Chapter 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Theo lời kể của phu nhân*
   Poland là con của Polian(thật ra tôi đã rút gọn cái tên này) và Eliot,một doanh nhân có tài.Polian là con gái của một ông chủ nhà hàng sang trọng,sau khi gặp Eliot,cô nàng đã sinh ra cảm tình và hai người thống nhất đi tới hôn nhân.
-Vậy cô Polian đấy là mẹ của cậu ấy ạ?-Germany
-Đúng vậy.Cô ấy là một cô gái xinh đẹp và tài năng.Mẹ rất biết ơn Chúa đã cho mẹ cơ hội gặp và kết bạn với cô ấy.-Phu nhân nói với giọng ngưỡng mộ,nhưng ngay sau đó lại trầm đi theo những lời thốt ra.
  Trái với những gì mà mọi người nghĩ,cuộc hôn nhân này thật sự là một điều tồi tệ,nguyên nhân đều xuất phát từ chính Eliot.Hắn ta thực chất không tốt đẹp như vẻ bề ngoài,và trong mắt của Polian,hắn chẳng khác gì một con quỷ lộng hành nhân gian.Hắn là người bắt cá hai tay,chạy theo người đàn bà khác,hành hung chính người vợ mìn.Ấy thế mà hắn lại sở hữu một khối óc khôn lỏi,luôn biết cách thao túng truyền thông.
  
-Mally,tớ...tớ không ngờ...người đàn ông đó...lại...tệ bạc đến thế...-Polian nghẹn ngào,đôi mắt đỏ tươi ngấm nước mắt.
-Polian,cậu hãy li hôn hắn đi.Hắn thực không tốt đẹp gì đâu.-Mally khuyên.
-Nh...nhưng...còn đứa bé trong bụng mình thì sao?-Polian
-Cái này...
-Cậu biết mà,mình đã thực sự tuyệt vọng,đã quá tuyệt vọng rồi...-Polian gục xuống khóc nức nở.Mally chỉ biết ôm cô bạn của mình vào lòng.
Và rồi,10 tháng sau...
-Oa...oa...
-Polian!Em đã sinh rồi sao?-Eliot làm bộ mừng đi tới nhưng trước khi hắn kịp động vào em bé mới sinh thì đã bị hất tay đi.
-Cút.-Mally ánh mắt sắc lạnh nhìn Eliot.
-Ha,cô chỉ là con tôm tép.-Eliot nhếch mép cười.-Polian là vợ tôi,tôi phải có trách nhiệm với cô ấy chứ.
-Từ lâu ngươi đã không phải là chồng của cô ấy rồi.Tôi nói lại,cút.-Mally
   Eliot định đưa tay lên tát thì bị một cánh tay khác ngăn lại.
-Cấm động.-Một giọng nói đanh thép,lạnh lùng vang lên.
-N-Na...-Eliot lắp bắp.Sao có thể?
-Vợ ta đã nói là cút.Ngươi cút đi cho ta.
-H...hừm.
  Eliot quay người rời đi.
-Nazi,phiền anh rồi.
-Không có gì.Em đi nghỉ ngơi đi,tháng sau là em sinh rồi.-Naiz nhẹ nhàng nói với vợ.-Y tá,nhớ chăm sóc cho đứa bé này.Sản phụ đây là bạn vợ ta.
-Dạ vâng.-Y tá cúi người rồi đi ra,trên tay bế đứa bé.
-Polian,cậu ổn chứ?-Mally lo lắng.
-Hộc...mình không sao...hộc...-Polian dần nhắm mắt lại.

-Cậu cứ nghỉ ngơi nhé.
-Hộc...cậu cũng vậy...
*Dừng lại*
-Vậy cậu ấy sinh trước con và East tới 2 tháng ạ?-Germany bị cuốn vào câu chuyện này rồi.
-Đúng vậy.-Phu nhân tên Mally gật đầu.
-Vậy cậu ấy ra sao ạ?Còn cả cô Polian nữa.-Germany thắc mắc.
   Polian sau khi hạ sinh Poland thì càng bị chồng và tình nhân hành hạ nhiều hơn,còn đứa trẻ cũng chịu chung số phận,chỉ là nhẹ hơn.Hầu hết các người hầu đều đau xót cho cô chủ,nhưng cũng chỉ biết ngồi ngoài cuôc.
  Rồi 3 năm sau...
  Polian bất ngờ được khám xét vết thương.Sau khi khám xong,cô và Poland thậm chí còn được ăn bữa tối một cách thịnh soạn.Polian vô cùng nghi ngờ nhưng vẫn cầm dĩa lên,và trước nụ cười thích thú của Eliot...
*Cách*
*Rầm*
-Mẹ ơi,mẹ.-Poland gào lên,tay nắm chặt bàn tay đang mất dần hơi ấm.
-C-Cô chủ!Bà chủ!-Mấy người hầu hốt hoảng kêu lên.
-Đứng im.-Eliot búng tay.Một lát sau,một dàn bảo vệ của hắn đã che khuất đi bóng dáng hai mẹ con kia.
  Polian mỉm cười lần cuối,sau đó nhắm nghiền mắt lại,thả lỏng cơ thể.Poland lúc đó còn khá nhỏ nên không biết rằng mẹ đã chết.Nhưng em có thể cảm nhận nỗi đau xuất phát từ trái tim.
-Nín.Ngồi lên bàn ăn và ăn đi.-Eliot ra lệnh.Nhưng Poland nào chịu nghe theo hắn.Em rời khỏi người mẹ và co chân chạy len lỏi qua đám bảo vệ.
-Đuổi theo.Đừng để nó thoát.
   Nhưng đám bảo vệ còn chưa kịp hành động thì...
*Rầm*
-Đứng im hết cho tôi!-Lại chất giọng quen thuộc vang lên,kèm theo tiếng đập cửa cực mạnh.
-Polian!-Mally kinh hãi khi thấy Polian nằm trên sàn,mặt trắng bệch không giọt máu.
-Mally,nguy hiểm!-Nazi vội kéo người vợ mình lại,đồng thời ra lệnh cho đám vệ sĩ của mình phong toả ngôi nhà.-Mally,em có thể đi.
-Polian....tỉnh lại đi...sao cậu có thể chứ...-Mally gục xuống,tay nâng đầu cô bạn quá cố lên.Từng giọt nước mắt đắng cay nhỏ xuống khuôn mặt cứng đờ của Polian.
-Hừm,không có biểu hiện gì là bị xô xát,không có hung khí,chết vì độc chăng?-Nazi suy nghĩ.Hắn nhìn những món thức ăn bày trên bàn,sau đó lại nhìn Eliot đang trong sự phấn khích.-Hắn ta sao?
-Thưa-Thưa ngài Nazi...-Một nữ hầu run rẩy bước tới gần đôi vợ chồng kia,tay ẵm một cô bé.
-Trạc tuổi Ger chăng?Có lẽ vậy.
-Đây là...-Mally đột nhiên đứng lên-Poland mà.
-Dạ...đúng là như vậy ạ.
-Cô thấy nó ở đâu vậy?-Mally
-Thưa phu nhân Mally,tôi sẽ giải thích tường tận mọi chuyện.-Cô hầu kia trở nên nghiêm túc.Cô đưa đôi mắt chứa đầy sự căm phẫn hướng về phía ông chủ độc ác và lưu manh của mình.
-Phong toả ngôi nhà.Điều tra cái chết của Polian.Eliot thì tạm giam.-Mally
-Bịt miệng lũ truyền thông.-Nazi nói thêm
-Dạ vâng.
   Ấy vậy,kết quả thật bất ngờ.Eliot không chịu thừa nhận rằng mình đã bỏ độc vào thức ăn đưa cho hai mẹ con Polian.Còn theo kết quả xét nghiệm thì còn một người nữa cũng nhúng tay vào việc này.Nazi không còn cách nào khác,buộc phải thả hắn nhưng bí mật thuê thám tử đi điều tra hắn.Còn Poland,cô bé dù có chuyện gì cũng nhất quyết ở lại ngôi nhà của mình.
-Mẹ cháu bảo ngôi nhà là nơi cháu sinh ra và lớn lên.Cháu tuyệt đối không được bỏ nhà ra đi.-Poland
-...Được rồi.Khi nào cháu cần thì cứ gọi cô nhé.-Mally đành chịu thua.
   Nhưng không ngờ đó lại là quyêtd định tồi nhất.
   Poland không được kết bạn với nhiều người,bị quản lí cực kì gắt gao,và đặc biệt là không được đi chơi quá xa.Nếu không về trước 6 giờ,cô bé sẽ bị hành hung.
*Kết thúc*
  Germany im lặng nhìn người mẹ của mình.Cậu thật không ngờ một người dễ thương như Poland lại phải chịu những thảm kịch này.
-Ger,con đi ngủ đi.Em con đang chờ đấy.-Mally đột nhiên nói.
-Dạ vâng.Chúc mẹ ngủ ngon.-Germany đứng dậy rồi đi ra ngoài.
*Cạch*

















Sáng hôm sau...












Hết.
Cảm ơn vì đã đọc.
Fact một chút về tác giả.
Con Au đây thân là chuyên Anh nhưng lại kém chính môn học này.Cả Toán và Văn cũng dở như vậy.Nói chung là chả giỏi môn gì.
  Tôi kiêm cả hai chức lớp phó(văn nghệ và lao động) nên là đứa ra về muộn nhất.(người ta gọi là nghiệp đấy).
Tôi thích sách,nếu nói trắng ra là nghiện luôn.
Câu hỏi:Tôi tên là gì?
Gợi ý:Họ của tôi bắt nguồn từ Ninh Bình.Tên Hán việt của tôi là sông Hương.
   Biết đáp án rồi nhỉ?
   Câu trả lời đúng thì tôi sẽ viết chapter 3 nhanh hơn nha.
Bye.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net