Chapter 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chúc mừng bạn NhuL78 đã đoán gần chính xác tên của tôi nha.Cái họ của tôi thật ra cũng chẳng dễ tìm đâu.Thôi,vào truyện nào.
























Gió lồng lộng thổi qua mái tóc Poland.Em đứng đó,tay nắm chặt quai cặp,mắt dán vào dòng chữ vàng khắc trên bảng xanh biển đậm.
Trường tổ hợp Countryhumans
-Cô chủ,chúc cô có một buổi học tốt.
-Ừm.
   Poland lấy hết dũng khí bước vào trong ngôi trường nhộn nhịp này.Em đi đến bảng phân công lớp học,dò tìm lớp của mình.Nhưng...em không biết đọc và chẳng có người giám hộ nào cả,trong khi các bạn đồng trang lứa với em thì có.
-Poland?-Một giọng nói quen thuộc cất lên thu hút Poland.
-Chị Poland thật kìa anh ơi.-Lại thêm một giọng nói quen thuộc nữa.
   Poland liền nhận ra đó là hai anh em nhà Germany.Nhưng họ học ở đây sao?
-Germany,East Germany.Trùng hợp quá.-Poland chạy tới.
-Tớ cũng không ngờ cậu lại ở đây.-Germany
-Mà chị ơi,-East Germany hỏi-Chị không có người giám hộ sao?
   Nghe đến đây,Poland chỉ buồn bã gật đầu.Germany đã được nghe về hoàn cảnh đặc biệt của em nên cũng thông cảm.
-Poland,cậu có thể đi cùng hai anh em nhà tớ mà.
-Nhưng-Nhưng vậy có phiền không?-Poland
-Không sao hết ạ.-East cười tươi.
-V-Vậy cảm ơn nhé.-Poland
-Lugwig,có thể cho bạn này đi cùng không?-Germany
-Thưa cậu chủ,được ạ.
-Mà cậu học lớp nào vậy?-Germany
-M-Mình không biết đọc nên là...-Poland ấp úng.
-À à,không sao đâu.Tớ cũng chưa thể đọc được hết.-Germany xua tay.-Tớ cần người giám hộ đọc mà.Lugwig,anh xem hết danh sách rồi chứ?
-Vâng.
-Vậy Poland học ở lớp nào?
-Poland ạ?-Lugwig có chút ngạc nhiên-Poland học cùng lớp với cậu chủ,là lớp E3 ạ.
(Tên lớp đầy đủ là Europe 3 nha)
-Cùng lớp với anh Ger sao?-East hơi bất ngờ.
-Vâng ạ.
-Vậy thì tốt rồi.-Germany nhìn Poland
-C-Cảm ơn cậu nhé.-Poland
-Đừng cảm ơn tớ,hãy cảm ơn anh Lugwig.-Germany
   Đột nhiên có tiếng loa thông báo.
-Xin chào các bạn học trò mới của trường chúng tôi.Hôm nay,nhân dịp này,tôi muốn gửi tới các bạn lời chúc.Chúc các bạn học tập thật hiệu quả nhé.
-Chúng ta đi đến lớp thôi.Buổi học đầu có thể cho người giám hộ vào nên khỏi lo chọn nhầm lớp.-Germany
-Ừm.
   Thế là,ba trẻ em,một người thanh niên,cùng đến lớp E3.
   Đang đi giữa chừng,đột nhiên có tiếng xì xào bàn tán.

-Này,nghe nói tiểu thư France danh giá sẽ học ở trường này đấy.
-Thật ư?Một người như cô ấy có thể?
-Nhìn cô ấy kìa,xinh như lời đồn vậy.
-Không hổ danh là con gái French Empire.Nét đẹp di truyền chăng?
   Một cô bé với khuôn mặt ba thanh màu dọc xanh,trắng,đỏ đang kiêu ngạo đi giữa hàng người đang xôn xao kia.Poland thì chẳng biết đó là ai cả.
-Chị Poland?-East Germany ngẩn người.
-Hửm?Có chuyện gì sao?-Poland
-Em thấy chị cứ đứng ngẩn người ở đó.Em muốn hỏi chị có sao không ạ?-East nói.
-Thật ra...chị không biết...bạn kia là ai...-Poland ấp úng.
-Người này ấy hả?-Germany nhìn cô gái đang được thu hút kia-Đó là France,con gái của ngài F.E.
-Ngài F.E sao?-Poland hơi bất ngờ.Dù em chẳng biết nhiều về giới kinh doanh đâu nhưng cái tên này thì em nhớ lắm.F.E cũng là một doanh nhân giống như Eliot vậy,nếu nhìn khách quan thì là đối thủ đáng gờm của hắn ta.
-Đúng vậy.-Germany gật đầu.Cậu không chú tâm lắm đến cô bé tiểu thư danh giá kia mà chỉ chú ý tới Poland.
*Reng reng reng*
-Cậu chủ,đã đến giờ rồi ạ.-Lugwig
-Ừm.Poland,East,ta vào thôi.
-Á!
   Đột nhiên,Poland bị đẩy ngã,suýt nữa gục đầu xuống đất.Lúc em tưởng sắp chết rồi thì có bàn tay giữ lấy hai bên vai em,và không ai khác chính là Germany.
-Cậu không sao chứ?-Germany
-A ha,mình không sao đâu.
-Nè chị kia,sao chị dám đẩy chị Poland hả?-East Germany hơi khó chịu nói,mắt nhìn một cô bé ăn mặc sang chảnh kia.Chẹp,nhìn ngứa mắt vl.
-Ha,đây không phải là tiểu thư Poland nhà Eliot sao?-Cô bé nhìn Poland,ánh mắt chứa đầy sự khinh bỉ.Sau đó cô ta nhìn sang East Germany,cũng cái nhìn ấy.-Còn con bé ngu ngốc này nữa.

(Tôi:Chẹp chẹp,tí tuổi đầu đã hỗn láo rồi)

-N-Ngươi...-East Germany bắt đầu thay đổi sắc thái trên mặt.Thay vì sự vui tươi thì giờ đây lại là một khuôn mặt tức giận xen lẫn lạnh lùng.(khá giống Nazi,nếu bạn nghĩ cha nào con nấy thì khá đúng).
-T-Tiểu thư,xin tiểu thư đừng-
   Anh giám hộ đi theo cô bé kia vội khuyên can nhưng chưa nói hết câu thì bị cô ta đẩy mạnh ra đằng sau.Tất nhiên lực tay của trẻ con thì không lớn nên không có vết thương gì hết.
-Ha,anh cũng chỉ là một thằng nhà nghèo.-Cô ta cười khinh chính người giám hộ của mình.Phải đấy,cô ta thuộc loại cao sang cơ mà.
   Đột nhiên có tiếng nói lạnh lùng phát ra từ đám đông.
-Trò là Lonira đúng không nhỉ?
-T-Thầy chủ nhiệm NATO!
   Người đàn ông tuấn tú kia bước đến,mỉm cười đứng trước cô tiểu thư Lonira kia.
-T-Thầy là thầy NATO ạ?!!!-Lonira hơi sốc.Cô ta liền thay đổi thái độ,kinh cẩn cúi chào,nhưng động tác đấy cũng chỉ tổ làm ngứa mắt thêm.
-Từ nay,trò Lonira chính thức bị duổi học.-NATO
-T-Thưa thầy,em chưa có làm gì c-
-Đẩy ngã bạn học,xúc phạm chính người giám hộ.Chừa đấy đủ rồi chứ?John,đem cô bé này ném ra bãi rác đi.
-Dạ rõ.
-T-Thưa ngài NATO.-Cậu giám hộ vội tiến tới.-X-Xin hãy tha thứ cho tiểu thư của chúng t-
-À,xin lỗi nhé.Trường này không chấp nhận những cô cậu ấm thích lên mặt thế này.Còn các trò,các trò hãy vào lớp và coi như chưa có chuyện gì nhé.Tất cả người giám hộ ra khỏi đây cho tôi.-NATO nói nốt những thứ cần thiết,sau đó ung dung bước vào lớp như chưa có chuyện gì.
   Đợi các học trò vào lớp và ngồi xuống ghế,ông thầy NATO mới bắt đầu giới thiệu.
-Xin chào tất cả các học trò lớp E3.Thầy tên là NATO,giáo viên chủ nhiệm lớp này.Bây giờ,từng trò một giới thiệu tên nhé.Mời em trước.
-Dạ thưa thầy,em là Austria.
-Em là Hungary.
-Em là Italy.
....(nhiều lắm nhưng muốn skip)
-D-Dạ thưa,-Poland lúng túng-E-Em là Poland ạ.
-Trò Poland,em cần phải mạnh dạn hơn nữa nhé.
-D-Dạ vâng.
-Thưa thầy,em là Germany.
   NATO có chút ngạc nhiên trong cái nhìn về phía Germany.
-Ồ,ta không ngờ đấy.-NATO nghĩ thầm.
-Được rồi.Hôm nay là ngày đầu tiên học tập nên thầy sẽ dạy bài Tiếng Anh và Ngữ pháp.Các trò mở sách vở ra và chúng ta sẽ đi tìm hiểu từng mục một.
~Buổi học trôi qua êm đềm và chả có cái của cải gì để viết~
*Reng reng reng*
-Được rồi.Hôm nay chúng ta tạm dừng ở đây.Các trò về nhà nhớ học thuộc bài.-NATO thu cuốn giáo án lại,cất vào chiếc cặp và đi ra khỏi lớp.
   Sau khi bóng thầy khuất,học sinh mới ào ạt chạy ra hành lang,đem theo những chiếc cặp sách đắt giá.Poland vẫn ngồi im đó,không nhúc nhích.
-Poland,cậu sao thế?-Germany quay sang bên cạnh.
(Đúng rồi đấy,hai người này ngồi cạnh nhau,chung một bàn)
-À,không có gì.-Mặc dù nói vậy nhưng khi nghĩ tới sáng nay là trái tim em như bị bóp nghẹt lại.Em thực chất không phải là cô tiểu thư cao sang,giàu có gì,bởi vì mọi thứ ấy đã bị cha em tước đoạt.
-...-Germany hiểu đó chỉ là một lời nói dối.Cậu đã biết được quá khứ của em mà.Cậu quyết định sẽ làm em vui lên dù chỉ một chút.
-Này Poland,cậu có muốn đến nhà tớ chơi chứ?
-Đến nhà...cậu chơi?-Poland hơi nghiêng đầu.
-Đúng vậy.
-N-Nhưng như vậy có phiền cậu quá không?-Em lo lắng.
-Đừng lo.Cha mẹ tớ không khó tính đâu.

-Mình xin lỗi nhưng...cha mình cấm mình không được đi sang nhà người khác chơi.-Poland nói với giọng buồn bã.
-Hửm?Tại sao vậy?
-Tại vì...cha mình sợ mình sẽ bị bắt cóc,rồi bị đánh đập...-Poland
   Germany vỗ vỗ vai Poland.
-Đừng lo xa như vậy.Nhà mình không thích mấy cái chuyện hành hạ đâu,cậu cứ yên tâm nha.
-T-Thật ư?
-Ừ.Mình đảm bảo đấy.
-Cảm ơn cậu nhé.
  Nói rồi,Poland nở một nụ cười ấm áp.Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt của em càng tôn lên vẻ đẹp trẻ thơ ấy.
-Đ-Đẹp quá...






























-Hửm?Poland?Có phải là tên Eliot đó không?
-Đúng đấy.Tôi thấy nó không như lời đồn.
-Kì lạ thật.Chẳng lẽ tên Eliot kia nói dối với truyền thông?



















End.



























Còn nữa...














Tặng tôi một vote động lực nha.












Bye.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net