#11 Mai chiếu thủy | Ảnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyn: Mai chiếu thủy

Tác gi: TMA @denish_012

Th loi: oneshot, fluff

S chương: 1

Phn chiếu: Nỗi tương tư trải dài qua năm tháng.

"cánh hoa rơi trên nước
sóng đng sâu lng lòng người
đi ai đơi người đi."

Trước hơn hết tớ muốn nói thật với cậu là tớ rất ít khi đọc những loại hành văn như thế này. Ít nhưng không phải là không có và thật sự thì tớ rất thích nhưng ẩn dụ và so sánh trong cách mà tác giả đang muốn khắc họa nên nhan vật, nên bối cảnh và nội tâm. Tác phẩm của cậu tổng chung có mang lại một chút xao xuyến và tiếc nuối khi đọc vào, lời văn rất mượt, đượm đầy cảm xúc và rất có tâm. Tuy nhiên có đôi chỗ cậu vẫn là chú trọng quá vào lời văn mà quên đi cốt truyện khiến cho mạch truyện có hơi bị đứt khúc. Do đó mà cũng trở nên quá lu mờ mà khó hiểu, kèm theo với việc độc giả khó có thể nào thấu cảm được với tâm nhân vật - cảm xúc thì vẫn ở đó nhưng nguyên nhân vì sao mình phải cảm thấu cho nhân vật thì lại không nắm bắt được.

Lời văn cậu nhẹ thì rất tốt, làm người đọc cảm thấy thoải mái. Nhưng tiếc lại khó có điểm nhấn khiến cho nhân vật cậu muốn khắc họa dường như chị có một mặt cảm xúc thay vì đa dạng như một con người thật sự. Trong lúc vui cũng có buồn, trong lúc buồn thì vẫn buồn. Đây là đặc điểm của nhân vật mà tớ cảm thấy khi đọc tác phẩm của con. Dĩ nhiên nó không sai, nhưng đơn sắc như vậy khiến cho nhân vật trở nên khá là nhạt nhẻ và thông dụng, không có đặc điểm gì nổi bật để độc giả có thể nhận diện cô ấy như một con người thật được thông cảm được với nỗi đau và mong nhớ của cô ấy đối với người mình thầm thương.

"vn khúc êm tai,
văn hành không truyn mà thơ."

Có một điều tớ hơi phân vân ở đây, chính là việc nên xếp tác phẩm này của cậu thành truyện văn hay là thơ. Vì đọc có vần có âm có điệu, nghe như thơ nhưng cách trình bày lại không phải là thơ. Nói là truyện cũng không đúng vì như đã nhắc, hành văn cậu theo thơ. Tớ đọc đi đọc lại tác phẩm đó nhiều lần và cuối cũng tớ đã đưa ra một kết luận: tác phẩm này phù hợp là thơ hơn là truyện bình thường. Lí do vì sao thì tớ sẽ cho cậu biết.

Thứ nhất đó chính là độ rõ ràng của tác phẩm. Nó không rõ ràng như truyện bình thường, và cho dù có là fluff (là truyện không đi đến một trọng tâm) thì ít nhất tình tiết trong truyện vẫn phải rõ ràng và khắc hoạ được hình ảnh chính xác trong tâm trí độc giả. Mai Chiếu Thu mang rất nhiều hỉnh ảnh ẩn và đòi hỏi độc giả phải tự tìm hiểu và đào bới trong từng câu chữ để hiểu được ý nghĩa của tác phẩm do đó nó phù hợp là thơ hơn là truyện. Tác giả có thể viết một câu ngắn ám chỉ một bối cảnh, một nỗi tâm tư, hay miêu tả không rõ ràng để rồi độc giả từ thêm vào lỗ hổng để hình dung ra được. Truyện thường thì lại khác. Tác giả buộc phải chính là người khắc hoạ rõ được những gì mình muốn nói trong tâm trí độc giả.

Thứ hai, hành văn cậu nếu xếp vào thể loại truyện thì nó được xem lại cụt ngủn, củn cởn và không có sự liền lạc. Đối với một tác phẩm rất nặng về cảm xúc của nhân vật, sự dạt dào trong mối cảm xúc đó cần được thể hiện rất nhiều qua câu chữ. Ngược lại tác phẩm của cậu rất ít chữ, đọc lại hơi đứt khúc, do đó nếu trình bày tác phẩm lại theo cấu trúc thơ, nó sẽ giúp lượt bỏ khuyết điểm đó.

Tớ hiểu cậu viết rất nhiều bằng cảm xúc và có nhập tâm vào nhân vật, nhưng bản thân lại quá rập khuôn với thể loại câu chữ cổ trang (đây không phải điền văn, điền văn hơi khác một chút nha) nên đâm ra hơi thiếu hồn và đôi lúc biến câu chữ trở nên trống rỗng. Tớ khuyên cậu nên đọc lại và xét lại những điểm mình cần phải sửa. Tớ khá chắc rằng khi cậu đọc lại tác phẩm này của mình, chắc chắn bản thân cậu cũng sẽ nhận ra một số chỗ khá là kì cục và nhận ra mình phải sửa nó. Đừng đọc nhẩm trong đầu, đọc to nó ra.

"gió thong mang hương hoa v chn người."


PAYMENT

- follow account tớ, @aliluix, nhưng không bắt buộc.
- comment trên một truyện trên tường nhà tớ và tag #paymentreview.
- vote cho chương review này và pr nhóm trên tường nhà của cậu.

chúc cu mt ngày tt lành nhé !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net