Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
một hơi, sau khi điều chình tốt tâm tình mới đi vào.

"Thời gian nạn nhân tử vong là lúc nào?"

"Trái tim và gan nạn nhân đều bị lấy đi, nên chỉ có thể căn cứ vào độ ấm cơ thể mà suy đoán, hẳn là trong khoảng từ 12 giờ đêm đến 4 giờ sáng nay."

"Khoảng thời gian khá dài a." Rolin bĩu môi, tên hung thủ này thật làm cho người ta đau đầu mà, lấy cái gì không lấy, lại đi lấy gan, "Melanie, cô ở đây tiếp tục làm đi, nhớ lấy dấu vân tay chỗ lồng ngực, tôi muốn đến gặp tên siêu mẫu kia hỏi chuyện."

"Cái kia... tiến sĩ... không thể đổi lại anh ở đây còn tôi đi hỏi Shade sao?" Melanie một bộ dạng đáng thương.

"Tin tôi đi, chờ cô thật sự nghe thấy cách nói chuyện của hắn, cô sẽ hi vọng mình được ở đây kiểm tra hiện trường." Rolin khoát khoát tay đi ra cửa. Căn nhà này thuộc khu hoàng kim, giờ lại xuất hiện vụ án này, giá nhà chắc chắc sẽ bị rớt a.

Gọi điện cho người đại diện của Shade, xác định được tên kia đang trên sàn catwalk trong nội thành.

Mười mấy phút sau, Rolin đi vào hậu trường, tìm được người đại diện. Nghe được lại có thêm một vụ án tương tự, sắc mặt của hắn rõ ràng xanh mét.

"Cái kia, hiện tại không nên tới hỏi Shade a. Trong khi hắn đang biểu diễn mà bị quấy rầy thì tính tình sẽ... rất khó kiểm soát."

"Hắn là người mẫu, khi đối mặt với những khán giả không hâm mộ mình, còn muốn bày ra tính cách trái ngược hoàn toàn với bộ trang phục đẹp đẽ trên người, hắn không phải là nên học cách kiểm soát tính tình của mình sao?" Rolin nhún vai, sau đó đẩy hai nhân viên bảo vệ ra, tiến vào phòng hóa trang.

Đúng là siêu mẫu mang nhãn hiệu "Siêu cấp con trời", ngay cả trong phòng hóa trang cũng có thể hưởng thụ, hai ba nhân viên trang điểm vừa trang điểm, vừa sửa sang quần áo cho hắn, còn tên hưởng thụ lại mang một bộ dạng chết toi.

"Lại gặp mặt rồi, ngài Shade Smith."

Nghe thấy thanh âm của Rolin, Shade trước gương mạnh quay đầu lại, người trang điểm lại ba chân bốn cẳng cũng quay theo hắn.

"Là anh, ngài đặc vụ FBI." Shade hừ lạnh một tiếng trong mũi.

Rolin chợt nhớ tới lời Feldt nói, trong lòng cười đến quặn ruột.

Theo biểu hiện của Shade mà nói, sao lại có thể có ý với mình chứ?

Đem Rolin dâng cho hắn, hắn cũng sẽ không thèm.

"A ha, đúng vậy, là tôi. Thật xin lỗi, lại có một hung án tương tự, nạn nhân vẫn có quan hệ với anh..."

"Nếu muốn hỏi chuyện tôi, vậy chờ tôi diễn xong đi." Shade một mạch đi qua người Rolin, rõ ràng không đem anh để vào mắt.

"Không sao" Rolin khoanh tay gật gật đầu, "Đây là buổi diễn cuối đúng không? Sau khi Catwalk kết thúc, nếu anh vẫn không dành chút thời gian trả lời vấn đề của tôi, tôi chỉ sợ sẽ trực tiếp triệu anh đến FBI phòng vấn."

Shade cười cười, trong ánh mắt hiện lên một tia khinh miệt.

Rolin làm như hoàn toàn không thấy, thuận tay cầm một quyển tạp chí thời trang lên xem, thú vị mà lật xem áo tắm nữ trong đó.

"Thật vô vị." Shade hừ lạnh một tiếng rồi đi ra sàn T.

Lật rồi lật, mấy trang liền đều là mấy vụ scandal gần nhất của nữ nhân vật nổi tiếng, rất nhàm chán, vì vậy anh ra khỏi phòng hóa trang trên lầu hai, vừa lúc đứng trên hành lang có thể nhìn thấy toàn cảnh sàn T.

Shade đã đi tới cuối sàn T, đèn Flash nháy liên tục, hắn đưa lưng về phía Rolin nên anh không cách nào thấy rốt cuộc khi được các phóng viên hâm mộ thì trên mặt hắn có biểu tình gì.

Tao nhã xoay người một cái, Shade bước về phía Rolin.

Ai, cái thế giới này, khuôn mặt đẹp, vóc người đẹp, dáng đi chuẩn một chút cũng có thể kiếm ra tiền a.

Shade hơi ngẩng đầu, liền thấy Rolin đang dựa vào lan can, khóe miệng hơi giơ lên, như một nụ cười rạng rỡ.

Buổi diễn cuối cùng cũng kết thúc, các phóng viên bên ngoài phỏng vấn nhà thiết kế, mà Shade bị người đại diện kéo về phòng hóa trang.

"Anh có thể đi rồi." Shade hướng người đại diện phất phất tay,

"Chính là đặc vụ muốn hỏi chuyện cậu về vụ hung án... Tôi ở cạnh cậu thì tốt hơn..."

"Tôi cũng không giết người, anh lo lắng cái gì?" Trên mặt đã xuất hiện vẻ không kiên nhẫn, người đại diện không thể không thừa dịp hắn còn chưa có phát hỏa mà nhanh chóng rời khỏi phòng.

Cuối cùng chỉ còn lại Rolin và Shade.

Hắn ngẩng đầu, hất cầm với Rolin "Có vấn đề gì thì hỏi đi."

Đánh nhanh thắng nhanh cũng là mong muốn của Rolin, "Từ 12 giờ đêm qua đến 4 giờ sáng nay cậu đã ở đâu?"

"Trong căn hộ của tôi."

"Ai có thể làm chứng?"

"Chrysler Moss."

"Hai người ở cùng nhau cả đêm sao?"

"Đúng vậy."

Nghe tên thì có vẻ là đàn ông, Rolin nhỏ giọng than một câu, "Hai tên đàn ông ở cùng một chỗ làm cái gì?"

Ngẩng đầu, giật mình khi thấy khuôn mặt Shade ngay sát mặt mình, trên miệng là nụ cười tươi rói, dùng loại giọng điệu ngả ngớn nói: "Đương nhiên là làm tình."

Rolin há hốc miệng, đầu tên này rốt cuộc bị sao vậy, không cần tới mỹ nữ khiêu gợi mềm mại, cũng không nên cùng tên đàn ông cứng rắn làm chứ, "Như vậy cho hỏi, phương thức để liên lạc với người kia?"

"Phương thức liên lạc?" Shade ha ha cười to, "Anh có thể đi xuống lầu, tên kia là thiết kế sư đang bị đám phóng viên phỏng vấn."

"Tôi biết rồi." Rolin đóng laptop lại, đứng dậy, đi ra cửa.

"Hắc, đặc vụ FBI."

"Chuyện gì?" Rolin cũng không dừng bước mà mở cửa ra, nhưng không nghĩ tới bờ vai mình lại bị đối phương đè lại, anh có chút khó chịu mà bóp chặt cổ tay đối phương.

Rõ ràng là rất đau, nhưng Shade vẫn là bộ dạng kiêu ngạo như cũ.

"Anh tên gì?"

Rolin quăng cổ tay đối phương xuống, không trả lời hắn cũng không quay đầu lại mà đi ra ngoài.

Khi Chrysler Moss bị Rolin hỏi chuyện, hắn rõ ràng là giật mình. Dù sao thừa nhận mình và siêu mẫu ở cùng một chỗ với nhau sẽ tạo nên scandal lớn, xử lý không tốt sẽ thân bại danh liệt.

"Ngài Moss, khai thật mới có thể xóa bỏ thân phận tình nghi của anh và Shade. Hơn nữa dựa theo nguyên tắc bảo mật, những gì anh nói với tôi, tôi một câu cũng sẽ không tiết lộ cho truyền thông. Bây giờ tôi hỏi anh trả lời, anh chỉ cần trả lời có hay không là được rồi."

Chrysler suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng gật đầu.

"Từ 12 giờ đêm qua đến 4 giờ sáng nay, có phải anh ở trong căn hộ của Shade?"

Chrysler gật đầu.

"Anh khẳng định trong suốt thời gian đó, hắn không rời khỏi nhà chứ?"

Chrysler lại gật đầu.

"Cám ơn." Nói xong, Rolin liền đứng dậy một mạch rời đi.

Không phải Shade Smith, vậy là ai? Toàn bộ nạn nhân đều xoay quanh tên siêu mẫu này, nếu nói hắn là hận Shade, vậy cứ trực tiếp tìm hắn xuống tay là được rồi...

Khi anh sắp rời khỏi đại sảnh, bỗng có người phía sau vỗ vỗ anh.

Quay đầu lại anh thấy mộ cô gái, nhìn kỹ một chút, hình như là một trong những người trang điểm của Shade vừa rồi.

"Cái kia... Tôi muốn hỏi anh... có phải là FBI..."

"Là tôi. Xin hỏi cô có gì muốn nói với tôi sao?" Trực giác nói cho anh biết, cô gái này biết điều gì đó.

"Có phải... Annie đã xảy ra chuyện?"

"Sao cô biết là Annie?" Rolin nhíu mày, thi thể Annie được cảnh sát phát hiện đến giờ chưa đến 24h.

"Tôi là bạn cô ấy, anh có thể gọi tôi là Vicky. Đêm qua sau khi chúng tôi bàn về chuyện tạo hình mới, cô ấy nói với tôi sau buổi chụp hình, Shade mời cô ấy đi ăn còn nói muốn theo đuổi cô."

"Vậy sao?" Rolin nhíu mày, chợt nhớ tới Lohan. Em gái Lohan cũng nói Lohan từng qua lại với Shade, nhưng Shade lại nói hắn căn bản không nhớ rõ Lohan.

"Nhưng sáng nay tôi gọi điện cho cô ấy, nghe điện lại là cảnh sát.. Cô ấy đã xảy ra chuyện đúng không?" Sắc mặt Vicky trắng bệch.

"Đúng, cô ấy đã xảy ra chuyện." Rolin gật đầu, "Bây giờ tôi cần cô nhớ lại đêm qua khi cô gọi điện cho cô ấy, là sau mười giờ tối sao?"

"Nga, trời ạ... cô ấy bị thương? Hay là..." Nước mắt đã muốn theo mắt Vicky rơi xuống.

Rolin an ủi Vicky nửa ngày, chờ đối phương bình tĩnh kể lại. Vicky nói Annie gọi cho cô vào khoảng mười giờ rưỡi đêm, Annie trong điện thoại nói với Vicky rằng Shade sẽ đón cô đi tham dự một buổi party nửa đêm, cô đang bận rộn chọn quần áo, còn hõi ý kiến của Vicky.

Party nửa đêm, Rolin trong lòng hừ một tiếng. Thật đúng là kiểu party đặc biệt của quỷ hút máu a...

Dangerous monster 6

Lẽ nào Shade đang nói dối sao?

Rolin không khỏi bắt đầu nghi ngờ. Feldt đã từng dò xét qua tư duy của tên kia, nhưng không thấy có bất kỳ điểm nào khả nghi.

Vậy rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? Hay tên kia căn bản có hai mặt? Đối với người mình đã từng làm qua lại không biết chút nào? Không đúng, người hạ thủ là huyết tộc, đây là sự thật không đổi. Shade căn bản lại không có đặc thù của huyết tộc, nghe nói tên kia tuần sau còn muốn đi Hawai phơi nắng kìa.

Trở lại phòng thí nghiệm, Rolin tạm thời dẹp những suy nghĩ ngổn ngang qua một bên, đối với người đã chọc ghẹo mình, anh từ trước đến nay đều phải ăn miếng trả miếng.

Melanie đang phân tích kết quả khám nghiệm tử thi của Annie trước máy vi tính, Albert thì bận rộn xét nghiệm vài mẫu vật lấy được từ hiện trường.

Hiện vẫn là ban ngày, Feldt đương nhiên không có khả năng cứ nghênh ngang mà rời khỏi phòng thí nghiệm. Nhếch miệng cười, anh nghĩ cũng nên thí nghiệm một chút loại thuốc mới có thể kéo dài thời gian bao lâu.

Kỳ thật, Rolin đã tiến hành nghiên cứu qua máu của huyết tộc, trong máu bọn họ có một loại virut đặc biệt, chính nhờ đặc thù của loại virut này đã thúc đẩy nhanh quá trình khép lại của tế bào làm họ có khả năng tự phục hồi nhanh chóng, còn có tác dụng cường hóa cơ thể và các giác quan, nhưng loại virut này cũng khiến cho máu bình thường không thể tái tạo, đây cũng là lí do vì sao huyết tộc luôn cần đến nguồn "dinh dưỡng". Loại virut này khiến huyết tộc có thể cấp tốc hấp thụ máu vào hệ tiêu hóa, thậm chí còn có công năng miễn dịch, cho huyết tộc có thể ngừa bách bệnh xâm phạm. Nhưng loại virut này lại tương đối mẫn cảm với tia tử ngoại, trong nháy mắt có thể khiến tổ chức cơ thể bị khô hóa, đây cũng là nguyên nhân khi huyết tộc ra nắng lại bị biến thành một đống bụi. Bình thường khi loại virut này xâm nhập vào cơ thể người thường, nó sẽ dần dần bị hệ thống miễn dịch bài xích, nhưng sau khi cơ thể bị mất một lượng lớn máu, khả năng miễn dịch giảm xuống, loại virut này một khi tiến vào trong cơ thể, sẽ nhanh chóng sinh sôi nảy nở hơn nữa công phá hệ thống miễn dịch của con người, cướp lấy, khiến người bình thường sẽ bị biến đổi thành huyết tộc.

Rolin đã chiết suất loại virut này để chế tạo thành thuốc, một khi tiêm vào cơ thể, liền có thể khiến chính mình tạm thời có được năng lực của huyết tộc, sau khi loại virut này bị hệ thống miễn dịch trong cơ thể bài xích, thì năng lực huyết tộc cũng sẽ biến mất.

Thò tay vô tủ lạnh lấy ra một ống thuốc, tiêm vào cơ thể mình.

"Tiến sĩ, anh muốn làm gì?" Melanie có chút khó hiểu, dù sao hiện tại cũng không phải đối phó với quỷ hút máu, vậy tai sao lại phải tiêm thuốc chứ?

"Báo thù rửa hận."Rolin cười cười, sau đó quay đầu nói một câu, "Hắc, vô luận xảy ra cái gì quái đản, hai người cũng không cần bước vào, tôi cùng hắn "chơi hội", tôi muốn chính mình ra tay phục thù."

Dứt lời, Melanie lại cảm thấy lo lắng bất an. Cô thật không hiểu được, tại sao tiến sĩ luôn luôn bất hòa với Feldt chứ?

Nhẹ tay mở cửa, Feldt tên này lại ngang nhiên nằm trong chăn của anh, mái tóc vàng trải dài, nằm nghiêng một bên, một bàn tay gối bên tai, đều đều hô hấp, ngay cả lông mi cũng có một loại hình ảnh yên tĩnh. Rolin vốn đang nổi giận đùng đùng, nhưng bỗng nhiên lại cảm thấy Feldt im lặng như vậy lại có một loại mỹ cảm thật mỏng manh yếu đuối.

Mặc dù vậy, vị tiến sĩ cũng không cách nào dễ dàng tha thứ cho hành động trước kia của Feldt đối với mình, đưa tay xoa xoa môi dưới, nơi vẫn còn đau âm ỉ.

Bất quá chỉ nháy mắt động một cái, Rolin đã áp trên người Feldt.

Tên kia chậm rãi mở mắt, khóe miệng là nụ cười lười nhác, "Bảo bối, cậu về rồi."

"Ai là bảo bối của anh!"

Feldt tao nhã từ trong chăn vươn tay ra, vuốt lại mái tóc dài, xương quai xanh dưới chăn như ẩn như hiện, cái loại hình ảnh này... từ "sexy" bổng ùa vào trong não Rolin.

Mẹ kiếp, quả nhiên chính mình bị tên kia làm cho chập mạch rôi.

Nghĩ tới gì đó, Rolin bỗng cười thầm trong bụng, mạnh tay xốc chăn lên, Feldt một tay bắt được cổ tay Rolin, cười nói: "Sao tôi lại cảm thấy cậu có ý đồ xấu xa a, trời còn chưa tối mà, cậu sẽ không hẹp hỏi như vậy chứ, cộng sự chỉ mượn giường của cậu ngủ một giấc mà cậu đã đuổi đi sao?"

Mike ngủ trên giường nhỏ bên cạnh cũng dụi dụi mắt ngồi dậy, "Tiến sĩ... anh về rồi?"

"Tiểu quỷ, em ra ngoài ngay cho anh, nhân tiện đóng cửa lại luôn."

"Di? Tiến sĩ lại cãi nhau với ngài Feldt sao?"

"Ha ha" Feldt quay qua nhìn đứa nhỏ kia, chiếc cổ thon dài bày ra độ cong khiêu gợi, "Anh muốn cùng tiến sĩ D làm một số chuyện chỉ có người lớn mới có thể làm nha, cho nên em có thể ra ngoài trước một lát được không?"

Mike thực rất nghe lời mà gật đầu, mặc áo ngủ con cọp rồi đi ra ngoài.

"Cái gì gọi là "một số chuyện chỉ người lớn mới có thể làm"?" Rolin giảm thấp thanh âm nói, hai mắt chống lại ánh mắt Feldt.

"Cậu hiện đang áp trên người tôi, không phải là muốn làm cái gì sao?" Feldt tao nhã tươi cười, nhưng lại có một chút mùi vị ái muội, làm trái tim Rolin mất tự nhiên đập nhanh như muốn trào lên cổ họng, "Để có thể lực cùng tôi làm mấy việc này, cậu không phải đã tự tiêm thuốc cho mình chứ?"

"Làm cái đầu anh!" Vừa dứt lời, bàn tay Rolin bỗng ấn xuống ngực Feldt, nhưng đối phương trong nháy mắt đã bắt được cổ tay anh, vì vậy tình thế bây giờ là tiến sĩ D của chúng ta đang ngồi trên bụng Feldt như cưỡi ngựa, mà cả hai tay đều bị đối phương bắt được.

Mà trên tay phải tiến sĩ, đang cầm vũ khí khống chế tim ngày trước dùng để đối phó Mende.

"Cậu sẽ không thực sự đem tôi ra làm vật thí nghiệm món đồ chơi mới đi?" Feldt có chút phì cười.

Rolin bỗng nhếch miệng, ngón tay trên thứ kia ấn xuống một cái, nó đột nhiên tách khỏi bàn tay anh, phóng mạnh xuống, Feldt nhanh chóng buông tay Rolin ra bắt được vật kia, lại không nghĩ tới thứ đồ chơi đó đột nhiên chìa ra lưỡi dao sắc bén, khảm vào trong lòng bàn tay anh.

Nháy mắt, đồng tử Feldt dãn ra, miệng há rộng giống như không thở nổi.

"Đối phó anh, đương nhiên không thể dùng thứ anh đã gặp qua rồi, cái này không phải vũ khí khống chế tim, mà là đồ chứa dịch thủy ngân, không cần găm vào tim, dịch thủy ngân cũng có thể dọc theo lưỡi dao sắc bén mà tiến vào thân thể anh."

Thân thể Feldt bắt đầu run rẩy, trên trán cũng bắt đầu đổ mổ hôi lạnh.

Hắn nhìn thấy trong mắt Rolin bày ra một loại đắc ý: "Cậu đùa quá trớn rồi, tiến sĩ."

Biểu tình Rolin cũng trở nên lạnh như băng, "Tôi không đùa với anh, Feldt. Thế nhưng sáng nay, anh lại làm ra trò đùa mà tôi không thể nào tha thứ."

"Do đó cậu muốn trả thù sao?" Feldt cảm giác được dịch thủy ngân đã theo máu hắn mà chảy khắp cơ thể, không đầy nửa tiếng nữa, hắn có thể sẽ mất mạng. Bản thân mình lại quá sơ suất rồi.

"Không phải trả thù." Rolin ngồi bên cạnh hắn, cúi đầu đối diện với đôi mắt xanh thẳm, "Mà là làm cho anh ý thức được có một số việc không thể đem ra đùa giỡn. Ví dụ như việc sáng nay anh đã làm với tôi, lại ví dụ như việc tôi đang làm với anh vậy."

"Trước khi mất mạng, tiến sĩ D có thể nói cho tôi biết, mục đích của cậu rốt cuộc là gì không?"

"Tôi muốn chúng ta tôn trọng lẫn nhau. Mà điều kiện đầu tiên để tôn trọng lẫn nhau chính là không vượt qua giới hạn của đối phương. Anh luôn không cần người khác hỗ trợ, không phải sao? Tôi cũng vậy, người cộng sự trước kia của anh cũng vậy, đối với anh mà nói, có lẽ là một loại gánh nặng, đúng không? Bởi vì chúng tôi không có được sự cường đại của anh."

Feldt nhắm mắt lại, dùng trầm mặc trả lời.

"Nếu như có một ngày anh gặp tình huống như thế này, lúc đó ai sẽ đến cứu anh?"

Feldt chậm rãi mở mắt ra, khóe miệng giương lên, mang một loại cảm xúc bất đắc dĩ phức tạp, "Ai có đủ khả năng cứu tôi?"

"Tôi có thể." Rolin trả lời rất đơn giản, nhưng âm thanh lại khẳng định đầy tự tin.

Feldt thừa nhận bản thân mình từng vô số lần chăm chú nhìn người cộng sự mới này. Khi lần đầu tiên Rolin xuất hiện trong tầm mắt mình, Feldt liền có một loại dự cảm, khi đó hắn còn không biết loại dự cảm này là gì. Nhưng bản năng của hắn đã kháng cự, hắn không muốn người tên Rolin này bước vào thế giới của mình.

Thế nhưng hiện tại, hắn thừa nhận, người đang nắm giữ quyền sinh sát của hắn ngay lúc này, thực mê người.

"Hơn nữa, tôi cần anh." Ngữ điệu Rolin có phần bình tĩnh, "Chúng ta bù đắp khuyết điểm cho nhau, không phải sao? Tôi đôi khi rất bốc đồng, còn anh thì lại bình tĩnh khiến người khác ghen tị. Tôi không đọc được tư duy của nghi phạm, không thể phân biệt được lời nói dối của bọn họ, nhưng anh lại có thể. Khi quái lực chỉ duy trì được năm phút của tôi biến mất, trừ anh ra, không ai có thể cứu tôi."

Mặc dù toàn thân đang dần mất đi cảm giác, nhưng trong tíc tắc ấy, Feldt bỗng nhiên cảm thấy hốc mắt mình hơi nóng lên.

"Cậu cái người này, chân thật đến đáng sợ." Feldt chậm rãi nhắm hai mắt lại, khóe miệng trũng xuống vừa có một chút bất đắc dĩ, lại vừa có một loại tâm tư mà người khác không thể đoán được.

"Vậy chúng ta đã thỏa thuận xong, anh sẽ không tiếp tục dùng phương pháp quấy rối buộc tôi phải viết đơn xin đổi công tác, đúng không?"

Feldt đã không thể động đậy, chỉ có thể dùng khẩu hình nói với Rolin: "Ừm."

Rolin lấy từ trong túi áo ra ống tiêm, tiêm thuốc vào trong mạch máu Feldt, dịch thủy ngân chậm rãi bị trung hòa.

"Hệ thống miễn dịch của anh sẽ bài trừ dịch thủy ngân ra ngoài cơ thể."

Quả thật, Feldt cảm nhận được tứ chi của mình dường như đã lấy lại cảm giác, hô hấp nặng nhọc cũng bắt đầu ổn định lại.

"Cậu đúng là thiên tài, tiến sĩ D."

"Đương nhiên, anh nên cảm thấy mình may mắn đi." Rolin cười toe toét.

Feldt vẫn duy trì tư thế nằm trên giường, chỉ là chậm rãi vươn tay, sờ mặt Rolin.

"Làm gì?" Rolin nhíu mày, tên này sẽ không lại chứng nào tật nấy đi?

Quả nhiên, một trận trời đất đảo ngược, Rolin bị đối phương đè xuống giường.

Những sợi tóc mềm mại của Feldt rủ xuống bên mặt hắn, nhưng lần này, Feldt chỉ cúi xuống hôn nhẹ lên trán Rolin.

"Cậu đã thề rằng.... cậu sẽ bảo vệ tôi. Hãy nhớ kỹ những lời cậu đã nói."

Dangerous monster 7

"Anh đúng là học trò hư." Rolin muốn đẩy Feldt ra, nhưng lúc này mới phát giác mình và đối phương đã tán gẫu cả nửa ngày, thuốc cũng hết hiệu lực rồi.

"Năm phút hai mươi giây, đúng là lâu hơn so với lần trước." Chóp mũi Feldt cọ cọ trán Rolin, đôi môi kia dịu dàng cong lên làm Rolin có nửa phần thất thần, "Tôi có thể vì cậu mà cống hiến được chuyện gì?"

Nghiêng đầu tránh đi hơi thở của đối phương, Rolin dùng thanh âm lạnh lùng nói: "Hiện tại đã xác định được có hai người chết, bao gồm người đầu tiên Lohan và Annie gần đây, đều có nhân chứng chứng minh các cô từng qua lại với Shade. Nhưng Shade lại tỏ ra bản thân hắn không có ấn tượng gì đối với nạn nhân."

"Do đó cậu muốn tôi đi dò xét suy nghĩ của hắn – rốt cuộc hắn có nói dối hay không?"

"Đúng vậy."

"Nhưng tôi dám khẳng định, Shade thực sự không biết Lohan. Được rồi, đêm nay tôi sẽ trở lại hỏi xem hắn có quan hệ gì với người mẫu Annie."

"Cảm phiền... Anh có thể xuống khỏi người tôi không?"

"Rolin" Feldt thản nhiên cười, "Cậu có biết vì sao huyết tộc lại thích cùng người bình thường làm tình không?"

"Cũng đâu có liên quan gì tới tôi." Rolin ngừng thở, ý bảo Feldt lăn xuống ngay lập tức.

"Bởi vì độ ấm." Feldt đột nhiên áp mặt lên má Rolin.

Khoảnh khắc đó, Rolin không thể động đậy, anh chỉ có thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể lạnh lẽo cùng làn da mịn màng tinh tế kia khi tiếp xúc.

Khi anh phục hồi tinh thần, đối phương cũng đã mất dạng.

"Hỗn đản, chuồn nhanh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net