Chương 11: Bữa tiệc kinh dị!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện tại, Kanda, Allen, Mana, Nea, Road và Cross cùng ngồi trên một cỗ xe ngựa khá rộng. Kanda ôm lấy Allen đang ngủ gà ngủ gật trừng con cẩu đối diện. Mana ôm lấy Nea đang ngủ gà ngủ gật trừng con cẩu đối diện. Road cười híp mắt nhìn tràng chiến bằng mắt của hai bên, ý vị thâm trường ~

Nếu mọi người thắc mắc tại sao không có Tyki và Lavi thì câu trả lời là: Hai người này được vinh dự tiễn đi nơi đất khách rồi.

Sau ba ngày họ vui vẻ ở thành Royan, họ tiếp tục tiến về tòa thành tiếp theo.

Kanda muốn cùng Allen ngồi riêng một xe, Mana muốn cùng Nea,  Allen và Road ngồi riêng một xe. Kanda và Mana thành công gây hiềm khích. Hai người lao vào đánh nhau, đánh tới trời đất mù mịt, đánh tới gà bay chó sủa, đánh tới tan nhà nát cửa, đánh tới xung quanh đều thành rác. Cuộc chiến kéo dài trong mười phút, hai người không ai bị thương và có dấu hiệu tiếp tục đánh trong khi xung quanh không còn lại gì. Và Allen và Nea lãnh nhiệm vụ can ngăn hai người này.

Cuối cùng, họ quyết định ngồi cùng một cỗ xe ngựa.

Còn Cross... Tại sao anh ta lại ngồi cùng xe với họ, có ai muốn ngồi cùng anh ta đâu. Mana và Kanda cũng thắc mắc, ai muốn cùng mặt đại thúc biến thái dê cụ ở chung chứ.

Sau vài giây, Cross bị đá ra khỏi xe và đảm nhiệm nhiệm vụ cao cả: đánh xe ngựa.

Cross ngước đầu hỏi ông trời... Hắn đã làm gì sai...

~~~~~~~~~~~~

Trong xe, Kanda và Mana tiếp tục trừng nhau, nhưng họ cũng không có tiếp tục đánh nhau...

... Vì bảo vệ giấc ngủ bình yên của hai thiên thần bé nhỏ trong lòng họ.

Road lật lật bản đồ trên tay nói: "Tiếp đến là thành Gaian, nổi tiếng với biệt danh 'Thiên đường ẩm thực Đông phương', ừm... Chắc chắn Allen thích mê rồi."

Kanda và Mana híp mắt.

Bỗng một tiếng hét đập vào màng nhĩ họ:

"ĐỒ ĂN!!!"

Allen bật dậy như zombie, mắt sáng như sao trời hét lên,

Nea cũng bị tiếng hét làm choàng tỉnh, mơ mơ màng màng không hiểu chuyện gì.

Kanda và Mana không nói gì. Giấc ngủ bình yên của thiên thần bé nhỏ của họ đã bị đập nát, nhưng người làm điều đó lại là một trong hai tiểu thiên thần mà họ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, nắm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, sủng không ai hơn. Thế nên đành ngậm miệng.

"Ừm, tòa thành tiếp theo có rất nhiều món ăn Đông phương nổi tiếng, mà Allen em cũng ít làm những món đó mà, lần này là một cơ hội tuyệt vời đấy." Road nói tiếp.

Allen gật đầu, mắt lóe sáng, khuôn mặt vừa tỉnh ngủ liền hăng hái bừng bừng, môi cậu cong lên, xung quanh cậu tràn ngập hoa và hường phấn, thành công làm đám người xung quanh đỏ mặt.

"Cross, ông đánh xe nhanh lên được không, chúng ta cần đến thành Gaian gắp. Cảm ơn ~" Mana nói với âm điệu thật trầm và lạnh lẽo, xe ngựa liền tăng nhanh tốc độ.

Cross thương cho số phận của mình, anh cũng muốn đến đó thật nhanh. Vừa phải làm bóng đèn vừa bị đám cuồng sát này uy hiếp, áp lực cũng thật lớn. Rượu đâu, người đẹp đâu, mau giải thoát cho anh ~

~~~~~~~~~~~~~

Sau nửa ngày thì nhóm Allen tới được thành Gaian. Tính ra thì họ từ thành Royan đến Gaian mất khoảng một ngày đường trong khi người bình thường đều mất hơn một tuần lộ trình. Vỗ tay cho một kỳ tích mới xuất hiện nào*bép bép*.

Trở lại vấn đề, Allen rất ngạc nhiên trước khung cảnh trước mắt, một tòa thành mang phong cách phương Đông cổ kính, những tòa biệt thự, của hàng dùng chất liệu chủ yếu là gỗ xây dựng sát nhau, to lớn, tráng lệ, hoa mỹ. Lòng đèn đỏ giăng kết khắp nơi, người trong thành mặc trang phục phương Đông mà người hay gọi là kimono, yukata, sườn xám, Tôn Trung Sơn,... qua lại tấp nập trong náo nhiệt vô cùng.

Nhóm Kanda trước là tìm một khách sạn tạm nghỉ. Sau đó là thỏa mãn dục vọng và khát cầu của Allen.

Họ tiến tới nhà hàng nổi tiếng nhất thành Gaian - Bách Xuyên Lâu

Nhà hàng này nằm ở trung tâm thành Gaian, là tòa nhà cao nhất trong thành, gồm bảy tầng lầu, bày trí trang nhã và hoa lệ, nơi có thức ăn ngon nhất thành và những đầu bếp giỏi nhất từ khắp nơi trên thế giới. Thế nên mới nói nơi này rất hút khách dù cho giá cả các món ăn... thậm chí là giá vào cử có đắt cỡ nào thì người người cũng nườm nượp vào đây. Và sau đó yêu cầu của nhà hàng càng khắc khe hơn, có tiền cũng chưa chắc đủ điều kiện vào đây, chỉ có những người đủ quyền lực và tài sản mới vào được nơi này.

Kanda, Allen, Mana, Nea, Road và Cross bước vào một cách bình thản, người gác của cuối đầu chào họ cung kính làm những người khác thắc mắc về thân phận của họ. Đồng thời, người ta cũng bận ngắm dung nhan chói lóa anh tuấn xinh đẹp rực rỡ hào quang pha lê lấp lánh không góc chết mù mắt bàng dân thiên hạ người người ghen tị người người sụp đổ người người quỳ bái người người nguyện chết người người thành M của họ: Một người thanh niên tóc dài băng lãnh tuấn mĩ, một thiếu niên xinh đẹp tựa tinh linh, một mĩ nam ôn nhu như nước, một soái ca rực rỡ như ánh mặt trời, một đại thúc mang vẻ đẹp mị hoặc toàn thể phụ nữ và một cô bé loli đáng yêu. Họ trở thành binh doàn diệt sát mọi sinh vật trong một ánh nhìn...

...

Haha,  đùa thôi!

.
.
.
Còn vì sao họ vào được đây thì, tự biết!!!

Nhân viên phục vụ dẫn họ lên tầng bảy, càng lên cao người càng ít đi.

Tầng bảy có mười phòng tách biệt, họ đi đến căn phòng cuối cùng. Căn phòng rộng khoảng 8 mét ở giữa đặt một chiếc bàn lớn, ngoài ra không bày thêm gì khác, mùi đàn hương thoang thoảng dễ chịu, khung cửa sổ rất rộng, đủ để họ nhìn khung cảnh rộng lớn bên ngoài. Và căn phòng cách âm rất tốt, hoàn toàn át đi âm thanh ồn ào bên ngoài.

Ai nấy ngồi quanh chiếc bàn lớn, cửa phòng mở ra, một cô gái mặc sườn xám bước vào, cuối đầu:

"Quý vị muốn dùng món gì ạ?"

Nghe nói nơi này đủ loại đồ ăn phương Đông, Mana và Road đồng loạt thốt lên:

"Đem tất cả các loại đồ ngọt đến đây!"

Người phục vụ ghi ghi chép, diện vô biểu tình.

Allen hưng phấn cằm thực đơn tiếp lời:

"Sủi cảo, tangyuan, hoành thánh, gà sốt Lâm Viên, Chân Long Phụng, sushi, sashimi, tempura. Takoyaki, matcha, doragaki, gà Kung Pao, Đậu phụ Tứ Xuyên, bánh bao chiên, há cảo,... Và 40 phần Mitarashi dango."

Allen kết thúc phần gọi món làm rung động lòng người của mình.

Cross kinh ngạc không nói nên lời. Mana, Nea và Road quen rồi. Kanda kinh ngạc không kém Cross, kiếp này Allen làm gì có cánh tay innoncence mà tiêu hao năng lượng nhiều để có lượng ăn kinh khủng như vậy. Mà hình như còn kinh khủng hơn trước thì phải. Người phục vụ vừa ghi chéo vừa sợ hãi. Nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài được, thế giới còn có những người đáng sợ như này.

Allen ngơ ngác, làm gì nhìn cậu chầm chầm như vậy nha ~

"Những món ăn nhẹ." Nea bình tĩnh nói.

"Rượu và thịt!" Đây là Cross

Người phục vụ tiếp tục ghi chép, ít ra còn có vài người bình thường ~

Cuối cùng còn lại Kanda, mọi người mỏi mắt mong chờ. Trên đường họ có dừng lại ăn uống. Và khi gọi món Kanda đều ghét bỏ thực đơn và chỉ bừa, làm như cái thực đơn có thù hằn gì với anh ta vậy.

Mana, Nea, Road và Cross biết rằng, Kanda thích Soba. Và Mana, Nea và Road còn rõ ràng hơn là, Kanda là tên cuồng Soba!

Mana nhớ tới những cậu chuyện về hoàng Kanda ở thế giới này. Từ nhỏ Kanda đã rất khó ăn, dù có dâng lên bao nhiêu sơn hào hải vị thì anh ta cũng bày bộ mặt nợ tiền. Nhà vua tâm phiền ý muộn không biết làm sao, cuối cùng ông quyết định hỏi ý kiến của con trai ông. Kanda rất quả quyết nói: "Soba!!!"

Nhà vua kinh ngạc, ông nhớ đó là một món ăn nổi tiếng của người phương Đông, có điều ông cùng chiều ý của đứa con trai xinh đẹp bé bỏng của mình mà mời rất nhiều đầu bếp phương Đông nổi tiếng và biết làm Soba về nước. Ông thấy được ánh mắt hài lòng của con trai mình. Và khi những món Soba được dâng lên, Ông đã thấy biểu cảm được thỏa mãn của Kanda.

Về những câu chuyện sau này, nhà vua còn phát hiện là trừ Soba thì Kanda chỉ ăn một món khác được gọi là Mitarashi Dango, dù khi ăn thì bọ mặt cũng rất khó ở.

Câu chuyện về Kanda và Soba dần nổi tiếng, nhiều đầu bếp bắt đầu học cách làm Soba, những quán ăn chuyên làm Soba lan rộng, Soba dần trở thành món ăn truyền thống của vương quốc Pandora. Các cô gái trẻ dành tình yêu mãnh liệt với nhị hoàng tử đều học cách làm soba như một loại quy tắc và tín ngưỡng của biệt đội Fangirl 'Mĩ lệ và Điên Cuồng'.

Nói chung, Soba đang dần thống trị thế giới.

Kanda lạnh lùng nói: "đem loại Soba tốt nhất của nơi này ra đây! Mang kèm với Sake"

Người phục vụ tươi cười đáp:

"Thưa ngài, ở đây chúng tôi có loại Soba thượng hạng nổi tiếng trong truyền thuyết, 'Dragon's Beard', chỉ có thể tìm được 10kg trong một năm, được sản xuất và chế biến tốt nhất. Bảo đảm sẽ hài lòng quý khách." Người phục vụ cười chào hàng.

Kanda híp mắt: "Ta chọn nó!"

Người phục vụ cười tiêu chuẩn bước ra ngoài, hôm nay là ngày đắc đỏ a ~

Mọi người còn lại trong phòng(trừ Allen) không nói nên lời. Sao tên này có thể sống tới giờ chỉ với Soba vậy? Một kì tích mới đã xuất hiện!!!

Chỉ trong tích tắc, một dãy người bước vào, tay cầm từng đĩa thức ăn được bày trí hoa mĩ bắt mắt. Một bữa tiệc linh đình còn hơn cả những bữa tiệc hoàng gia.

Allen ăn như hổ đói.

Nea ăn một cách từ tốn tao nhã. Cross, vừa nhai thịt vừa uống rượu, tay còn ôm lấy một cô phục vụ xinh đẹp vừa làm bộ mặt gạ gẫm. Ừm thì... Dù tướng ăn không tao nhã lắm nhưng lại có gì đó rất mị hoặc. Đó là đối với phụ nữ, còn đối với tắc giả đây thì như con khỉ đột.

Mana và Road mắt sáng rỡ thưởng thức bánh ngọt với tình yêu tha thiết.

Kanda thưởng thức Soba với một sự sùng kính và tôn giáo.

Thật Đáng Sợ!!!

~~~~~~~~~~

Hoàn chương 11

Ad: mình bị ý tưởng lâu ngày. Lúc đầu quả thật bị ý tưởng, sau khi ý tưởng lại gặp một vấn đề... thiếu thốn ngôn từ.

cái ý tưởng này khá nhàm chán, nhưng cứ nhảy khỏi đầu rồi thì cứ viết ra vậy.

tìm món ăn cũng khó khăn nữa, tổng hợp từ Google sama, ngôi sao hoàng cung. Cái 'Dragon's beard' lấy từ DGM Drama đó. Tùm lum tùm la đó, nói chung cái chương này xàm nhưng viết cực khổ hơn mấy chương khác nữa.

phần ăn uống này sẽ tiếp tục vào chương sau!

(Chương này dìm Cross ghe nhỉ. điều ai bảo lão bôi đen Allen nhỏ của tui làm . Ahihi ~)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net