Chương 3: Hợp đồng trao đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ngày ... tháng ...

Hôm nay là một ngày nắng hanh nhẹ, thời tiết có thể gọi là thích hợp cho một buổi đi săn.

Và mình thì lại đi lạc trong khu rừng săn bắn của ngài Bá Tước, tại sao mình lại luôn lạc mất bọn họ nhỉ? Mình đã bị một con hươu điên tấn công, nó rất lớn, cực lớn, người đầm đìa máu, miệng thì sùi bọt trắng. May mắn là hoàng tử nhỏ đã đến cứu mình. Lại một lần nữa ngày ấy cứu mình, mình phải ghi nhớ cẩn thận để sau này có thể báo đáp hoàng tử nhỏ."

"Ngày ... tháng ...

Hoàng tử nhỏ thật tốt bụng. Ngài ấy đã cho hầu cận tìm mượn cho mình một bộ trang phục mới khi tiểu thư Florence lỡ làm đổ trà vào váy mình, phải nhanh chóng giặt sạch bộ trang phục đắt tiền này để hoàn trả lại cho ngài ấy. Mình có nên gửi theo một ít bánh kẹo để cảm hơn không?"

"Ngày ... tháng ...

Hôm nay là ngày thứ hai mình nhập học học viện Moonstone.

Nhưng ngày đầu tiên mình lại bất cẩn nên bị kẹt lại trong phòng dụng cụ thể chất cả đêm, có vẻ sẽ để lại ấn tượng không tốt với các giáo viên. Thật tốt khi ngài Kai tìm thấy mình trước giờ bắt đầu tiết học, là Hoàng Thái Tử đã điều động mọi người đi tìm mình. Dù có chút buồn ngủ nhưng mình đã thể hiện rất tốt trong giờ học, được thầy Địa Lý khen ngợi cùng với thiếu gia Seraph của nhà Đại Công Tước đó."

"Ngày ... tháng ...

Hoàng Thái Tử là một người vị tha. Mặc dù tiểu thư Florence trước đây đã làm nhiều việc không tốt, nhưng dạo gần đây cô ấy có vẻ thay đổi rồi, Hoàng Thái Tử cũng không truy cứu những việc trong quá khứ. Ngài ấy đã nói rằng nếu nàng ta thấy đổi, đó là chuyện tốt, mình không cần phải sợ."

Camellia cô đóng quyển nhật ký cũ lại, tùy tiện vứt lên giường.

Ánh sáng từ vầng trăng treo trên biển soi vào khung cửa sổ tròn lớn, đổ chiếc bóng đen của cô gái mảnh mai lên sàn gỗ sẫm màu. Một vệt sáng xanh nơi đường chân trời giao nhau giữa biển và trăng, mảng màu sắc huyền ảo đẹp đẽ nhưng cũng đầy lạnh lẽo và cô độc. Camellia ngồi trên bệ cửa sổ, cô tựa đầu vào một bên cửa kính đang đóng, bên còn lại mở toang để gió đêm thổi vào phòng. Hoàng Thái Tử là một người tốt, trong mắt nữ chính Camellia luôn là vậy, một vị anh hùng luôn xuất hiện đúng lúc để cứu giúp cô, và là vị vua tương lai của Nafeld với tài năng khiến người người ngưỡng mộ. Còn đối với Camellia hiện tại, cô không căm ghét hay oán hận, nhưng cũng không ưa thích hay có hứng thú gì.

Ở kiếp trước khi cô thử qua "Mellifluous of Azure", không nói trên cương vị là giám đốc điều hành của công ty, chỉ nói qua cách nhìn nhận từ vị trí là một người chơi thì nhân vật nam chính yêu thích nhất của cô không phải ai khác chính là Hoàng Thái Tử Gilbert Minster Versailles Capetian. Cô không muốn bàn đến tính cách ngoài lạnh trong nóng khiến người khác khó chịu của hắn ta, điều cô thích là tài năng và tố chất lãnh đạo của Gilbert, ngoại trừ cái bản tính ương dở của hắn thì tất cả còn lại đều được tổ biên kịch xây dựng hoàn hảo. Nhưng dù sao đó cũng chỉ là sự hoàn hảo trong trò chơi, còn ngoài đời thật ở thế giới này thì chỉ cần nhớ đến quá khứ của Camellia cũ thôi cô đã không thể tiếp tục ưa thích nỗi Hoàng Thái Tử, người đã góp phần biến nữ chính thành nữ phản diện đó.

Camellia Adelaide de Azure thuở nhỏ là một cô bé mồ côi đáng thương, năm tuổi được Hầu Tước Adelaide nhận nuôi mới biết được mùi vị gia đình, có cha có mẹ. Nhưng hạnh phúc ngắn ngủi, hai năm sau Hầu Tước phu nhân đã sinh hạ tiểu thư Dahlia, và từ đó trong mắt bà cũng như người hầu của gia đình Camellia chỉ là một đứa con gái xuất thân thấp hèn sống nương nhờ nhà Hầu Tước. Tuy vậy cũng có một vài người hầu đối xử rất tốt với cô bé, nhờ sự giúp đỡ của họ cô mới có thể sống sót đến năm mười ba tuổi và đó là thời điểm đầu tiên cô bé gặp gỡ Hoàng Thái Tử. Trong cốt truyện chính Camellia vài lần được Gilbert tình cờ giúp đỡ khi bị Florence Staufer de Berry cùng những người khác bắt nạt, nhưng mối quan hệ giữa họ chỉ là hoàng tử điện hạ và con gái tôi thần. Cho đến khi gia nhập học viện hoàng gia Moonstone, tài năng được mọi người biết đến, Camellia mới có thêm nhiều người yêu mến và ủng hộ, cũng như bắt đầu nảy sinh tình cảm với các nam chính theo các route người chơi lựa chọn.

Khi route được chọn, nam chính của route sẽ là người mà nữ chính Camellia dành tình cảm và tin tưởng lớn nhất, những nhân vật còn lại sẽ trở thành nam phụ và tuỳ thuộc độ hảo cảm trong quá trình chơi, mối quan hệ giữa nam phụ và nữ chính có thể là đối tác làm ăn, bạn bè bình thường, bạn bè thân thiết hoặc người bảo hộ thầm lặng. Ở thế giới thật không có chọn lựa route cũng như chọn lựa nam chính, nên theo các tình huống đã xảy ra trong quá khứ thì cảm tình của Camellia cũ nghiêng về Hoàng Thái Tử, người đã giúp đỡ cô rất nhiều lần. Dù gì thì Gilbert cũng là gương mặt thương hiệu của trò chơi, còn là nam chính trong dàn nam chính nên cũng không lạ gì khi ngoài đời Camellia cũ phải lòng hắn. Trong trò chơi, route của Gilbert còn có một câu như thế này:

"Định mệnh của Camellia là gắn liền với Hoàng Thái Tử Gilbert."

Vốn dĩ mọi chuyện sẽ vẫn đi đúng quỹ đạo của nó, nhưng lại có người chuyển sinh vào cơ thể Florence Staufer de Berry, và khiến tất cả mọi người cũng như các nam chính xoay quay cô ta. Nghĩ lại thì chuyện này có điểm giống mấy bộ tiểu thuyết chuyển sinh mà cô từng thấy cấp dưới của mình đọc lén trong giờ làm việc, nghe bảo là chỉ cần chuyển sinh thì đều sẽ có hào quang của nhân vật chính, vậy nên cô nàng ác nữ phản diện kia mới thành nữ chính? Rồi con bé Camellia nữ chính ngốc nghếch yếu mềm kia cứ để mặc sự tự ti lấn át, tin rằng tình cảm của mọi người xung quanh cuối cũng vẫn thứ không thuộc về mình, sinh ra cảm xúc tham lam, ghen tỵ, và thù hận.

Một Camellia yếu đuối lương thiện nhưng ảm đạm u buồn, không thể nào so sánh được với Florence tràn đầy năng lượng nghịch ngợm mà tốt bụng hòa đồng. Và cô ấy tựa một thiên sứ gãy cánh, rơi khỏi thiên đường. Cô không muốn nhắc đến, không muốn nghĩ đến, cũng không muốn tìm hiểu sâu vào. Cô cảm giác rằng nếu như mình hiểu rõ mọi chuyện, cuộc sống của cô sẽ không còn yên bình và cũng không thể tiếp tục lặng lẽ đi theo ước nguyện của mình cũng như Camellia kia. Mục tiêu ngay từ đầu khi cô sống lại ở thế giới này chỉ là sống đơn giản, giả ngu không tranh giành, hay trả thù ai. Nhưng thỉnh thoảng đọc lại mấy trang nhật ký của Camellia cũ, trong lòng cô lại như biển lặng dậy sóng. Không rõ là cảm xúc thật của cô, hay là cảm xúc còn sót lại của Camellia ngày xưa ấy.

Tuy nhiên cô không thể phủ nhận dù là do thế giới này thúc đẩy hay do Gilbert tự nguyện, thì vị Hoàng Thái Tử này đã không ít lần cứu giúp Camellia cũ. Nói đi nói lại cô cũng không thể trơ mắt nhìn hắn bị chất độc dày vò đến chết, ai bảo cả cái thế giới này chỉ có mình cô có khả năng cứu hắn, và còn ba mươi mấy cái mạng kỵ sĩ kia. Cứu hay không cứu thì cô còn lưỡng lự, nhưng quay về thủ đô thì chắc chắn cô sẽ không về. Phải đưa ra lựa chọn, cô dường như có thể nhìn thấy được hình ảnh phản chiếu trong ly rượu vang đỏ, Camellia của ngày xưa lập tức gật đầu khi có người yêu cầu sự hỗ trợ của mình, nụ cười yếu ớt của nàng ta trên gương mặt nhợt nhạt, đáng thương như vậy có bao nhiêu năng lực mà giúp người?

Ngày thứ hai ngài Công Tước lại đến tiệm trà sữa Melliflous khuyên nhủ cô chủ tiệm.

Sau sự kiện Hoàng Thái Tử bị ma vật tập kích, vẫn còn đang trong cơn nguy kịch, sự an toàn của các vị quý tộc hậu duệ trực thuộc dòng dõi hoàng gia Capetian càng được xem trọng. Vậy nên lần này, Chỉ Huy Quân Kỵ Sĩ Finnian cũng đi cùng ngài Công Tước. Seraph ngồi ở vị trí quen thuộc trước quầy lớn, Finnian đứng ngay phía sau lưng anh. Hai người nhìn chằm chằm vào tờ khế ước mà Camellia gọi là hợp đồng trao đổi cô ấy đã đưa cho Seraph. Chỉ có năm điều khoản, nhưng mà mỗi một điều khoản đều làm Seraph dở khóc dở cười.

1. Camellia Azure không cần trở về thủ đô Minster, được phép ở lại thị trấn Snowdrop. Ngoài công việc điều chế tinh dầu và chữa trị người nhiễm độc, hoàng tộc Capetian và người có liên quan không được quyền can thiệp cuộc sống cá nhân của Camellia Azure.

2. Hoàng tộc Capetian và người có liên quan không được phép tiết lộ nơi ở và thông tin của Camellia Azure cho người ngoài. Đồng thời Camellia Azure sẽ giữ kín thông tin về người bị nhiễm độc và những vấn đề tuyệt mật có liên quan đến hoàng tộc Capetian.

3. Nguyên liệu, công cụ, chi phí cần thiết trong việc nuôi trồng cây Dreamy và điều chế tinh dầu, hoàng tộc Capetian sẽ tài trợ tất cả. Camellia Azure có nhiệm vụ điều chế tinh dầu chữa trị cho những người bị nhiễm độc của Nigare, bảo đảm sức khỏe của họ đến khi hoàn toàn hồi phục.

4. Số cây Dreamy trồng được sống sót sẽ thuộc về Camellia Azure. Tinh chất Dreamy chiết xuất được trong thời gian Hoàng Thái Tử điều trị sẽ thuộc về hoàng tộc Capetian. Ngoài ra hoàng tộc Capetian không được phép buôn bán, hoặc sử dụng tinh chất Dreamy với mục đích thương mại.

5. Điều kiện sẽ được bổ sung trong trường hợp Camellia Azure sử dụng đến.

Bản hợp đồng này được viết trên loại giấy ma thuật chuyên dùng để ký kết khế ước, bên dưới còn dòng chữ "Khế ước được hai bên ký kết dưới sự chứng giám của Thần Tối Cao Legna". Chẳng lẽ Seraph phải thở phào nhẹ nhõm, mới nãy anh nghe tin Camellia đồng ý giúp đỡ hoàng gia trong việc điều chế tinh dầu Dreamy, anh còn tưởng mới qua một đêm liền đồng ý chuyện mà mình không thích, cô ấy lại lần nữa thay đổi tính tình rồi. Cũng may là cô ấy vẫn vậy, nhưng mấy cái điều kiện này của cô lại quay ngược ra đẩy anh vào thế khó. Anh ngước nhìn cô, nụ cười trên khuôn mặt thanh tú méo xệch.

– Camel...

– Không thì tìm người khác cứu đi!

Camellia đặt tách trà sữa Custard xuống trước mặt Seraph, trông như cô khá hài lòng với bản hợp đồng trao đổi mình đưa ra nên tách trà sữa của anh đã có lại kem trứng sữa như bình thường. Không nhìn cũng thừa biết cô có bao nhiêu tự tin để đưa ra những điều kiện kia, dù sao thì cả thế giới này chỉ mỗi mình cô sở hữu thiên phú phép thuật đến cả Hội Pháp Sư còn khao khát. Seraph có thể nhìn được hôm nay tâm trạng của Camellia rất tốt, xem ra làm khó được anh và hoàng gia Capetian là chuyện khiến cô rất vui. Nhưng trước khi đồng ý với cô trình bản khế ước này lên trên, anh phải làm rõ một số vấn đề.

– Cô phải hiểu là việc nuôi dưỡng cây Dreamy và điều chế tinh dầu ở nơi này sẽ rất khó khăn!

– Nên tôi đã yêu cầu cung cấp công cụ và thiết bị rồi còn gì!

Cô rót cho Finnian một tách trà bạc hà bình thường, nhưng chẳng để tâm anh có muốn uống nó hay không. Thấy vậy Seraph lại lấy tách trà chuyển cho Finnian, người luôn đứng nghiêm phía sau lưng mình mà không chịu ngồi xuống.

– Việc vận chuyển thì cũng...

– Đó là chuyện của hoàng gia, tôi không quan tâm các ngài sử dụng cách gì! Nhưng nếu muốn tôi đồng ý giúp đỡ thì phải chấp nhận việc tôi sẽ ở lại Snowdrop và không trở về Minster!

Xem ra Camellia quả nhiên vẫn không muốn về lại thủ đô, không biết là do không muốn đối diện Gilbert hay là không muốn gặp lại gia đình ngài Hầu Tước, hoặc cũng có thể là cả hai. Về điều kiện này Seraph cũng âm thầm ủng hộ cô, mặc dù đã hai năm trôi qua nhưng tiếng xấu của đứa con gái nuôi nhà Hầu Tước Adelaide vẫn còn đó, tốt nhất là không nên về để nghe mấy lời đàm tiếu của đám quý tộc thì hơn. Anh cũng tán thành với điều kiện giữ kín bí mật về thông tin cá nhân hay nơi ở hiện giờ của cô, điều kiện thứ hai hẳn là điều kiện cân bằng nhất đối với hai bên.

– Còn nữa, hoàng gia có thể cung cấp hạt giống Dreamy, nhưng họ sẽ không chấp nhận để cô giữ hết cây trồng sau khi chữa trị cho Hoàng Thái Tử và các kỵ sĩ đâu!

– Vậy đưa vào tay họ thì chúng sẽ sống sót à?

Đương nhiên nếu cây Dreamy có thể sống trong môi trường nuôi dưỡng bình thường, hoàng gia hay Hội Pháp Sư đã có cả một khu vườn rồi cần gì đến cô nữa. Đối với Seraph đây là điều hợp lý khi để Camellia tiếp tục nuôi trồng cây Dreamy, nếu sau này hoàng gia muốn có thêm tinh dầu Dreamy thì cũng đã biết được nguồn nguyên liệu cần thiết ở nơi nào. Có điều anh không hiểu tại sao cô lại đề cập đến chuyện thương mại, khi bên chi trả toàn bộ chi phí cũng như cung cấp công cụ thiết bị là hoàng gia. Anh không nghĩ số lượng tinh dầu điều chế được sau khi cứu chữa ba mươi ba người sẽ còn lại nhiều đến xảy ra khả năng hoàng gia mang tung ra thị trường, vả lại nếu dư hẳn sẽ được họ bảo quản trong kho thuốc dự trữ đề phòng cho những trường hợp khẩn cấp sau này.

– Chuyện này hợp lý, nhưng vấn đề thương mại có nhất thiết phải bổ sung vào không?

– Không phải Hội Pháp Sư nói tương lai bọn Nigare có thể xuất hiện ở Nafeld hay sao?

Seraph liền hiểu ra ngay vấn đề. Camellia đang muốn nói đến việc khi bọn quái thú bóng đêm Nigare tiếp tục xuất hiện ở vương quốc này, tin tức của chúng được lan truyền ra ngoài sẽ dấy lên một làn sóng trong mọi tầng lớp và nhất là Hội Pháp Sư và Hội Mạo Hiểm, sẽ có không ít người tiến hành truy tìm chúng bởi sự quý hiếm cùng cái giá treo trên trời ở chợ đen, và một khi đối mặt với con quái thú ấy đương nhiên thứ mà họ không thể thiếu bên người đó chính là tinh dầu của vỏ quả Dreamy. Khả năng cao là muốn độc chiếm thị trường tinh dầu Dreamy, anh nghĩ điều đó cũng tốt thôi nếu cô kiếm thêm được một ít thu nhập, vì anh biết rằng tiệm trà sữa này mỗi tháng cô thu về chẳng được bao nhiêu đồng.

– Vậy còn điều kiện thứ năm này?

– Để dành trong trường hợp ai đó muốn lợi dụng hoặc thủ tiêu tôi!

Cả Seraph và Finnian đều trợn mắt nhìn cô gái trước mặt hai người họ.

– ...???

– Đề phòng thôi! Đừng lo, tôi sẽ không yêu cầu điều gì quá đáng, chẳng hạn như... cái mạng của ai đó, hoặc là ngôi vị của ai đó... đâu!

– Camel, đừng nói như vậy bằng vẻ mặt phản diện đó có được không? Ta sợ!

Camellia nhìn cái cách mỉm cười của Seraph khi anh bày tỏ nỗi sợ hãi, rồi cô lại rót vào tách trà sữa của anh thêm một lớp kem trứng sữa. Cô chỉ lo xa, phòng hờ sau này có kẻ giở trò với mình thôi mà chứ có việc gì ghê gớm lắm đâu. Bọn họ chắc là không nghĩ thứ gì đại loại như là cô sẽ đòi gả cho tên Hoàng Thái Tử kia đâu nhỉ, nếu thế thì thà cô yêu cầu một toà lâu đài hay cả một lãnh địa còn hơn. Hơn ai hết cô hiểu rõ yêu cầu của mình là quá đáng thế nào, nhưng dùng những điều kiện này để đổi lại mạng sống của hơn ba mươi kỵ sĩ tinh anh, đặc biệt là Hoàng Thái Tử, hoàng gia có thể không nhẫn nhịn sao.

– Ngài có thể chuyển khế ước này đến sứ giả và thuật lại lời của tôi! Còn không thì đi tìm người khác cứu đi, đừng làm phiền tôi nữa!

– Ta nghĩ không chừng cô còn mong bọn họ tìm được người khác nữa là...

Seraph có thể đoán được rằng ban đầu hoàng gia sẽ không đồng ý điều kiện của cô, nhưng trên tình hình của Gilbert thì bọn họ cũng không còn cách nào khác mà gật đầu chấp thuận. Tuy nhiên như vậy họ sẽ phải tìm cách để vận chuyển nguyên vật liệu nuôi trồng và điều chế tinh dầu Dreamy từ thủ đô đến thị trần này, rồi sau đó lại vận chuyển tinh dầu Dreamy trở về thủ đô để cứu người, dù là đoạn đường đi hay về thì nhanh nhất cũng phải mất mấy ngày nếu dùng đến phép thuật của Hội Pháp Sư. Anh đã an tâm được phần của Camellia, nhưng lại tiếp tục bất an vì tình trạng sức khoẻ của Gilbert.

– Ồ ngươi về rồi, Cục Bông!

Con mèo trắng không rõ đến từ nơi nào, thoắt cái đã xuất hiện nhảy lên trên quầy chính. Ngay cả Finnian cũng không ngờ được con mèo lại qua mặt được mình, đi đến mà anh chẳng hay biết gì. Seraph biết nó là con vật cưng của Camellia, không biết có phải là thú nuôi của cô ấy thật hay không nhưng con mèo này suốt ngày đi rong, mất tăm mất tích. Anh đưa tay ra định sờ bộ lông xù trắng muốt, con mèo lại ngoảnh mặt đi, né tránh anh như mọi lần. Nó nhảy vào lòng Camellia, con mèo béo chảnh choẹ này trước giờ chỉ để một mình cô chạm vào, nên cô lại càng cưng chiều nó.

– Nếu như ngài Công Tước không còn thắc mắc gì nữa thì tôi phải đi chăm sóc Cục Bông nhà tôi đây! Nhưng mà ngài cùng hoàng gia nên quyết định sớm đi nhé, ngài cũng biết rồi đấy, đối với mấy chuyện làm tôi khó chịu tôi không có kiên nhẫn đâu!

– Ta đã hiểu!

Giờ thì Hoàng Thái Tử hay chuyện gì khác cũng không quan trọng bằng con mèo của cô ấy rồi, Seraph múc một thìa kem trứng sữa lên miệng. Kiểu gì thì hoàng gia cũng sẽ đồng ý vì Camellia với thiên phú phép thuật của cô ấy là độc nhất trên thế giới này, chi bằng lo tính cho việc vận chuyển tinh dầu. Anh lén nhìn bóng lưng cô gái đang pha sữa cho mèo, người không một chút lo lắng hay bận tâm đến khế ước giữa mình và những kẻ nắm quyền vương quốc Nafeld. Thôi vậy, nếu anh còn lằn nhằn nữa thì không chỉ con mèo của Camellia là vật sống duy nhất ở đây ghét anh, nó còn đang lườm anh kìa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net