Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3

Đã được khoảng 1 tuần kể từ ngày tôi và Tiffany ký vào thỏa thuận. Thực ra chúng tôi không hề có một chút thời gian rảnh rỗi nào để nói chuyện với nhau sau buổi hôm đó. Cô ấy đã đi như tên bắn tới Nhật Bản để quản lý chi nhánh của Hwang Industries ở bển. Sự xuất hiện của cô ấy sẽ làm quá trình sát nhập công ty họ vào công ty của nhà Kim diễn ra trôi chảy. Trong khi đó, tôi hiện đang có mặt ở Seoul, để cập nhập tình hình trong và ngoài nước từ chi nhánh chính của công ty.

Tôi ở bàn để thực hiện việc chọn lọc một số giấy tờ. Cùng với một chiếc sandwich bị cắn nham nhở trên mặt bàn. Tôi chỉ mới vừa hoàn thành 3 cuộc gặp gỡ với những vị đạo diễn và giám đốc điều hành công ty khác nhau liên quan đến kế hoạch tái cơ cấu công ty của chúng tôi. Tôi còn định gặp một người khác, ngài Koh, nhưng ông ấy đã đến muộn.  Tôi hơi cau mày một chút - thật không thể chấp nhận được. Tôi với tay lấy điện thoại di động để gọi cho Janet về trường hợp này, thì lúc đó tiếng gõ cửa nhà tôi mỗi lúc một dồn dập. Đó nên là ông Koh. Cánh cửa mở ra và ông Lim bước vào.

"Dạo này cháu ổn chứ, Taeyeon?" Ông ấy thường chỉ gọi tôi là cô Kim trước mặt các nhân viên và khách hàng. Để cho công bằng, bất kì ai đã từng thấy tôi với cặp đít chai quá khổ và nhảy theo điệu nhạc của Gummi Bears thì đều có thể gọi tôi Taeyeon. Mà tôi thích phát âm nó là Dummi Pears hơn.

"Cháu ổn. Cháu sắp có một cuộc họp với bộ phận tài chính và điều hành một số việc. "Tôi đặt tài liệu xuống và nhìn ông một cách dò hòi.

"Ah well, Taeyeon, có một vài điều chúng ta cần phải giải quyết. "

Tôi ngạc nhiên. "Oh , thật sao? Đó là gì? "Tôi xáo tung đống giấy vừa đặt xuống bàn và bắt đầu nghiên cứu chúng một lần nữa. "Đó có phải là định giá tài sản không? Hay kiểm toán nội bộ? Doanh thu cá nhân? "

Ông Lim nhanh chóng cắt ngang và nở một nụ cười. "Không. Không phải là những điều đó. Tôi hoàn toàn tin rằng cháu đã thuộc lòng tất cả các con số và chữ cái rồi. Đây là việc liên quan giữa cháu và Stephanie."

Tôi ngay lập tức dừng lại những gì mình đang làm. "Ý bác là gì? Cần thỏa thuận vấn đề gì nữa sao? "

"Thỏa thuận đã được chắc chắn lắm rồi". Ông ấy ngồi xuống "Vấn đề là hai chủ sở hữu của các công ty, cả hai đều rất thành công ở Hàn Quốc và các nước khác ở châu Á, đã kết hôn - với nhau. Tất cả các trang báo mạng đang bám lấy chúng ta để moi được càng nhiều thông tin càng tốt."

Tôi không cần điều này. Tôi thở dài. "Cháu cho rằng Tiff-Stephanie và tôi nên tổ chức một cuộc họp báo.  I will get Janet to let her PA know"

Ông Lim lắc đầu. "Không Taeyeon. Hãy nghĩ kĩ về điều này. Với phương diện là người ngoài cuộc, người ta đã thấy cháu đã lao vào Hwang Industries trong thời kỳ khủng hoảng nhất và nắm lấy quyền điều hành công ty. Thêm vào đó, cháu còn cưới con gái của chủ sở hữu trước đó. Không đơn giản là chỉ cần một cuộc họp báo đâu."

"Cháu tin rằng những nghĩa vụ giống nhau đang đè nặng lên vai cháu đấy, ngài Lim.. Phải mất hai chữ ký để xác nhận hợp đồng hôn nhân. Dù sao thì, nếu cháu không lao vào, thì Hwang Industries sẽ hết đời"

Ông ấy đầu đồng ý. "Bác hiểu, Taeyeon.Nhưng cháu biết đấy, lũ nhà báo luôn thích thêm mắm giặm muối hết mức chúng có thể. Cháu cũng như tất cả mọi người đều biết việc công khai mối quan hệ quan trọng đến cỡ nào mà. Tin xấu của cháu cũng là tin xấu của công ty đấy."

Ông tiếp tục. "Bác phát hiện ra rằng cô Hwang rất được yêu mến bởi các nhân viên của mình. Điều này sẽ không được khôn ngoan cho lắm nếu họ biết được rằng cô chủ của họ đã bị gả vào một cuộc hôn nhân không hạnh phúc."

Tôi chế giễu. "Điều này nghe có vẻ... rất Hollywood, ngài Lim, ngài đủ khả năng vào đấy. Ngài định trở thành nhà biên kịch chắc? "Tôi quở trách. "Dù sao, có một lý do vì sao Stephanie lại tới Nhật Bản. Điều này tốt hơn cho họ để bắt kịp những thay đổi đến từ cô ấy. Cho họ thấy rằng cô ấy vẫn rất quan tâm đến họ. "

Ông Lim giật  lấy chiếc bánh sandwich đang ăn dở. "Oh, thực sao?Sao cháu không nói là cháu đã buộc cô ấy phải diễn kịch trước mặt các nhân viên của mình để đạt được mục đích? Hai người cháu thậm chí còn chưa trao đổi gì với nhau.. Đúng, chẳng có gì để nói vì cô ấy đâu có muốn việc này, nhưng có một cuộc đối thoại thì tốt hơn."

"Vậy bác muốn đề xuất cái gì đây?" Tôi bỏ cuộc.

"Cháu và Stephanie sẽ tổ chức một tiệc cưới tại khách sạn Ritz Carlton ở Seoul. Mời các nhân viên của cả hai công ty.  Cánh nhà báo cũng có thể có mặt tới đó. Nên có một buổi lễ cắt bánh với phần traonhẫn và kết thúc bằng một bài phát biểu, sau đó là một cuộc hỏi và trả lời ngắn gọn với báo chí. "Ông Lim kết thúc với sự thích thú. Ông nhìn tôi, chờ đợi câu trả lời đến từ tôi.

"Được rồi. Chúng ta có nên nói với thư kí riêng của Stephanie không? "

Ông Lim cười lớn. "Tại sao cháu không nói thẳng với Stephanie hả Taeyeon?"

Tôi nhìn chằm chằm vào ông ấy.  "Bởi vì cô ấy đang ở Nhật Bản, bác Lim và cháu sẽ có một cuộc họp vào khoảng 15 phút nữa đấy"

Tại sao ngài ta lại cười lớn hơn nữa thế nhỉ? "Không, không cần nữa. Bác đã hủy bỏ cuộc họp, chúng ta có thể đợi "Ông ấy đưa tôi một tấm vé máy bay, chuyến bay tới Tokyo -. Hôm nay.'

"Cái gì? Bác muốn cháu đi Nhật Bản để gặp Tiff -- Stephanie sao? "Tôi nói với sự hoài nghi.

"Đừng đánh giá thấp giá trị của việc PR, Taeyeon à. Bác biết là cháu đang bận, nhưng cánh nhà báo đang vây quanh cô vợ đáng yêu của cháu đấy, Taeyeon à. Đi đến chi nhánh ở Tokyo đi. Đưa cô ấy ra ngoài để ăn tối. Và vì Chúa, hai cháu phải đi chọn nhẫn!"

Tôi xoa nhẹ thái dương. "Cháu thậm chí còn muốn biết bác đã nói gì với ngài Koh?"

Ông Lim bình thản nói, "Ồ ... bác chỉ nói rằng cháu đang khó ở khủng khiếp vì bị tiêu chảy thôi mà.."

Ông ta cắn một miếng sandwich rõ to rồi bước ra khỏi phòng, để lại mình tôi với khuôn mặt cứng ngắc.

..TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net