Chương 10: Mặt nạ vô hình.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thuyền Tivi thẳng tiến (≧▽≦)/~┴┴

~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau một trận cuồng phong bão táp ruột nát tim đau mà Allen ngây thơ hiền lành trong sáng lương thiện đáng yêu vô(số) tội tạo ra, đương nhiên là Kanda, Mana, Nea và Road tẫn Tyki và Cross 3/4 chết. Lavi cũng bay vào góp vui. Còn về phần quý tộc tên gì đó quên rồi, ai rãnh đâu để tâm chứ.

Sau đó họ chọn nhà trọ này dừng chân. Về việc chia phòng thì, ManaNea một phòng, còn lại mỗi người một phòng hết.

Trời tối...

Tại bàn ăn lớn, trừ Allen ra thì đều có mặt đông đủ.

Cross chậc một tiếng, than thở: "Tại sao tôi cũng phải ở đây?"

Nea mỉm cười: "Chấp nhận đi ông bạn, cậu không trốn được đâu. Mà đám rác rưởi đó cũng nhấm tới cậu rồi mà nhỉ?"

Cross ngồi kiểu ngả ngớn trên ghế dựa, trầm mặt.

Nói về vấn đề tại sao dị giáo nhấm tới anh ta. Thật ra nhìn Cross hơi biến thái và khó ưa, nhưng anh ta là luyện khí sư thiên tài trẻ tuổi nhất thế giới. Không chỉ có dị giáo, mà tất cả các thế lực trên thế giới này đều muốn mời chào Cross. Anh ta không chỉ là một luyện khí sư, còn là một chiến binh mạnh mẽ đến đáng sợ. Phe nào có được Cross Marian, phe đó sẽ hùng mạnh lên gắp trăm lần. Và đó sẽ trở thành mối đe dọa cho những thế lực khác. Thế nên Cross có thể được nhiều nơi mời chào, nhưng số người muốn giết anh cũng không ít. Mà hành tung của Cross lại bí ẩn, muốn tìm được anh ta cũng khó đến tận trời rồi.

Về việc tại sao Noah trở thành bạn của Cross, Cross lại chấp nhận đi chung với họ. Đó là một bí ẩn, thật ra là tác giả lười muốn giải thích, hãy để điều này vĩnh viễn là bí ẩn đi╮(╯▽╰)╭~~~

Tyki lúc này mới lên tiếng: "Tôi đi khắp nơi trên thế giới, tìm được những cứ điểm của chúng trải rộng trên thế giới rồi diệt gọn. Có điều tới giờ vẫn chưa tìm thấy tổng hành dinh của chúng. Nói chung là có chút năng lực."

Kanda liếc mắt khinh bỉ, như muốn nói ngươi thật vô dụng, có đám rác rưởi cũng không xử lý được.

Tyki vẫn mỉm cười lịch thiệp, sức chịu đựng của anh rất tốt mà. Mana tiếp lời:

"Về phần này thì, Tyki, sau này cậu sẽ hợp tác với nhà Bookman. Phối hợp thông tin tình báo của họ, tìm cứ điểm của chúng. Và quân hoàng gia sẽ hỗ trợ tiêu diệt chúng hoàn toàn."

"Nè nè nè, đây là việc liên quan tới rất nhiều thế lực khác. Bảo tham gia là tham gia sao? Đây là một mối giao dịch, cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến gia tộc Bookman chúng tôi. Lợi tức đâu ~ lợi tức ~" Lavi nói, khí chất thương nhân bộc phát.

Kanda liếc mắt nhìn anh, một hồi mới tiếp tục lạnh mặt nói: "Tôi gửi thư Hoàng huynh rồi, anh ấy nói cha ta đã chấp nhận và hỗ trợ hết sức. Đây là một cuộc càn quét dị giáo quy mô lớn,  sau khi cuộc chiến kết thúc, gia tộc Bookman sẽ được vinh danh. Và chỉ cần gia tộc không phạm trọng tội, hoàng gia sẽ đảm bảo an toàn cho gia tộc Bookman trong ba đời quốc vương."

"Ồ, vậy hợp tác vui vẻ nha mọi người ~" Lavi cười chói lóa. Anh nghĩ nghĩ gì đó, sau đó hỏi:

"Mà này, tôi thắc mắc... tại sao Allen lại bị dị giáo chú ý thế?"

Road cười híp mắt, ngữ khí đều đều: "Tại vì Allen có một linh hồn rất đẹp và dấu ấn trái ngược hoàn toàn với màu sắc linh hồn cậu ấy. Vừa được Chúa ưu ái nhưng đồng thời bị Chúa vứt bỏ. Có phải rất thú vị không!"

Mọi người đồng thời hiểu được và không muốn nhắc nhiều tới cái vấn đề này nữa.

Quả thật Allen là người độc nhất vô nhị trên thế giới này mà.

"Tốt lắm, giờ thì quyết định: Lavi và Tyki phụ trách tìm kiếm chúng, Road sử dụng mộng giới tìm chúng, Cross thì tiếp tục luyện khí là được, còn lại cứ tiếp tục bảo vệ Allen là được." Mana chốt hạ.

Tất cả đều không có ý kiến, thế nên cuộc họp kết thúc, mọi người đều trở về phòng ngủ. Thực ra mọi người đều buồn ngủ rồi, lúc này vừa đúng 12 giờ đêm.

.

.

.

Trong phòng Allen.

Allen nằm im trên giường, mắt mở trao tráo. Cậu cố gắng nhắm mắt cố khiến mình ngủ, có điều không tác dụng.

Cậu nghĩ tới Kanda. Họ mới quen biết nhau có hai ngày thôi, nhưng thân thiết giống như đã quen biết từ lâu rồi vậy. Nghĩ tới lời hứa của mình với người ta, cậu bất giác đỏ mặt. Trước giờ cậu cũng không phải người dễ dãi cả tin, vì một câu chuyện không rõ thực hư mà chấp nhận một điều kiện điên rồ quá mức dễ dàng. Từ hai người vốn không quen biết liền biến thành người yêu, điều này thật sự làm cậu thấy khó tin.

Có điều cậu không khó chịu. Không hiểu sao... chính bản thân cậu muốn tin hết những lời Kanda đã nói, rồi chấp nhận trở thành tình lữ của anh. Rồi sau đó sẽ xyz rồi lại abc, ngày ngày ufo rồi -%(#&%h#38...

Allen nghĩ mà bất giác đỏ mặt, cả người rúc sâu vào chăn...

Và cậu phát hiện một cánh tay dư ra đang đặt trên eo mình...

"A A A-ưm..."

Miệng cậu bị một bàn tay bịt lại, giọng nói trầm thấp phả vào tai cậu:

"Suỵt, là tôi đây, đừng có làm ồn."

Đấy là giọng của Kanda, Allen dần bình tĩnh lại. Kanda híp mắt, vòng tay ôm cậu chặt hơn: "Em thật thiếu cảnh giác đấy, tôi vào cũng không biết."

"Xin... xin lỗi."

Kanda chậc một tiếng, bộ mặt nhăn nhó như thường, nhưng bàn tay ấm áp rất đỗi dịu dàng vuốt ve mái tóc cậu bé. Thân nhiệt anh rất ấm, mặt Allen áp vào lòng ngực anh, nghe rõ từng tiếng tim đập. Nhịp tim Kanda nhanh hơn bình thường, Allen không hiểu sao đọt nhiên đỏ mặt.

"Đừng cứ hỡ ra là xin lỗi, và giờ nên ngủ đi."

Allen rất nghe lời anh, cố gắng đưa bản thân vào giấc mộng. Không hiểu sao bây giờ cậu lại dễ dàng buồn ngủ như vậy. Cậu bé nhắm mắt lại, quên luôn hỏi Kanda vì sao có phòng ngủ cùa mình còn lượn qua phòng cậu ngủ.

Kanda hài lòng nhìn cậu bé nằm trong lòng mình, nhịp thở đều đặn, cả người rúc vào vòng tay anh.

Mà lúc này cánh cửa phòng bật tung ra, Mana đứng trước cửa, vẻ mặt cực kì tức giận.

"Tên exorcist khốn kiếp, sao ngươi dám ngủ với Allen bé bỏng của ta, còn dám ôm nó nữa hả?!!"

Tất nhiên là anh ta không dám lớn tiếng, anh không muốn đánh mất giấc ngủ của Allen.

Một đám sau lưng anh: Nea, Road, Tyki, Lavi và Cross lộ vẻ mặt hóng hớt chờ kịch vui.

Kanda cười tà, ngón tay để lên môi... Suỵt ~

Mana đứng đờ ra, không dám gây tiếng động mạnh, mặt càng đỏ lên vì tức... đồng thời còn có ganh tị...

Nea bây giờ mới xách cổ Mana lôi về vì quá phiền, đám còn lại thì ai về phòng người nấy. Tưởng có đánh nhau chứ, ai dè toàn làm màu. Chán bỏ xừ ~~

Tối đó có người mơ thấy mộng đẹp, có người đỏ lừ mắt không ngủ được.

---------------------

Nhóm Kanda quyết định ở lại thành Royan thêm hai ngày. Sau đó Tyki và Lavi sẽ tách nhóm đi ra ngoại quốc, những người còn lại tiến thẳng tới kinh đô.

Hiện tại, Kanda và Allen là một nhóm, Mana Nea và Road một nhóm, Lavi và Tyki một nhóm, Cross bảo đi tìm mấy em gái, tất cả chia ra lượn vòng cả thành Royan.

{Chuyện của Tyki Lavi}

Hai người đi về thành Bắc, người người qua lại tấp nập nhưng cả hai không hề mờ nhạt. Một mĩ nam toát ra khí chất quý ông tao nhã, một mĩ nam khí chất sáng ngời làm cho phụ nữ lướt qua nhìn chảy nước dãi, đàn ông nhìn bằng ánh mắt kì thị.

"Anh hình như là Nam tước quốc vương sắc phong vài năm trước nhỉ, đồng thời là một thương nhân giống tôi, ngài Tyki Mikk."

Lavi mỉm cười.

"Tôi ngạc nhiên vì cậu nhận ra tôi trong khi tên nhóc kia hoàn toàn không đấy. Cậu là một thương nhân tìm năng."

Tyki mỉm cười.

"Kanda cậu ấy chẳng bao giờ để tâm đến qúy tộc triều chính. Cậu ta thích những trò bạo lực, riêng tôi chỉ thích những mối giao dịch."

Lavi mỉm cười.

"Cậu luôn biết cách tạo thú vui nhỉ, tôi thì khá thích phần tối của cậu, nó khiến tôi cảm thấy phấn khích."

Tyki mỉm cười.

"Đâu có, tôi luôn là một người lạc quan và đầy nhiệt huyết mà. Có điều tôi không thích loại người như anh đâu, nó làm tôi khó chịu lắm."

Lavi mỉm cười.

"Ấy ấy không nên làm vậy, dù sao chúng ta còn phải đồng hành trong thời gian tới mà."

Tyki mỉm cười.

Giờ họ cảm thấy mình nên lái sang chủ đề khác thì hơn.

"Tôi phát hiện các người đang bài xích tôi, Kanda và cả Cross nữa, có vấn đề gì sao. Tại sao các người cứ liên tục gọi Kanda là exorcist? Và tôi cảm giác các người rất quen thuộc chúng tôi." Lavi hỏi.

"A thì... ai biết được, cậu có thể tự đoán mà nhỉ."

Lavi hiếp mắt nhìn chằm chằm Tyki, sau đó đưa ra kết luận: "Quả nhiên anh là loại người mà tôi ghét nhất, sau này không cần phải cười giả trước mặt tôi, tôi cũng lười muốn giả thân với anh. Dù sao cũng biết bản chất của đôi bên rồi mà."

Nói rồi Lavi đi thẳng, khuôn mặt không còn nét cười như ban đầu. Anh không hiểu sao mình cảm thấy rất khó chịu với Tyki. Đối với những người khác của nhà Noah, anh không có cảm xúc bài xích gì mấy. Nhưng tận sâu trong tâm can anh không hiểu sao rất khó chịu với Tyki Mikk. Có lẽ... bản thân ghét bị nhìn thấu đi.

Tyki đi đằng sau, vẫn tiếp tục mỉm cười.

-----

Người thanh niên tóc đỏ ngồi trên ghế cuối thấp đầu, mồ hôi nhễ nhại đổ xuống, cố gắng ngăn tiếng rên rỉ đau đớn phát ra từ cổ họng. Đôi mắt anh phủ máu, anh cố mỉm cười như mọi ngày... nhưng không thể. Chỉ những tiếng gào thét trong đau đớn phát ra.

Đứng đối diện một người đàn ông với làn da ngăm đen các dấu chữ thập trên trán. Anh mặt bộ vest đen, khí chất cao quý, khiến người ta nhìn vào liền như con thiêu thân sa vào. Anh ta mỉm cười đứng nhìn nỗi đau đớn những cơn gào thét của thanh niên tóc đỏ.

Anh ta hài lòng nhìn tác phẩm của mình. Nơi này một màu tối đen, chỉ đơn thuần một màu đen, sự hiện diện của hai người. Khôngbầu trời, khôngmặt đất, khôngthêm bất cứ đồ vật trang trí, không thừa một máu màu sắc nào khác, đồng thời khônglối thoát...

Người đàn ông chạm tay vào khuôn mặt nhợt nhạt của người thanh niên tóc đỏ, nâng cằm cậu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt cậu. Đôi mắt màu ngọc lục bảo tuyệt đẹp sáng rực trong đêm tối. Nhưng không phải trong suốt, ánh mắt đấy như hố đen tịch mịch, chứa đựng sự câm phẫn, bất đắc , sự khát cầu, giả dối cả nỗi đau từ tâm can.

Người đàn ông thích thú vuốt ve đường nét khuôn mặt người thanh niên.

"Tôi nên gọi cậu Exorcist... hay Bookman nhỉ? sao thì cậu chỉ thể chọn một. Một exorcist, liên tục chiến đấu. Bookman, đứng nhìn ghi chép... không phải sao."

Người tóc đỏ bảo trì trầm mặt.

", cậu cũng đâu giống nhưng người kia, cậu giả tạo, cậu lại khao khát tình bạn. Cậu một kẻ tham lam đấy. "

Người thanh niên chậm rãi ngẩn đầu, nói yếu ớt:

"Anh... đã từng gặp... Lúc đó đấu bài với Allen, anh rất khác, anh làm bạn với con người... Tại sao..."

Người đàn ông híp mắt, đùa nghịch bộ bài Boker trên tay.

"Đó mặt sáng của tôi, nhân dạng. mặt tối chính Noah. Cũng như cậu, mặt sáng trong thân phận exorcist, mặt tối Bookman không phải sao. Chúng ta đều kẻ hai mặt, chúng ta diễn cả hai vai. Tôi cảm thấy như vậy rất thú vị ."

Người đàn ông cười nhẹ nhàng, nhưng người thanh niên không thích nghe điều đó cho lắm. Anh ta hài lòng bóp cằm cậu, cúi đầu hôn lên môi cậu.

"Chung quy... đến cuối cùng, phần tối mới diện mạo thật sự của chúng ta."

Trong nơi tối tăm đó, người đàn ông tiếp tục dùng bàn tay dịu dàng đó đưa người thanh niên tóc đỏ đến bờ vực cái chết.

-----

Tyki nhìn Lavi hậm hực đi đằng trước, mỉm cười chậm rãi đi phía sau. Không sau... chúng ta còn rất nhiều thời gian mà.

Xa xa ở tuốt phía sau họ, Mana, Nea và búp bê vải tên Road ngồi trên vai Mana đứng nhìn hai người kia.

Mana nhăn nhó: "Road, sau cô bắt ta đi theo hai người này làm gì? Ta muốn đi cản tên Kanda kia xáp lại gần Allen bé bỏng của ta mà!!!"

Nea miễn cho ý kiến

Con búp bê vải phát ra tiếng cười khúc khích.

"Chúng ta nên quan tâm Tyki một chút chứ. Đối với người quanh năm thích diễn như anh ta, thật sự hứng thú với một người khó lắm. Mà dù sao thì, anh ta giờ cũng có việc để làm rồi."

Nea cười thích thú, sau đó anh vỗ vai Mana.

"Cũng không cần đi theo họ nữa, chúng ta đi ăn thôi."

Mana liền bật mode trung khuyển, ôm chầm lấy Nea: " Nếu em đã nói vậy thì đi ăn thôi, quan tâm Tyki làm gì cho phiền chứ."

Ba người đi về phương hướng khác, họ thấu hiểu, dấy lên chút hứng thú, nhưng cũng chỉ là 'một chút' mà thôi. Dù sao cũng chỉ là một vở kịch nhỏ trong đời họ. Dù là đối với Tyki thì khác.

.

.

.

Noah... Trước giờ luôn đóng vai phản diện ...

~~~~~~~~~~~~~~
Hoàn chương 10


-> Đã tạo nên một cp mới. Lúc đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net