13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khách sạn gần bờ biển....

- Lice này, chúng ta bỏ đi như thế này...liêu có ảnh hưởng gì không?

Chaeyoung hỏi khi vẫn đang nằm trong vòng tay Lisa

- Lice nghĩ...appa của Lice đang giận lắm...cả appa của em nữa... Lúc kéo em đi Lice cũng không nghĩ nhiều đến chuyện sau đó...!

Lisa khẽ thở dài

- Lice có lại bỏ em nữa không?

- Không, dù có chuyện gì xảy ra Lice cũng không bỏ em đâu, hai lần đã là quá nhiều...và chắc chắn sẽ không có lần thứ 3!

- Vậy... chúng ta phải làm gì khi quay trở về...!

Lisa cũng không biết trả lời Chaeyoung như thế nào... Cô không muốn người con gái của mình phải chịu đau khổ...nhưng cô không thể không nhớ rằng ...vẫn còn một ngườ con gái khác đang bị tổn thương vì mình...

Jennie chắc hẳn đang rất hận cô... Một cô gái bị người chồng sắp cưới của mình bỏ đi ngay trong hôn lễ... Nếu đổi lại là cô... cô cũng không thể chấp nhận được...

- Hay chúng ta không quay về nữa.... Lice sẽ đưa em đến một nơi thật xa... chúng ta sẽ xây dựng một cuộc sống mới của chúng ta, được không?

- ......Em ....em không biết nữa...em không muốn làm appa buồn...chắc appa thất vọng về em lắm!

- Là tại Lice... Lice không nên làm thế này..., Lice xin lỗi!

Lisa vòng tay ôm Chaeyoung chặt vào lòng mình...

- Đừng nói vậy... đó không phải của ai cả! Dù muốn hay không, từ bây giờ chúng ta phải dựa vào nhau mà sống tốt... Manoban Lisa...em đã không thể quay trở lại được nữa vì yêu Lice rồi!

- Lice biết, Lisa này sẽ không để em phải chịu khổ nữa... Chúng ta sẽ đi đến một nơi mà không ai biết chúng ta là ai, mỗi ngày Lice sẽ đi làm, còn em sẽ ở nhà chăm sóc cho những đứa trẻ của chúng ta nhé!

- Ai nói em sẽ sinh con cho Lice chứ!

- Em sẽ làm điều đó.... vì em yêu Lice mà!

Lisa nhéo nhẹ vào chóp mũi Chaeyoung

- Hãy hứa với em.... sẽ mãi mãi ở bên cạnh em như thế này...!

- Lice hứa! Chaeyoung, Lice yêu em!

- Em cũng yêu Lice!

............................

Tung tích của hai cô gái gần như mất tích khỏi Hàn Quốc... Lần cuối cùng mà người ta có thể nhìn thấy họ là ở sân bay...

Dưới sự giúp đỡ bí mật của Irene...Lisa và Chaeyoung đã sang Mĩ để bắt đầu lại cuộc sống của họ...

Họ kết hôn và sống cùng nhau trong một căn biệt thự biệt lập...

Manoban Lisa không khó khăn để tìm kiếm một công việc với tấm bằng loại ưu của Havard... Chỉ 6 tháng sau khi lam việc cô trở thành Trưởng Phòng Kinh Doanh của Goldman Sachs Group Inc _ một trong những tập đoàn đầu tư tài chính - chứng khoán lớn của Mỹ...

Còn Chaeyoung với tài năng của một vị bác sĩ xuất sắc cô tham gia vào đội ngũ bác sĩ của bệnh viện Mount Sinai nổi tiếng ở New York....

Cuộc sống của họ vẫn ngày ngày trôi qua trong tiếng cười và hạnh phúc của cả hai ....

Cho đến một ngày.....

Lisa đang trên đường đến siêu thị sau một ngày làm việc để mua một ít đồ dùng cho cả hai....

Cô ngừng lại một chút ở cửa hàng hoa ....

Lisa 's pov

Sẽ thế nào nếu Chaeyoung nhìn thấy những cánh hồng này nhỉ!

- Làm ơn...tôi muốn một bó hoa thật đẹp...um...dành cho vợ của tôi!

Lisa nói với người bán hoa

- Vâng, vui lòng chờ một chút ạ!

Cô gái bán hoa đi vào trong và 5 phút sau cô ta đưa cho Lisa một đóa hoa hồng phấn được gói cẩn thận và đẹp mắt...

- Cám ơn rất nhiều, vợ tôi chắc chắn sẽ rất vui khi nhìn thấy nó!

Lisa cúi chào với cô bán hàng

- Không có chi, chúc cô vui vẻ!

Lisa mỉm cười , đưa bó hoa lên mũi, mùi thơm thoang thoảng của hoa hồng khiến cô cảm thấy dễ chịu... Cô nghĩ đến gương mặt rạng ngời của Chaeyoung khi nhìn thấy bó hoa này... thật hạnh phúc ...khi làm cho vợ của mình cười...

Lisa đi ngang qua một ngân hàng.... cô không quan tâm lắm về nó. Bởi cô còn đang chìm đắm với viễn cảnh hạnh phúc của mình...

Bất ngờ .... một người đàn ông từ cửa ngân hàng ngã nhào về phía cô...Lisa bị mất đà té xuống đất cùng với người đàn ông phía bên trên...

- C...ư...ớ...p!! Bên.... trong ...ấy.... có cướp!

Mặt người đàn ông trắng bệt... Lisa có thể cảm nhận dòng máu tanh từ ngực ông ta đang chảy ra .... Lisa hét lên...

- Làm ơn...người đàn ông này bị thương...ai đó xin hãy gọi cấp cứu...! Và cảnh sát nữa...bên trong ấy có cướp...!

Một vài người xung quanh chú ý đến cô cùng người đàn ông đang bị thương....Họ đến và gọi cho 911, xe cấp cứu lập tức được đưa đến cùng với cảnh sát...

Lisa được đưa ra khu vực an toàn... Nhưng trong lòng cô lại vấy lên một cảm giác bất an...

Lisa 's pov

" Hôm nay sau giờ làm việc em sẽ đến ngân hàng...em cần chuyển một số tiền cho quỹ từ thiện từ các nhân viên của bệnh viện..."

Ngân hàng.....đừng nói là em đến ngân hàng này đấy Rosé...

Tôi bấm nút gọi cho Chaeyoung nhưng điện thoai không có tín hiêu trả lời....

Nỗi lo lắng càng tăng lên khi tôi gọi đến bệnh viện và họ cho biết ngân hàng mà Chaeyoung dủng để chuyển tiền chính là ngân hàng này...

Tôi phải vào được bên trong...không được...tôi không thể để vợ của mình ở trong đó 1 mình được...

Lisa lẩn khỏi đám đông người dân và cảnh sát..cô đi đến phía bên hông tòa nhà....Lisa nhìn khắp nơi...có một chiếc cửa sổ được mở ở tầng hai... của tòa nhà...ơn chúa vì ngân hàng này có khá lâu nên kiến trúc của nó không quá cầu kỳ và cao...

Lisa hích người đu lên chiếc cửa sổ.... cô có thề nhìn thấy bên trong... Đây không phải là một tầng lầu, giống như những ngôi nhà thờ cổ, chiếc cửa sổ nối với dãy hành lang như một tầng lửng... vòng quanh cả tòa nhà...

Có 3 tên cướp cầm súng chĩa thằng vào những người có mặt trong ngân hàng... Nhìn chúng giống bọn khủng bố hơn là cướp...Lisa nhìn thây Chaeyoung , cô ấy đang cố băng bó cho một người đàn ông mặc đồ giống như là nhân viên an ninh của ngân hàng...

Lisa nhanh chóng leo vào và núp vào bên dưới dãy lan can...Sau đó Lisa di chuyển từ từ theo bờ lan can về phía cầu thang ....Cô hòa mình vào đám đông những con tin... Không quá khó để cô tiếp cận gần chỗ Rosé...

- Chaeng...em không sao chứ!

Lisa nói nhỏ

- Lice, sao Lice lại ở đây!

Chaeyoung ngạc nhiên

- Lice vào bằng cửa sổ trên tầng lửng,...em đừng nhìn về nó, chúng sẽ phát hiện ra đấy, đợi một chút...Lice sẽ báo cho cảnh sát về chiếc cửa sổ...họ sẽ vào nhanh thôi!

Lisa dùng điện thoại liên lạc với người thư ký của mình ở công ty, cô mở phần gọi bằng hình ảnh, dấu nó trong túi áo vest và hướng về phía chiếc cửa sổ

"Hy vọng anh ấy sẽ hiểu những gì đang nhìn thấy..."

Tin tức về cuộc tấn công của những tên cướp đang được tường thuật trực tiếp...

5 tháng cùng làm việc...không khó để người đàn ông tên Kim Tae Woo hiểu ý của Lisa...

5 phút sau, Lisa thoáng thấy một vài người trong đội cảnh sát đang áp sát lan can và tiến về phía các con tin theo cách mà Lisa đã làm...

"Cảnh sát Mỹ thông minh hơn mình nghĩ nhiều nhỉ..."

Cô ghé miệng vào tai Chaeyoung

- Chaeng, cảnh sát đã đột nhập được vào đây... Một chút nữa ...em phải ở phía sau Lice bằng bất cứ giá nào!

- Em biết rồi...!

Một tên cướp phát hiện ra Lisa đang thì thầm với Chaeyoung, hắn ta quắc mắt nhìn và chĩa súng về phía Lisa

- Mày đang làm gì đấy!

- Tôi đang cố cứu sống người đàn ông này!

Lisa bình tĩnh trả lời

- Hừ... cứu làm gì, bọn cảnh sát mà không chuẩn bị xe cho chúng tao thoát thì tụi bây chết hết!

Tên cướp quát

- Cứu người là trách nhiệm của bác sĩ, các người có quyền giết người thì chúng tôi có quyền cứu người!

Chaeyoung cũng không vừa

- Láo...dám trả lời lại ta hả!

Hắn ta xông đến định tát vào mặt Chaeyoung nhưng Lisa đã nắm lấy tay hắn ta,

- Đừng có mà đụng vào vợ của tao! Bọn bây không thoát được đâu!

Lisa gằng từng chữ

Lisa đẩy tay hắn ta ra và đứng chắn trước người Chaeyoung

Hắn ta dùng báng súng đập mạnh vào mặt Lisa cô nhanh chóng dùng tay đỡ lấy , nhưng lực đánh khá mạnh khiến cô ngã về phía sau

- Dám nói năng như vậy với ta, cho ngươi chết!

Tay Lisa rách một đường dài rướm máu... Chaeyoung nhanh chóng đỡ lấy Lisa

- Lice... Lice có sao không?

Chaeyoung lấy chiếc khăn tay của mình thấm máu cho Lisa

- Lice không sao, chỉ bị thương ngoài da thôi! Em đừng lo!

Lisa đứng lên nhìn thẳng vào tên cướp

- Nếu tụi bây chịu đầu hàng tao nghĩ sẽ nhận được sự khoan hồng của cảnh sát! Cảnh sát đã bao vây khắp nơi bọn bây có ra được khỏi đây cũng không thoát được đâu!

- Mày còn dám nói hả! Có tin tao bắn cho vỡ sọ không?

Tên cướp chĩa súng về phía Lisa

- Cho dù mày có giết chết tao thì tao cũng sẽ nói như vậy thôi!

Lisa nhìn hắn bằng ánh mắt hình viên đạn

Ngay lúc ấy tiếng súng vang lên, tên cướp đứng trước mặt Lisa gục xuống...

Chaeyoung giật mình ngồi thụp uống, Lisa kéo Chaeyoung vào người mình che chắn cho cô ấy...

Tiếp đến là hàng loạt những tiếng súng vang dậy... Hai tên cướp còn lại cũng bị những người cảnh sát hạ gục...

Sau đó cảnh sát ập vào giải vây cho những con tin trong ngân hàng...

Vì Lisa đã che chắn cho Chaeyoung nên Chaeyoung không hề biết rằng Lisa đã trúng phải một viên đạn...

Chaeyoung đỡ lấy thân người của Lisa

- Lice...Lice bị thương rồi...

Viên đạn cắm thẳng vào sau gáy của Lisa...máu không ngừng tuôn ra từ vết thương...

- Lice...đau quá...Lice ...buồn ngủ nữa!

- Lice...đừng nhắm mắt...mở mắt ra nhìn em đi, Lice không được ngủ!

Mặt Chaeyoung đầm đìa nước mắt...

- Đừng mà ...Lice...đừng bỏ em mà...em xin Lice...đừng ngủ...mở mắt ra nhìn em đi...!!!

Lisa cố gượng mở mắt nhìn Chaeyoung nhưng cô không còn chút sức lực nào nữa...Đầu cô đau buốt...Hình ảnh Chaeyoung mờ dần trong tầm mắt cô...

- Không....Lice không được bỏ em....Lice đã hứa sẽ ở bên cạnh em mãi mãi mà...Manoban Lisa...Lice không được chết...

Chaeyoung ôm chặt lấy Lisa và khóc nấc lên...

...............................

" Em đã làm gì...thì em tự mà biết lấy...tôi thật sự nghi ngờ...Tôi không chắc con bé Lisa...nó có phải là con của tôi hay không?

"Appa...omma đã vào bệnh viện rồi...appa mau về đây đi.."

"Lisa...hãy ngoan ngoãn nghe lời appa...con đừng giận và không được hận appa của con..."

"Con ghét appa...tại sao appa lại bỏ mặc omma...omma đã mong appa biết chừng nào...!"

"Cậu đã thay đổi rồi Lisa,cậu không còn là một con người nồng nhiệt và vui vẻ nữa... Seulgi này không hiều điều gì đã biến cậu thành một kẻ lạnh lùng đến như vậy..."

"Đó là nụ hôn đầu tiên của em, và Lice phải chịu trách nhiệm vì đã cướp mất nó..."

"Dạo này cậu có vẻ hay cười hơn rồi đấy...Mà sao cậu lại đến nhà tớ thường xuyên quá vậy!"

"Chẳng phải ta đã bảo con phải tránh xa con bé tóc vàng đó hay sao? Tại sao con không nghe lời ta...con cứ cố tình làm trái ý ta, chẳng lẽ trách nhiệm của gia tộc không bằng tình yêu của con sao?"

"Lice này, chúng ta cứ như thế này mãi được không? Lice yêu em và em cũng yêu Lice..."

"Ông ta vỉ sự sống đã bỏ mặc người anh em của mình để chạy trốn...Con nghĩ một người như thế có đáng bị trừng trị không? Nếu một người nào đó làm vậy với Seulgi thì con có tha thứ được không? Con có thể yêu bất cứ ai nhưng không thể nào là con gái nhà họ Park được...Họ là kẻ thù của ta ....và vì con cũng mang họ Manoban ...nên con cũng phải có trách nhiệm với mối thù đó...."

"Ta và ông Kim* đã định hôn sự của con và Jennie... hãy ngoan ngoãn làm theo kế hoạch của ta... tập đoàn này trước sau gì cũng là của con...Nếu con còn ngoan cố thì ta không đảm bào cô gái tóc vàng ấy được yên ổn đâu!"

" Mình chia tay đi, Lice mệt mỏi vì phải theo đuổi một tình yêu không thể nào có kết quả! Chúng ta là hai đường thắng song song chỉ có thể nhìn thấy nhau nhưng không thể chạm đươc vào nhau ! Xin lỗi em! Quên Lice cùng với tình yêu của chúng ta đi!"

"Manoban Lisa, hãy kết hôn cùng em nhé"

"Tại sao lại là cô ấy mà không phải là người khác...Tại sao tôi lại mang họ Manoban và cô ấy lại mang họ Park..."

.....................

Lisa 's pov

Căn phòng trắng xộc mùi thuốc sát trùng...

Đầu óc tôi quay cuồng....Tôi đang ở đâu....chuyện gì đã xảy ra với tôi thế này....

Tôi nhớ là mình đang lái xe trong tình trạng say khướt...một tiếng nổ lớn...Toàn thân tôi đau rát...Máu...khắp trên mặt và cơ thể tôi....

- Lice tỉnh rồi...Lice có biết là em lo cho Lice lắm không?

Chaeyoung... tại sao cô ấy lại ở đây...chẳng phải tôi và cô ấy đã chia tay sao....Tôi đã cố tránh mặt để không gặp cô ấy... Chaeyoung nói rất hận tôi ...sao bây giờ lại lo lắng cho tôi như thế này...

- Sao em lại ở đây...Chẳng phải chúng ta đã chia tay rồi sao?

Tôi nhìn cô ấy ngờ vực

- Lice không nhớ gì sao?

- Tại sao tôi lại không nhớ... tôi nhớ là mình đã khá say...và hình như tôi gặp tai nạn...À...phải rồi ...em là bác sĩ mà...em có mặt ở đây là đúng rồi...!

- Lice chỉ nhớ như vậy thôi à!

- Vậy còn cái gì khác mà tôi không nhớ sao?

Chaeyoung có vẻ shock...cô ấy không nói gì...lẳng lặng bỏ ra ngoài...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lichaeng