Chương 4: Cách đối phó của hoàng gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên thế giới kỳ ảo này có những người bẩm sinh sở hữu phép thuật đặc thù được gọi là thiên phú phép thuật, trong số đó lại có một số ít người chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay được thần linh ban tặng một phép thuật độc nhất vô nhị không ai có thể bắt chước hoặc rèn luyện được. Mà nữ chính của "Mellifluous of Azure" chính là một người được thần linh ưu ái như vậy. Thiên phú phép thuật của Camellia Adelaide de Azure là tác động lên thực vật, điều khiển sức mạnh của thực vật, khiến cây cối sinh trưởng, cũng có thể khiến hoa cỏ héo tàn, là loại thiên phú phép thuật mà Hội Pháp Sư đã nhận định là phải mấy trăm năm hoặc có khi là đến cả ngàn năm mới xuất hiện một người sở hữu.

Tuy nhiên người xung quanh chỉ biết đến năng lực kỳ diệu của tiểu thư Camellia, ngưỡng mộ cũng như ghen tỵ cô ấy, nhưng bọn họ lại không biết rằng loại thiên phú phép thuật này là dùng chính năng lượng sinh mệnh của Camellia để tác động lên thực vật. Vì vậy nữ chính Camellia, người vẫn thường sử dụng thiên phú phép thuật của mình để giúp đỡ người khác, thực hiện yêu cầu của gia đình nhà Hầu Tước, nhưng vốn lại không thể khống chế được hoàn toàn năng lực của mình, nên cơ thể luôn trong trạng thái yếu ớt suy nhược. Theo cốt truyện thì phải đến sau nửa nội dung route, nam chính phát hiện được cái giá phải trả khi cô lạm dụng thiên phú phép thuật, nữ chính Camellia mới học được cách kiểm soát cũng như cân bằng sức mạnh của mình, sử dụng nó để hỗ trợ nam chính đánh bại boss phe phản diện.

Nhưng ở hiện thực này, Camellia cũ còn chưa có hội. Khi ra đi, cô ấy vẫn là vị tiểu thư yếu nhược không thể kiểm soát thuần thục sức mạnh phép thuật của mình, cũng chưa kịp đánh bại phản diện, trong tâm đã biến thành rắn độc, lại trở thành kẻ phản diện trong chính câu chuyện của mình.

Đã bốn ngày từ khi ngài Công Tước cầm khế ước của Camellia đề ra với hoàng gia Capetian rời đi.

Con mèo trắng không rõ là béo lông hay béo mỡ, nằm dài phơi nắng trên chiếc ghế gỗ nhỏ lắc lư. Ánh nắng mùa hè xuyên qua lớp kính dày, soi vào trong không gian một màu vàng nhạt dễ chịu. Nhà kính của Camellia không lớn, không gian bên trong được cô dùng để ươm trồng những loài cây cần điều kiện môi trường đặc biệt, còn khu vườn bên ngoài sẽ trồng rau củ thực phẩm bình thường. Nữ chính "Mellifluous of Azure" được ban tặng thiên phú phép thuật kia, một năng lực trời phú hữu dụng trong cuộc sống như vậy thì dù người muốn ở ẩn như cô đây không muốn sử dụng cũng không thể không dùng đến. Chính là vậy, Camellia không chỉ sử dụng thiên phú phép thuật để trồng rau củ cung cấp thực phẩm cho mình và gia đình phu nhân Lloyd, thỉnh thoảng cô còn dùng khả năng của mình bí mật kiếm thêm thu nhập từ những thương nhân thu mua hoa quả trái mùa hoặc thảo dược hiếm có.

Mấy hôm nay tranh thủ đám người hoàng gia vẫn chưa đến làm phiền, Camellia dọn dẹp lại nhà kính của mình, chừa một khu vực để trồng cây Dreamy. Kiểu gì thì hoàng gia cũng sẽ đồng ý mấy điều kiện quá quắt của cô, mạng của Hoàng Thái Tử và ba mươi hai kỵ sĩ tinh anh kia lại chẳng là vô giá. Thời gian sắp tới đều sẽ dành cho việc trồng cây Dreamy và điều chế tinh dầu, nên cô đã hoàn thành đơn hàng của vị khách dược sư thuộc Hội Mạo Hiểm đặt vào tháng trước, đồng thời cũng thông báo ngừng nhận những giao dịch cung cấp hoa quả theo yêu cầu. Về tiệm trà sữa thì cô có thể trông cậy vào phu nhân Lloyd, bên cạnh đó thì cô vẫn đủ khả năng để quản lý sổ sách và tự pha chế khi cô có thời gian rãnh rỗi. Trồng vài cái cây và điều chế tinh dầu theo công thức có sẵn thôi mà, thời gian hai năm cô đến thế giới này là quá đủ cho việc luyện tập cách sử dụng thiên phú phép thuật của nữ chính Camellia.

Đoá hoa hồng đen chỉ trong chớp mắt đã nở rộ trên cành cây gai góc, chính cô bây giờ vẫn thấy ảo diệu mỗi khi mình dùng đến phép thuật đặc thù bẩm sinh này. Rồi cô lại vươn tay sang nhành cây thấp là tà của thân cây lớn gần đó, hái xuống một quả táo nhỏ đỏ mọng, đưa qua cho con mèo trắng. Con vật béo ú lười biếng dùng chân lăn lăn quả táo trước mặt, rồi duỗi người ngồi dậy, ngóc đầu dụi dụi vào bàn tay của cô gái nhìn mình bằng ánh mắt cưng chiều. Camellia đang vui vẻ thu hoạch nốt số táo còn lại trong mùa, ngoài nhà kính bỗng có tiếng trẻ con gọi cô.

– Camel ơi! Có một ngài kỵ sĩ tóc đỏ đang tìm ạ!

Kỵ sĩ tóc đỏ, hẳn là Finnian rồi.

Cái gì đến cũng đến, Camellia nhanh chóng thu dọn rồi ra ngoài tiệm trà sữa. Đúng là cái gì đến rồi cũng sẽ đến, trừ nguyên liệu và công cụ mà cô đã yêu cầu hoàng gia cung cấp. Trước cửa tiệm trà sữa chỉ có một cỗ xe ngựa trống trơn cùng ngài Chỉ Huy Quân Kỵ Sĩ vùng Versailles, cô khoanh tay đứng nhìn, thật không biết phải phản ứng như thế nào.

– Tiểu thư Camellia!

Finnian đặt tay lên ngực, cúi người chào theo phong cách của một kỵ sĩ. Trong lòng có chút hơi kinh ngạc, anh đã nghe ngài Công Tước nhắc nhở kiểu gì tiểu thư Camellia cũng trưng ra bộ mặt mà ngài ấy gọi là vừa chán nản vừa khinh bỉ, như thể quá thất vọng với hành động của bọn họ. Nhưng một người như tiểu thư Camellia nho nhã, thường hay e lệ lại làm ra bộ mặt này, khiến anh thấy có chút hài hước.

– Mọi thứ đã được chuẩn bị và đang chờ tiểu thư ở dinh thự! Ngài Công Tước gửi lời mời đến tiểu thư!

Camellia tặc lưỡi, không đem công cụ đến thẳng nhà cô hẳn là vẫn chưa tin tưởng cô. Nhưng cô cũng không bận tâm lắm, nếu là ở dinh thự của Seraph thì anh sẽ có sự sắp xếp phù hợp với cô. Tuy vậy cô vẫn quyết định là sẽ đem hạt giống cây Dreamy về nhà trồng, tinh dầu có thể chiết xuất ở dinh thự của Seraph, nhưng trồng cây thì vẫn phải trồng trong nhà kính của cô. Cô trở vào trong dặn dò phu nhân Lloyd đang dọn dẹp, cùng hai đứa nhỏ đang học bài trong tiệm. Nghĩ rằng mình chỉ đến đó kiểm tra công cụ, sắp xếp mọi thứ, ngày mai mới bắt tay vào làm việc nên cũng không mang theo thứ gì.

Nắng về trưa vẫn không gắt lắm, sắc vàng nhạt buông mình trên tán cây cao che kín trên con đường dẫn đến khu vực dinh thự nhà Công Tước. Ngồi đối diện Finnian trên cỗ xe ngựa, Camellia chỉ im lặng không nói gì, giống y như lần trước. Cô nhắm nghiền mắt, điềm tĩnh trôi trong dòng suy nghĩ, đợi khi nào đến nơi tức khắc Finnian sẽ gọi mình. Quả nhiên một lúc sau, cô nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh.

– Tiểu thư Camellia!

Đôi mắt đỏ hé mở, cô định vén rèm che cửa sổ nhìn ra ngoài. Nhưng Finnian lại đưa hai tay đến phía trước cô, trong lòng bàn tay là một chiếc vòng treo một cái chuông bạc nhỏ. Camellia nhìn thấy chiếc vòng tầm thường kia lại ngạc nhiên, ngài Chỉ Huy chậm rãi tiếp lời.

– Tôi được lệnh từ ngài Công Tước bảo đảm sự an toàn của tiểu thư! Chiếc chuông này mong tiểu thư giữ bên người, khi gặp nguy hiểm hãy dùng phép thuật tác động lên nó!

– Và...? Ngài Chỉ Huy sẽ lập tức xuất hiện?

Không rõ là cô tò mò thật, hay là muốn trêu chọc anh. Finnian với khuôn mặt tuấn tú cực kỳ nghiêm túc, ánh nhìn kiên định trong đôi mắt xanh vững chãi như núi, vết sẹo đáng sợ bằng một cách nào đó càng làm cho anh trở nên đáng tin tưởng hơn bất kỳ ai. Anh không hứa hẹn, cũng không đảm bảo sẽ xuất hiện ngay lập tức vì đối với anh đó là điều không thể.

– Tôi sẽ cố gắng có mặt nhanh nhất có thể!

– Ồ!

Camellia đang đoán xem lý do gì Finnian lại đưa cho cô chiếc vòng tay này, dĩ nhiên không phải là vì có tình cảm với cô rồi. Vậy thì tại sao? Đây là một chiếc vòng vô cùng đặc biệt, nó được xem như là tín vật định tình trong route của Finnian. Anh trao cho nữ chính chiếc chuông bạc, trong khi mình giữ chiếc chuông vàng, và giữa hai chiếc chuông có một phép thuật đặc biệt kết nối chúng với nhau. Khi dùng phép thuật rung chuông bạc, chuông vàng cũng sẽ rung lên cảnh báo, đồng thời có thể thông qua chuông vàng định hướng vị trí của chiếc chuông bạc. Tuy rằng trước khi học được phép thuật dịch chuyển tức thời, Finnian cũng nói với nữ chính rằng anh không thể thần thánh đến mức sẽ lập tức xuất hiện, nhưng những lần cô rung chuông anh đều có mặt nhanh chóng, kịp thời cứu lấy cô.

Chẳng mấy chốc Camellia đã hiểu ra nguyên nhân Seraph truyền lệnh để anh bảo vệ, và Finnian thì đưa vòng tay chuông bạc cho cô. Cỗ xe còn chỉ mới đến gần dinh thự nhà Công Tước, những lá cờ nền xanh trắng với hình ảnh con rồng vàng oai vệ dang cánh chiến đấu đã xuất hiện khắp dọc trên con đường, cùng những liều trại quân doanh dường như trong tình trạng đang thu dọn. Và khi đến dinh thự nhà Công Tước, thì bóng dáng giáp vàng khắc ấn rồng đã có mặt ở khắp nơi. Đấy không phải giáp quân phục của đoàn kỵ sĩ Hoa Hồng Trắng vùng Versailles dưới quyền Seraph, mà là giáp quân phục của quân đội hoàng gia Capetian. Chỉ vận chuyển nguyên liệu và công cụ chiết xuất tinh dầu Dreamy thì không cần đến đội quân hùng hậu như vậy, Camellia bắt đầu có cảm giác không hay ho chút nào và cô sẽ phải cắt bỏ phần kem trứng sữa của Seraph trong vòng một tháng tới.

Finnian đưa cô đến phòng làm việc của Seraph, trên đường đi hai người họ đều nhận thấy được ánh nhìn kỳ lạ từ quân lính hoàng gia, tò mò có, chán ghét có. Cô biết nhiều người trong số họ không thích cô bởi tội ác ngày trước, nhưng cũng không biết chừng hoàng gia đã thêm mắm dậm muối gì vào yêu cầu của cô để bọn họ đến đây với sự không cam lòng hiện rõ trên mặt đó. Camellia suy nghĩ cho đến khi vào trong phòng làm việc, trước mặt đã là ngài Công Tước với nụ cười dịu dàng thường thấy. Sau màn cúi người chào hỏi qua loa, cô khoanh tay nhìn như thể muốn anh tự thú tội và thành thật khai báo hoàng gia đã dự tính chuyện gì để đối phó với các điều kiện cô đưa ra.

– Gilbert đang ở đây!

– Tôi đi về!

Camellia quay lưng đi thẳng, làm Seraph phải vội bước nhanh đến chặn đường cô.

– Camel! Camel!

Anh gượng cười, đứng cản giữa cô và cửa lớn ra vào. Trong đầu anh bây giờ chỉ bay lòng vòng ba chữ "Camellia ghét Gilbert", "Camellia ghét Gilbert", "Camellia ghét Gilbert". Tất cả đều là quyết định của hoàng gia, anh cũng có thể hiểu cho bọn họ là việc vận chuyển đi đi về về mỗi đợt nhận tinh dầu sẽ rất mất thời gian và hao tốn công sức, vả lại chắc chắn sẽ không có việc chờ được Camellia điều chế đủ hết tinh dầu có thể cứu chữa cho ba mươi ba người mà vận chuyển một lần về thủ đô.

– Là bởi vì vấn đề vận chuyển, nên họ đã đưa Gilbert cùng ba mươi hai kỵ sĩ kia đến đây!

– Và?

Camellia lại khoanh tay, chẳng trách một đám quân hoàng gia lại tụ tập ngoài kia, thì ra là hộ tống Hoàng Thái Tử cùng ba mươi hai kỵ sĩ của đoàn Sư Tử Bạc đến đây. Seraph vẫn cố giữ nụ cười trên môi, dù sự khó chịu phát ra từ cô đủ khiến anh đổ mồ hôi hột.

– Cô sẽ trồng cây Dreamy cũng như chiết xuất tinh dầu ở dinh thự này!

– Và?

Cô không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng trong ánh mắt lại hiện lên sự dọa dẫm rằng cô sẽ thu hồi tư cách khách hàng thân thiết VIP của anh ở tiệm trà sữa Melliflous.

– Dưới sự giám sát của người từ Hội Pháp Sư!

– Tôi từ chối!

Bọn họ sẽ không thể hiểu được sự khó chịu của cô khi phải ở gần đám nam chính của "Mellifluous of Azure" – những kẻ có khả năng cao phá hủy cuộc sống yên bình mà cô đang hướng đến. Nếu bỏ qua vấn đề Gilbert đến đây, thì chuyện bị giám sát khi làm việc càng khiến cô bực mình. Thiên phú phép thuật kia chỉ mình cô sử dụng, những kẻ quanh quẩn xung quanh chỉ tổ vướng tay vướng chân. Còn chưa kể đến chuyện bọn họ rất có thể ngầm thăm dò sức mạnh của cô, Hội Pháp Sư không ít kẻ thèm muốn thiên phú phép thuật ấy, đem năng lực đó đi nghiên cứu hoặc là lợi dụng khả năng của cô như trong trò chơi.

– Tiểu thư Camellia! Chúng ta lại gặp nhau rồi!

Giọng nói trầm thấp lại đột ngột vang lên, vẫn là người đàn ông bí ẩn trùm áo choàng trắng, che kín mặt. Lần này cô vẫn không hề cảm nhận được sự hiện diện của hắn ta trong căn phòng này, hoàn toàn không biết hắn đã ở đây từ khi nào. Nếu như không nhờ vào giọng nói cô đã từng nghe qua kia, cô cũng không chắc hắn có phải là cùng một người với vị sứ giả hoàng gia Capetian cử đến mời cô về thủ đô. Hắn cứ như vẫn đang chờ ở đó, đợi khi Seraph không thuyết phục được cô rồi mới lộ diện.

– Xin chào ngài sứ giả!

– Xin lỗi vì lần trước vẫn chưa giới thiệu rõ ràng với tiểu thư!

Hắn đưa tay cởi mũ trùm áo choàng, chiếc nhẫn vàng trên tay lúc này thấy được mặt nhẫn là một con rắn tự cắn đuôi mình cuộn thành hình ký hiệu vô cực được chạm trổ tinh xảo, trên thân còn đính hai viên ngọc một đen một trắng liền kề nhau. Camellia nhìn thấy khuôn mặt của hắn ta, cả người liền cứng đờ. Hắn ta chỉ đặt một tay lên ngực nhưng không cúi người, cách thức chào hỏi này thể hiện thân phận cao quý của hắn mà đến hoàng gia còn phải kính trọng.

– Ta là Edgar Valdermar của Hội Pháp Sư, lần này sẽ là người hỗ trợ tiểu thư trong việc điều chế tinh dầu Dreamy và cứu chữa cho Hoàng Thái Tử cũng như những vị kỵ sĩ kia!

"Trong bóng tối người đàn ông bí ẩn xuất hiện được mô tả khuôn mặt như tượng điêu khắc, mái tóc của anh ta màu xám tựa tro tàn, còn đôi mắt lại rực lên sắc vàng sáng tỏ như thứ kim loại quý giá cùng tên. Anh ta đeo chiếc kính gọng tròn một bên mắt phải, dưới đuôi mắt trái có những ấn ký kỳ lạ trông giống như hình các vì sao trên bầu trời đêm. Anh ta là Edgar Valdermar, Đại Pháp Sư trẻ tuổi nhất của Hội Pháp Sư, một trong những nam chính của "Mellifluous of Azure". Không chỉ trong route của bản thân mà còn trong route của những nam chính khác, ngài Đại Pháp Sư là người đầu tiên nhận ra được thiên phú phép thuật của nữ chính Camellia là dùng năng lượng sinh mệnh của cô ấy để trả giá. Edgar có hứng thú với thiên phú của cô nên đã đề nghị giúp đỡ cô luyện tập khống chế sức mạnh của mình, trong quá trình anh dạy dỗ và cô học tập đó, cả hai người đã nảy sinh tình cảm với nhau."

Giờ thì hay rồi, không chỉ Gilbert đến mà Edgar cũng đến, chỉ còn thiếu mỗi cái tên Kai nữa thì đủ cả bộ nam chính của "Mellifluous of Azure" luôn. Xui xẻo cho cô, nếu như người giám sát là Edgar thì anh ta sẽ không đời nào để cô nói không với anh ta, những thứ mà anh ta đã có hứng thú thì nhất định phải nghiên cứu cho bằng được. Trong route của Edgar, thậm chí còn có một tình huống nếu người chơi chọn từ chối cùng anh ta vào khu rừng cấm thu thập quái vật hoa, anh ta liền dùng thiên phú phép thuật của mình giam nữ chính vào quyển sách, rồi mang theo bên người. Kẻ này là một tên thần kinh, thần kinh không kém gì phản diện, mặc dù tính theo tuổi tác thì hắn lớn già đầu nhất cái đám nam chính của trò chơi, nhưng sự chín chắn đàng hoàng còn thua xa Seraph người nhỏ tuổi nhất.

– Tôi có thể chiết xuất tinh dầu ở dinh thự của ngài Công Tước, nhưng cây thì phải trồng ở vườn nhà tôi!

Camellia chỉ đành nhượng bộ, cô không muốn gây chuyện với tên Đại Pháp Sư này. Nhưng cô vẫn cứng rắn giữ ý định của mình, cô sẽ chỉ nhượng bộ một nửa. Dù sao thì đối với những người kia cô đã là nhân vật nữ phản diện, một kẻ đáng ghét, không biết điều, cô còn lo lắng cái gì nữa.

– Và ngài Đại Pháp Sư không được đến làm phiền!

– Vậy là ta có thể làm phiền tiểu thư lúc chiết xuất tinh dầu đúng không?

Ngài Đại Pháp Sư tươi cười, tiến lên một bước đến gần cô hơn. Seraph cùng Finnian lập tức đề phòng, bọn họ sợ rằng chỉ chớp mắt một cái Camellia liền sẽ bị phép thuật của Edgar trói buộc. Ai cũng đều biết vị Đại Pháp Sư này tính tình kỳ quái, ghét nhất là bị người ta nói không với mình.

– Nếu ngài không làm vướng tay tôi!

Cô xua xua tay, giữ khoảng cách với Edgar. Ban đầu đối với vị sứ giả thần bí kia cô vẫn muốn giữ chút phép tắc lịch sự, hiện tại khi biết thân phận thật người này thì thái độ thay đổi hẳn. Trốn không được thì tránh, tránh được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Chuyện quan trọng bây giờ là cứu chữa cho mấy kẻ kia, bọn họ sớm bình phục thì cô sớm lấy lại được sự yên bình của mình. Nghĩ là Seraph có thể đã sắp xếp xong phòng điều chế với bố trí những vật dụng cần thiết, Camellia xoay người đưa tay mời họ dẫn đường.

– Thoả thuận như vậy! Chúng ta đi xem hạt giống và công cụ chiết xuất tinh dầu được rồi chưa?

– Chúng ta nên đi xem tình hình của Hoàng Thái Tử và những kỵ sĩ kia trước!

Seraph vừa nhẹ nhõm hơn khi cô không bỏ về luôn vì Gilbert đang ở đây, định đưa cô đi xem phòng làm việc của cô sắp tới trong dịnh thự này, thì lại nín thở trước đề nghị của ngài Đại Pháp Sư. Hàng chân mày thanh tú châu lại, sự khó chịu giờ đây không chỉ thể hiện qua lời nói mà còn bộc lộ rõ trên gương mặt của Camellia. Mỗi khi cảm xúc hiện lên trên gương mặt của cô gái thường ngày điềm nhiên lạnh nhạt, hình ảnh phản chiếu trong mắt người khác càng xinh đẹp gấp nhiều lần. Edgar bỗng chốc đã đứng ngay sát sau lưng cô, anh cúi người, thì thầm vào tai cô một câu bông đùa.

– Đừng lo! Tình hình hiện tại của Hoàng Thái Tử không làm gì được tiểu thư đâu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net