Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2

Những gì xảy ra trong phòng họp ban nãy chỉ có tôi, ngài Hwang, những người trong hội đồng quản trị và luật sư. Vậy mà không hiểu vì sao trong giờ ăn trưa, tất cả thảy mọi người trong công ty đều biết về điều đó.

"Cậu đã nghe chuyện lúc nãy chưa???"

"Cô ấy sẽ kết hôn với con gái của ngài ấy đó!!"

"Lãng mạn ghê!!!"

"OMGOMGOMG"

"Tốt thôi nhưng lỡ con gái ngài ấy là một đứa xấu tệ và nặng tới 2 tấn, hoặc là kiểu kiểu vậy thì sao?"

"Suỵt! Cô ấy đang đến, cứ coi như chưa có gì xảy ra hết nhé"

Bác Lim đang đi bên cạnh tôi. Ở mọi nơi mà tôi đến, tôi đều có thể nghe được những tiếng ồn huyên náo của tin đồn nóng hổi được lan truyền khắp công ty. Những nhân viên của tôi - khi tôi đi ngang qua họ thì bắt đầu giả vờ làm việc tử tế. Nhưng ngay sau đó, khi họ cảm thấy khoảng cách giữa tôi và họ đã an toàn rồi, lại bắt đầu vang lên những tiếng xì xồ ầm ĩ. Hầu như toàn là như thế từ khi tôi lần đầu tiếp quản công ty của cha mình.

 Chúng tôi quay trở lại phòng họp nơi ngài Hwang đang chờ đợi câu trả lời của tôi. Chỉ có 4 chúng tôi bao gồm cả vị luật sư của họ. Phần còn lại đã được miễn. Không còn là mục đích kinh doanh nữa, mà điều này cực kì mang tính cá nhân. Sau hàng giờ đồng hồ thảo luận với bác Lim, tôi đã buộc mình phải kí hợp đồng. Vì lợi ích lớn hơn, tôi lý luận vậy ... và nếu việc này không đạt hiệu quả, tôi sẽ ly dị. Tôi thở dài. Mẹ tôi sẽ giết tôi nếu tôi dám li dỵ.

 Tôi ngồi xuống một lần nữa. Ngài Hwang đang nhìn tôi, và chờ đợi. Tôi lại thở dài.

"Còn Stephanie? Cô ấy nói sao về những chuyện này? Và cô ấy đâu rồi?"

"Stephanie đã nói với ta là sẽ cho hợp đồng này một cơ hội. Cũng như ta, con bé muốn bảo vệ kế sinh nhai cho tất cả nhân viên ở đây. Con bé, ta tin rằng nó đang trên đường đến công ty của cháu. " Ngài Hwang trả lời.

"!" Tôi sửng sốt nhưng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh. "Cháu có thể trả nợ niềm vui này bằng cách nào đây chứ?"

"Ta nghĩ con bé sẽ muốn hỏi cháu vài câu trước khi nó đồng ý ký vào hợp đồng."

Có một tiếng gõ cửa. Janet ngó đầu vào và nói : "Tôi rất xin lỗi vì đã làm gián đoạn hai người nhưng có ai đó muốn gặp cô đấy, cô Kim. Tôi đã cố gắng từ chối và nói rằng cô đang bận nhưng cô ấy có vẻ rất kiên trì."

Ngài Hwang nở một nụ cười nồng nhiệt, "Đúng là con gái ta rồi!"

****

Khi gần tới văn phòng của mình, tôi thấy một đám đông đang tụ tập trong hỗn độn - mà chủ yếu là nam giới, nhưng tôi vẫn có thể thấy một ít phụ nữ trong này. Họ dường như đang cố gắng để nhìn trộm qua cửa sổ phòng tôi để xem một ai đó, ai mà biết, đang ở bên trong.

"Waaah thật hấp dẫn!"

"Cô chủ của chúng ta thật may mắn!"

"Anh có thấy cặp chân của cô ấy chứ?"

Tôi hắng giọng, "Đi làm việc chăm chỉ đi xem nào." Cứ như có một con sư tử ba đầu đột nhiên xuất hiện trước họ vậy. Tất cả mọi người đều tản ra với tốc độ ánh sáng, một số còn vội quá mà ngã đè lên người khác. Tôi hoài nghi nhìn mọi người đang làm động tác "drop and roll".

"Xin lỗi sếp!"

"Xin lỗi cô Kim!"

Tôi lắc đầu mình trước khi bước vào phòng. Bên trong, có một cô gái trẻ đang quay lưng về phía tôi. Đăm chiêu nhìn ra cửa sổ, nơi ánh mặt trời rực rỡ với những tia nắng vàng rụm. Cùng với những vệt nắng, có thể nói Stephanie Hwang là người con gái đẹp nhất tôi từng thấy trên đời. Tôi phải mất một lúc để bình tĩnh lại.

"Stephanie, phải không? Tôi là Taeyeon." Tôi định giơ tay để bắt nhưng cô ta dường như không thèm dịch chuyển một tí nào, đành hạ xuống.

"Tiffany. Xin hãy gọi tôi là Tiffany." Cuối cùng cô ấy cũng nói. Cặp mắt sắc lạnh. Tôi cảm thấy cô ta đang rà soát mình từ đầu đến tận chân. Tôi di chuyển tới bàn của mình và ngồi xuống. Tôi ra hiệu cho cô ấy ngồi đối diện mình.

"Mmm, tôi có thể làm gì cho em đây?", tôi vẫn đang còn vướng tới kinh doanh.

"Cả hai chúng ta đều đang ở trong tình huống không thể ngờ tới. Em muốn biết suy nghĩ của Taeyeon về điều này. Chúng ta sẽ kết hôn với nhau, cho nên em có rất nhiều câu hỏi."

Tôi hít một hơi thật sâu, "Bắt đầu đi."

"Taeyeon bao nhiêu tuổi? Chẳng phải 18 sao..."

"Tôi 25!" Tôi thấp giọng xuống, "Tôi 25 tuổi."

"Em cũng 25 tuổi. Đã ngó tới ai chưa?"

"Tôi không có thời gian. Còn em?"

"Vừa chia tay cách đây 4 tháng. Không hợp nhau, các mối quan hệ trong quá khứ thì sao?"

Tôi cựa quậy trên ghế. Tôi có thể hiểu được tại sao cô ấy lại muốn biết thêm về tôi - bạn thấy đấy, chúng tôi sắp kết hôn rồi. Tuy nhiên, tôi không thích người ta đụng đến cuộc sống riêng tư của mình. "Tôi có 2 mối quan hệ lâu dài rồi, cả hai đều là với phụ nữ. Còn em?"

"Ba. Đầu tiên là với một chàng trai ở trường trung học. Hai cái kia là với phụ nữ. Tại sao mối quan hệ của Taeyeon không kéo dài được?"

"Cuộc sống công việc của tôi can thiệp rất nhiều thứ." Tôi ngần ngại. Cô ấy lại đang hỏi những câu hỏi về đời sống riêng tư khiến tôi cảm thấy không thoải mái cho lắm "Nhìn xem Tiffany, tôi cần phải nói cho em cái này."

Cô ấy lập tức nhìn vào mắt tôi đầy lo âu. Tôi cảm thấy như cô ấy đang chờ đợi tôi làm điều gì đó kinh khủng lắm ấy. Cứ làm như tôi sẽ nói rằng tôi không thể kết hôn được bởi vì mục đích thực sự của tôi là ngắm nhìn gia đình họ sụp đổ, thân danh bại hoại và sau đó sẽ cười lớn trong thỏa mãn không bằng.

"Tôi rất tệ trong khoản yêu ai đó. Tôi không thể trở nên sến súa lãng mạn được. Tôi không lớn lên theo cách đó. Gia đình của tôi không hề tốt trong việc này "Tôi thú nhận.

"Loại việc gì cơ? "cô ấy hỏi.

"Là việc trở nên lãng mạn đó." Tiffany cần biết điều này. Như vậy sẽ tránh được rất nhiều hiểu lầm không đáng có về sau.

Khóe miệng cô ấy khẽ cong lên và nở một nụ cười. "Đừng lo lắng về điều đó, Taeyeon à. Hãy gạt việc kinh doanh sang một bên, tất cả em cần là Taeyeon hãy chân thành khiến mối quan hệ này có hiệu qủa. Không chỉ là giữa những công ty với nhau mà còn là mối quan hệ giữa chúng ta. Được chứ? "Tiffany nắm tay cô ấy thành một nắm đấm, chỉ trừ ngón út ra, nhìn tôi với vẻ chờ đợi.

"Phòng của phụ nữ ở dưới sảnh và phía bên trái đấy." Tôi trả lời.

Tôi cảm thấy bối rối vì sao cô ấy vẫn một mực cứng như đá như vậy - tay không hề nhúc nhích.

"Tae không biết điều này có nghĩa gì sao?" Cô ấy hoài nghi hỏi.

"Tất nhiên là có." Mặc dù bây giờ tôi không cảm thấy chắc lắm "Điều này có nghĩa là em phải đến phòng vệ sinh nữ. Hoặc là em là một người đàn ông với một cái gì đó nhỏ xíu, rất là xúc phạm. " tôi hoàn thành câu nói và nở nụ cười tự mãn. Thấy chưa, tôi đã hiểu rồi nhé!

Tiffany đột nhiên cười lớn. "Không phải, đồ ngốc. "Cô ấy nắm lấy tay ​​tôi , trở nên rạng rỡ trông thấy."Điều này có nghĩa chúng ta đang thực hiện một lời hứa không thể phá vỡ. Vậy nên, thỏa thuận chứ? "Cô ấy hỏi lại lần nữa.

! Aish, hơi trẻ con một chút, nhưng lại rất ngọt ngào.

Tôi nở một nụ cười chân thành nhất với cô ấy, "Thỏa thuận".

.TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net