Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu cách xa lâu đài nhà UK ra thì mới kêu con Như Ị ra.
VN: Ê con Như Ị ra đây ta bảo:). Cậu bắt đầu nổi máu nhây lên.
Như Ý: ÊYYYY EM TÊN LÀ NHƯ Ý KO PHẢI NHƯ Ị NHA.
VN: Ừ thì seo ta thích nói vậy đấy.
Như Ý: Hmmm em tính cho ngài đến gia đình nhà Đại Nam thì ngài nói zậy thì em cho ngài vào gia đình nhà Qing:). Cô cũng chả kém cạnh mà nổi máu đe dọa.
VN: Thôi cho ta xin. Nhắc tới sẽ gặp gia đình của cậu cậu liền lậy qua lậy lại con Như Ý để cho nó tha cho mình để còn gặp gia đình thân yêu vì dùng sao thế chiến thứ 11 đã mất hết gia đình của cậu rồi.
Như Ý: Như ngài đừng nói tên em là Như ị nữa tôi sẽ tha cho ngài.
VN: Ok.
Như Ý: Thôi được rồi. Cô liền bún ngón tay mình thì liền có một cái hố đập VN thân mến xuống hố một cách người mẹ đập con mình:).
VN:AHHHHH x lược hết 1000 chữ:).
Khi cậu mở mắt ra thì thấy ngôi làng nghèo ừ thì đất nước hồi xưa của cậu nghèo mà mà có điều cậu thắc mắc một điều là ở đây có siêu năng lực mà sao ko dùng. Cậu đi một hồi thì thấy một đám trẻ đang buồn bã ngồi một mình cậu thấy tội nên lại hỏi.
VN: Này sao mấy em ngồi đây buồn vậy?.
Bọn nhóc: Em đang buồn ạ. Bọn nhóc nói với giọng buồn thiu.
VN:*Bố mày biết bọn bây buồn rồi còn nói*. Cậu cố gắn kìm chế lại để ko chửi tụi nhỏ ở đây.
VN: Có cần anh giúp ko?.

Bọn nhóc: CÓ Ạ!. Bọn nhóc nói với giọng phấn khích.
VN: Vậy bé nào đầu tiên anh giúp trước. Cậu vừa dức thoát câu của mình thì tất cả đám nhóc dằng nhau đứng trước cậu.
VN: DROP anh sẽ giúp cách em hết đầu tiên là em này trước.
Tua sao một hồi chỉ mọi người ở đây nào cách câu cá, trồng lúa đúng cách, trồng cây ăn quả bla bla..... còn nhiêu nguyên liệu thì tất nhiên là cậu thấy cái gì ko cần thiết thì cậu biến nó thành cái cần nhất thôi.
Thì cuối cùng cũng xong. Cậu uể oải thân mình thì bắt chợt tất cả mọi người cảm ơn cậu làm cho cậu giật mình mà ngã xuống. Mọi người thấy vậy súm nhau để đỡ cậu.
Mọi người: Cậu/ Cháu/ Anh có sao ko?.
VN: À con ko sao.
Một cụ già: Vậy cháu ở đây đi.
VN: Dạ thôi cháu hơi ngại.
Cô kia: Ko sao đâu con con đã giúp mọi người ở đây đến lúc mọi người đền đáp cho cháu rồi.
Bọn nhóc: Đúng rồi đó anh.
VN: Dạ cũng được ạ!. Cậu vui vẻ nói.
Tua sau khi sống ở đây 1 tháng....
Cậu luôn giúp mọi người ở đây hằng ngày chỉ cách xây nhà an toàn rồi bla bla..nói chung là nhiều thứ lắm. Và mọi người ở đây rất chi là quý cậu, cậu còn giúp bọn họ chăm sóc mấy đứa con. Bọn nhóc ở đây cũng quý cậu như vàng vì cậu đã cho bọn nhóc ở đây chơi trò mới lạ nào là trò chơi trốn tìm, bắn bi, chơi bài, rồng rắn lên mây, cá sấu lên bờ bla bla..... và cho ăn đồ ăn vật mới nữa chứ! Họ đã xây cho cậu một ngôi nhà bàn gỗ ở trong rừng vì sao lại ở trong rừng vì cậu thích thiên nhiên ngoài trời mà. Nói chung là sống ở đây rất là vui.
Một hôm....
Thì có ba cha con đang đi kiểm tra đất nước của họ ko ai khác ngoài Đại Nam, Việt cộng, Ba que thì họ bất ngờ thấy ở đây thay đổi rất nhiều, họ thắc mắc ai là người làm thay đổi ở đây. Nên họ quyết định hỏi ông cụ gần đó.
Việt cộng: Cháu chào ông ạ.
Ông cụ: Ôi chào cậu Việt cộng, cậu Ba que và chào ngài Đại Nam!.
Nghe tới đây Ba que tức hộc máu trong lòng vì sao vì mọi người ở đây điều gọi Ba que ko à tứk á.
Việt cộng: Cho cháu hỏi cái này ạ!.
Ông cụ: Cậu cứ hỏi đi.
Việt cộng: Ai là người thay đổi ở đây mà ở đây đông vui thế ạ. Anh thắc mắc hỏi.
Ông cụ: À là cậu bé Việt nam.
Ba que: Ông có thể miêu tả khuôn mặt của người đó được ko ạ?.
Ông cụ: Cậu bé đó có khuôn mặt màu đỏ và ở giữa có ngôi sao năm cánh, mắt màu vàng kim.
Ba que: Ê sao giống mày zậy cộng?.
Việt cộng: Tao cũng thắc mắc sao cậu bé đó hơi giống tao vậy mày.
Đại Nam: Ông có thể chỉ nhà của cậu bé ấy được ko.
Ông cụ: Được chứ thưa ngài nhà cậu bé ở trong rừng bên trái này cứ đi thẳng là tới rồi ạ. Ông cụ liền chỉ bàn tay cho dễ hiểu.
Thế là ba con người kia đi theo hướng ông cụ chỉ đường thì cuối cùng cũng tìm thấy ngôi nhà của cậu.
Nhà của VN:

Đúng lúc cậu vừa mới về thì cậu thấy ba người mà cậu thường mong chờ để gặp thì cuối cùng cũng được nhìn thấy.
VN: Này ba người là ai vậy?. Cậu giả bộ là bất ngờ để ko bị phát hiện mắt công bị nghi ngờ.
Đại Nam: À chào ta là Đại Nam đây là con trai ta Việt cộng còn bên kia là Ba que.
Việt Cộng: Ô chào em!. Anh vừa nhìn thấy cậu bé cũng bắt ngờ vì người này giống vãi chỉ khác là ko có màu xanh ngang giữ màu đỏ thôi.
VN: Vậy tôi mời ba người vào uống chà ạ. Cậu lễ phép mời ba người thân mình vào.
Đại Nam: Ừm.
Thế là ba người họ lên nhà cây của cậu.....
VN: Mời ba người ngồi ghế ạ. Cậu nói liền quay đầu đi qua nhà bếp.
Việt Cộng: Ê thằng ba sọc mày thấy cái gì kì kì ko mạy.
Ba que: Tao tên Việt Hòa nha mạy mà tao đéo thấy gì kì cả.
Việt Cộng: Mày ngu quá tự như qua nhà người ta ngồi uống trà.
Ba que: Ờ ha.
Việt Cộng: Nói với mày mà tao muốn đấm vãi.
Ba que: Ngon nhàu vô.
Việt Cộng: Tao phải dạy một bài học cho mày thôi. Anh liền lấy cây chổi kế bên mình.
Ba que thì lấy đâu ra cái chảo và cái nồi đội lên đầu mình để phòng bị nếu bị đánh vô đầu.
Đây là hình ảnh hai thanh niên chuẩn bị chiến đấu vì hòa bình:} :

Mọi người biết vì sao mà ko dùng phép thuật ko vì ở trong nhà thì sẽ có trận chiến nó sẽ gây thiệt hại phá banh ngôi nhà hoạc là cháy nhà luôn mất công phải đền bù thiệt hại nữa nên họ chọn vũ khí cho lành.
___________________________
Tôi bí ý tưởng quá à mong mọi người thông cảm và tôi thông báo cho mọi người luôn là mọi người hãy vô đây đọc chuyện và ủng hộ tôi nha!

Và đừng vô đây chửi tôi nha cảm ơn mọi người😁!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net