Chương 3-5: Bạn thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở đây đều là dạng biệt thự độc lập. Trong lòng hồi hộp, bạn tiến từng bước rồi cuối cùng dừng lại trước số nhà quen thuộc "căn 1001".

Đây là biệt thự do công ty cũ đứng tên mua cho bạn khi bạn ký gia hạn hợp đồng. Bây giờ vân tay chắc chắn không mở khoá được nữa, nhưng mật khẩu thì sao?

Bạn nhập một mật khẩu sáu chữ số, thật bất ngờ cửa mở, mật khẩu vẫn chưa được thay đối.

Đi qua phòng khách, tiến vào phòng ngủ. Mọi thứ vẫn như cũ khiến bạn còn nghi ngờ "bạn" thật sự gặp tai nạn sao?

Cho đến khi nhìn thấy bảng vẽ phụ bên góc trái phòng ngủ. Đó là một bảng phân tích manh mối tương tự như phim trinh thám

Có nhũng mẩu tin tức tai nạn đầy nhức mắt, những bức ảnh từ bữa tiệc trên du thuyền đếm giao thừa. Danh sách khách mời ra vào đêm hôm đó. Những mũi tên hỗn loạn và ghi chú được viết bằng nhiều bút màu khác nhau.

Đúng thế, đây là nét chữ của Kha Lam. Cô ấy cũng đang điều tra chân tướng về cái chết của bạn!
KÉTTTT

Tôi: ( có người? là Hiểu Thần đã quay về sao?)

Nghe tiếng người bước vào phòng, bạn phản xạ cóđiếu kiện núp sau tủ treo tranh. Tuy là biết rõ không nấp được. Mà người vàophòng kia cũng phát hiện điểm bất thường.


Kha Lam: Là ai ?

Không phải Hiểu Thần, mà là giọng của Kha Lam!núp mình sau bản vẽ, bạn lập tức rơi nước mắt. Lo lắng nắm chặt tay nhưng vẫnkhông đủ dũng khí để bước ra ngoài.

Kha Lam: Đi ra, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát.

Bạn giống như một tên trộm bị bắt tại chỗ, từsau bản vẽ chậm rãi bước ra nhưng lại không dám ngẩng đầu lên.

Tôi: Là em đây Kha Lam

Bạn vẫn không dám ngẩng đầu nhìn cô ấy. Nhưng từkhóe mắt bạn nhìn thấy tay trái đang cầm cán chổi của cô ấy thì bật cười thànhtiếng.

Kha Lam: Cô là ai? Tôi không biết cô. Cô vào đâybằng cách nào ?
Bạn hít một hơi thật sâu, ngẩng mặt lên rồi lấymu bàn tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt.

Tôi: Kha Lam, chị buông cây chổi ra trước đi. Từlúc này chị hãy bình tỉnh nghe em nói, xin đừng bị doạ sợ hay la hét.

-Em là Mạc Phỉ, em đã sống lại rồi.

Tiếng la hét trong tưởng tượng đâu? Sao vẫnkhông nghe thấy. Cô ấy vẫn giơ cao cây chổi, đôi mắt tràn đầy vẻ giễu cợt.

Kha Lam: Bịa đi, tiếp tục bịa đi! sau khi MạcPhỉ mất, xuất hiện đủ kiểu người thân đã thất lạc nhiều năm muốn thừa kế disản, người ta ít nhất còn cân nhắc đến tính hợp lý của câu chuyện. Cô thì sao?câu chuyện của cô có thể đáng tin chút không? cô có tố chất nghề nghiệp cơ bản,tiếu chuẩn đạo đức của dân lừa bịp sao?

Fan cuồng conan từ khi còn nhỏ, tiểu thuyết giahạng hai. Một biên kịch vô danh trong giới, tập trung vào các chủ để trinh thámgay cấn hack não. Không bao giờ chấp nhận nổi những phim tình yêu của MarySue...
Thôi, bạn đã đánh giá thấp sự nhạy cảm nghềnghiệp của cô ấy rồi.

Tôi: ( Làm sao để thuyết phục cô ấy tin mìnhchứ? chỉ có thế tung đòn sát thủ thôi )

Tôi: Lần thủ vai đầu tiên em nhờ chị đi cùng,chị còn nói bình thường trong tình huống này thì người được chọn cuối cùng sẽlà người bạn đi chung. Chị còn lo rằng em bị mất vai diễn sẽ cắt dứt tình chịem với chị nữa, tự tin ở đâu mà nhiều thế? Lần đầu tiên em quay quảng cáo làquảng cáo kem vào mùa đông. Sau khi quay xong được nhà sản xuất tăng một hộpkem, chị say mê ăn kem. Cuối cùng bị viêm dạ dày ruột cấp phải nhập viện lúcnửa đêm.

-Em đưa Hiểu Thần về, chị cho rằng không phải côgái nào trên đời cũng ngây thơ vô tội. Em không hiểu rằng lẽ ra cô ấy không nênxen vào cuộc sống của người khác. Đó là lần đầu tiên chúng ta cãi nhau.
Bạn cố gắng nhớ lại chuyện quá khứ, vừa nói vừađến gần cô ấy rồi dần dần bật khóc.

Đôi mắt của cô ấy trừng lớn, hoàn toàn không thểtin những chuyện bí mật giữa hai người lại có thể thốt ra từ miệng của mộtngười xa lạ. Vừa nghe cô vừa lùi về phía sau

"Bịch"

Chiếc chổi mà cô ấy đang giơ cao cuối cùng cũngrơi khỏi tay, cô ấy nhào về phía bạn khóc lớn

Kha Lam: Con ngốc chết tiệt, thật sự là em!

Hai người ôm chặt nhau vừa cười vừa khóc vìtưởng đã mất nhưng lại sống lại.

-Hết 1 chương-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net