Chap 33: ''SỐNG''

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng của mình, Russia chăm chú quan sát của dữ liệu DNA hiển thị trên màn hình ảo. Dù nói là không muốn liên quan đến họ, nhưng những công dụng hữu ích của các loại may móc tiên tiến này là không thể phủ nhận.

Trong trường hợp của anh, không muốn dùng cũng khó lắm.

Để thoải mái nghiên cứu DNA có trên các tinh thể băng kia mà không bị nghi ngờ, cái công nghệ này là phù hợp nhất. Thật tốt vì cái này có thể làm bất kì điều gì cho chủ sở hữu, miễn là việc đó nằm trong phạm vi khoa học.

Anh đã trích xuất một mẫu vật trên cơ thể này để lấy gen, đối chiếu với gen trên tinh thể. Ngoài việc chúng có cùng các đặc điểm riêng biệt của 'Russia', còn lại thì không tra ra thêm gì nữa.

- Vẫn là không tra ra gì...

Anh mệt mỏi ngã lưng ra sau. Nhìn vào màn hình vẫn đang load mà chán nản. 

Hiện giờ anh đang làm công tác kiểm tra sự sống của thứ đã gửi DNA này lên các tinh thể. Đây là cách duy nhất để anh biết 'Russia' có đang còn 'sống' hay không.

Cái 'sống' này không vượt ngoài phạm vi của khoa học, nó thuộc về khoa học linh hồn. Một ngành khoa học khá mới, nếu đem so với các ngành như khoa học máy tính. Nó được khai sinh khoảng một trăm năm đổ lại, nhờ nó mà việc khai thác năng lượng bên trong mỗi người có nhiều kết quả khả quan hơn. 

Trên máy có khá nhiều cách để sử dụng công nghệ này và may rằng có một cách mà anh có thể dùng được. Bằng một phần nhỏ DNA có trong linh hồn, máy móc có thể tra ra linh hồn đó có còn sống hay không.

Việc tại sao cái máy móc này có thể kiểm tra được sự sống của linh hồn thì anh không biết, hình như nó là tính năng vừa được cập nhật. 

Anh thấy nó hiện lên trong mục tùy chọn cách sử dụng thì bấm vào thôi, đúng lúc đang cần. Chỉ biết nó sản phẩm của quá trình hợp tác giữa các không gian.

Có lẽ vì nó là tính năng mới nên việc hoạt động sẽ chậm hơn.

Đang chờ đợi nó load một cách buồn tẻ thì cái màn hình trong suốt với cái vòng đang xoay tròn bị thay thế bởi một thứ khác, giao diện cuộc gọi.

- Hi~

Lại là cái giọng nói chết tiệt đó, cái giọng nói đã đẩy anh vào tình cảnh thế này, đến chết anh cũng không quên. Khuôn mặt của 'USA' hiện lên chình ình trên màn hình khiến anh tức sôi máu, gân xanh hiện đầy trên trán.

Anh cảm thấy ngồi không chờ cái vòng kia xoay còn vui hơn thấy mặt tên này.

- Cút!

Anh gằn giọng.

Nhưng 'USA' đâu phải loại người sẽ nghe lời anh. Anh càng ghét thì 'hắn' lại càng thích lảng vảng trước mặt anh, chọc anh tức là thú vui khó bỏ của 'hắn' từ lâu lắm rồi.

- Nào nào~ Ta có lòng tốt giúp ngươi mà ngươi làm thế với ta hả?

'Hắn' trưng ra cái vẻ mặt tổn thương, đập vào mắt anh thì cảnh tượng 'hắn' lau nước mắt cá sấu bằng tiền này tởm vô cùng.

- Ngươi giúp gì?

Anh khó chịu vặn ngược lại lời 'hắn' nói.

- Giúp ngươi tạo ra cái tính năng mới đó đấy~

'Hắn' nói như thể 'hắn' là người tốt, là kẻ vô tội ấy.

- Vậy ta đang nợ ngươi?

Anh nhướng mày.

- Sao cũng được~ Ra chưa?

'Hắn' có dấu hiệu nghiêm túc rồi.

- Chưa.

Anh không quan tâm đáp, chú tâm vào việc chuyển cái trình hồi nãy sang một màn hình khác để tiện cho việc quan sát. Mà chả hiểu sao tên tư bản kia cứ thích xen vào, chuyện không phải của mình cũng phải chỉa cái mặt vào hóng cho được.

- Vẫn chưa ra à?

'Hắn' bất ngờ nói.

Tính năng mới nên chắc có trục trặc.

Anh không để ý tới 'hắn' nhưng cứ đáp lại trong vô thức.

- Các chuyên gia đã kiểm tra lại cả ngàn lần trước khi đưa vào sử dụng rồi. Có bao giờ ngươi thấy tính năng mới có trục trặc chưa?

'Hắn' không hài lòng với sự đánh giá của anh về sản phẩm mà 'hắn' cất công tạo ra cho anh.

- Chưa. Nhưng ai biết được, có thể cái này là ngoại lệ?

Anh không thèm cãi lại.

- Không có ngoại lệ!

'Hắn' tức giận.

Anh chỉ nhìn 'hắn' chứ chẳng nói thêm gì. 

Vì 'hắn' nói đúng, trong công việc và sản phẩm, quy tắc của 'hắn' là hoàn hảo. Nếu thứ được 'hắn' tạo ra không hoàn hảo, nó sẽ không xuất hiện trên thị trường, chưa từng có ngoại lệ và sau này cũng không.

Nhưng thứ anh quan tâm không phải cái này, cái anh quan tâm từ nãy giờ là tại sao 'hắn' lại cất công giúp anh như vậy. 

'Hắn' đã tốn cả trăm năm và bao công sức để tống cổ anh, chính xác giết chết anh. Chỉ may mắn là anh được 'China' giúp nên mới tồn tại vất vưởng tới giờ.

Một sự thật hiển nhiên là 'hắn' ghét anh không thua gì anh ghét 'hắn'. 

Tại sao 'hắn' còn giúp anh?

- Ra rồi!

'Hắn' vui vẻ nói làm anh cũng phải rời khỏi dòng suy tư của mình để chú tâm vào kết quả đang hiện trên màn hình.

Thứ đầu tiên đập vào mắt anh và 'hắn' là một từ in đậm to đùng ở giữa màn hình, "SỐNG".

'Russia' còn 'sống'.

Anh và 'hắn' nhìn nhau, sau đó lại vội vã nhìn vào màn hình để xác nhận thông tin mà cả hai vừa tiếp nhận. Dù đã nghĩ tới khả năng này từ trước, anh vẫn không khỏi bất ngờ.

Đến khi chắc chắn mình không lầm, anh nhanh chóng lướt xuống để xem lý do tại sao tên nhóc đó còn sống được ghi bên dưới.

Bên dưới đáng ra sẽ phải cả đống từ ngữ chuyên ngành khó hiểu để giải thích cho việc tại sao linh hồn đó còn sống, nhưng lần này thì không giống những lần trước.

Bên dưới chữ "SỐNG", chỉ có thêm một dòng ngắn ngủn.

"Vẫn có thể sử dụng năng lượng."

Nhưng một câu này đủ làm cả anh và 'hắn' rơi vào cơn sốc cực độ, cảm giác mọi thứ về thế giới quan đều sụp đổ vậy.

Đối tượng đang được kiểm tra ở đây là 'Russia'. Nhắc lại lần nữa là 'RUSSIA"!

Một tên nhóc phế vật, phế hơn cả phế, tên nhóc đó không hề sở hữu một chút năng lượng tự nhiên nào từ khi sinh ra. Hơn nữa thứ được kiểm tra chỉ là linh hồn, mà năng lượng thì nằm trong thể xác chứ không nằm trong linh hồn.

Lấy đâu ra năng lượng để linh hồn sử dụng sau khi hồn lìa khỏi xác chứ!?

- Ngươi chắc đấy là của tên nhóc đó không vậy?...

'USA' vẫn chưa thoát ra khỏi cơn sốc, hoang mang hỏi.

- Chắc! WHO và ta đều đã kiểm tra mẫu gen đó rồi. Là của 'Russia'!

Anh khẳng định chắc nịch.

- Nhưng nếu vậy thì... Cái kết quả đó...

Vẫn lại là những ánh mắt hoang mang và có chút gì đó sợ hãi nhìn nhau rồi lại nhìn vào dòng chữ trên màn hình.

- Có trường hợp nào... Linh hồn dùng được sức mạnh chưa?

Anh nuốt nước bọt, cố lấy lại bình tĩnh để hỏi 'hắn'. 

Thứ anh mong là một cái gật đầu để còn có thể tìm thứ gì đó để đối chiếu với kết quả này, nhưng thứ anh nhận thì chỉ là một cái lắc đầu của 'hắn'.

- Ngay cả là con của 'USSR' và 'Nazi', đứa trẻ có thiên phú nhất trong Đa Vũ Trụ, năng lượng cũng nằm trong xác...

'Hắn' cho anh một ví dụ để thuyết phục anh hiểu rằng trường hợp linh hồn có sức mạnh là không thể nào.

Theo tất cả nghiên cứu từ trước tới nay, toàn bộ năng lượng được chứa trong tinh thần thể. Nhưng linh hồn thì không có tinh thần thể. Nếu không có tinh thần thể thì năng lượng sẽ nhanh chóng biến mất.

Từ đây dễ dàng suy ra, linh hồn không có khả năng lưu trữ năng lượng.

- Vậy là cái máy này sai?

Anh nhớ ra cái lý do hợp lý hơn cho việc này.

- Không thể!

'Hắn' vẫn cố chấp không tin.

- Thế thì giải thích sao đây!?

Anh muốn hét vào mặt 'hắn' ngay bây giờ để thổi bay sự cố chấp của 'hắn', chỉ vì mấy ông anh bà chị đang ở nhà nên phải miễn cưỡng cố kiềm cái âm lượng lại.

Đến đây thì 'USA' cũng không còn đường để cãi nữa. Cả hai chỉ biết im lặng nhìn vào màn hình một lúc lâu.

Trong thâm tâm cả hai, bọn họ biết cái kết quả này không hề sai. Có thể chỉ là linh cảm của bản thân và không có căn cứ, nhưng cái linh cảm này lại khiến bọn họ tin tưởng hoàn toàn.

- Thử lại đi!

'USA" nói. Trong máy này có cài sẵn một trình, trừ khi kết quả đúng 100%, còn lại thì phải ra một đáp án khác. Dù là máy có lỗi hay đáp án đầu chỉ lệch một phần trăm nhỏ xíu thôi thì đáp án của lần thứ hai cũng phải khác cái trước.

Cái trình này 'USA' cùng các nhà khoa học hàng đầu trong Đa Không Gian đã thử đi thử lại, không thể có bất kì lỗi hay trục trặc nào.

Lần này chờ cái vòng nó xoay còn lâu gấp đôi lần đầu, chờ muốn gãy cổ nó vẫn chưa hiện kết quả. Cả hai dù chán dù nản cũng không còn tâm sức cãi nhau hay tám chuyện để giải trí nữa.

Sau hơn ba mươi phút đợi chờ trong lo lắng thì đáp án cũng đã hiện lên lại. Họ đã mong là sẽ có một đáp án khác hoặc cùng lắm là một lời giải thích khác hợp lý hơn.

Tiếc là đời không như mơ, hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng nhiều. 

Đáp án lần hai này không khác cái đầu dù chỉ một dấu cách.

Điều này cho thấy, máy không có lỗi, đáp án lại càng không sai.

Nhưng điều này lại đi ngược với các nghiên cứu trước đây. Chẳng khác nào là đang đánh đổ một trong các thành tựu lớn của ngành khoa học linh hồn này.

- Nó là trường hợp đặc biệt?

'USA' cố giải thích cho sự kì lạ này.

- Nhưng nó không có năng lực.

Anh phản bác. 

Ngay từ đầu, trong chính kí ức của 'Russia' đã thể hiện rõ là nó không có bất kì năng lực nào cả. Suốt quá trình lớn lên và phát triển của nó, nó cũng đã trải qua hàng tỉ cuộc kiểm tra lớn bé để tìm ra chút năng lượng gì đó trong người nó. 

Nhưng mọi công sức đều không có kết quả, 'Russia' vẫn luôn là phế vật. Nó chưa từng có năng lượng cơ bản nào chứ đừng nói đến năng lượng để sử dụng.

Anh cũng đã tự mình kiểm tra rồi, không có bất kì cái gì cả. Một lượng năng lượng vừa đủ để duy trì sự sống bên trong cơ thể cũng không có. 'Russia' sống hoàn toàn dựa vào việc hấp thụ năng lượng của những người xung quanh trong vô thức.

Cho đến bây giờ anh vẫn phải làm thế để tránh cơ thể này kiệt quệ mà chết lúc nào không hay.

Cứ cho là linh hồn nó có năng lượng đi, như thế thì nó không cần phải hấp thụ năng lượng của người khác, chỉ cần tự linh hồn trích ra một ít để nuôi cơ thể là được.

Nhưng việc đó chưa từng xảy ra.

- Nếu như nó cố tình khiến bản thân trở thành phế vật thì sao?

'USA' nghĩ ra một giả thuyết.

- Cũng không thể làm đến mức đó.

Russia vẫn không nghĩ ra đường nào để đồng tình với mấy suy nghĩ táo bạo của 'hắn'.

Rốt cuộc, còn điều gì mà anh không biết về 'Russia'?

Đứa nhóc đó, là kẻ thế nào?
___________________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net