Đến Sáng Thế thần luyện thì với số dược liệu đó nhiều nhất cũng chỉ được 4 viên, chủ nhân đây luyện ra 5 viên còn có cả đan vân? Yêu nghiệt a, thiên phú quả thật biến thái mà.
" Thanh Long, phẩm chất của đan dược như thế nào?" Nàng cầm một viên đan dược lên, quan sát kĩ càng rồi lại thả vào bình ngọc.
" Là cực phẩm Tích Đan, có tác dụng gấp 3 lần Tích Đan thông thường. Ngài thấy đan vân kia chứ? Chỉ có đan dược cực phẩm mới xuất hiện đan vân mà thôi." Hắn sủng nịch nói với nàng, mới luyện lần đầu mà đan dược luyện ra có cả đan vân, vẫn là lần đầu gặp.
Muốn hỏi Thanh Long thêm vài thứ, bỗng có một tiếng nổ truyền đến tai. Mặc Quang phản xạ quay người hướng nơi có tiếng nổ vừa phát ra. Bước ra ngoài cửa động, ở phía tây có một cột khói đen bốc lên, giống như ai đó vừa thiêu gì vậy.
" Có vẻ bên đó có đánh nhau." Nàng nói với Thanh Long. " Huynh cảm nhận được gì không?" Không biết là người với ma thú hay ma thú với ma thú đánh nhau nữa.
" Có một đám người đang đánh nhau với ma thú, là Hỏa Tinh sói cấp 9." Thanh Long dùng sức mạnh của mình cảm nhận trận chiến đang diễn ra ở xa, là một ma thú thượng cổ nên việc này đối với hắn dễ dàng như trở lòng bàn tay.
" Hỏa Tinh sói cấp 9? Ma thú cấp 9 có thể hóa thành hình người rồi đúng không?" Mặc Quang trong lòng kinh hỉ, ma thú giống với nhân loại ở việc thăng cấp, khá chậm chạp nhưng giống cả việc khả năng tu luyện nhanh chậm phụ thuộc vào màu mắt. Ma thú cấp cao rất ít khi gặp, nhất là từ cấp 8 cho đến Thánh cấp, Thần cấp thì đã từ rất lâu không còn thấy rồi.
" Chủ nhân, nàng muốn kí khế ước với nó không?" Thanh Long chợt hỏi.
"Khế ước? Ta có các huynh rồi mà?" Mặc Quang thực sự chưa từng nghĩ qua vấn đề này.
Biết được chính mình được chủ nhân quý trọng, Thanh Long cười thầm trong lòng.
" Kí khế ước với nó cũng được, hơn nữa bây giờ bọn ta cũng chưa thể ra ngoài, có thêm người bảo vệ với chăm sóc ngài chúng ta cũng yên tâm hơn." Nếu hắn ở bên ngoài lúc này thì hắn chắc chắn sẽ thơm lên mặt nàng một cái thật kêu, chủ nhân hắn thật đáng yêu." Hơn nữa, ngài là triệu hồi sư mà, có kí khế ước với ma thú nào cũng được, ngài còn là toàn hệ nguyên tố, cho nên kí được bao nhiêu thì kí. Tăng cường sức mạnh luôn cần thiết."
" Vậy ta đến xem thử." Nàng nghe Thanh Long nói vậy, cũng không thấy có gì sai nên quyết định xem thử. Hướng phía cột khói bốc lên, xuyên qua con đường rừng, các nhánh cây mọc nhường đường cho nàng đi, chẩng mấy chốc đã đến nơi.
Vừa đến đã thấy khắp nơi cây cối đổ ngã, mùi cháy bốc lên nồng nặc, khói bụi mù mịt. Có một con sói lớn lông đen ánh đỏ bị thương đang cố đứng vững, máu nhỏ giọt chảy xuống thành từng vũng dưới chân. Đang nhìn chằm chặp vào đám người đang đứng trước mặt, bọn họ quả thật là những người vừa nãy. Trong đó có hai nam tử đã bị thương cùng hai thiếu nữ trên người cũng nhiều máu không kém được vây lại bên trong vòng bảo vệ. Người được gọi là lão Lục đang giơ ma pháp trượng về phía con sói, thở hồng hộc.
" Bây giờ chúng ta thoát thế nào đây? May mắn lắm mới gặp được Hỏa Tinh sói cấp 9 bị thương, ai ngờ nó vẫn còn mạnh như vậy chứ." Thiếu nữ một tay cầm ma pháp trượng, tay còn lại lấy về bịt miệng viết thương trên cánh tay, ngăn không cho máu chảy ra.

Cả 5 người chật vật, cố gắng chống đỡ. Mặc Quang nhìn thấy cảnh này chỉ khẽ thở dài, kiếp trước của nàng, con người luôn biết cách đối nhân xử thế đúng mực, có lẽ là vì trải qua thời kì tận thế. Nhưng con ngừơi thời này âm ngoan, ác độc, thật khác xa.
" Con Hỏa Tinh sói này bị làm sao vậy?" Nàng hỏi Thanh Long đang ở trong không gian tinh thần. Đứng ở trên vách đá nhìn xuống, đôi mắt đỏ tà mị quan sát thật kĩ trận chiến phía dưới. Một thân hắc y tung bay trong gió, đầu ba nghìn sợi tóc được dải lụa bạc mềm mại bao lấy tạo cho người ta cảm giác nàng giống như thiên tiên giáng trần.
" Nó chắc đã đánh nhau với ma thú mạnh hơn, bị thương rất nặng. Hơn nữa còn trúng độc, đã thế còn gặp phải đám người kia, xui đủ đường." Thanh Long tặc lưỡi, nhưng cơ duyên của tên nhóc này cũng tốt, gặp được chủ nhân nhà hắn.
Đeo mạng che mặt lên, chỉ lộ đôi mắt đỏ. Mặc Quang vận khởi phong nguyên tố, nhảy từ vách cao xuống nơi đang diễn ra ẩu đả. Hỏa Tinh sói lúc này cảm nhận được có khí tức của người khấc thì vội vàng ngẩng đầu lên, nó thấy một đứa nhỏ mặc hắc y đáp xuống nhẹ nhàng, khi chân nàng vừa chạm đất, cây cỏ lại mọc lên với tốc độ nhanh chóng.
Thở dài một hơi, nàng đem thổ nguyên tố áp chế sinh trưởng của đám cỏ lại. Một màn này rơi vào mắt của Hỏa Tinh sói cùng đám người nọ khiến họ một phen hoảng hốt. Tại sao giữa rừng rậm nguy hiểm như này lại xuất hiện một đứa nhỏ như này.
Nhưng họ thật sự kinh hãi khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hồng huyết cực phẩm của nàng, nhất thời cả người lẫn sói đều thất thần. Mặc Quang thấy bản thân bị nhìn chằm chằm có hơi xấu hổ, đầu tiên quay về phía đám người nọ, nói nhẹ nhàng " Các người mau đi đi "
"Tiểu cô nương, ngươi như vậy. Còn Hỏa Tinh sói này... " Bị nhìn đến lão giả lắp bắp nói, làm sao hắn có thể để một đứa nhỏ như vậy ở lại đây, lại còn ma thú câp cao như vậy. Ngoài ra, ánh nhìn của hắn đều tập trung trên đôi mắt đỏ ấy, hắn trước nay chưa từng gặp đôi mắt nào như vậy, lại còn là cực phẩm hồng huyết, thế chả phải muốn nói đứa nhỏ trước mắt này là thiên tài tu luyện sao?

" Ta sẽ không sao, còn có.." Nàng động suy nghĩ một cái, trên tay xuất hiện một viên tinh hạch màu xanh lam, là tinh hạch cấp 10 của ma thú hệ thủy " Cầm thứ này đi theo luôn đi " Thảy viên tinh hạch lại cho lão giả, hắn chụp được lại sững sờ.
" Tiểu cô nương, đây là..."
" Tinh hạch của ma thú cấp 10 hệ thủy." Mặc Quang lạnh nhạt đáp.
" Cấp 10??? " Tiểu cô nương này thế nhưng lại đưa cho bọn hăn viên tinh thạch này, lại còn thảy như nó không  hề đáng giá vậy. " Vậy xin đa tạ cô nương." Họ nhanh chóng đỡ lấy nhau rồi rời đi, tổn thất nặng như vậy ở lại có khi còn nguy hiểm hơn, hơn nữa cũng đã có tinh hạch ma thú rồi.
Lúc này chỉ còn lại Mặc Quang và Hỏa Tinh sói, bốn mắt nhìn nhau. Vẫn nên là nàng mở miệng trước nhỉ?
" Liệu ngươi có thể hóa hình người chứ? Ta muốn nói chuyện." Nàng bỏ mạng che mặt xuống, cười cười nhìn con cự lang đứng trước mặt. Hỏa tinh sói cao tới 3 - 4m thân hình cao lớn, bộ lông óng mượt, đặc biệt là đôi mắt đen ánh đỏ, thật sự rất đẹp.
Cự lang nhìn nàng rồi thân hình đột nhiên lóe ra ánh sáng đỏ, biến trở thành một thiếu niên anh tuấn, khuôn mặt tuyệt mĩ, mày ngài, môi mỏng, mắt đen ánh đỏ yêu mị. Thật sự rất soái, nhưng Mặc Quang thấy vẫn hơi kém Thanh Long một chút.
" Nhân loại, ngươi có chuyện gì?" Cảm giác người trước mặt không có ác ý, hắn cũng không tấn công, nếu tấn công chẳng phải là lớn khi dễ nhỏ sao?
" Hỏa Tinh sói, ngươi có muốn khế ước cùng ta? Nhìn vết thương của ngươi bây giờ nếu không chữa trị khẳng định là mất mạng, nếu ngươi đồng ý ta sẽ chữa thương cho ngươi." Nàng đi thẳng vào vấn đề, vòng vo không phải tính cách của nàng.
" Hừ, thực lực của ngươi yếu như vậy sao có thể chứ. Ngươi cũng không phải triệu hồi sư." Hắn cũng biết bản thân bị thương quá nặng nhưng không thể nào dựa vào nhân loại được, đã thế còn là một đứa nhỏ thoạt nhìn mới 5 -  6 tuổi nữa chứ.
" Đúng, bây giờ ta quả thực chưa đủ mạnh nhưng dựa vào đôi mắt này, ta có thể trở nên cường đại, theo ta ta nhất định không khiến ngươi thất vọng." Nàng thu lại linh lực, đôi mắt đỏ lại trở về 2 màu như trước. Chứng kiến điều này khiến cho Hỏa Tinh sói không khỏi kinh hãi trong lòng, một đỏ một xám???? Đây là cái yêu nghiệt gì vậy? Mắt đỏ và xám cực phẩm như vậy từ lâu đã biến mất trên đại lục, bây giờ lại xuất hiện đã thế còn ở trên người một đứa nhỏ?
Suy nghĩ một hồi, hắn nghĩ nếu không đồng ý với nàng thì hắn quả thật cũng sẽ chết vì mất máu quá nhiều. Cân nhắc một lúc, hắn quyết định " Được, ta đồng ý "
" Vậy đầu tiên ăn cái này đã. " Mặc Quang cười híp mắt, thật vui vẻ. Nàng đưa cho Hỏa Tinh sói bình đan dược vừa luyện, để hắn cầm máu lại. Nhận được bình đan dược, đổ ra 5 viên đan dược màu vàng óng ánh, còn có cả đan vân thì Hỏa Tinh sói lại lần nữa kinh hãi.
" Ngài là luyện dược sư? " 
" Đúng a, ta mới học thôi, cũng mới lần đầu luyện được đó." Khuôn mặt bầu bĩnh ánh lên sự vui vẻ hướng tới Hỏa Tinh sói, khuôn mặt đáng yêu như vậy làm hắn lại thất thần lần nữa.
Sau khi ăn xong đan dược, họ bắt đầu kí khế ước. Hỏa Tinh sói hướng Mặc Quang quỳ một gối xuống, cúi đầu lập lời thề " Ta - Hỏa Tinh sói xin nguyện nhận ngài làm chủ nhân, sẽ trung thành, không phản bội ngài, sinh tử không chia lìa, yêu thương và bảo vệ ngài."
Ngay sau đó, quanh người Hỏa Tinh sói xuất hiện vòng tròn màu đỏ cùng chú ngữ khế ước vây quanh, cảnh tượng giống như khi khế ước với Thanh Long, nhưng quang mang khi đó là màu xanh dịu dàng, còn bây giờ là một màu đỏ bá đạo.
" Ta - Mặc Quang từ giờ sẽ là chủ nhân của ngươi, trân trọng và bảo vệ ngươi, không phản bội, dối lừa. Khế ước bình đẳng, khế !" Ngay khi vừa đọc xong lời thề, các chú ngữ hợp lại bắn thẳng vào mi tâm của Hỏa Tinh sói, khế ước thành lập. Nàng Cũng cảm nhận được sợi dây gắn kết mình với Hỏa Tinh sói.
Về phần Hỏa Tinh sói, đầu tiên hắn không ngờ Mặc Quang lại là triệu hồi sư, hắn chỉ nghĩ đơn giản rằng nàng chỉ cần hắn phục tùng là đủ. Càng ngạc nhiên hơn khi nàng kí khế ước bình đẳng với hắn, nhân loại trước nay không phải luôn coi ma thú như công cụ sao?
" Huynh có tên chứ?" Đánh gãy suy nghĩ của hắn, Mặc Quang vui vẻ nhìn Hỏa Tinh sói trước mặt.
" Xin chủ nhân ban tên. " Hắn có vẻ đã chọn đúng người, quyết định này không sai.
" Vậy từ giờ tên huynh là Thiên Chân."
" Tạ chủ nhân ban tên " Vẫn cúi đầu, quỳ gối trước nàng. Hỏa tinh sói - Thiên Chân nhẹ nhàng đáp trả.
Khế ước xong, vết thương trên người Thiên Chân liền lại nhanh chóng, chớp mắt cái đã lành lại hẳn, linh lực cũng hồi phục như chưa từng bị thương. Điều này khiến hắn kinh ngạc không thôi, chẳng phải chủ nhân là hệ phong ư? Đối với ma thú thì chỉ có người có quang nguyên tố mới chữa nhanh được như vậy mà thôi.
" Từ nay về sau, huynh là một phần gia đình của ta. Không cần gọi ta chủ nhân, tên ta là Mặc Quang, huynh muốn gọi như nào thì tùy." Với nàng, chỉ cần thật tâm đối tốt với nhau là được, huống chi bọn họ còn bị ràng buộc bởi khế ước.
Một cảm giác ấm áp tạt vào tâm của Thiên Chân, hắn cười nhẹ nhàng nhìn nàng, đối với hắn bây giờ nàng đáng được nể phục cùng tôn trọng. Nhìn đám cây đang sinh trưởng dưới chân không có dấu hiệu ngừng lại, Mặc Quang cũng hết cách.
" Thiên Chân, huynh có thể bế ta lên được chứ? " Mặc Quang giơ hai tay ngắn ngủn về phía Thiên Chân, vẻ mặt mong đợi. Nhìn vị chủ nhân đáng yêu trước mắt, Thiên Chân vui vẻ bế nàng lên, để nàng ngồi ở một bên vai. Lập tức, đám cỏ phía dưới ngừng lại, không phát tán ra nữa.
" Đây là.... " Thiên Chân tò mò hỏi.
" Cho dù ta không sử dụng linh lực thì chỉ cần ta chạm chân xuống đất thì sẽ thành như vậy ạ, nhưng nếu bước trong nhà và nền đá thì không sao. Kể cả khi ta bị mất hết linh lực thì vẫn vậy, giống một loại bản năng ấy." Mặc Quang bám vào cổ Thiên Chân để giữ vững, từ tốn giải thích.
" Chủ nhân, ta mạn phép hỏi ngài là hệ nguyên tố nào?" Hắn cũng tò mò không kém ai a.
" Ta? Ta là toàn hệ. Hơn nữa ta có thể sử dụng được đấu kĩ nữa, ta là cấp 8 Linh sư và cũng là cấp 8 Võ sư. Hiện tại là luyện dược dư cấp 1, có thể kí khế ước với huynh thì chắc cũng là triệu hồi sư nhỉ? " Nàng coi Thiên Chân giống như ngời trong nhà, cũng không dấu diếm gì cả.
Thiên Chân nghe xong thì im lặng gào thét trong lòng, yêu nghiệt, đây chính xác là biến thái yêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nữ