Chương 2201- 2220

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2201: Bàn về không biết xấu hổ không thể thua

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Không Sợ Minh cũng được, Nhiếp gia cũng được, lấy cái gì đối kháng cùng Trọng Tài Hội?

Coi như là dòng chính và dòng thứ, gặp phải Trọng Tài Hội, vậy cũng phải đàng hoàng, khách khí...

Lần này, tựa hồ có chút phiền toái.

Bất quá, Trọng Tài Hội gì gì, tới giờ Diệp Oản Oản cũng chưa từng gặp. Rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại, nàng cũng không rõ ràng.

"Tiểu Phong, Trọng Tài Hội là chế độ ngự trị, định ra quy tắc của Độc Lập 12 Châu." Một bên, Ôn Tử Nhiên mở miệng nói: "Độc Lập 12 Châu, đều phải tuân thủ luật pháp và chế độ của Trọng Tài Hội, bao gồm cả việc cấm sử dụng súng đạn, cũng là do Trọng Tài Hội đặt ra. Một khi không tuân theo, Trọng Tài Hội sẽ trực tiếp ra mặt, ai cũng không cứu được người không tuân theo cấm lệnh."

"Điểm này em hiểu rõ." Diệp Oản Oản nói.

Ở trong trí nhớ của Diệp Oản Oản, năm đó, đại ca Nhiếp Vô Danh suýt chút nữa trở thành cố vấn của Trọng Tài Hội. Chỉ bất quá, khi đó bị Nhiếp Vô Danh cự tuyệt.

Diệp Oản Oản thật không ngờ tới, Trọng Tài Hội lại có thể khủng bố như vậy.

"Cũng còn may em đã sớm có chuẩn bị. Bàn về không biết xấu hổ, em còn có thể bại bởi dòng chính sao?" Khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ nhếch lên, nở một nụ cười lạnh.

...

Sáng sớm hôm sau

Nhiếp gia

Ở trong sự lo lắng chờ đợi của Diệp Oản Oản, Nhiếp chủ mẫu và gia chủ, cuối cùng cũng quay trở về.

Vào giờ phút này, bên trong đại sảnh Nhiếp gia, Nhiếp chủ mẫu và gia chủ ngồi ở ghế trên, Diệp Oản Oản bồi ở bên cạnh hai người.

Nhìn bộ dáng của Nhiếp chủ mẫu và gia chủ, dường như dòng chính cũng không làm gì hai người bọn họ, hẳn chẳng qua chỉ là giam giữ thông thường mà thôi, ngay cả một vết thương ngoài da cũng không thấy.

"Vô Ưu, lần này nhờ có con rồi." Nhiếp chủ mẫu kéo lấy cánh tay nhỏ nhắn của Diệp Oản Oản, mở miệng nói.

"Cha mẹ, hai người không có việc gì là tốt rồi." Diệp Oản Oản ý cười đầy mặt.

Chỉ cần cha mẹ không có việc gì, tâm trạng nàng liền có thể buông lỏng được phần nào. Hiện nay, Diệp Oản Oản cũng không cách nào chịu đựng nổi cảnh mất đi người thân thêm một lần nào nữa.

"Vô Ưu, đại ca con đâu?" Nhiếp gia chủ quan sát chung quanh, cũng không thể thấy được bóng dáng của Nhiếp Vô Danh.

"Cha... Đại ca anh ấy... trước đây có nhận một nhiệm vụ, đi nơi khác. Hẳn là phải cần thời gian rất lâu mới có thể trở lại." Diệp Oản Oản nói. Sớm từ lúc trước, Diệp Oản Oản đã phân phó, bất luận kẻ nào cũng không được tiết lộ đối với Nhiếp chủ mẫu và gia chủ chuyện Nhiếp Vô Danh. Một khi không tuân theo, đuổi ra khỏi Nhiếp gia.

"Mau nhanh nói với đại ca con, bảo nó sớm quay trở lại một chút. Chuyện giữa dòng chính và dòng thứ, Nhiếp gia chúng ta cũng không cách nào đứng ngoài cuộc được." Nhiếp gia chủ cau mày nói.

"Cha, con có từng nói qua với anh trai. Nhưng... bây giờ anh ấy lại không có mặt ở Độc Lập Châu, mà ở quốc gia khác. Hiện tại, bởi vì sắp phát sinh chiến sự, Độc Lập Châu đều bị phong tỏa, anh ấy muốn trở về cũng không về được..." Diệp Oản Oản nói.

"Tiểu tử thúi này!"

Nhiếp gia chủ hừ lạnh một tiếng: "Đại ca con nếu như được bằng một nửa con, ta và mẹ con có chết cũng đều có thể nhắm mắt!"

"Cha... Mẹ, thật ra thì, ca ca anh ấy... thật sự rất tốt. Hai người không nên trách anh ấy nữa, trước nhiệm vụ anh ấy nhận, con cũng đồng ý. Cũng không ai biết sẽ đúng lúc như vậy... Đại ca mới vừa đi, liền phát sinh loại chuyện này." Diệp Oản Oản sau một hồi yên lặng, mới mở miệng nói.

"Liền như vậy!" Nhiếp gia chủ mẫu lắc đầu một cái: "Chúng ta cũng đã quen rồi. Chẳng qua là, chiến tranh lần này giữa dòng chính và dòng thứ, tuyệt đối không thể thiếu cảnh giác. Ta là nghiêng về dòng thứ."

Cha mẹ nghiêng về dòng thứ, chuyện này hoàn toàn ở trong dự liệu của Diệp Oản Oản.

Trước đó vừa bị dòng chính bắt lại nhốt, mới vừa được thả ra, nếu như quay đầu liền ủng hộ dòng chính, đó mới gọi là gặp quỷ.

"Nhiếp Linh Lung, cái con bạch nhãn lang kia..." Hàn quang trong mắt Nhiếp gia chủ lóe lên: "Lập tức phát ra lệnh truy nã của Nhiếp gia, không tiếc bất cứ giá nào, bắt con nhãi ranh đó lại cho ta!"

Bây giờ, Nhiếp chủ mẫu và gia chủ, cũng không biết tin tức Nhiếp Linh Lung đã chết.

Thế cục bây giờ hỗn loạn như vậy, nếu như tại giờ phút quan trọng này nói ra chân tướng cho bọn họ, vạn nhất cha mẹ bị kích thích làm ra chuyện gì đó, hậu quả khó mà lường được...


Chương 2202: Cùng Tử Vong Hoa Hồng khai chiến

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Sau khi đoàn tụ với Nhiếp gia chủ và chủ mẫu một phen, Diệp Oản Oản ngay lập tức quay trở về Không Sợ Minh.

Dựa theo điều ước chiến sự đã ký, Không Sợ Minh nhất định phải ở trong vòng ba ngày tuyên bố đạt thành hợp tác chiến lược cùng dòng chính.

Nhưng mà, mãi cho đến ngày thứ ba, Không Sợ Minh lại chậm chạp không có bất cứ động tĩnh gì.

Không Sợ Minh, phòng hội nghị.

Giờ phút này, tất cả cao tầng trong Không Sợ Minh đều đã đi tới, mà trừ Không Sợ Minh ra, còn có Tử Vong Hoa Hồng trước đó được Diệp Oản Oản sáng lập ra.

Đám người Tiểu Loli và Hải Địch, v.v... nhìn lấy Diệp Oản Oản.

Đoạn thời gian vừa rồi đã là bao lâu, bọn họ còn tưởng rằng lão bản nhà mình đã quên mất bọn họ rồi chứ.

Bây giờ, sự phát triển của Tử Vong Hoa Hồng còn tính là thuận lợi. Giai đoạn sơ khai thì có tiền vốn của Không Sợ Minh ủng hộ, hóa giải đi phần lớn áp lực.

Đoạn thời gian gần nhất, quan hệ giữa Tử Vong Hoa Hồng và một số thế lực lớn nhỏ xung quanh đều coi như không tệ, giúp mọi người làm "điều tốt", hợp tác thương nghiệp cũng rất nhiều. Tử Vong Hoa Hồng hiện tại, đã sớm không phải là Tử Vong Hoa Hồng ban đầu.

Trước mắt, ở bên trong phòng hội nghị Không Sợ Minh, cao tầng Tử Vong Hoa Hồng, trừ mấy khuôn mặt cũ kia ra, phần lớn đều là khuôn mặt mới, thực lực đều là không tầm thường.

Mấy vị trưởng lão của Tử Vong Hoa Hồng, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Oản Oản, vị trước mắt này chính là thủ lĩnh Tử Vong Hoa Hồng bọn hắn... Vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Lưu Ảnh."

Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản quay về phía Lưu Ảnh ở bên cạnh gọi một tiếng.

Nghe tiếng, Lưu Ảnh hướng về Diệp Oản Oản gật đầu một cái.

"Bắt đầu từ giờ phút này, Không Sợ Minh tuyên bố, cùng Tử Vong Hoa Hồng khai chiến, chính là loại chiến đấu không chết không thôi." Diệp Oản Oản mặt đầy nghiêm túc.

"Hể, a?"

Theo Diệp Oản Oản dứt tiếng, vô luận là cao tầng Không Sợ Minh cũng được, hoặc là cao tầng Tử Vong Hoa Hồng cũng được, khuôn mặt cả đám đều đầy mộng bức. Chuyện này... chuyện này con mịa nó là giở quẻ gì vậy hả?

Không Sợ Minh tuyên chiến cùng Tử Vong Hoa Hồng, mà lại còn là chiến đấu kiểu không chết không thôi cái loại này? Minh chủ bọn họ rốt cuộc đang chơi cái trò gì?

Không Sợ Minh và Tử Vong Hoa Hồng, không phải đều là của nàng sao? Hiện tại tuyên chiến... có phải là tương đương với tự mình đánh mình hay không?"Phong tỷ... Có ý gì?" Bắc Đẩu không cách nào hiểu được, nhìn lấy Diệp Oản Oản.

"Ý trên mặt chữ." Diệp Oản Oản đáp.

Không đợi Bắc Đẩu tiếp tục mở miệng nói chuyện, Lưu Ảnh bỗng nhiên đứng dậy, "Bắt đầu từ hôm nay, Tử Vong Hoa Hồng tuyên chiến cùng Không Sợ Minh."

...

Chỉ trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, tin tức Không Sợ Minh và Tử Vong Hoa Hồng khai chiến, nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Độc Lập Châu.

Các thế lực lớn của Độc Lập Châu, cũng bắt đầu chú ý "cuộc chiến vô hình" này của Không Sợ Minh và Tử Vong Hoa Hồng.

"Tử Vong Hoa Hồng... Tử Vong Hoa Hồng nào cơ? Là... thế lực Tử Vong Hoa Hồng cấp thế giới kia?"

"Làm sao có thể như vậy chứ! Nếu quả thật là Tử Vong Hoa Hồng đó, tin tức đều đã sớm bay đầy trời rồi. Lại nói, Không Sợ Minh dựa vào cái gì đi tuyên chiến cùng Tử Vong Hoa Hồng năm đó, chán sống?"

"Cái này còn cần phải hỏi sao... Nhất định là một cái thế lực nào đó vừa mới nổi dậy, thủ lĩnh có thể là người hâm mộ Tử Vong Hoa Hồng năm đó, cho nên mới lấy tên cho thế lực của mình là Tử Vong Hoa Hồng."

"Kỳ quái, Tử Vong Hoa Hồng một cái thế lực nhỏ mới vừa nổi dậy, làm sao lại bỗng nhiên gây hấn cùng Không Sợ Minh rồi? Thế lực của bản thân Không Sợ Minh cũng đã mạnh mẽ đến đáng sợ. Lại cộng thêm trước đó vài ngày họ vừa tuyên bố, trở thành thế lực hạch tâm lớn thứ tư của Tội Ngục..."

Những thế lực lớn nhỏ Độc Lập Châu kia, căn bản là không có cách nào lý giải hành vi mang tính tự sát của Tử Vong Hoa Hồng, tạm thời đều hóng xem náo nhiệt.

Thậm chí có một số thế lực cho rằng, chẳng qua chỉ là Tử Vong Hoa Hồng nhất thời xung động, đánh là không có khả năng đánh. Không được bao lâu, chỉ sợ sẽ phải quỳ ở trước mặt của Bạch Phong dập đầu nhận sai.


Chương 2203: Yêu cầu trả tiền xuất lực

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Vào buổi trưa ngày thứ tư, lão già dòng chính kia lại lần nữa đến chơi Không Sợ Minh.

Bên trong phòng hội nghị, Diệp Oản Oản tiếp đãi lão già dòng chính.

"A... Bạch minh chủ, tôi có nhớ, trước đó chúng ta có ký hiệp ước chiến sự đi?" Lão già dòng chính nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản hỏi.

Nghe lão ta nói vậy, khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ nhếch lên, gật đầu một cái, mở miệng nói: "Dĩ nhiên là không thể quên rồi, dòng chính tuân thủ cam kết, đương nhiên tôi sẽ không nuốt lời."

"Ừm, vậy thì cái kia liền có chút kỳ quái. Trong hiệp ước chiến sự giấy trắng mực đen viết rõ rõ ràng ràng, một khi ký hiệp ước chiến sự, Không Sợ Minh cần phải ở trong vòng ba ngày tuyên bố đạt thành hợp tác chiến lược cùng dòng chính. Giờ đây đều đã qua bốn ngày, nhưng Không Sợ Minh lại không có một chút động tĩnh nào. Bạch minh chủ, cô nói cái này có phải có chút không thật thích hợp hay không?" Lão già dòng chính nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, chất vấn.

"Ông nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ông không biết, mấy ngày nay, Không Sợ Minh chúng ta sắp khai chiến cùng một thế lực khác hay sao?" Diệp Oản Oản nhìn về phía lão già dòng chính, khẽ mỉm cười nói.

"Ồ... Bạch minh chủ nói là người hâm mộ Tử Vong Hoa Hồng đó sao? Thế lực kia cũng gọi Tử Vong Hoa Hồng..." Lão già dòng chính như có điều suy nghĩ.

"Đúng vậy." Diệp Oản Oản vội vàng gật đầu một cái.

"Bạch minh chủ, theo tôi hiểu, Tử Vong Hoa Hồng đó, chẳng qua chỉ mới vừa thành lập không bao lâu. Vô luận là tài lực cũng được, nhân lực cũng được, căn bản không cách nào đánh đồng với Không Sợ Minh đi? Lại nói, Không Sợ Minh và Tử Vong Hoa Hồng khai chiến, chuyện này và tuyên bố đạt thành hợp tác chiến lược cùng dòng chính có quan hệ gì?" Lão già dòng chính nói.

"Ông già, lời này ông nói không đúng. Đầu tiên, ông đánh giá Tử Vong Hoa Hồng đó quá thấp. Mặc dù nó mới vừa thành lập không lâu, nhưng mà tiền muôn bạc biển. Trong vòng thời gian ngắn, có quá nhiều kẻ mạnh gia nhập, quy mô đã hoàn toàn không kém gì Không Sợ Minh chúng ta. Hơn nữa... Ông già, chính ông cũng nói, Không Sợ Minh chúng ta và dòng chính ký tên vào hợp tác chiến lược, nhưng bản ghi nhớ hợp tác này, giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng, là song phương... Nếu như dòng chính phát sinh chiến sự, Không Sợ Minh chúng ta vô tư ủng hộ, nghĩa bất dung từ, có tiền bỏ tiền, có người ra người... Đồng dạng, nếu như Không Sợ Minh chúng ta phát sinh chiến sự, dòng chính cũng phải ủng hộ vô điều kiện..." Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười nói.

Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, lão già dòng chính như có điều suy nghĩ, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Vậy... Bạch minh chủ là có ý gì?"

"Ý tứ nói chung cũng không có gì... Cũng được, Không Sợ Minh chúng ta lập tức tuyên bố đạt thành hiệp nghị hợp tác chiến lược cùng dòng chính."Trong lúc nói chuyện, Diệp Oản Oản gọi Đại trưởng lão tiến vào phòng hội nghị.

"Minh chủ."

Đại trưởng lão đứng ở một bên, nhìn về phía Diệp Oản Oản.

"Đại trưởng lão, lập tức đi tuyên bố, bắt đầu từ hôm nay, Không Sợ Minh ủng hộ dòng chính vô điều kiện..." Diệp Oản Oản nói.

"Được rồi minh chủ, thuộc hạ hiểu rồi." Đại trưởng lão gật đầu một cái, chợt, nhìn về phía trưởng lão dòng chính ở một bên: "Vậy... nếu đã như vậy, xin bỏ tiền, ra người, xuất lực, chiến sự của chúng ta và Tử Vong Hoa Hồng, sắp bắt đầu."

Chân mày lão già dòng chính hơi hơi nhíu lại, Không Sợ Minh Chủ này, là đang giở thủ đoạn với hắn?

Hiện nay, dòng chính đang khẩn trương chuẩn bị chiến sự với dòng thứ, nào có dư ra tài lực và nhân lực đi giúp Không Sợ Minh "ác đấu" cùng thế lực khác?

Vả lại nói rồi, ban đầu dòng chính để cho Không Sợ Minh ký hợp tác chiến lược, mục đích là để cho Không Sợ Minh ủng hộ dòng chính bọn họ. Làm sao khi đến Không Sợ Minh nơi này, ngược lại phải bắt dòng chính bỏ tiền xuất lực đi giúp bọn hắn đánh giặc? Nói đùa sao?


Chương 2204: Cũng chính là lo nghĩ cho các ngươi

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Đại trưởng lão."

Giờ phút này, Diệp Oản Oản liếc Đại trưởng lão một cái: "Ông nói gì vậy, dòng chính cần chúng ta phải nhắc nhở sao?"

Trong lúc nói chuyện, Diệp Oản Oản đem hiệp ước ra vỗ cái bộp trên bàn họp, nói: "Trong hiệp ước chiến lược này, giấy trắng mực đen viết rõ rõ ràng ràng. Chẳng lẽ Không Sợ Minh chúng ta và Tử Vong Hoa Hồng đã xảy ra xung đột rồi, dòng chính sẽ chẳng quan tâm sao? Đây chính là hợp đồng điều ước do Trọng Tài Hội trực tiếp quản lý. Đại trưởng lão, ông cũng quá thất lễ!"

Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Đại trưởng lão gật đầu liên tục, nhìn về phía lão già dòng chính, mặt đầy áy náy: "Vâng... Minh chủ nói đúng, là thuộc hạ có chút xem xét không chu toàn. Hợp đồng này của chúng ta, đây chính là do Trọng Tài Hội quản lý... Dòng chính chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn! Nếu không, đây không phải là không tuân theo ý chí của Trọng Tài Hội sao? Đều do thuộc hạ, còn chưa cân nhắc chu toàn đã bắt đầu lắm mồm."

Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười, nói: "Đó là tự nhiên... Ông nói xem, vận khí Không Sợ Minh chúng ta thật là không tệ, nếu không phải đã ký bản hiệp ước chiến sự này, cùng đánh một trận với Tử Vong Hoa Hồng, nhất định phải tốn thêm không ít tiền, thêm ra không ít người. Hiện tại tốt rồi, có dòng chính giúp đỡ, vậy thì chúng ta có thể không so đo tiêu tốn hay nhân lực, trực tiếp nghiền ép Tử Vong Hoa Hồng!"

"Đúng, minh chủ nói có đạo lý! Chúng ta cùng với một thế lực như vậy đánh một trận, đánh cũng đều là tiền, lần này có dòng chính bỏ tiền xuất lực..." Đại trưởng lão mặt đầy nghiêm túc.

Lúc này, Diệp Oản Oản xua xua tay: "Đại trưởng lão... Vậy còn dài dòng làm cái gì, nhanh chóng đi tuyên bố đi! Chờ tuyên bố xong rồi, chúng ta có thể tấn công Tử Vong Hoa Hồng rồi."

"Vâng, thuộc hạ cáo lui trước... Đợi tuyên bố xong rồi, các điều lệ hiệp ước, sẽ chính thức có hiệu lực." 

Đại trưởng lão nói xong, xoay người dường như định rời khỏi.

Mắt thấy Đại trưởng lão muốn đi, lão già dòng chính bỗng nhiên đứng dậy: "Chậm đã."

Nghe tiếng, Đại trưởng lão dừng thân hình, xoay người lại, hơi có chút không hiểu nhìn về phía lão già dòng chính.

"Lão già, sao vậy, cós vấn đề gì không?" Diệp Oản Oản hiếu kỳ hỏi.

"Ha ha..." Lão già dòng chính nhẹ giọng cười một tiếng, hướng về Diệp Oản Oản nói: "Chuyện tuyên bố, chúng ta trước không nóng vội."Nghe lão già dòng chính nói vậy, Diệp Oản Oản lập tức lắc đầu: "Vậy làm sao có thể không nóng vội chứ, lão già ông không nóng vội, nhưng tôi đây cũng gấp nha! Phải tuyên bố, chúng ta vẫn còn chờ đánh giặc đây!"

"Không gấp... không gấp..." Lão già dòng chính nhẹ giọng nói.

"Gấp, gấp!" Diệp Oản Oản nhìn về phía Đại trưởng lão: "Còn ngớ ra làm cái gì chứ, nhanh lên đi tuyên bố một chút đi."

"Được rồi minh chủ."

Lão già dòng chính: "Bạch minh chủ, là như vầy... nếu mấy ngày nay Không Sợ Minh có chuyện, vậy trước tiên đem sự tình xử lý xong. Đợi sau khi xử lý tốt, tuyên bố cũng không muộn..."

Lúc này, chân mày Diệp Oản Oản nhíu lại thật sâu, hơi có chút không vui nhìn về phía lão già dòng chính: "Tôi nói này... Dòng chính các người không phải là không muốn chi tiền ra người đấy chứ? Trên hiệp nghị chiến lực của chúng ta có viết rõ rõ ràng ràng, là hợp tác lẫn nhau. Chúng ta ủng hộ dòng chính, dòng chính ủng hộ Không Sợ Minh. Làm sao Không Sợ Minh chúng ta sắp đánh trận rồi, dòng chính các người bắt đầu giả bộ túng quẫn, dầu gì cũng là dòng chính, không đến mức vậy chứ?"

Lão già dòng chính nói: "Bạch minh chủ chắc là hiểu lầm ý tứ của tôi, cũng hiểu lầm dòng chính. Hiệp ước chiến sự này là Trọng Tài Hội quản lý, làm sao chúng tôi dám không thực hiện nghĩa vụ... Nếu như Bạch minh chủ thật để cho dòng chính chúng tôi nhúng tay giúp cũng được... Chỉ bất quá, ngược lại là chúng ta vì lo nghĩ cho danh tiếng của Bạch minh chủ và Không Sợ Minh các người."

"Lo nghĩ cho chúng ta?" Diệp Oản Oản nâng cằm lên: "Vậy thì mời ông nói một chút đi."


Chương 2205: Đánh kiểu này là cái đồ chơi gì?

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Vào giờ phút này, lão già dòng chính nhìn Diệp Oản Oản, gật đầu một cái, nhẹ giọng cười nói: "Bạch minh chủ, Không Sợ Minh này tại Độc Lập Châu, nói thế nào cũng coi là thế lực hàng đầu, cái này không sai đi?"

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản mở miệng đáp: "Đó là tất nhiên, lão già, ông đi hỏi thăm một chút về danh hiệu Không Sợ Minh và Bạch Phong tôi đây, đám trẻ con nghe xong cũng phải rơi nước mắt."

"Vậy thì đúng rồi, Không Sợ Minh và Bạch minh chủ tại Độc Lập Châu danh tiếng hiển hách, vậy có thể nói tại Độc Lập Châu là tồn tại không người không biết, không người không hiểu. Mà Tử Vong Hoa Hồng đó lại là cái thứ gì? Một thế lực sơn trại, hơn nữa mới vừa sáng lập mới không bao lâu. Không Sợ Minh và Tử Vong Hoa Hồng khai chiến, tất cả mọi người đều hiểu, đó chính là Tử Vong Hoa Hồng tự tìm đường chết, lấy trứng chọi đá. Nếu như, ở thời điểm này, dòng chính tùy tiện nhúng tay, bỏ tiền xuất lực... coi như là thắng lợi có tính nghiền ép, lại có thể thế nào? Đến lúc đó, mọi người, mọi thế lực Độc Lập Châu đều sẽ nói xấu, nói Không Sợ Minh khi dễ một cái thế lực sơn trại mới vừa thành lập cũng liền thôi đi, lại còn để cho dòng chính cũng nhúng tay... Chuyện này truyền đi, sợ là khó nghe đấy!"

Nghe lão già dòng chính nói, Diệp Oản Oản bĩu môi: "Vậy thì đã sao... Tôi lại không quan tâm."

Lão già dòng chính: "..."

"Minh chủ, thật ra thì, thuộc hạ cho là, điều dòng chính nói rất có lý. Đến lúc đó dòng chính nhúng tay, chúng ta thắng cũng mất mặt." Đại trưởng lão cười nói.

"Ồ... Là rất mất mặt sao?" Diệp Oản Oản nói.

"Minh chủ, vốn dĩ là chúng ta đang ỷ lớn hiếp nhỏ, sau đó lại để cho dòng chính ra tay..." Thần sắc Đại trưởng lão có chút "lúng túng".

"Đúng đúng đúng!" Lão già dòng chính khẽ mỉm cười: "Đại trưởng lão nói, chính là ý tứ tôi muốn biểu đạt, không đáng giá làm."

Diệp Oản Oản nhéo cằm, sau hồi lâu trầm tư, lúc này mới gật đầu một cái: "Được rồi... Giống như các người vừa nói vậy, đích xác là có chút không đáng giá làm, là rất mất mặt... Mặc dù tôi không quan tâm có mất mặt hay không, nhưng dù tôi không biết xấu hổ, dòng chính cũng phải giữ thể diện của mình. Vậy trước tiên chậm rãi đi, Tử Vong Hoa Hồng, tự chúng ta tiêu diệt."

"Ha ha... Coi như là chỉ mình Không Sợ Minh ra tay, trong vòng 3 ngày, Tử Vong Hoa Hồng cũng nhất định sẽ bị hủy diệt mất." Lão già dòng chính nói.

"Nhiều nhất 2 ngày, tôi liền diệt bọn chúng." Diệp Oản Oản cười nói.

"Được, vậy thì chúc Bạch minh chủ mã đáo thành công, trước hết tôi đây không làm phiền nữa."

Lão già dòng chính nói xong, lúc này mới đứng dậy, rời khỏi Không Sợ Minh.
Ngoài Không Sợ Minh, một người đàn ông trung niên bên cạnh lão già dòng chính cau mày nói: "Cái con ả Bạch Phong đó, rõ ràng cho thấy có vấn đề, cô ta cố ý trì hoãn."

Nghe tiếng, lão già dòng chính cười lạnh một tiếng, lãnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net