Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong người kia đang suy nghĩ để đưa cậu qua đất nước nào thì VN hỏi.
VN: Này Ngươi tên gì?
???: em ko có tên ạ thưa ngài nhưng ngài có thể đặt tên cho em ạ.
VN suy nghĩ một hồi thì bất chợt một cái tên trong đầu cậu hiện ra.
VN: Vậy em tên Như Ý đi tên đó rất chi là đẹp. VN thấy người kia đang rất là vui mừng.
Như Ý: Cảm ơn ngài ạ. Ko kìm được mà chạy nhào tới ôm cậu
VN: Vậy ngươi bỏ ta ra đi.Cậu khó chịu nói người kia cũng buôn ra.
VN: Mà sao ta thấy hồi nãi tới giờ lúc mới gặp sao ngươi đen hùi lùi vậy.
Như Ý: À em chỉ che đi mà thôi. Cô ấp úng
VN: Vậy cho ta xem đi.
Như Ý: Nhưng mặt em xấu lắm sợ ngài chê. Cô bối rối nói.
VN: Ko chê đâu.
Như Ý: Chắc hông?.
VN: Chắc.
Như Ý: 100%
VN: 100%
Như Ý: thôi được ròi. Cô liền bỏ lớp che ra.

VN: Cũng dễ thương mà.
Như Ý: Thưa ngài em thấy nó xấu ạ;-;.
VN: Ta thấy đẹp là đẹp.
Như Ý: mặt kệ ngài. Cô quay lại nhiệm vụ của mình.
Như Ý: định điểm tiếp theo là đất nước đế quốc Anh quốc ạ.
VN: Oke.
TUA sau khi rớt xuống hố....
Cậu ngã vào bụi cây.
VN: Ôi da con hệ thống.
Cậu đứng thì thấy mình đang ở một thị trấn nhỏ ở đế quốc.
VN: Ưm mình nên thuê phòng ở đâu đó.
Cậu đi xung quanh thì thấy một căn phòng đang cho thuê nên cậu đã vô đó.
VN: Bác ơi cho cháu thuê phòng ạ.
Bác: À ừm. Người kia hơi bất ngờ vì nhỏ mà đã thuê phòng.
Người kia lục lọi một hồi thì mới tìm thấy chìa khóa rồi đưa cho cậu.
VN: Cảm ơn Bác ạ. Cậu liền đưa tiền rồi chuẩn bị đi thì bác kia liền hỏi.
Bác: Này cháu bé có cần ta giúp không. Người kia lo lắng hỏi.
VN: Dạ ko ạ cháu biết phòng ròi ạ. Cậu đi tìm một hồi thì thấy một cậu bé đang ngồi khóc cậu chạy qua hỏi.
VN: Này em bị sao vậy.
Canada: Em bị lạc cha ạ. Cậu bé oà khóc.
VN thấy Canada khóc liền hơi bất ngờ và cũng lấy lại bình tĩnh dỗ.
VN: Thoi nín đi anh thương.
Thế méo nào Canada vẫn khóc. Cậu hơi bối rối quay qua quay lại thì thấy UK đang ngồi uống trà bình hãng cậu hơi tứk.

VN: Này em đi theo anh.Cậu liền đỡ Canada dậy rồi lôi đi.
VN: Chú ơi có phải đây là con của chú ko ạ?.
UK: đúng rồi cháu.
UK nhìn xuống thì thấy một cậu bé với khuôn mặt màu đỏ và ngôi sao năm cánh với đôi môi đỏ mộng như cherry, má phúng phín nhìn là muốn nhéo một cái hắn hơi đỏ mặt.
VN: Chú ơi?. Cậu hơi lo lắng.
UK: À hả?. Nghe thấy câu trả lời của UK cậu liền đưa lại Canada cho hắn.
VN: Bye chú nha. Cậu định quay đi thì UK kéo tay cậu lại.
VN:*Đệt cụ*.
UK: Cháu có muốn qua nhà chú chơi không?.Hắn ấp úng hỏi.
VN: Dạ cũng được ạ. Cậu liền nở một nụ cười rất chi là cute.
UK và Canada liền trúng cái nụ cười đó mà đỏ mặt.
UK và Canada:*Dễ thương quá*.
VN: Đi chưa chú?. Cậu hỏi.
UK liền lôi cậu đi lên một chiếc xe ngựa Canada thì chạy đằng sau UK hơi tứk vì mình là con của hắn mà bỏ mình ở lại. Lúc đi lên xe ngựa hắn hỏi về cậu.
UK: Vậy cháu máy tuổi rồi?.
VN: 6 tuổi ạ!.
UK: Vậy con ta nhỏ tuổi hơn rồi.
UK: Vậy cháu bla bla.......
UK hỏi rất nhiều về cậu nên cậu hơi mệt mỏi, còn Canada thì từ đầu tới giờ bị cho con bơ. Khi đến nơi UK và Canada đi xuống còn cậu thì xuống sau. Khi cậu đi xuống thì thấy một lâu đài vô cùng đẹp

Cậu ko khỏi cảm khán với lâu đài này,
Canada thấy cậu cứ im lặng hơi lo lắng liền hỏi.
Canada: Anh bị say xe à?.
VN: À ko.
Canada: Vậy cảm ơn anh đã giúp em lúc lạc mà ko thấy bố già..
Chưa kịp nói xong cậu đã ăn một cú đấm ở trên đầu.
UK: Ta là bố của mày mà dám nói tao già. Hắn nói với giọng tứk giận.
Canada: Đúng rồi mà bố già. Cậu vừa nói vừa xoa đầu của mình.
UK:*Địt mẹ mày nếu ko có VN ở đây thì tao đã cho mày một trận rồi*.
UK vừa suy nghĩ thì chợt nhận ra là VN Đâu Rồi!??.
Quay lại lúc VN thấy cha con họ cãi lộn thì cậu đã tự mình đi khám phá xung quanh ở đây lúc lo mãi nhìn bên phải bên trái mà ko để ý đằng trước va phải một trong ba người nào đó cậu ngã nhàu xuống đất người kia thấy cậu ngã xuống người đó vột đưa tay ra để đưa tay ra đỡ cậu.
???: Này cậu có sao k....Người kia chưa kịp nói thì đỏ mặt vì thấy khuôn mặt cậu rất chi là cute.
VN: À tớ ko sao. Cậu giữa được thăng bằng liền đi ra khỏi vòng tay của người đóa.
???1: Này người đẹp cậu có muốn làm quen với tôi ko~. Vừa mới nói xong thì ăn một cú đánh ngay sau lưng.
???2: Này ông anh thôi ngay cái giọng nói đó đi.
???1: Au đâu New zealand mày có cần nhất quyết làm vậy ko?. Người kia ôm đằng sau lưng mình vì mới bị ăn đấm.
???3: Có đấy Ame.
Ame: Mày cũng vậy Australia.
Australia: Ừ thì sao.
Ame: Khốn nạn.
New zealand: Mấy ông anh ơi có người ở đây đấy. Hồi nãi tới giờ cậu được ăn khá nhiều bơ rồi( Như Ý: Như ko bằng Canada).

Ame: À sém nữa quên anh là....Anh chưa kịp nói thì cậu đã nói rồi.
VN: Anh là Ame và người kia là New zealand, còn người dó là Australia. Cậu liền chỉ Ame rồi chỉ hai người kia.
Ame: Sao em biết hồi nào vậy?.
VN: Hồi nãi ba người mấy nói chuyện thì đọc tên nhau và em ko thề bị điếc oke!?.
Rồi Ame ngồi tự kỉ ở một gốc vì bị một đứa nhóc làm cho quê luôn còn hai người kia thì cười sặc sụa.
Australia: Mình 6 tuổi còn người kế bên mình là 6 tuổi luôn và người bị tự kỉ kia là 7 tuổi còn cậu?.
VN: Mình 6 tuổi. Vừa nói vừa cười như là nụ cười của đảng.
Australia và New zealand bị trúng sét ái tình đỏ như quả cà chua.
Australia và New zealand:* Ước gì mình có thể lấy cậu ấy làm vợ*.
VN: Này hai cậu có seo ko?. Cậu lo lắng hỏi vì thấy mặt hai người đỏ lên tưởng là hai người bị sốt mà cậu ko thề biết hai người kia đang nghĩ gì:).
Australia và New zealand: À hai bọn tớ ko seo. Hai người lấy lại bình tĩnh.
Ame: Ba người kia cho anh ăn bơ nhiều rồi đấy.
New zealand: À sém quên ông anh thân mến của em~.:)
Ame: Nói sến quá thằng kia.
New zealand:Ừ thì seo. Cậu nói với giọng khiêu khích người kia.
Ame: Á à mày láo tao phải cho mày một trận mới được. Anh nổi máu điên lên.
New zealand: Ngon nhào vô. Cậu cũng nổi máu chiến lên và ko quên khiêu khích.
Thế là hai người đánh lộn với nhau Australia cũng tham gia để cho vui:), còn cậu đứng bất lực ba con người kia thì có hai bàn tay chậm ngay vai cậu một cái bên phải một cái bên trái cậu liền quay lại thì thấy đó là UK và Canada đang thở hổn hển.
Canada: Hộc...hộc này anh hộc đi đâu vậy hộc hộc.
VN: Thì anh đi thăm quan nơi này:). Nói với giọng tỉnh bơ.
Canada: Vậy anh thấy ở đây như thế nào?.
VN: Rất chi là đẹp.
UK: Vậy cháu ở đây luôn đi. Thanh niên ko bằng tranh thủ là đây:)
VN: Thôi cháu hơi ngại nên cháu....Cậu chưa kịp nói không thì bốn người kia đưa mặt giống như con mèo để cậu ở lại đây. Cậu ko kìm nổi mà bắt buộc phải đồng ý ở lại đây.
VN: Thoi được ròi. Mặt VN giờ rất chi là cute.

(Như Ý: Vẽ cái nón hơi xấu tí mong mọi người thông cảm.)
UK thấy mặt cậu ko khỏi phì cười.
UK: Vậy để ta kiêu người hầu đưa cháu lên phòng.
Nói rồi UK kêu người hầu tới.
Người hầu: Thưa cậu VN mời cậu đi theo tôi.
Cậu đi theo người hầu và nhìn khuôn mặt của cô người hầu rất chi là đẹp cậu phải công nhận ở Anh quốc người hầu ở đây cũng đẹp phết chứ đùa.
Mặt của cô người hầu:

Cậu suy nghĩ một thì đã tới phòng của cậu.
Người hầu: Mời cậu VN vào trong.
Cậu bước vô trong thì nhìn căn phòng này cũng ko đẹp và cũng ko xấu nói chung là nó bình thường:).
Phòng của cậu:

Người hầu: Nếu cậu còn tôi giúp cứ việc gọi tôi ở phòng kế bên ạ.
Người hầu định đi thì cậu liền hỏi.
VN: Vậy cô tên là gì vậy?.
Người hầu quay qua nói.
Người hầu: Tôi tên là Martha ạ.
Người hầu đi để chuẩn bị công việc mà ngài UK đã giao và ko quên đóng cửa nhẹ nhèn, cậu thấy người hầu đã đi rồi mới nằm bịt trên giường than thở.

Tua 1 năm seo....
Ngày qua ngày cậu quen tất cả mọi người đây ai cũng quý cậu hết cũng đúng mà cậu vừa tốt bụng và giúp rất nhiều người ở đây làm việc, còn xinh đẹp như thiên thần nữa chứ đùa. Còn gia đình nhà UK đã yêu thầm cậu như tiếc rằng là cậu coi họ là bạn:) Bỗng một hôm....
Cậu đã 7 tuổi ròi.
Như Ý: Còn 15 phút nữa là đi qua đất nước mới rồi thưa ngài.
VN: Ừm đợi ta chào tạm biệt gia đình nhà UK đã. Dù sao mình ở đây 1 năm ròi thì nên tặng quà kĩ niệm đi.
Cậu đi xung quanh thì thấy mọi người đang trò chuyện với nhau thì cậu qua đó.
VN: Này em muốn nói chuyện này với mọi người... Cậu ấp úng nói
Gia đình nhà UK: Em/Cậu/Cháu cứ nói đi.
VN: Trước tiên là mọi người hãy đeo cái vòng này vô cổ.
Cậu lấy ra bốn sợi dây đưa qua cho từng người:


Gia đình nhà UK đeo vô cổ hết thì bất đầu nghi ngờ và lẫn chút vui vì cậu tặng quà cho họ mà.
UK: Nhưng sao cháu lại tặng quà cho mọi người vậy. Hắn hỏi.
VN: Em sắp đi rồi. Cậu nói với giọng ấp úng.
Gia đình nhà UK im lặng thì Australia và New zealand ôm người cậu khóc lóc ko cho cậu đi cũng đúng mà vì họ đã yêu cậu rồi làm sao người mình yêu lại đi chứ.
New zealand: Cậu hic đừng hức đi hic mòa hức.
Australia: Đúng ròi hức cậu ở hức lại đây đi hic.
Ame: Vậy chừng nào em đi. Anh muốn kéo cậu ở lại.
Cậu ngó lên đồng hồ thì còn 6 phút nữa là đi rồi.
VN: 6 phút nữa. Cậu nói với giọng buồn bã.
UK: Vậy cháu chừng nào rảnh thì qua đây chơi ha?.
Cậu im lặng ko nói gì.
New zealand: Vậy cậu hứa vẫn vẫn là bạn nhé*Hoặc là làm vợ tớ.*
VN: Được chứ. Mà cậu ko biết ẩn ý bên trong đầu mọi người là gì.
Tua trước cổng lâu đài cậu chào tạm biệt mọi người ròi đi mất.
Gia đình nhà UK:*Em/NamNam/Cậu/Tiểu Nam cứ bay đi thiên thần nhỏ một ngày nào đó tôi sẽ cắt đi đôi cánh của Em/NamNam/Cậu/Tiểu Nam.*
Tính chiếm hữu:
UK: 99%.
Ame: 98%.
Australia: 98%.
New zealand: 98%.
_________________________________
Đố mọi người chap tiếp theo là ai nà, gợi ý là người đó vô cùng quan trọng đói với VN🤗.
A.Gia đình nhà Đại Nam.
B.Gia đình nhà Ussr.
C. Gia đình I.E.
D. Gia đình nhà J.E.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC