Chap 20: Gây sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     - Nè, con nhỏ kia - 1 giọng hét đầy sự tức  giận vang lên sau lưng, Quan Khinh Nguyệt đang chăm chú coi mấy món ăn cũng bị giật mình ngẩng dậy, đôi mắt hoảng hốt nhìn xung quanh

   Như Băng thấy cô giả ngây thơ với mình thì trong lòng không khỏi khinh bỉ một cái.

    - Cô... gọi tôi sao? - Khinh Nguyệt rõ đã biết giọng nói ấy là của Như Băng gọi mình nhưng vẫn cố giả vờ là mới lần đầu gặp ả

   Mọi người xung quanh bắt đầu chú ý, những cặp mắt ác ý soi vào cô, họ rì rầm nói xấu cô

  
    Như Băng bước đến gần cô, từng bước chầm chậm, Khinh Nguyệt bỏ dĩa xuống, vòng qua chiếc bàn dài để có thể đối mặt với ả. Như Băng dừng lại trước mặt cô khoảng 1,5m, ả khoanh tay trước ngực, vẻ cao ngạo của cô ta át đi vẻ đẹp của Khinh Nguyệt

   - Hừ, cô thành công rồi ha. Câu dẫn chồng sắp cưới của tôi, còn không biết xấu hổ vác mặt đến đây, cô đúng là loại đĩ lẳng lơ, vô liêm sỉ - Như Băng không kiêng nể buông lời mắng nhiếc

   - Cô nói gì vậy? Tôi không hiểu. Nếu tôi có làm sai chuyện gì, chúng ta có thể ngồi nói chuyện với nhau để giải quyết mà. Cô là thiên kim cao quý, sao lại không kiêng nể lời nói đến như vậy? Ở đây có rất nhiều người đó - Khinh Nguyệt cố ý nhấn mạnh câu cuối để nhắc nhở ả, cô nhếch môi nhìn ả bằng coi mắt khiêu khích

    Như Băng bị chọc giận, không còn kiểm soát hành động của mình, đúng lúc có anh chàng phục vụ rượu đi ngang qua, ả kéo anh ta lại, giật lấy ly rượu hất vào mặt cô.

      Khinh Nguyệt thừa biết ả muốn làm gì, cô nhanh tay lấy cái dĩa lớn phía sau đưa lên che mặt. Chất lỏng sóng sánh màu đỏ văng tung toé, một số văng lên váy cô, còn lại đổ hết ra sàn.

    Như Băng ném ly rượu xuống sàn gây ra một tiếng động lớn, tất cả mọi người trong sảnh đều quay người lại nhìn về phía cô và ả. Âu Thần và hai vợ chồng Như Thị cũng bị tiếng động gây tò mò. Lúc quay lại thấy cảnh đó, Âu Thần cau chặt mày, nhưng hắn biết cô sẽ không để bị chịu thiệt nên cũng muốn đứng xem chuyện gì sẽ xảy ra.

    - Mày... mày dám... - Như Băng chỉ ngón tay vào mặt cô, Khinh Nguyệt từ từ hạ cái dĩa xuống, cô phóng tầm mắt nhìn ra xa, thấy hắn đang chăm chú xem mình thì liền bỏ đi thái độ đáng sợ, trở thành cô gái ngây thơ đang bị doạ sợ

    - Như tiểu thư, cô... bình tĩnh một chút đi

   Ả xấn tới như một con chó dại hoàn toàn không để ý vũng nước dưới sàn.

   Á...Rầm

    Ả trượt chân ngã xuống, chân trái bị trượt đạp vào chân cô thật mạnh, Khinh Nguyệt mất thăng bằng ngã ra phía sau. Tay cô với lấy mặt bàn để làm chỗ vững cho bản thân nhưng vì bị ngã quá mạnh nên chiếc bàn bị xô đổ xuống đất, Khinh Nguyệt không còn chỗ tựa, cặp mông mềm mại đập mạnh xuống sàn, đầu nhỏ hướng về phía cạnh bàn mà lao tới.

   Hự... Đầu cô đập vào cạnh bàn đau điếng, cô và ả đều bất tỉnh.

   Mọi người xung quanh bị một màn này doạ cho sợ, Âu Thần nhanh chóng lao đến đỡ cô dậy, âu phục của anh bị máu của cô vấy đỏ.

    - Mau gọi cấp cứu - Hắn hét lớn, những nhân viên xung quanh lúng túng gọi cho bệnh viện. Như phu nhân thấy màn này liền bị doạ ngata xỉu, Như tổng vừa thấy phu nhân bị ngất, vừa thấy con gái bị bất tỉnh cũng hoảng sợ.

   Trong sảnh là một mảnh hỗn độn, bữa tiệc bị huỷ bỏ, xe cấp cứu ò e ò e tới, Âu Thần bế cô lên băng ca tới bệnh viện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net