19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Yah...Manoban Lisa...cậu có biết mấy giờ rồi không hả? Mau đến đây nhanh lên cho tớ!

Seulgi hét lên trong điện thoại...Hôm nay cô và Lisa có hẹn đi tập Gym, bình thường Lisa đến phòng tập rất sớm nhưng đồng hồ đã điểm 10h mà Lisa vẫn chưa xuất hiện

- Hôm nay chắc tớ không đến được đâu...Đau đầu quá...hình như tớ bị sốt rồi!

Lisa nói thều thào qua đt

- Cậu không sao chứ!

- Không sao đâu, sốt thôi mà đâu có chết được mà lo!

Lisa cười nhẹ

- Uh...cậu mà chết thì lấy ai cho tớ hành hạ chứ haha!

- Dẹp cái giọng cười đó của cậu đi....tớ muốn ngủ một chút...tớ cúp máy đây!

Lisa tắt đt...đưa tay sờ lên trán mình...đúng là sốt thật rồi... Cô cố ngồi dậy để lấy thuốc uống nhưng trong hộp y tế thì trống rỗng... Bởi sống một mình thật là tai hại... Những lúc bình thường thì không sao nhưng đến khi đau ốm thế này...cô thèm một người ở bên cạnh chăm sóc cho mình biết nhường nào... Lủi thủi mãi thế này...có ngày Lisa chết rục trong nhà cũng không ai biết...

Đánh thượt thở dài một tiếng... cô thay bộ quần áo rồi lê bước xuống dưới nhà để mua thuốc... Lisa bước từng bước mệt mỏi trên đường... ánh nắng hè chói chang khiến cô hoa hết cả mắt... Lisa ngồi xuống một chiếc ghế đá trong công viên để nghỉ... Ánh mắt cô nhìn về một hướng vô định xa xăm... Bất chợt ...những ký ức lại ùa về trong đầu cô...

.........................

- Lice sốt rồi... !

Chaeyoung hốt hoảng khi rờ vào trán Lisa...nó nóng hổi... Đưa ánh mắt lờ đờ nhìn về cô ấy Lisa cố nói

- Không sao, chỉ là sốt nhẹ thôi mà!

- Nóng thế này mà Lice còn nói nhẹ hả...Lúc chiều em đã nói là trời mưa lớn nên đừng có đợi em...Vậy mà không chịu nghe ...cứ đứng chờ dưới mưa nên bây giờ mới bệnh vậy nè!

Chaeyoung cau mày nhìn cái con người đen thui và nóng như cục than trên giường

- Nhìn em làu bàu như thế này...buồn cười quá cơ!

Lisa cố nặng ra một nụ cười trêu chọc Chaeyoung

- Hay quá ha, còn cười được nữa!

Chaeyoung mắng rồi đứng dậy... Một lúc sau cô ấy quay trở lại với một ly sữa nóng và một vài viên thuốc

- Lice uống một tí sữa đi, rồi uống thuốc!

Chaeyoung đỡ Lisa ngồi dậy...

- Lice không uống đâu, thuốc đắng lắm!

Lisa lắc đầu nguầy nguậy

- Uống mau lên, now!

Rosé nghiến răng... Lisa lập tức uống ực hết ly sữa...sau đó uống luôn mấy viên thuốc...

Chaeyoung mỉm cười.... Manoban Lisa dù có lạnh lùng hay đáng sợ thế nào trên thương trường thì đến khi về với vòng tay của cô...vẫn chỉ là một đứa trẻ lớn xác...

- Xong rồi!

Lisa nói và đưa ánh mắt cún con nhìn Chaeyoung

- Lice ngoan quá! Bây giờ thì nằm xuống ngủ đí!

Chaeyoung định đứng dậy nhưng đã bị Lisa nắm lấy bàn tay

- Em định bỏ Lice đi đâu vậy, ở đây với Lice đi, Chaeng!

Lisa mím môi nhìn Chaeyoung... Nhìn vào cái gương mặt nhõng nhẻo ấy...Chaeyoung cười mỉm

- Lice giống con nít quá, lại còn nhõng nhẽo nữa!

- Ư...Lice không biết, em phải ở đây cơ!

Lisa bĩu môi....Chaeyoung đành phải ngồi xuống vì nếu cô mà đi thì Lisa chắc sẽ khóc thật sự... Cô yêu những lúc Lisa bệnh như thế này...cứ như chú cún con vậy... rất đáng yêu!

- Được rồi, em sẽ ở đây, không đi đâu hết được chưa! Lice ngoan mau ngủ đi!

Chaeyoung xoa trán Lisa... Rồi nhẹ nhàng đặt lên môi Lisa một nụ hôn nhẹ... Lisa nhắm mắt và từ từ chìm vào giấc ngủ vì tác dụng của mấy viên thuốc... Dù trong trạng thái mơ màng cô vẫn luôn cảm giác bàn tay ấy nắm chặt lấy bàn tay Lisa... mãi mãi cũng không buông ra...Dù cho có mệt mỏi như thế nào...cô cũng luôn cảm thấy yên bình khi bàn tay ấy vẫn giữ chặt tay cô...

........................

Nước mắt lặng lẽ rơi trên đôi mi nặng trĩu của mình... Ký ức mãi mãi cũng chỉ là ký ức... Bởi vì Lisa quá ngu ngốc...không biết quý trọng tình yêu của mình nên giờ đây cô phải sống cô độc trong thế giới của riêng mình... Vết thương trong lòng vẫn mãi mãi hằn sâu nhức nhói mỗi khi nhớ đến...

Cô đáng bị như thế... cô đã chờ đợi và ôm lấy nỗi nhớ ngậm ngùi suốt 5 năm...

Những suy nghĩ của Lisa bất chợt bị cắt ngang vì câu chuyện của hai người đi ngang qua....

- Hai vợ chồng đó nhìn thật đẹp đôi cậu nhỉ!

- Uhm...người chồng thì cao ráo đẹp trai, còn cô vợ có vẻ đẹp như một nữ thần vậy...Mái tóc vàng xơăn nhẹ...đôi mắt nâu to tròn...đôi má phúng phính...miệng cô ấy móm móm trong duyên chết được...

- Bởi xinh như thế nên anh chồng mới lo phát sốt lên khi không nhìn thấy đó!

- Trông anh ta hốt hoảng tìm vợ và cô con gái mà tội nghiệp!

- Ai ngờ là do cô vợ đã ở Mỹ được 5 năm nên quên đường ở Seoul mà đi nhầm đường!

- Cũng phải Seoul dạo này thay đổi nhiều quá, khoảng thời gian 5 năm năm cũng không phải ít , không nhớ cũng không có gì lạ...

Lisa nghe tim mình nhói đau... Người phụ nữ mà cô gái thứ hai diễn tả ...y như là hình ảnh Chaeyoung trong tâm trí cô vậy... Cũng đúng Chaeyoung đã về Hàn Quốc...chồng cô ấy chắc chắn cũng sẽ về cùng vợ... 5 năm...vừa trùng khớp khoảng thời gian vừa qua...

Người ta thì hạnh phúc....vậy mà mình chỉ ngồi đây mà nhớ về những ký ức... Lisa cảm thấy chua xót cho bản thân mình... Cô vẫn còn ghen...khi nghĩ đến người con gái ấy tay trong tay với một người khác... Nhưng...cô lấy tư cách gì để ghen đây... Nực cười... ghen với vợ chồng ngừơi ta sao Lisa...thật là ấu trĩ mà...

Lisa cố đứng lên...lê những bước chân nặng nhọc cùng dòng nước mặn đắng trên môi... Cô không muốn ở đây nữa...Cô không muốn vô tình đụng phải người đó...vô tình dẫm vào vết thương vẫn đang cào xé trong lòng mình...

Lisa mở cửa nhà... tấm hình của cả hai đập vào mắt cô... Lisa cầm lấy nó...nước mắt rơi cả xuống tấm hình vô hồn... Nhớ gì nữa...Yêu gì nữa chứ.... Nhìn xem...giờ cô giống cái gì đây...mòn mỏi chờ đợi...mòn mỏi nhớ nhung đến thân thể tàn tạ... giận người ta...giận bản thân mình...ngu ngốc vì một tình yêu vô vọng... Lisa đập mạnh tấm hình xuống đất...từng mảnh kính tan vỡ như ghim vào trái tim cô... Đau đớn này...có ai biết không, có ai hiểu không! Mò mẫm vớ lấy tấm hình ...những mảnh vỡ ghim cả vào tay cô đến bật máu... Ôm tấm hình vào lòng mình.... Dòng màu đỏ hòa vào dòng nước mắt nức nở... Lisa cứ khóc cho đến khi ngất lịm đi vì mệt và vì đau ....đau trong lòng ...đau cả thể xác....

..........................................

Công viên giải trí Lotte World

- Chào cậu, sao cậu lại ngồi khóc một mình ở đây vậy!

Một cô bé có làn da trắng và ốm ngồi xuống bên cạnh Soo Jin đang rưng rưng ở ghế đá công viên

- Tớ bị lạc... tớ không biết đừơng về nhà!

SooJin nói với cô bé bằng giọng nói rung rung

- Cậu đừng khóc nữa, tớ cho cậu kẹo bimbim của tớ này! Lát nữa omma của cậu sẽ đến thôi, ngừơi lớn rất giỏi, họ có thể tìm thấy chúng ta bằng mọi cách!

Cô bé lấy kẹo trong chiếc túi hình Kekoro của nó đưa cho SooJin

SooJin đưa mắt theo chiếc túi của cô bé

- Cậu thích cái này à, nếu cậu không khóc nữa tớ sẽ tặng nó cho cậu!

SooJin chùi mắt mình rồi nhìn cô bé... Cô bé cởi chiếc túi Kekoro ra đeo vào cho SooJin

- Trong này còn có nhiều bimbim lắm, tớ sẽ tặng tất cả cho cậu, bimbim của tớ có sức mạnh tình thương nữa, ăn nó vào cậu sẽ dũng cảm và mạnh mẽ như Kekoro vậy!

Cô bé đưa một miếng bimbim vào miệng mình rồi cười thật tươi với SooJin..

Một con bé 5 tuổi như cô bé thì không thể biết "tình yêu sét đánh" là gì nhưng nó lại cảm thấy SooJin rất đáng yêu, nhìn Soo Jin khóc cô bé cảm thấy rất buồn... Thế nên lúc nãy con bé quyết định đi đến an ủi SooJin ... bỏ mặc cả omma đang đi mua kem cho nó!

- Tớ sẽ không khóc nữa đâu!

SooJin mỉm cười với cô bé rồi cũng đưa một miếng bimbim vào miệng mình

Bất chợt một tiếng gọi làm SooJin và cô bé giật mình

- SooJin!

Jennie,Jisoo và cả Lisa chạy đến hai đứa trẻ

- Omma của cậu đến rồi kìa, tớ cũng phải trở lại với omma của tớ, đứng khóc nữa nhé! Tạm biệt cậu!

- SooJin, con không sao chứ!

Jennie vừa khóc vừa ôm Soo Jin vào lòng mình... Cô, chồng mình và SeulRim cả Lisa đã rất lo cho con bé khi vừa quay lại thì không nhìn thấy SooJin đâu... Jennie như phát điên lên vậy... Cô sợ con bé sẽ gặp chuyện gì không hay, đối với vợ chồng cô đứa con gái này là vô giá, không có gì có thể sánh được...

- SooJin không sao nữa, em đừng khóc làm con nó sợ bây giờ!

Jisoo vỗ về vợ của mình, cũng như Jennie, Jisoo yêu đứa con này còn hơn mạng sống của chính mình...

- Đây là...?

Lisa nhìn con bé

- Cậu ấy là bạn mới quen của con, bạn ấy tốt lắm, lúc nãy thấy con ngồi khóc một mình cậu ấy đã an ủi con, còn cho con chiếc túi hình Kekoro và kẹo bimbim nữa!

- Con đúng là một cô bé đáng yêu và tốt bụng! Con tên là gì!

Dù chỉ mới gặp mặt lần đầu tiên nhưng Lisa thấy rất thích cô bé, nhìn nó có nét gì đó rất quen thuộc...

- Omma hay gọi con là Lili ạ!

- Lili à....Cái tên nghe cũng dễ thương nữa!

Lisa cúi người nựng vào chiếc má trắng hồng của nó

- Cám ơn con đã dỗ SooJin của cô nhé!

Jennie tung mắt cười

- Không có gì đâu ạ, omma con thường bảo là phải giúp đỡ và quan tâm đến mọi người xung quanh!

Lalice cười toe

- Chắc appa và onma con tự hào về con lắm nhỉ!

Jisoo cũng xoa đầu nhóc Lili

Con bé chỉ mỉm cười nhẹ khi nghe lời khen... bởi vì sự thật là chỉ có omma nó tự hào về nó thôi còn appa thì đến mặt nó còn chưa biết...

- Hôm nay con đến đây với ai vậy Lili?

Lisa nhẹ nhàng hỏi

- Con đi với....thôi chết...nãy giờ lo dỗ bạn ấy mà con quên mất...chắc omma lo lắm khi không nhìn thấy con... con chào các cô ạ, tạm biệt SooJin!

Con bé nói rồi chạy đi mất

- Được rồi , bây giờ chúng ta đến chỗ HyunGi thôi, chắc mọi người cũng sốt ruột lắm!

Jisoo bế SooJin lên và đi trứơc..... Jennie nhìn thấy Lisa cứ nhìn về hướng chạy đi của cô bé lúc nãy nên hỏi

- Cậu sao vậy Lisa!

- Cô bé ấy...có cái gì đó rất quen!

- Trông nó giống cậu khi còn nhỏ đó, mắt cũng to tròn đen láy, mặt thanh tú, tóc dài đen, tướng thì cao và gầy, gương mặt nó cũng giống cậu nữa, chỉ có đều nó trắng chứ không đen như cậu! Nhưng nếu hai người đi chung nói con cậu chắc người ta cũng tin!

- Đùa à, tớ chưa kết hôn làm sao có con được! Mà số tớ chắc không có phước có đứa con dễ thương vậy đâu! Chúng ta đi thôi!

Lisa cứ nhìn theo cô bé lúc nãy... Có một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng cô khi nhìn thấy cái dáng nhỏ nhắn chạy đi, một chút thân thương, một chút hiếu kỳ....

............

- Con với cái, sao con đi mà không nói với omma , biết omma lo thế nào không? còn cái túi của con đâu Lili!

Chaeyoung hỏi khi nhìn thấy Lalice chạy về phía mình

- Lili xin lỗi! Omma đừng giận, lúc nãy có một cô bé bị lạc và cứ khóc nên con đã tặng bạn ấy chiếc túi rồi!

Lalice mím môi nhìn omma đang tức giận

Chaeyoung khẽ thở dài... Cô đã rất lo lắng khi quay lại và không thấy Lalice đâu... Nhưng cô không thể trách mắng con bé... Nó luôn như thế... rất tốt bụng và quan tâm đến người khác...Cái tính này giống y như appa nó vậy...

- Được rồi, omma không giận, nhưng mai mốt đi đâu cũng phải nói với omma, lỡ như con bị lạc thì omma biết tính sao!

Chaeyoung xoa đầu nó

- Lili biết rồi, sau này con sẽ không như thế nữa đâu!

Lalice nép vào,vòng tay ôm lấy người Chaeyoung

- Lili ngoan, kem của con này, ăn xong omma đưa con về!

Chaeyoung gỡ kem đưa cho Lalice

- Omma này, cô bé lúc nãy dễ thương lắm, bạn ấy cười rất đẹp, hồi đó giờ con mới nhìn thấy một người đẹp như vậy!

Lalice vừa ngồi ăn kem vừa nói với Chaeyoung

Chaeyoung lắc đầu... Con bé này...cái gì cũng tốt...chỉ có một điều... nó luôn thích con gái đẹp...cái này thì...chắc lại thêm một gien di truyền của appa nó đây mà...

- Không phải ở trường học của Lili có nhiều bạn gái đẹp lắm sao?

Chaeyoung lấy khăn giấy chùi vết kem trên miệng Lalice

- Bạn ấy khác mấy người kia, nụ cười của bạn ấy làm con cảm thấy rất ấm áp, đôi mắt to tròn của bạn ấy rất cuốn hút!

Nhìn ánh mắt mơ màng của Lalice, Chaeyoung không thể tin được con gái mình lại có thể diễn tả nét đẹp của một người bạn mới quen một cách tinh tế cứ y như người lớn vậy....

........................

Có ai tin vào định mệnh không? Nếu không thì hãy nhìn vào Lalice và Soo Jin đi... Đó chính là định mệnh đấy....! Định mệnh cho chính chúng và cho cả ba mẹ chúng....

......................

Biệt thự Park gia

Lalice ngồi một mình trên chiếc xích đu trong khu vừơn...Nó nhìn chăm chăm về phía bầu trời mơ màng nghĩ ngợi về ánh mắt của cô bé hôm qua...

"Sao mắt bạn ấy lại đẹp thế nhỉ!"

- Lili, con đang nghĩ gì thế!

Chaeryeong đi về phía Lalice... Mặc dù chỉ mới gặp được họ chưa tròn tuần nhưng Lalice rất thích dì Chaeryeong cả dượng Yuna nữa.Họ rất thương Lalice, họ mua cho cô bé rất nhiều đồ chơi, còn dẫn Lalice đi chơi khắp nơi... Từ đó đến giờ ngòai omma, đây là những người thân đầu tiên mà Lalice biết mặt...

- Dì Chaeryeong... con đang nghĩ về cô bé ngày hôm qua con gặp ở công viên!

- Chắc là bạn ấy rất xinh nên mới làm Lili suy nghĩ phải không?

Chaeryeong ngồi xuống bên cạnh Lalice

- Bạn ấy xinh lắm ạ, mắt bạn ấy rất đẹp! Con thích đôi mắt ấy lắm!

Lalice không giấu được vẻ phấn khích khi nhắc đến cô bé hôm qua... Nhìn thấy điều đó Chaeryeong không khỏi cảm thấy buồn cười...

"Trẻ con bây giờ...mới tí tuổi đầu mà đã biết yêu với đương rồi"

- Vậy là Lili thích bạn ấy rồi phải không?

Chaeryeong xoa đầu Lalice

- Dạ... thích ạ, bạn ấy xinh thế cơ mà, phải chi được gặp lại bạn ấy thì hay biết mấy!

- Thế tên bạn ấy là gì?

- Lili nghe omma bạn ấy gọi bạn ấy là Soo Jin!

"SooJin.... không phải con gái của Jisoo unnie và Jennie unnie tên là SooJin sao? Đúng là thế giới này nhỏ bé thật... Đi một vòng thật lớn...cuối cùng cũng vẫn gặp lại nhau... Nhà họ Park và nhà họ Kim...đúng là có duyên sui gia mà...!"

- Lili muốn gặp lại bạn ấy lắm đúng không?

Lalice nhìn Chaeryeong và gật đầu nhanh chóng

- Vậy ngày mai dì sẽ đưa con đi gặp bạn ấy nhé!

- Nhưng...con đâu biết bạn ấy ở đâu!

- Dì biết là được rồi! Nhưng mà ...con không được nói cho omma con biết đó!

Chaeryeong nháy mắt với Lalice

- Yeah...con hứa... vui quá sắp được gặp lại bạn ấy rồi!

Lalice ôm chầm lấy Chaeryeong rồi nhảy tưng tưng

- Suỵt... nhỏ nhỏ thôi...omma của con nghe thấy bây giờ! Mà Lili này tên của con là Park Lalice thật chứ!

- Dạ thật!

- Được rồi vào nhà ăn cơm thôi, ông bà ngoại và omma con đang chờ ở trong!

Chaeryeong cười rồi nắm tay Lalice vào trong nhà...

Chaeryeong 's pov

Tôi vẫn không tin Chaeyoung chấp nhận làm single mom chỉ vì thích trẻ con... Nhìn Lalice giống y hệt như Lisa unnie vậy... Ngày ấy tôi biết họ là một cặp nhưng sau đó không biết vì lý do gì Lisa unnie đã chia tay với Chaeyoung unnie, lúc ấy Chaeyoung unnie rất buồn...tinh thần chị ấy gần như suy sụp suốt cả một khoảng thời gian dài... Rồi trong ngày lễ đính hôn... Lisa unnie đột nhiên xuất hiện cứơp lấy Chaeyoung unnie bỏ đi mất... Suốt gần nừa năm sau đó... Chaeyoung unnie không có tin tức gì ....Rồi Lisa unnie lại trở về mà không có Chaeyoung unnie... Tôi đã rất muốn gặp Lisa unnie để hỏi rõ ràng mọi chuyện... nhưng appa lại bảo unnie ấy không nhớ gì cả... Rồi Chaeyoung unnie báo tin với chúng tôi là unnie quyết định làm mẹ một mình... Cả appa, omma và tôi đều nghĩ rằng Lalice là con gái của Lisa unnie nhưng Chaeyoung unnie lại một mực khẳng định Lalice là con riêng của unnie ấy... và vì không muốn Lalice tủi thân nên yêu cầu chúng tôi đừng nhắc gì về chuyện appa trứơc mặt con bé... Còn chuyện Lalice giống Lisa unnie chỉ là do trong quá trình mang thai do Chaeyoung unnie nhớ Lisa unnie nhiều quá thành ra con bé mới giống Lisa unnie như vậy...

Nhưng nói sao thì nói tôi vẫn tin rằng Lalice chính là con gái của Lisa unnie và Rosé unnie...

..............................

- Omma, lúc nãy dì Chaeryeong cứ hỏi là con có phải tên Park Lalice thật không?

Lalice nói với Chaeyoung trong lúc Chaeyoung đang thay quần áo để nó đi ngủ

- Rồi con nói sao?

- Con nói là thật, tại omma nói ông bà ngoại và dì Chaeryeong không thích appa nên con đâu dám nói mình tên Manoban Lalice!

- Uhm... Lili ngoan...omma xin lỗi vì đã bắt con nói dối!

Chaeyoung xoa đầu Lalice

- Nói dối mà tốt cho người khác thì cũng chấp nhận được mà

Chaeyoung mỉm cười trước lý luận của con bé... Thật tình cô cũng không muốn dạy con bé nói dối nhưng cô không muốn chuyện con gái của mình làm ảnh hưởng đến cuộc sống của Lisa... Sẽ rất khó nếu Lisa biết cậu ấy còn có một đứa con gái... Việc đó chắc chắn sẽ gây ra khó dễ cho cuộc hôn nhân của Lisa... Và thật lòng thì cô không muốn như thế...

- Được rồi, đi ngủ nào con gái, ngày mai dì Chaeryeong sẽ đưa con đi chơi phải không?

- Dạ phải ạ, ngày mai con lại được đi chơi nữa... Mình sẽ ở đây đến hết kỳ nghĩ hè nhé omma!

- Uhm....nếu Lili ngoan omma sẽ cho Lili ở đến khi con đi học lại ở trường!

Chaeyoung chỉnh lại chiếc chăn trên người Lalice

- Con nhất định sẽ ngoan... omma ngủ ngon!

Lalice nhắm mắt lại

- Lili cũng ngủ ngon!

Chaeyoung hôn vào trán Lalice rồi nhẹ nhàng tắt đèn bước ra ngòai....

..............

Sáng hôm sau Lalice thức dậy từ sớm mà không cần omma nó phải "la hét" + "đàn áp"... Thật ra cả đêm qua nó cứ nôn nao trong lòng để được gặp lại cô bé trong công viên ngày hôm qua...nó cứ muốn nhìn lại đôi mắt và nụ cười ấy...

Khi Chaeyoung mở cửa phòng thì rất ngạc nhiên khi con sâu lười nhà cô hôm nay tự thức dậy một mình và quần áo chỉnh tề mà không cần sự giúp đỡ của cô...

- Hôm nay chắc là sẽ có mưa to lắm!

Chaeyoung đi đến bên cạnh Lalice đang ngồi ở giường để chuẩn bị chiếc túi Kekoro của nó

- Hôm nay trời nắng to lắm , không có mưa đâu omma

Lalice vẫn ngây ngô trả lời

- Con có nhớ lần cuối cùng con tự thức dậy là khi nào không Lili?

- Là lần con có tiết mục đơn ca trong ngày hội ở trường!

- Và hôm đó trời đã mưa rất to!

Lili xụ mặt xuống...Thật không ngoa khi omma nó tự giới thiệu nó là đứa trẻ lớn trước tuổi...chỉ cần bao nhiêu đó đã đủ để Lalice hiểu omma nó muốn nói gì...

- Omma chọc con!

Chaeyoung đặt con bé ngồi trên đùi mình

- Nói cho omma nghe xem chuyện gì lại làm "con sâu lười" này chịu tự dậy sớm thế này!

- Hôm nay con được đi chơi với dì Chaeryeong và dượng Yuna mà!

- Được đi chơi với dì và dượng vui đến vậy sao?

- Tất nhiên rồi ạ, chúng ta xuống dưới thôi, chắc dì Chaeryeong đang chờ con á!

Lalice hôn một cái vào má Chaeyoung rồi chạy xuống cầu thang

Chaeyoung khẽ mỉm cười...nếu biết con bé vui như thế khi được gặp những người thân của mình thì cô đã cho nó về thăm mọi người sớm hơn rồi...

Lalice chạy xuống thì đã thấy ông bà Park, Chaeryeong và Yuna đã ngồi ở phòng ăn. Nó đi đến và cúi chào

- Con chào ông ngoại, bà ngoại , dì Chaeryeong và dượng Yuna ạ!

- Lili ngoan, đến đây với bà nào!

Bà Park vẫy tay với Lalice... Lalice nhanh chóng ngồi vào chỗ trống bên cạnh bà Park

- Hôm trước đi chơi ở công viên có vui không con!

Ông Park hỏi con bé

- Dạ vui lắm ạ, con đã gặp một bạn rất dễ thương, con còn dỗ bạn ấy nín khóc và cho bạn ấy kẹo bimbim của con nữa!

Lalice cười tít mắt

- Hèn chi mà hôm nay lại chịu dậy sớm, nhóc Lili của dượng bị tương tư cô bé ấy rồi!

Yuna chọc Lalice... Nó không nói gì chỉ đỏ mặt

- Nhìn con bé đỏ mặt trông yêu quá cơ!

Chaeryeong véo nhẹ vào mặt Lalice

- Hai đứa cũng mau sinh một đứa cho appa và omma đi, cứ ở đó mà chọc con của unnie!

Chaeyoung ngồi vào bàn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lichaeng