#13: [FrUK] Người con trai trong áo choàng đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến khi em có nhận thức, em nhận ra cuộc sống của mình chỉ là căn phòng xa hoa với bốn bức tường.

Em là hoàng tử duy nhất của đế chế. Đức vua và hoàng hậu thương em, họ cho em rất nhiều thứ mà một đứa trẻ thường dân có mơ cũng không dám. Nhưng họ chỉ để em trong một căn phòng.

Em thấy thế giới qua những trang sách, nhưng em khao khát thấy cuộc sống bằng chính những giác quan của mình, chỉ một lần trong đời thôi, em cũng vui rồi.

~~~\\~~~

- Em có muốn ra ngoài không?

Đôi mắt xanh biển mở lớn, nhìn về người con trai trong chiếc áo choàng đen đang ngồi trên cửa sổ phòng em. Anh đã đến đây nhiều lần, và họ trở thành bạn bí mật.

- Anh sẽ đưa em đi chứ?

- Ừ, lại đây.

Anh quấn chặt dây vào người em, rồi họ cùng nhẹ nhàng trốn khỏi căn phòng trên tòa tháp. Họ cùng chạy khỏi cung điện, nhanh chóng hòa vào thành phố thủ đô nhộn nhịp.

Đó là lần đầu tiên em thấy các ánh đèn chói lòa màu vàng cam chói mắt từ các cửa hàng, đèn đường, các ngôi nhà chưa ngủ. Em nghe được âm thanh cuộc sống ồn ào và cảm thấy gió thổi qua người nhỏ. Và bầu trời phía trên em thật rộng lớn với màu tím đen huyền ảo. Em nở nụ cười của một đứa trẻ vừa được thứ mình muốn, chạy tung tăng giữa biển người, dọc theo con phố đang mùa lễ hội.

- Lần sau em muốn đi biển!

- Ừ, đi.

Anh xoa đầu em và đặt lên trán em một nụ hôn. Hương thơm kì lạ bao quanh em, em đắm mình trong không gian của ánh sáng với mùi hương đầy quyến rũ từ người con trai bên cạnh.

~~~\\~~~

- Anh sẽ xa em một thời gian.

Em giật mình, quay sang anh. Người con trai ấy trùm mũ áo làm em không thấy được khuôn mặt, nhưng em biết anh có đôi mắt hai màu của đá quý, nó sáng lên dẫu bóng tối có bao trùm.

- Anh có chuyện cần phải giải quyết.

- Khi nào anh quay lại?

Em giữ tay anh, đôi mắt như sắp khóc mà hỏi. Anh ôm em vào lòng, nhẹ nhàng xoa tấm lưng bắt đầu run lên.

- Anh nhất định sẽ đến tìm em một lần nữa. Cho đến lúc đó, em hãy giữ thứ này.

Anh đặt vào bàn tay nhỏ một chiếc nhẫn bạc với nét hoa văn tinh xảo, điểm xuyết điểm vàng và những đá quý khác. Các họa tiết hài hòa, nguyên liệu chỉ toàn thứ quý mà không làm nặng ngón tay người đeo. Một sợi dây bạc xuyên qua chiếc nhẫn. Em nhìn nó, rồi nhìn anh.

- Khi chúng ta gặp lại, anh sẽ cưới em, United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland. Đó là lời hứa của anh.

- A... Tên! Tên của anh?

- Em sẽ nhận ra anh khi chúng ta gặp lại.

Em bật khóc cho đến khi thiếp đi trong vòng tay của anh. Và sáng hôm sau, em tỉnh dậy trong căn phòng quen thuộc, với chiếc vòng trong tay. Mà anh cũng không bao giờ xuất hiện nữa.

~~~\\~~~

- Con sẽ không kết hôn đâu!

Đây không biết là lần thứ mấy em từ chối bố mẹ. Ban đầu, Britain nghĩ rằng con chỉ nói đùa, dù sao em vẫn là một đứa trẻ, nhưng càng lúc, ngài tin rằng em rất quả quyết. Ngay cả Portugal là bạn thân tới vậy, em cũng không đồng ý. Nhưng người đang cầu hôn con trai ngài ngoài kia cũn đến từ một đế chế hùng mạnh, chính anh gây dựng nên. Một người như vậy, dù ngài có không ưa, cũng nên xem xét.

- Con còn chưa nhìn thấy cậu ta mà - Northern Ireland nhẹ giọng thuyết phục - Anh ấy hơn con vài tuổi, rất trẻ và đẹp trai đó~

- Hoàng hậu nói phải đấy ạ. Hoàng tử nên thử gặp anh ấy một lần. - Mấy người hầu hùa theo.

Sau một hồi không thể chịu được, United Kingdom quay phắt lại, nhìn mấy người kia với ánh mắt giận dỗi.

- Được thôi! Nhưng nếu con không thích, thì dừng đấy!

Em theo Britan và Northern Ireland đến phòng yết kiến, ngay lập tức đã nhìn thấy người thừa kế vương quốc Pháp trong bộ áo hoàng gia xanh trời.

- Cậu France, đây là con trai tôi, United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland.

Họ chào nhau theo lễ nghi rồi Britain và Northern Ireland bỏ đi, để hai người kia tiếp tục.

Họ nhìn nhau một lúc, đối phương chỉ mỉm cười, nhìn em với ánh mắt khó tả, làm UK hơi khó chịu. Em thở ra, nói:

- Thưa ngài, đó là vinh dự của tôi khi nhận được lời cầu hôn của ngài. Nhưng hiện tại  tôi không có ý định kết hôn, mong ngài hiểu cho.

- À, tiếc nhỉ - Cuối cùng, người kia cũng lên tiếng - Anh đến đây để thực hiện lời hứa của mình.

- !

UK bất ngờ. Lời hứa..... đó sao? Vậy anh....

- Em còn giữ chiếc nhẫn của anh chứ?

Tất cả kí ức em đã cố gắng không quên liên tiếp hiện về, khoảnh khắc em gặp người con trai trong chiếc áo choàng đen, lúc anh trò chuyện với em bên cửa sổ, ngày họ cùng bỏ trốn ra ngoài, cho đến ngày anh rời đi, để lại cho em một món đồ vô giá và lời hứa mà em cứ ngỡ anh đã quên rồi.

Nước mắt em chảy xuống đôi gò má, được anh nhẹ nhàng lau đi.

- Đừng khóc, tình yêu của anh. Anh đến rồi.

- Anh..... anh là.....

- France. Đó là tên chồng sắp cưới của em.

Em cười rồi sà vào lòng anh. Em nhận ra mùi hương của tuổi thơ quen thuộc thoang thoảng bên cánh mũi. France ôm em và cả anh cũng bật cười. Họ đã luôn mong đến ngày này, được nhìn thấy người thương và đắm chìm trong hơi ấm của đối phương.

- Cảm ơn em đã đợi anh. Anh yêu em.

- Cảm ơn anh đã cho em thấy thế giới này. - Em đáp lại, với những giọt nước long lanh thi nhau lăn dài xuống má.

- Tình yêu à, em sẽ lấy anh chứ?

Em đáp lại bằng những cái gật đầu liên tục, rúc vào anh và thút thít. Nước mắt em làm ướt áo anh nhưng France vẫn mỉm cười trong hạnh phúc, tay xoa tấm lưng nhỏ.

Em đã trưởng thành rồi, đôi mắt màu biển tĩnh lặng, một màu xanh sâu thẳm làm say mê bao người, khuôn mặt thanh tú và dáng người nhỏ. Anh nhớ ngày em còn là đứa trẻ, đôi mắt to tròn, long lanh như mặt nước dưới ánh mai luôn sáng lên mỗi khi được anh đưa ra ngoài. France để em lại, dành thời gian xây dựng đế chế, hoàn thiện bản thân để đủ khả năng xuất hiện trước cha em. Anh có lo sợ, rằng em sẽ quên anh, có khi ngày anh quay lại, em đã vui vẻ với người khác. Thời gian đặt áp lực lên anh, công việc đè nặng đôi vai anh nhưng France không ngừng tăng tốc, anh cũng không ngừng hi vọng.

- E hèm!

Không gian riêng tư của họ bất ngờ bị phá tan bởi Great Britain, làm UK nhanh chóng buông France ra, đứng thẳng lại.

- Hai đứa quen nhau từ trước à?
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Toang rồi.

~~~~~~~~~~~~\\~~~~~~~~~~~~~~

Hello các bạn :>

Dạo này mình bận học vì sắp đến mùa thi rồi. Mà mình đang căng thẳng, stress này nọ các thứ nên chỉ muốn viết ngọt, sìn OTP để giải tỏa.

Mong các bạn vẫn đón chờ series này nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net