Mùi gỗ thông & những tấm ảnh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn giờ sáng rồi. Mặt trời sắp lên. ㅁ

——

Em mẫn cảm với mùi hương lắm. Hương anh vừa thoáng đi, em liền với tay ra giữ lại. "Yoongi à, đừng đi."

——

Anh thích mùi gỗ thông. Một mùi thơm nhẹ, nam tính và quyến rũ. Em yêu cái mùi hương đó. Em yêu anh.

——

Tiếng bíp dài bên đầu kia. Em cúp máy. Mùi gỗ thông không còn.

——

Bốn giờ sáng rồi, sao em chưa ngủ? Ôm miếng trải giường, mùi gỗ còn vương.

Trong phòng tôi treo thật nhiều những tấm ảnh. Tấm ảnh bay màu, chỉ thấy mờ. Thời đại bây giờ, người ta nhanh chóng lấy được khoảnh khắc nhờ thứ điện tử thông minh. Nhưng em ơi, những cuộn phim nâu của em tôi còn giữ.

Trong phòng tối ánh đèn đỏ, tôi cẩn thận rửa ảnh của em. Chụp bằng máy phim, là một sự mạo hiểm. Rửa ảnh sai, ảnh sẽ không còn.

Cuộc đời tôi như máy ảnh. Nhìn thấy em, muốn giữ lấy em. Nhưng em đâu phải là bức ảnh; em là chủ thể tôi mãi kiếm tìm.

Hai người bọn họ. Sống cùng nhau. Nhưng rồi, nói lời từ biệt. Giữa đêm thanh, anh nhắn cho em một tin nhắn: "Mình chia tay đi".

Yoongi
"'Mình chia tay đi."

Hoseok
"Anh đang nói đùa, phải không?"
"Yoongi!"
"Này, ít nhất cũng seen em đi chứ!"
"Yoon?"

Em vội vã. Tiếng điện thoại reo bên kia. Anh im lặng. Không muốn trả lời. Căn phòng tối. Rửa ảnh em.

Em là chủ thể anh mãi kiếm tìm.
Anh là mùi gỗ thông khu rừng em yêu.
Nhưng anh sợ,
Sợ mình làm hỏng em.
Sợ hình ảnh của em,
Hư đi vì tay mình.

Rừng cháy.
Anh đi.
Em khóc,
Anh buồn.

Ngu ngốc. Buông tay. Xa cách. Đau khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net